Thăng Cấp Cùng Thần
-
Chapter 65
Lackey sở hữu một số lượng vật phẩm gần như không đếm nổi.
Một trong số những vật phẩm đó chính là thứ mà YuWon vô cùng khát khao được sở hữu, chính những món đồ quá mức phong phú kia khiến cậu phải tự hỏi tại sao một Lackey mới ở Tầng 11 thôi mà lại sở hữu được những món quý hiếm và giá trị đến vậy. Tuy nhiên, YuWon lại không dại dột đến mức mua hàng một cách bốc đồng.
Miễn là cậu có thể mua một số adamantium và nhận được sự giúp đỡ của Hephaestus thì những thứ cậu nhận về trong tay đều là vật phẩm có giá trị tuyệt vời hơn hẳn những thứ có sẵn ở đây.
‘Đây rồi.’
Đôi mắt của YuWon không kiềm được mà tỏa sáng lấp lánh. Biểu cảm trên khuôn mặt của cậu gần như tiết lộ toàn bộ những cảm quan của cậu về Lackey.
Sau khi tìm thấy adamantium, YuWon vẫn quét mắt qua các vật phẩm khác, rồi vẫn quay lại thương lượng về loại vật chất ban đầu cậu nhắm tới.
“Cái này bao nhiêu?” Cậu hỏi.
[Adamantium: 1,7kg]
Lackey, nhìn thấy thứ YuWon đang chỉ vào, mỉm cười.
“ Adamantium… Lựa chọn tốt đấy, nhưng ở đây còn nhiều vật phẩm vô cùng tốt nữa cơ mà, vậy tại sao anh lại chọn cái này?”
“Mấy cái vật phẩm hoàn thiện này đắt quá. Tôi nghĩ là mua nguyên liệu thô rồi tự mình làm đồ sẽ rẻ hơn nhiều.”
“ Nói như vậy cũng đúng… Tuy nhiên, đối với adamantium thì hơi khác một chút.”
Đôi mắt của Lackey hàm chứa ý cười.
YuWon cảm thấy không đúng lắm. Lackey này dường như biết được điều gì đó.
“ Đây là một vật liệu không thể phá vỡ, và nó không chỉ có khả năng dẫn năng lượng lớn mà thậm chí còn có thể khuếch đại năng lượng. Trên thế giới này ngoài nó thì không còn bất kỳ loại khoáng chất nào giống như vậy nữa.”
Lackey đi thẳng vào trọng tâm vấn đề, nhưng YuWon đã biết khoáng chất adamantium tuyệt vời đến mức nào.
‘Adamantium là vật liệu duy nhất có thể tự khuếch đại mana. Khi tính đến độ cứng và độ bền thì phải nói nó không khác gì nghịch thiên cả.’ YuWon ngẫm nghĩ.
Đó là lý do tại sao các thợ rèn mô tả adamantium là vật liệu trong mơ, nhưng bởi độ cứng cùng bộ bền vượt quá mức tưởng tượng của nó mà trong Tòa tháp này, chỉ có dưới mười người thợ rèn mới có khả năng xử lý được loại khoáng chất này.
“Chỉ cần anh có năng lực xử lý nó, anh chắc chắn sẽ tạo nên được một vật phẩm vô cùng tuyệt vời. Và tất nhiên, chỉ có một số thợ rèn mới có thể làm được điều này…”
Lackey lại đột ngột hỏi vặn lại cậu.
“… Nhưng anh đã quen với Hephaestus, phải không?”
Lackey biết về mối quan hệ của YuWon với Hephaestus.
Adamantium chắc chắn là một khoáng chất tuyệt vời, nhưng không chỉ có nguồn cung cực kỳ hạn chế, với số ít thợ rèn có đủ tay nghề để tinh chế nó, kể cả nhu cầu về nó cũng thấp.
Do đó, giá trị quy phạm phụ thuộc vào việc ai là người sở hữu nó..
“Điều đó quan trọng sao?”
“ Chà, vì anh là một người chơi có khả năng chế tác nó thành bất kỳ vật phẩm nào, điều đó chẳng phải sẽ làm tăng giá trị của nó sao?”
Lackey nói không sai. Bất kỳ người chơi nào khác đã sử dụng adamantium sẽ phải đối mặt với rào cản đầu tiên trong việc tìm kiếm một thợ rèn có khả năng tạo tác nó. Và ngay cả khi họ tìm thấy người có thể làm điều phi thường ấy, họ sẽ cần phải trả một khoản chi phí chế tạo cao đến cắt cổ.
Về mặt đó, YuWon đang ở một vị trí cực kỳ thuận lợi, cũng đều bởi Hephaestus mang ơn cậu rất nhiều.
Sắc mặt YuWon thoáng hiện chút khó chịu. Cuộc nói chuyện quá mất thời gian và đi chệch hướng dự định ban đầu khiến cậu dần mất kiên nhẫn.
“Rồi, giá bao nhiêu đây?”
“ Vâng. Sẽ là 1,5 triệu điểm cho 1,7kg adamantium. ”
Một mức giá vô lý. Mặc dù nó là adamantium, nhưng không thể chỉ với khối lượng dưới 2kg lại có giá những 1,5 triệu điểm…
“Tôi không có nhiều tiền như vậy.’’
“ Tôi có thể cung cấp một khoản vay với lãi suất 11,5%. Trên thực tế, vì anh là một người chơi có uy tín, tôi thậm chí có thể cho anh vay với lãi suất 10%.”
Lackey thật là doanh nhân có tâm.
YuWon thở dài thườn thượt.
“Một khoản vay mà cậu nói…”
Lackey gật đầu.
“Chắc là phải vậy rồi…”
“>Thật là một sự lựa chọn tuyệt vời! Vậy thì, 568.580 điểm anh thiếu sẽ được vay thông qua một khoản vay với lãi suất— ”
“Tôi lại phải kiếm nơi khác mua thôi.” YuWon nói, đóng cửa sổ cửa hàng vật phẩm.
Tất cả chỉ diễn ra trong tích tắc. Lackey há hốc mồm vì kinh ngạc, nhưng cũng không kéo dài quá lâu. Cậu ta lại một lần nữa nở ra một nụ cười tiêu chuẩn .
“Hehe. Nếu đúng như vậy, tôi có thể giảm giá một chút. Không biết anh có biết không, nhưng đây là một mặt hàng rất hiếm và những nơi khác không hề bán nó đâu.”
“Ngay cả khi không có adamantium thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến việc leo Tháp của tôi cả.”
Lời đáp trả của YuWon khiến Lackey bất ngờ đến choáng váng vì một lý do hoàn toàn ngoài dự đoán.
Những người chơi đương nhiên luôn khao khát những vật phẩm tốt hơn và tốt hơn nữa để phục vụ quá trình leo Tháp, nhưng với YuWon, cậu lại chẳng hề để tâm điều đó. Cậu không chỉ sở hữu đầy đủ những kỹ năng cần thiết để leo Tháp mà còn đã từng phá hết kỷ lục này đến kỷ lục khác trong bài khảo nghiệm ở mỗi tầng.
“Thời gian thì tôi có thừa. Tầng này không có thì tầng khác cũng có Lackey cơ mà, còn chưa kể đến các nhà đấu giá nữa. Nếu rơi vào ngõ cụt không mua được thì cùng lắm tôi đi mua món đồ khác.”
Tóm lại, YuWon đang nói với Lackey rằng nếu cậu ta định đề xuất một mức giá như vậy, thì cậu cũng không có ý định tiếp tục cuộc giao dịch mua bán này.
“Thôi cũng hết cách rồi. Tôi đi đây.”
“ Uh… Chờ đã.” Lackey nói trong hoảng sợ.
Còn YuWon đang mỉm cười trong lòng. Giờ đây cậu chính là người nắm giữ cục diện.
“Không.”
Đã đến lúc dùng lạt mềm buộc chặt để trở thành ông hoàng mặc cả.
“Tôi không mua.”
* * *
“Vậy là 900 nghìn… Không, tôi bán cho cậu với giá 850 nghìn điểm thôi.”
850,000 điểm. Đó là một mức giá khá hợp lý, và nó chính là kết quả của một phiên giao dịch cò kè mặc cả khô cả lưỡi.
‘Giá đó thậm chí có thể rẻ hơn giá thị trường.’ YuWon nghĩ.
YuWon gật đầu, “Nếu với giá thế thì…”
Đôi mắt Lackey giống như sắp rơi lệ lại sáng lên một chút. Nhưng điều đó chỉ tồn tại trong thời gian ngắn. Lackey cẩn thận mở miệng.
“ Ừm… Dù sao thì, anh có thể trả… Đ-Đừng bận tâm, chỉ cần trả 850 nghìn là được rồi.”
Do số lượng người có khả năng chế tạo hạn chế, cộng với giá cả, nên có rất ít giao dịch mua và bán thực tế về adamantium. Vì vậy, mặc dù nó có giá trị, nhưng đối với Lackey, việc giữ lấy nó chẳng ích lợi gì.
Cuối cùng, 850 nghìn vẫn là một số điểm rất lớn, và không biết khi nào mới đợi được một tên phú ông như YuWon mới đến đây mua hàng. Vì vậy, Lackey phải tìm mọi cách giữ chân YuWon ở đây để mua đứt loại khoáng chất này đi.
[Bạn đã tiêu 850.000 điểm.]
[Bạn đã thu được 1,7kg adamantium.]
Đó là một giao dịch khá tốt cho YuWon.
Thành thật mà nói, lấy được adamantium thì càng sớm thì càng có lợi cho cậu. Trên thực tế, Lackey đã đúng khi đề xuất một khoản vay để mua nó nếu trong lúc cần thiết vì những gì YuWon cần không chỉ là leo Tháp mà không gặp bất kỳ rắc rối nào.
‘Bây giờ mình cần đưa cái này cho ông chú…’ YuWon nghĩ trong khi nhìn vào 「Chân Dạ Thánh pha lê」 trên mặt sau của chiếc găng tay vô hình của mình. ‘Tuy nhiên, mình cần cái này cho lần khảo nghiệm tiếp theo.’
Tầng 11 là lãnh địa của Olympus. Điều đó có nghĩa là Olympus có nhiều kế hoạch để thao túng bài khảo nghiệm cũng như đặt bẫy cậu.
「Chân Dạ Thánh pha lê」 là vũ khí lợi hại nhất của YuWon. Nó không chỉ có thể giải phóng mana của chính mình mà còn có thể thay đổi thuộc tính của mana mà không cần nỗ lực tí nào.
‘Ngay sau khi hoàn thành khảo nghiệm thì mình phải xuống ngay.’
Ngay cả đối với một người như Hephaestus, việc tinh chế adamantium không phải là một nhiệm vụ dễ dàng, đó cũng chính là một yếu tố thêm vào danh sách những lý do tại sao không có quá nhiều người tìm kiếm loại khoáng chất tuyệt vời này.
Thời gian sản xuất ra một vật phẩm bằng khoáng chất này cần ít nhất là một tháng, thậm chí hơn ba tháng. Vì vậy, tính đến điều này, YuWon mãi dừng chân ở tầng này sẽ không phải là một sự lựa chọn sáng suốt.
Chỉ còn một tuần nữa là đến bài khảo nghiệm, thời gian còn khá thư thả với YuWon.
“Nếu đã vậy…”
Sau một lúc suy nghĩ, YuWon kiểm tra cửa sổ trạng thái của mình trước khi đứng dậy.
“Sao mình không đi dạo tí nhỉ?”
* * *
Hoon là một trong những nhân vật được gọi là thiên tài. Anh ta không chỉ là một người chơi Thuần Huyết đầy tài năng mà còn là hậu duệ chính tông của gia tộc NamGung là nền tảng hùng mạnh đã trợ lực cho kỹ năng của anh ta.
Ngay từ phần Hướng dẫn, anh ta đã vượt qua vô số bài khảo nghiệm lớn bé khác nhau và còn vượt qua cả những người chơi cùng trang lứa. Xuất thân từ một gia tộc võ thuật hàng đầu Võ Giới, có một người cha là giám đốc quản lý của Công hội Võ thuật tầm trung, anh ta không gặp trở ngại gì.
Tài năng và kỹ năng. Sự hỗ trợ của một phe phái lớn. Khả năng lãnh đạo bẩm sinh. Làm việc vô cùng chăm chỉ. Với tất cả những phẩm chất đó, Hoon chắc chắn đủ tiêu chuẩn để trở thành chỉ huy.
“Cái này không khó như tôi nghĩ nhỉ.”
“Đúng đấy. Tôi còn nghĩ nó khủng bố hơn nhiều bởi nghe nói đây là hầm ngục khó nhất trên Tầng 11 cơ đấy.”
“Nếu chỉ có như này thì còn lo gì khó nữa.”
“Thật, đội chúng ta còn có nhân tố trâu bò thế này nữa cơ mà.”
Đồng đội của anh ta, những người hiện đang phấn chấn hứng khởi dâng trào, tất cả đều hướng ánh mắt về phía Hoon, người đang dùng khăn lau thanh kiếm của mình.
Hoon có mái tóc dài được buộc cao. Anh ta đang âm thầm chuẩn bị cho cuộc đột kích vào hầm ngục tiếp theo.
Bộp—
Hoon đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Sau khi nghỉ ngơi, anh ta chọn một trong những con đường nhiều ngã rẽ, nói “Lối này thì sao?”
“Nếu anh muốn đi hướng đó thì tôi nhất trí.”
“Với người tài giỏi như này thì còn lo gì mọi chuyện không thuận lợi. Nếu cậu chọn đường đấy thì tôi đi cùng với cậu.”
“Tôi cũng đồng ý.”
Cả mười đồng đội đều nhất trí.
Là một hầm ngục kiểu mê cung, trừ khi bạn có kỹ năng tìm kiếm cao, còn không thì dựa vào hên xui may rủi để vượt qua các ải.
“Chúng ta không có nhiều thời gian đâu, phải nhanh lên. Chỉ còn vài ngày thôi, nếu muốn hoàn thành cuộc đột kích hầm ngục và nghỉ ngơi trước khi khảo nghiệm thì phải tăng tốc độ hành động lên.”
“Đã rõ.”
“Khảo nghiệm, anh nói… Giờ tôi mới nhớ, cũng đúng là sắp đến rồi.”
Bài khảo nghiệm của Tầng 11 là trận chiến quy mô lớn nhất mà người chơi leo Tháp sẽ phải đối mặt và các bài khảo nghiệm mà có hàng trăm người chơi tham gia cùng nhau giống như vậy cũng không quá phổ biến.
“Có cần phải căng thẳng như vậy không? Khảo nghiệm này cũng dễ như ăn bánh ấy mà.”
“Đúng thế. Đội A toàn mấy tên nhãi nhép thôi ấy mà.”
Dù quy mô của trận chiến có ra sao thì chất lượng đội viên tham gia cho đến nay đều có lợi cho họ, lo lắng cũng bằng thừa.
Sự chênh lệch giữa hai đội quá lớn, thậm chí có người còn gọi đây là trận đấu tệ nhất trong lịch sử.
“Nhưng có một tên rất đáng chú ý.”
“Kim YuWon.”
“Tên đấy cũng khó xơi đấy.”
“Thật. Anh ta còn vượt qua bài kiểm tra của Thiên Ma Giáo nữa.”
“Đúng là xui xẻo, thế mà lại ở bên cái đội kia.”
Tin đồn đã lan truyền rằng Kim YuWon thuộc Đội A. Mọi người nghĩ rằng đây sẽ là thất bại lớn đầu tiên của cậu ta sau khi phá vỡ kỷ lục của mọi tầng cho đến nay.
“Tuy nhiên, nếu anh ấy thậm chí có thể giành chiến thắng trong bài khảo nghiệm này, điều đó sẽ thực sự chứng minh rằng anh ấy rất tài giỏi. Theo tôi, đó sẽ là một kỷ lục đặc biệt đấy chứ.”
Vì vậy, mọi người bắt đầu bàn tán, đoán già đoán non rằng liệu YuWon có từ bỏ việc tham gia lần khảo nghiệm này hay không.
“Đừng có tám chuyện nữa, cảnh giác đi. Chúng ta không thể lường trước được bao giờ sẽ có phục kích.” Hoon dẫn đầu đội và trách cứ các đồng đội của mình. “Chúng ta cũng sẽ cố gắng hết sức trong bài khảo nghiệm này. Tất cả đều vì chính bản thân mỗi người.”
“Nhất trí!”
“Được rồi, tôi hiểu rồi.”
“Tôi hứa sẽ ghi nhớ điều đó, thưa đội trưởng.”
Các đồng đội của anh ta cho thấy họ tin tưởng Hoon đến nhường nào khi đáp lời anh ta đồng đều như thế.
Mê cung Agrea, được cho là hầm ngục khó nhất ở Tầng 11. Sau khi tập trung xung quanh Hoon, cả đội đột kích vào trong đó.
‘Tất cả chúng ta đều phải lên một hoặc hai cấp. Và thực sự đánh bại Agrea sẽ giúp ích cho tài chính của đội một chút.’ Hoon nghĩ vậy, rồi nắm chặt thanh kiếm của mình. ‘Kim YuWon sao…’
Hoon đã nghe cái tên đó nhiều lần trước đây. Cậu ấy là một trong những người chơi đang tạo dựng tiếng tăm ở các tầng dưới, giống như anh ta. Trên thực tế, người ta cũng đánh giá rằng YuWon vượt trội hơn nhiều so với Hoon.
Anh ta không biết YuWon là một Thuần Huyết đến từ nơi nào, nhưng anh ta lại không tò mò về việc đó. Điều anh ta thực sự muốn biết là liệu kỹ năng của cậu ấy có tuyệt vời như lời đồn đại hay không.
‘Mình muốn đối mặt với cậu ấy ít nhất một lần trong bài khảo nghiệm này.’
Trong khi anh ta đang chìm đắm trong suy nghĩ, họ đã đến căn phòng sát bên.
Hoon chuẩn bị sử dụng kỹ năng của mình, duỗi thẳng chân. “Dừng lại.” Anh ta ra lệnh cho đồng đội của mình rồi từ từ bước về phía trước. “Mọi người, chuẩn bị chiến đấu…”
Dù đã sẵn sàng cho cuộc chiến nổ ra thì Hoon đột ngột dừng lại.
Các đồng đội đang theo dõi anh ta bối rối hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
“Có cái gì đó ở đó…?”
“Hả?”
Phản ứng của đồng đội cũng không khác gì anh ta cả.
Ở cuối đường hầm, một căn phòng lớn trũng hình tròn hiện ra. Và bên trong căn phòng đó, có một ngọn lửa màu tím cùng hàng chục con quái vật nhện bị thiêu rụi bởi chính ngọn lửa đó.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook