Halimun cảm thấy như đang trải qua một nỗi ám ảnh kinh hoàng. Anh ta đang ở trong một tình huống mà không biết khi nào, hay từ đâu mà đám người chơi đội B sẽ lùng bắt anh ta.

Ít nhất thì nhờ vào sự đánh lạc hướng của YuWon mà mọi thứ bây giờ đã yên ắng lại.

‘Mọi chuyện sẽ ổn thôi mà. Sẽ ổn thôi mà. Sẽ ổn mà…’ Anh ta tự nhủ.

Halimun thậm chí còn không dám chớp mắt.

Một ngọn giáo hoặc một mũi tên có thể bay tới chỗ anh ta bất cứ lúc nào, giống như lúc trước, thế nên để tránh khỏi chúng, anh ta không thể chớp mắt dù chỉ một giây.

Ực—

Anh ta trượt chân một cái.

Halimun thật sự muốn chạy ngay vào khoảnh khắc đó, nhưng…

“Vòng tròn.”

Mỗi khi anh ta có ý định đó, giọng nói của YuWon lại vang vọng trong đầu.

“Đừng có rời khỏi vòng tròn đấy.”

Anh ta nhìn xuống, và thấy một vòng tròn được vẽ xung quanh mình. Chân anh ta đang đặt ngay trên vòng tròn ấy.

Halimun băn khoăn rằng liệu anh ta nên chạy luôn hay là ở đây và chờ đợi giống như YuWon đã căn dặn đây.

“Làm ơn về sớm đi mà…”

Halimun nhận thấy bản thân không còn cách nào khác là phải chấp nhận số phận của mình, và chờ cho tới khi YuWon trở về.

Một lúc sau…

Vù—

Cuối cùng, một kỹ năng cũng bay tới chỗ Halimun.

Bùm—

“Á!”

Đám lửa tóe lên trên đầu anh ta.

Anh ta cố gắng tránh đi bằng cách cúi đầu xuống thật nhanh, nhưng tàn lửa từ cú nổ vừa nãy vẫn rơi vào người anh ta.

Xì, xì—

Tàn lửa rơi trên lưng của Halimun. Anh ta muốn hét ầm lên trong hoảng sợ, nhưng không có cơ hội làm thế.

“Hắn tránh được à?”

“Ít nhất thì phản xạ của hắn cũng được.”

“Nhưng tại sao thằng cha này lại đứng đây vậy?”

“Ai biết được. Có thể hắn đang muốn chết đấy.”

Xào xạc—

Năm người chơi bước ra khỏi bụi cây.

Là năm người chơi ở đội B.

Ngay lập tức, họ bao vây Halimun, không để anh ta chạy thoát.

“Kết thúc chuyện này sớm thôi. Đằng kia có vẻ khá gay cấn đấy.”

“Họ vất vả như thế chỉ để bắt một người thôi sao?”

“Tất nhiên, chắc chắn Kim YuWon phải rất xuất sắc như lời đồn.”

Halimun cố gắng nắm bắt những gì đang diễn ra từ cuộc trò chuyện giữa năm người chơi kia.

‘Thật luôn? Chỉ với mình cậu ta thôi sao?’ Halimun sửng sốt.

Anh ta đã khá lo lắng khi YuWon một mình rời đi tự tin như vậy, nhưng có vẻ như YuWon đang thật sự chiến đấu với đám người đó một thân một mình. Và bằng cách nào đó YuWon là bên chiến thắng.

‘Thật tuyệt vời…’ Halimun nghĩ, suýt thì bật khóc, ‘nhưng còn tôi thì sao?!’

Cho dù anh ta có khóc thầm trong lòng bao nhiêu, chẳng có gì thay đổi. Anh ta không có đủ thời gian để kết nối với YuWon bằng bộ kit người chơi, và cho dù anh ta có thể đi nữa, YuWon cũng không thể bắt máy giữa trận đấu được.

Bên cạnh đó, YuWon cũng không thể nào đến đây kịp thời, khi mà cậu đang ở nơi xa như thế.

‘Mình phải chạy…’

Thụp—

Halimun lùi lại vài bước, chân anh ta giẫm lên vạch của vòng tròn.

Đó là vòng tròn mà YuWon vẽ, thật không may, những gì cậu nói lại xuất hiện trong đầu anh ta.

“Chết tiệt…” Halimun càu nhàu, nhớ lại lời yêu cầu ở trong vòng tròn bằng mọi giá của YuWon.

Anh ta nghiền ngẫm lại lời cảnh báo của YuWon.

Hình như anh ta không có một chút cơ hội nào để chạy trốn khỏi năm người chơi trước mặt, dù bằng cách nào đi nữa.

“Okay. Cũng được. Tới đây đi lũ khốn các người!” Halimun quát to và rút kiếm của anh ra.

Keng—

Thật là một quyết định dại dột.

Đám người chơi trước mặt anh ta có thể không cùng trình độ với Hoon hoặc Ro’el, nhưng dù sao vẫn là những người chơi hàng đầu ở Tầng 11.

Trái lại thì, Halimun đã thất bại trong cuộc khảo nghiệm ở Tầng 11 cũng phải chục lần rồi.

Cho dù có đấu 1v1 thay vì 5v1, anh ta chẳng có khả năng chiến thắng nào cả.

‘Mình có thể làm được mà,’ Halimun thầm nghĩ trong lúc nghiến răng. ‘Mình có thể làm được mà!’

Anh ta tin rằng chỉ cần cố gắng câu giờ và trì hoãn chúng, YuWon sẽ tới cứu anh ta.

“Thật đáng thương làm sao.”

“Ê, kết thúc sớm thôi nào.”

“Nhớ chia lực chiến cho đều đấy nhé.”

“Biết rồi biết rồi. Lát nữa rồi chia cờ sau.”

Đám người chơi mờ mắt vì lực chiến chuẩn bị tiếp cận Halimun, giờ chỉ còn cách anh ta vài bước.

Halimun vung kiếm với tất cả sức lực trong khi không rời khỏi vòng tròn một bước nào.

Vù—

Thanh kiếm chém vào không trung.

Tên người chơi đứng gần nhất bắt đầu chế nhạo anh ta, “Múa may quay cuồng vừa thôi.”

Những người chơi khác không hề dừng lại chỉ vì chênh lệch sức mạnh. Ngay từ đầu, họ chẳng hề coi đây là một cuộc chiến ngang tài ngang sức.

“Tốn thời gian quá rồi đấy. Cứ cho là nhà ngươi xui xẻo đi.”

Vụt—

Một quả cầu lửa giống như lúc trước lại bay tới chỗ Halimun, nhưng lần này nó được phóng đi ở khoảng cách quá gần, nhắm thẳng mặt anh ta mà bay khiến cho anh ta không tài nào né được.

‘Mình-mình chết mất…!”

Halimun chuẩn bị tinh thần…

Bùm—

… Tàn lửa bay lả tả trước mắt anh ta.

Fsss—

Một bàn tay to lớn chắn giữa anh ta và đám người chơi từ đội B.

Halimun quay đầu nhìn về phía sau.

Dù được che giấu sau làn khói mờ ảo, nhưng vật đang đứng đó rất giống một con người. Và đó chính là thứ đã bảo vệ Halimun.

“Cái-cái gì thế kia?”

“Hồn ma sao?”

“Là kỹ năng của hắn sao?”

Đám người chơi kinh ngạc trước luồng mana đầy mạnh mẽ kia.

Họ đã nghĩ rằng đây chỉ là một cuộc đi săn dễ dàng, nhưng giờ thì sao, thứ chướng ngại vật kia lại bất ngờ xuất hiện.

Fsss—

Halimun nhìn xuống vòng tròn mà YuWon đã vẽ trên đất. Ánh mắt anh ta dời lên cái thứ đang đứng sau lưng mình, giống như đang bảo vệ anh ta.

“Ha… Haha…” Halimun cười dù đang rất lo lắng.

Chân anh ta run rẩy như sắp khuỵu xuống đến nơi.

[Hồn Thiên Quỷ]

Một suy nghĩ tràn ngập trong tâm trí anh ta: mình sẽ sống sót.

***

Mười ngày trước bài khảo nghiệm, Hypnos nhận được một lời nhắn từ Olympus.

[Đánh bại Kim YuWon.]

Lời nhắn tuy ngắn gọn, nhưng lại làm ông ta kinh ngạc.

Nắm được những sự phân chia có thể xảy ra, Hypnos khá lo lắng.

Vai trò của một giám khảo là dự tính trước những tai nạn có thể xảy ra trong lúc khảo nghiệm, hoặc loại bỏ những yếu tố bất công để tổ chức cuộc thi công bằng nhất.

Yêu cầu này của Olympus đơn giản là muốn ông ta dàn xếp trước cuộc khảo nghiệm.

‘Ta đã nghĩ rằng đây là một yêu cầu điên rồ,’ Hypnos nghĩ.

May mắn cho Hypnos, mệnh lệnh này không khó đến như vậy.

Nhờ vào điều kiện tự nhiên của bài khảo nghiệm trên Tầng 11, những gì ông ta phải làm chỉ là can thiệp vào việc chọn đối thủ hạt giống cho mỗi đội. Việc này có thể khiến ông ta trở nên đáng nghi hơn một chút, nhưng dù sao cũng không gây ra nhiều rắc rối lắm. Đặc biệt Hypnos còn có Olympus chống lưng.

Tuy vậy…

‘Không ngờ Hera điện hạ cũng hứng thú với chuyện này.’

Ngay trước khi khảo nghiệm bắt đầu, Hypnos nhận được một lời nhắn từ Hera, một Ranker cấp cao của Olympus.

[Bằng mọi giá phải giết được Kim YuWon. Cách thức không thành vấn đề.]

Nội dung của lời nhắn không khác gì so với yêu cầu ban đầu, nhưng độ quan trọng thì lại rất khác.

Có một sự khác biệt rõ rệt giữa lời nhắn từ các vị tối cao và lời nhắn riêng mà Hera đích thân gửi.

Hypnos phải thực hiện mệnh lệnh này, và ông ta không được phép thất bại. Thế nên ông ta quyết định sẽ tự mình ra tay.

Ban đầu, Hypnos nghĩ rằng ông ta hơi phấn khích một chút, nhưng…

‘Có vẻ hợp lý đấy nhỉ,’ ông ta nghĩ thầm.

Trong khung cảnh bóng đêm thay đổi, Hypnos thấy YuWon đang cố gắng chịu đựng mana của ông ta.

Hầu hết người chơi bình thường đáng lý ra đã phải rơi vào giấc ngủ sâu. Ngay cả những người có kỹ năng khá tốt cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi luồng mana đó và cảm thấy buồn ngủ.

Nhưng YuWon lại hoàn toàn sung sức, giống như đó là một phần trong kịch bản. Có thể chỉ số Bí thuật của YuWon đã đủ cao để kháng cự lại mana của ông ta, hoặc sức mạnh ý chí của cậu thật sự đáng kinh ngạc như vậy.

Hypnos nghĩ rằng khả năng đầu tiên là không thể nào.

‘Sức mạnh ý chí của cậu ta cũng khá phết đấy,’ Hypnos kết luận.

Cũng tốt thôi. YuWon vẫn chỉ là một người chơi ở tầng thấp. Hypnos nghĩ rằng cho dù ông ta có bị phản phệ, YuWon cũng không thể nào so được với ông ta.

Fsss—

Luồng mana phân tán trong không khí bắt đầu trở nên thẫm lại.

Kỹ năng của Hypnos cuối cùng cũng được kích hoạt.

[Hắc Dạ]

Ngay lập tức, YuWon bắt đầu loạng choạng.

Hypnos mỉm cười. ‘Bắt được rồi,’ ông nghĩ.

[Hắc Dạ] là kỹ năng ông ta dùng lâu nhất, và cũng là kỹ năng đã đưa ông ta lên tới vị trí bây giờ. Là một kỹ năng liên quan đến ảo ảnh và gây ảo giác, nó khiến cho những sinh vật sống trong phạm vi điều khiển của nó rơi vào giấc ngủ.

Hypnos cho rằng YuWon đang cố gắng hết sức để không trở nên buồn ngủ ngay lúc này.

“Khó chịu lắm chứ gì?” Hypnos nói, đi về phía YuWon. “Thả lỏng đi. Cậu sẽ có một giấc mơ ngọt ngào, chỉ cần nhắm mắt vào thôi.”

Lời nói của ông ta thật dễ nghe. Khá nhiều người đã chịu thua trước những câu từ ấy, và YuWon không phải là ngoại lệ.

Ssshk—

Đôi mắt của YuWon dần nhắm lại, và cậu thôi không lảo đảo nữa.

Hypnos nở nụ cười.

YuWon chìm vào giấc ngủ trong lúc đang đứng nguyên như vậy.

“Kết thúc rồi.” Hypnos cho là như vậy.

Tất cả mọi người đều có mong muốn được đi ngủ, và Hypnos sở hữu khả năng khơi gợi lại mong muốn ấy, khiến họ chìm sâu vào mơ mộng.

‘Đúng lúc thật. Bây giờ chính là khoảng thời gian [Hắc Dạ] phát huy tác dụng mạnh nhất…’

Hypnos tiến gần tới chỗ YuWon.

Vì đã giải phóng mana trong một phạm vi khá lớn, sự phản phệ bắt đầu gây ảnh hưởng lên ông ta.

Ông ta không nên tiếp tục phí thời gian nữa.

Hypnos rút con dao găm mà ông đã giấu trong người ra.

“Cho dù nó có kỹ năng dùng kiếm điêu luyện đến mức nào, nó vẫn chỉ là một người chơi ở tầng thấp thôi, không hơn không kém,’ Hypnos nói trong khi kề sát con dao găm vào cổ YuWon. “Ta không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng đừng oán hận ta làm gì. Đó là lỗi của cậu khi gây sự với Olympus.”

Con dao trong tay Hypnos dần sáng lên.

“Giờ, là lúc kết thúc mọi chuyện…”

Xoẹt—

“…!”

Hypnos lùi một bước về sau, nhưng đã muộn một khắc.

Tóe ra—

Một vết chém sâu xuất hiện ngang ngực ông ta.

“Hừ

Tss, tsss—

Luồng mana bị phân tán trở lại người Hypnos.

Ông ta cố sức chữa lành vết thương từ việc điều khiển mana, nhưng vết rạch quá sâu để có thể điều trị bằng cách đó.

Vùn vụt—

Đám mana dày đặc bao trùm lấy kiếm của YuWon.

Dường như đó là một [Bí kỹ Kiếm thuật] tân tiến hơn rất nhiều.

Hypnos biết rằng đó không phải là một kỹ năng bình thường, dựa vào việc nó có thể làm tổn hại thân thể của một Ranker như ông ta.

“Chém hơi nông rồi,” YuWon thì thầm trong thất vọng.

Vung nhẹ thanh kiếm để máu chảy đi, trông cậu hoàn toàn tỉnh táo và sung sức, dù vài khắc trước cậu còn đang buồn ngủ.

“Tên khốn…” Hypnos nghiến răng kèn kẹt. “Vừa nãy đều là diễn kịch sao?”

YuWon không trả lời, và Hypnos coi đó là sự ngầm thừa nhận.

Rõ ràng đó là một màn kịch rồi. Nếu YuWon thật sự trúng bí thuật của Hypnos, cậu thậm chí còn không thể nhấc kiếm lên nữa là.

Ngay từ đầu, YuWon đã định rút ngắn khoảng cách giữa cậu và ông ta, để ra tay một lần và duy nhất.

“Chỉ có kẻ hèn nhát mới diễn kịch…” Hypnos buộc tội.

YuWon cau mày, “Tôi không nghĩ ông xứng để nói thế đâu.”

Câu nói ngay lập tức làm cho Hypnos câm nín, bởi cậu đã đúng. Cho dù YuWon có tài năng đến thế nào đi nữa, cậu vẫn chỉ là một người chơi mới lên được Tầng 11. Mặt khác, Hypnos lại là một Ranker được Olympus – một tổ chức hùng mạnh bảo kê. Trên hết, ông ta là một giám khảo, người chịu trách nhiệm cho việc đảm bảo cuộc khảo nghiệm được tổ chức một cách công bằng nhất.

Thật thừa thãi khi so sánh xem ai mới là người nham hiểm hơn.

“À, đó không phải là vấn đề,” Hypnos gầm lên, ông ta ấn chặt tay lên vết thương của mình. “Ngươi chỉ là một người chơi tầm thường. Kết quả sẽ không thay đổi đâu.”

“Không.” YuWon nói trong lúc nhìn xung quanh,

Không gian xung quanh cậu vẫn chìm trong bóng tối nhờ tác dụng của [Hắc Dạ].

YuWon tiếp tục, “Có thay đổi đấy.”

Fss, fsss—

Luồng mana đen thẫm tràn ra từ thanh kiếm trong tay YuWon. Dòng mana ấy báo hiệu một điềm không lành. Đó là mana đã hấp thụ bóng tối từ [Dạ Mạc Chi].

[Nhờ ảnh hưởng của kỹ năng –Hắc Dạ, tăng tốc độ hồi phục thể lực.]

[Tốc độ hồi phục thể lực: +200%.]

[Nhờ ảnh hưởng của kỹ năng –Hắc Dạ, tăng tốc độ hồi phục mana.]

[Tốc độ hồi phục mana: +100%.]

[Nhờ ảnh hưởng của kỹ năng –Hắc Dạ, tăng cường khuếch tán mana.]

[Khuếch tán mana: +100%.]

Bóng đêm không chỉ thuộc về một mình Hypnos.


 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương