“Nửa tháng?”

 

“Đúng vậy. Chính xác là cậu ta đã ở thư quán ngần ấy thời gian.”

 

MuGuek đặt tách trà xuống sau khi nghe thuộc hạ báo cáo.

 

Ông đã nghe nói rằng YuWon đã ra khỏi phòng huấn luyện. Ông còn nghĩ YuWon sẽ chỉ chọn một vài võ thức rồi lại tiếp tục quay trở lại phòng huấn luyện, nhưng ai lại ngờ rằng cậu ấy đã trốn im ỉm trong thư quán những nửa tháng nay rồi…

 

“Cậu ta ở đấy làm gì?”

 

“Khi tôi tới kiểm tra thì thấy hình như cậu ta định đọc lướt từng cuốn sách.”

 

“Tất cả?”

 

Bản thân MuGuek đã từng vào Thư Võ Quán vài lần và thậm chí cũng đã từng xem qua một vài cuốn sách võ thuật.

 

Trong ba năm cũng không thể đọc lướt qua toàn bộ những cuốn sách đó chứ đừng nói chỉ trong vỏn vẹn ba tháng.

 

“Đầu tiên thì vơ vét cả núi dược liệu từ y quán rồi bây giờ thì đến cái này. Cậu ta cứ làm hết điều kỳ lạ này đến điều kỳ lạ khác.”

 

“Cá nhân tôi thì không nghĩ cậu ta cũng chẳng đáng để Tứ Vương quan tâm để bụng làm gì, thưa ngài.”

 

Tất nhiên là thuộc hạ nghĩ vậy. Những người chơi đạt đến Võ Giới trên Tầng 10 học và luyện võ là điều hoàn toàn tự nhiên. Mặc dù việc cố gắng bằng cả sức mình để đạt đến cảnh giới bậc thầy võ thuật thành thạo võ kỹ là sự lựa chọn cá nhân, nhưng hành động của YuWon trong thời điểm hiện tại lại như hoàn toàn đang làm lãng phí thời gian vậy.

 

“Ngươi có thấy hành động của cậu ta kỳ lạ không?”

 

“Có thưa ngài.”

 

“Ta cũng nghĩ vậy.”

 

MuGuek nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trên tách trà.

 

“Suy nghĩ và hành động của cậu ấy hoàn toàn không thể suy đoán được.”

 

Ông ấy luôn nghĩ rằng YuWon sẽ dồn sức để luyện tập bên trong phòng huấn luyện trong suốt ba tháng bởi ngoài điều này ra thì chẳng còn gì mà cậu ấy có thể làm được nữa cả. Tuy nhiên hành động của YuWon lại đang đập vỡ nát những suy tính đó.

 

MuGuek dần dần nở nụ cười nhạt nhẽo.

 

“Cậu ta càng phá vỡ kỹ vọng của ta thì hy vọng của ta dành cho cậu ta lại càng lớn hơn nữa.”

 

Sau khi nhìn thấy tận mắt YuWon, MuGuek đã có một cảm giác vô cùng kỳ lạ.

 

Sức mạnh mà ông cảm nhận được từ YuWon không phải là tất cả những gì đáng chú ý nhất. Tất nhiên, đối với một người chơi vừa mới lên đến Tầng 10 là chuyện khó tin, nhưng so với những ranker đứng trên đỉnh Tháp thì cũng chẳng là gì cả.

 

Tuy nhiên…

 

‘Mình có thể nhìn thấy điều đó trong mắt cậu ta.’

 

MuGuek có thể nói rằng một ngày nào đó YuWon chắc chắn sẽ trở thành một ranker.

 

Mục tiêu và nguyện vọng của một người càng lớn thì ánh mắt của người đó càng có thể nhìn thấy xa hơn. Đó là tất cả những gì MuGuek nghĩ khi lần đầu tiên nhìn thấy YuWon, nhưng giờ không còn nữa.

 

“Hãy bắt đầu ngay thôi.”

 

MuGuek cảm nhận được một cảm khác khác thường khi nhìn thấy cậu ấy tự tin, ngạo khí nói muốn ngay lập tức có thể tiến hành bài kiểm nghiệm với Quyền Vương.

 

‘Có vẻ cậu ta không hề ôm ấp tham vọng trở thành một người vĩ đại, mà cậu ta đã và đang…’ MuGuek nghĩ.

 

YuWon không hề kiêu hãnh và quá tự tin. Đối với cậu ấy, điều này là lẽ tự nhiên. Khi so sánh với một thế giới mà cậu ấy đang hướng về, thì cuộc thử nghiệm của Thiên Ma Giáo cố nhiên chỉ là một điều rất nhỏ và không hề đáng kể.

 

Đây chỉ đơn giản là một điểm dừng trong cuộc hành trình dài của cậu ấy, và ngoài cuộc thử nghiệm này, cái đích của tầm nhìn mà YuWon vẫn mãi thiên về còn xa hơn rất nhiều.

 

“So với nơi này, cậu ta muốn tìm kiếm một nơi cao hơn, xa hơn nhiều.” MuGuek nói.

 

 

 

* * *

 

 

 

Một tháng nữa đã trôi qua. Trong ba tháng hẹn ước, hai tháng đã hết.

 

Lúc này YuWon mới chỉ lướt qua được một nửa số sách trong Thư Võ Quán.

 

Bộp—

 

YuWon gập cuốn sách đang đọc lại.

 

Những cảnh vệ trông chừng YuWon, nghĩ rằng cậu vẫn vẽ đặt cuốn sách trở lại vị trí cũ như mọi khi. Nhưng lần này thì khác.  

 

Đã một tháng trôi qua kể từ khi cậu ẩn mình trong Thư Võ Quán, chỉ ăn những viên ngũ cốc và hầu như không ngủ được.

 

YuWon cuối cùng cũng thoát ra khỏi Thư Võ Quán.

 

Và sau đó, một tháng nữa lại trôi qua.

 

* * *

 

“Một tháng bên trong phòng huấn luyện. Một tháng bên trong Thư Võ Quán. Và sau đó một tháng nữa bên trong phòng huấn luyện… ”

 

Sau khi hoàn thành bế quan, Quyền Vương dành ra một ngày nghỉ ngơi, nghe được thuộc hạ báo tin như vậy.

 

Thiên Ma Giáo đã hoàn toàn ngắt kết nối với thế giới bên ngoài. Bên trong giáo phái cũng không hề có chuyện gì thực sự đáng chú ý, vì vậy tin tức thú vị duy nhất là thông tin liên quan đến YuWon.

 

“Chắc mình làm ngần ấy thứ cũng chẳng làm gì rồi.”

 

Những hành vi của YuWon trong suốt ba tháng qua cũng không có gì đặc biệt cả. Cậu ta tiêu thụ tiên dược và dược liệu, sau đó huấn luyện trong một tháng sau khi chọn được một môn võ từ Thư Võ Quán.

 

Một tháng. Ngần ấy thời gian không thể đủ để có thể nắm chắc được một võ thức, ngay cả với sức mạnh của hệ thống cũng là điều bất khả thi. Dù có học được cũng chỉ học được vài cái da lông, cậu ta sẽ không khác gì một đứa trẻ miệng còn hôi sữa mới chỉ biết đi. Mặc dù vậy, YuWon tuyên bố rằng cậu ta sẽ chặn ba chiêu kỹ của ông.

 

“Mấy tháng bế quan này sắp lãng phí rồi.”

 

Quyền Vương mặc lại võ phục và rời khỏi nơi ở của mình.

 

Võ đài sẽ là sân tập luyện kiếm thuật, và các võ sĩ của Giáo phái đã bắt đầu vây quanh để xem náo nhiệt.

 

“Sắp bắt đầu chưa?”

 

“Chắc chắn trận này mãn nhãn lắm đây.”

 

“Không phải ngày nào cũng được dịp thấy các võ kỹ của Quyền Vương đâu.”

 

“Tôi nghe cái tên nhóc YuWon kia cũng khá nổi tiếng ở tầng dưới đấy.”

 

“Không chỉ tầng dưới đâu. Nghe đồn đâu đó hình như tầng trên cũng đang náo loạn hết cả lên với thậm chí các công hội lớn đang cố gắng liên lạc với cậu ta nữa.”

 

“Chắc chắn mấy công hội lớn biết anh ta ở đây rồi.”

 

“Nhưng không phải anh ta mới chỉ là một tân nhân mới leo lên được tầng 10 sao?”

 

“Mày quên chuyện gì xảy ra với phó đội đội Hắc Bão à?”

 

“À ha, đúng nhỉ.”

 

Lý do khiến mọi người ai ai cũng kích động, nhón chân mong chờ lần thử nghiệm này cũng không chỉ bởi vì lâu lắm rồi mới có một người chơi dám thử thách bài kiểm nghiệm của Thiên Ma Giáo mà đó còn là vì Kim YuWon, một người chơi đã vượt qua bài kiểm tra của từng tầng, thống trị bảng xếp hạng và lập những thành tích mà ngay cả những ranker lão làng của Tháp cũng không thể đạt được.

 

Bởi vì YuWon là người thách thức, những người của Giáo phái ôm rất nhiều hy vọng — hy vọng rằng cậu sẽ trở thành người chơi đầu tiên vượt qua bài kiểm tra của Giáo phái.

 

Nếu YuWon có thể vượt qua bài kiểm tra của Giáo phái và leo lên Tháp, thì sự hồi sinh của Giáo phái sẽ không chỉ là một giấc mơ viển vông.

 

“Heheheh—”

 

Sau khi lắng nghe đám đông bằng cách gia tăng thính lực, Quyền Vương lặng lẽ bật cười.

 

Thuộc hạ sau lưng ông ta cố gắng giữ im lặng càng im càng tốt, giữ vững bước chân của mình bởi Quyền Vương đã bạo phát chiến khí. Thuộc hạ lo sợ rằng nếu mình tiến đến quá gần thì Quyền Vương sẽ lập tức có thể nghiền nát cả thân thể của hắn chỉ với một cú đánh.  

 

“Ai cũng rất mong đợi đấy nhỉ.” Quyền Vương nói.

 

Đó là sự thật. Mọi người đã thực sự đặt hy vọng của họ vào YuWon. Một số thậm chí còn đặt cược điểm của họ vào việc liệu YuWon có vượt qua bài kiểm nghiệm này hay không.

 

Quyền Vương nhìn thấy cảnh này, cảm thấy thật sự rất khó chịu, cảm thấy bị mạo phạm. Không cần biết cậu ta tuyệt đến thế nào nhưng làm sao mà một tên nhóc vừa chân ướt chân ráo lên Tầng 10 lại có thể đánh bại ông ta?

 

Tất nhiên đây cũng không phải là một trận đấu thực sự. Lần này cũng chỉ đơn giản là để xem liệu cậu ta có thể chặn ba kỹ thuật hay không. Nhưng trên thực tế, nó không hoàn toàn đơn giản.

 

“Tại sao Thiên Ma lại đưa ra một bài kiểm tra như vậy…”

 

Cậu ta đã có thể đã tỏa sáng với tiềm năng vốn có của mình, nhưng YuWon vẫn chỉ là một người chơi. Và còn chỉ là một người chơi ở tầng thấp hơn vừa mới đến Tầng 10 tại thời điểm đó. Mặc dù sở hữu kỹ năng hạ gục Cheon JaRyong ngay lập tức, nhưng Quyền Vương nghĩ rằng đó vẫn chưa đủ để có thể chặn được một chiêu thức của ông ta.

 

“Đã đến lúc, thưa ngài,” thuộc hạ báo cho Quyền Vương vẫn đứng bất động từ nãy tới giờ.

 

Bài kiểm nghiệm này vô cùng quan trọng đến mức có tin đồn truyền ra rằng Thiên Ma sẽ tự mình đến đây để quan khán. Chính vì lẽ đó Quyền Vương đến muộn là điều không nên.

 

“Được rồi,” Quyền Vương tiếp tục bước chân, nói. “… Đi thôi.”

 

Cộp, cộp—

 

Quyền Vương cuối cùng cũng đến sân tập.

 

Toàn trường im như thóc, mặc dù thực tế là nó đã chật ních người không còn chỗ để di chuyển.

 

Một ngàn võ giả của Thiên Ma Giáo đều tập trung ở đây. Tất cả đều đang nín thở chờ võ đài chuẩn bị.

 

“Ngài ấy đến rồi.”

 

“Quyền Vương…”

 

“Ôi vãi, đây là lần đầu tiên tao được xem ngài ấy đánh nhau đấy.”

 

“Được tận mắt xem ranker chiến đấu cứ như như một cơ hội chỉ có một lần trong đời vậy.”

 

“Trước đây tôi từng chứng kiến ngài ấy đấu một lần rồi. Thật sự là không thể tin được… ”

 

Một chút ồn ào đã nổ ra khi sự xuất hiện của Quyền Vương.

 

Sự náo động khiến ông ta nhíu mày. Những cuộc trò chuyện của họ thật lóng ngóng.

 

Nhưng điều đó cũng dễ đoán được. Một nửa số người chơi ở đây đến từ bên ngoài. Có những người chơi như JaRyong và HaMuk được sinh ra trong Giáo phái, nhưng một phần lớn thì không. Thật khó để mong đợi lòng trung thành đối với Thiên Ma Giáo hoặc cảm giác tôn trọng Thiên Ma từ họ. Họ chỉ đơn giản ở đây để xem một trận đấu hay mà thôi.

 

Quyền Vương đã lên sân khấu.

 

YuWon vẫn chưa đến.

 

“Đây là tất cả sao?” Quyền Vương nói.

 

Đó là một câu hỏi tu từ. Ông ta có mắt, và tất nhiên có thể thấy rằng cả ngàn người ở đây đều là những người trong Thiên Ma Giáo.

 

“… Giáo phái thực sự đã suy yếu hơn rồi.”

 

Do tổ chức bị cắt đứt với bên ngoài, số lượng người chơi tham gia giảm đi, và tự nhiên lượng người rời đi cũng tăng lên. Nếu không nhờ quyền hạn của Ranker cấp cao Thiên Ma, họ thậm chí sẽ không tồn tại được lâu như vậy.

 

Tuy nhiên, một người là không đủ.

 

“Ngươi đến rồi.” MuGuek đến gần Quyền Vương, nói. Ông ấy đã đợi ở đó từ nãy giờ. 

 

Quyền Vương đưa mắt nhìn quanh, nhìn những võ sĩ như tín đồ tụ tập chật ních. Ông ta hỏi, “Chúng ta thực sự phải làm phô trương thế này sao?”

 

“Cuộc thử nghiệm này không chỉ thu hút sự chú ý của Võ Giới mà còn cả các công hội khác nhau trong Tháp. Biến nó thành một dịp trọng đại cũng sẽ không có hại gì cả.”

 

“Ngươi đúng là một tên trung thành quá mức.”

 

Trong số Tứ Vương, MuGuek, Kiếm Vương, là người thông minh nhất.

 

Ông đã cho phép mọi người xem bài kiểm tra thông qua võ sư của Giáo phái của mình và thậm chí tự mình lan truyền một số tin đồn.

 

Trong số các võ sĩ của Giáo phái, khá nhiều người trong số họ có mối liên hệ với các võ đường bên ngoài. Vì vậy, việc YuWon tham gia bài kiểm tra của Giáo phái là một tín hiệu hoàn hảo để sử dụng để cảnh báo sự hồi sinh của Thiên Ma Giáo.

 

“Bây giờ, điều tốt nhất có thể xảy ra ở đây là cậu ấy thực sự chặn được ba chiêu kỹ của ngươi.”

 

“Xin lỗi. Nhưng điều đó còn lâu mới xảy ra.”

 

“Đúng. Đây là một bài kiểm tra.”

 

Hệ thống của Tháp không được đánh giá thấp. Nếu Quyền Vương cố tình để YuWon vượt qua, bài kiểm tra sẽ bị coi là không hợp lệ và sẽ được thay thế bằng một bài kiểm tra khác có độ khó tương tự. Vì vậy, việc hạ tay với YuWon ở đây là vô nghĩa.

 

“Không chỉ vậy, ta không có ý định giới thiệu cậu ta với Thiên Ma nếu cậu ta thậm chí không thể vượt qua bài kiểm tra bằng chính sức lực của mình.”

 

“Đó thực sự là lý do duy nhất của ngươi sao?” MuGuek hỏi.

 

Quyền Vương giận dữ đáp lại, “Ít nhất ta sẽ cố gắng không hạ sát thủ. Cố để cậu ta còn giữ được cái mạng.”

 

Cộp, cộp—

 

Đám đông tách ra, và từ trong đó, một người bước vào sân tập.

 

YuWon, người vừa ra khỏi phòng huấn luyện, đã đến giai đoạn kiểm tra.

 

“Ngươi đến muộn.” Quyền Vương nói.

 

“Tôi nghĩ tôi đến đúng giờ mà nhỉ? Với lại…” 

 

Thời gian quy ước là buổi trưa. Mặt trời hiện đang ở ngay trên đầu họ, vì vậy đúng là cậu đã đến đúng lúc.

 

“… Nhân vật chính phải xuất hiện cuối cùng.”

 

YuWon đặt thanh kiếm trên thắt lưng vào túi trữ vật của mình và thay vào đó rút ra 「Bạc Mộ Chi Nhận」

 

“Cậu có một thanh kiếm kỳ lạ đấy.”

 

Sau khi thấy võ đài đã được sắp đặt xong, MuGuek bước ra xa.

 

Bãi tập rộng hàng trăm mét. Đây là vị trí hoàn hảo cho một cuộc chiến.

 

“Hãy xem ngươi đã đạt được bao nhiêu tiến bộ trong ba tháng này nào.”

 

Fwooo—

 

Fist Lord bắt đầu phát ra chiến khí, và cùng với đó, một thông báo xuất hiện cho YuWon, người tham gia thử nghiệm.

 

[Bài kiểm tra sẽ bắt đầu ngay bây giờ.]

[Vui lòng tránh hoặc chặn ba chiêu kỹ từ ‘Quyền Vương’ Pung Baek Lim.’]

 

Kiểm tra bây giờ đã bắt đầu.

 

Nhìn Quyền Vương vào vị trí, YuWon nâng kiếm lên.  

 

YuWon nói, “Ngài sẽ phải hối hận về điều này…”

 

Ba chiêu kỹ.

 

Cái đầu tiên.

 

“...Hối hận đã cho tôi dư ra ba tháng.”

 

Quyền Vương, Pung BaekLim, vung nắm đấm.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương