Thăng Cấp Cùng Thần
-
Chapter 55
Hội trường trở nên náo loạn.
“Nghe thấy không nghe thấy không?”
“Nghe rõ. Cậu ta nói muốn bắt đầu luôn.”
“Vậy là tôi nghe không lầm. Cậu ta không sợ gì à?”
“Cũng chỉ là không biết năng lực thực sự của Quyền Vương mà thôi. Dù gì cũng là một ngoại nhân không am hiểu giáo phái, không giống chúng ta được.”
“Có khi hiểu lầm luật thi cũng nên.”
“Tôi lại thấy cậu ta là người ngạo mạn…”
Các võ sinh của Thiên Ma Giáo có mặt trong hội trường đều tức giận, phản đối và cả khó hiểu trước câu nói bất thình lình kia. Tất cả họ đều có cùng chung một suy nghĩ - đúng là một tên không biết tốt xấu.
"Kim YuWon."
Nghe được Thương Vương gọi tên mình, YuWon ngẩng đầu nhìn lại.
“Có thể cậu không biết, Quyền Vương chính là một Ranker. Quyền Vương không giống như tên phó chủ tịch mà cậu vừa đánh ngất ngoài kia đâu.”
Giọng nói ông ấy có vẻ bình tĩnh nhưng ai cũng có thể nghe ra được thực chất ông ấy đang tức giận.
“Có vẻ sau khi đánh bại được phó hội khiến cậu coi thường giáo phái này lắm rồi nhỉ.”
Đó chính là lí do khiến Thương Vương trở nên phẫn nộ. Ông ấy nghĩ YuWon đã coi thường giáo phái, lấy một con mắt để nhìn xuống những cường giả còn mạnh mẽ hơn cậu ấy rất nhiều.
Trước sự hiểu lầm không đáng có này, YuWon cúi đầu, mở miệng xin lỗi.
“Tôi xin lỗi vì khiến mọi người hiểu nhầm. Tuy nhiên, tôi có thể thề rằng bản thân mình không hề coi thường Thiên Ma Giáo.”
“Thế thì -’’
“Đủ rồi, Thương Vương.” Quyền Vương đột ngột chen ngang cuộc đối thoại giữa YuWon và Thương Vương.
Quyền Vương đứng khỏi chỗ ngồi của mình. Thể hình của ông ấy khi đứng lên cao lớn hùng tráng hơn rất nhiều so với lúc còn ngồi yên trên chủ tọa.
“Nếu cậu ta đã nói là hiểu lầm thì chúng ta cũng nên đáp ứng yêu cầu kia vậy.”
Mặc dù nghe câu nói kia có vẻ phong vân khinh đạm không thèm để ý, nhưng thật rõ ràng để nhìn thấu rằng Quyền Vương đã bị xúc phạm lòng tự trọng. Nguồn năng lượng kinh khủng nhất quyết không phát tán ra bên ngoài mà vây quang bao trùm cơ thể cường tráng kia, dường như tạo nên một bộ áo giáp thép kiên cố rắn chắc.
Trông ông ấy như thể sẽ lao về phía YuWon bất cứ lúc nào và tung nắm đấm của mình.
Nhưng ngay khi Quyền Vương chuẩn bị tiến một bước…
“Quyền Vương.” Kiếm Vương mở miệng nói, "Dừng lại." Lời nói của ông khiến Pung BaekLim dừng lại.
“Ngươi muốn ta làm ngơ trước lời nói kia hả?” Quyền Vương vặn người lại, chất vấn.
Mặc dù giữa Tứ Vương có những sự khác nhau về kĩ thuật, họ chính là những người ngang hàng vị thế. Người này không cần phải nghe theo mệnh lệnh của người khác. Tuy nhiên…
“Đây là cuộc kiểm tra do Thiên Ma giao phó. Nó khác với cuộc kiểm tra vừa nãy.”
Biểu cảm của Quyền Vương hơi dao động.
Thiên Ma. Vừa nhắc đến cái tên đó, Quyền Vương không còn lựa chọn nào khác ngoài việc lùi bước. Hiển nhiên tên của Thiên Ma mang sức mạnh tuyệt đối trong Thiên Ma Giáo.
Ngoài ra, những lời của Kiếm Vương không chỉ để ngăn chặn Quyền Vương.
“Người duy nhất có thể thay đổi bài kiểm tra của Thiên Ma là chính Thiên Ma. Thời gian ba tháng. Đừng coi thường điều đó.”
"… Là ta bất cẩn.”
Quyền Vương ngồi xuống. Quyền Vương có quyền lực lớn như vậy vẫn phải cúi đầu phục mệnh, đủ để thấy Thiên Ma được nhắc tới kia lại càng quyền lực đến mức nào.
Nhưng điều này có nghĩa là YuWon sẽ không đạt được những gì cậu muốn, cho dù cậu có muốn kháng nghị thế nào đi chăng nữa cũng không có tác dụng gì.
“Ba tháng, hả…” YuWon ngẫm nghĩ.
Cuối cùng, cậu được cho thời gian ba tháng. Tuy không đặc biệt thích nó, nhưng cũng không khiến cậu thất vọng.
YuWon nhìn xuống thanh kiếm ở thắt lưng.
“Cũng không quá tệ.”
Dù đã ngồi vào chỗ, Quyền Vương vẫn trừng trừng nhìn YuWon. Ông ấy đang cố kìm nén cơn giận bạo phát.
“Vậy thì, ta sẽ gặp cậu sau ba tháng.” Pung BaekLim nói.
* * *
YuWon được coi như một khách mời quan trọng trong Giáo phái vì đã tham gia bài kiểm tra của Thiên Ma. Nhưng cũng chính vì sau một màn chứng minh cậu không hề giống như những người chơi tầm thường phải cố gắng kiểm nghiệm từ lâu khác cũng khiến mọi người trịnh trọng đối đãi cậu.
Thực lực chân chính của YuWon đã được đông đảo chúng võ sinh có mặt tại giáo đường chứng kiến. Tin đồn về YuWon đã lan rộng khắp Giáo phái, đó là lý do tại sao hàng trăm võ sinh đã tụ tập để theo dõi cậu.
“Nhưng vẫn…” YuWon nghĩ.
Tmp, tmp—
Cậu nhìn ông lão đang đi trước mặt.
Kiếm Vương, Shin MuGuek. Ông ấy đã đích thân nhận nhiệm vụ hướng dẫn YuWon. Khi vị cẩm quyền tối cao thứ hai của Thiên Ma Giáo lại hu tôn hàng quý nhận một nhiệm vụ thấp kém để hướng dẫn cho một tân binh, các thuộc hạ đều kịch liệt phản đối ý kiến này.
Tuy nhiên, đó chính là Kiếm Vương. Không ai trên núi Thiên Sơn này ngoại trừ Thiên Ma có thể nhúng tay khiến ông ấy thay đổi ý định của mình.
"Đây cũng là mệnh lệnh từ Thiên Ma sao?"
YuWon cố gắng tìm hiểu đến cùng ý định thực sự của MuGuek để xem liệu cảm quan của Kiếm Vương dành cho cậu là sự tò mò, thiện chí hay thù địch.
Mặc dù một Ranker không dễ dàng gây rối với một người chơi bình thường, nhưng MuGuek vẫn là một người cần phải đề phòng.
"Không phải.”
“Thế thì sao lại..?”
“Cứ coi đây là thú vui cá nhân của ta đi. Thật lâu rồi mới gặp một ngoại nhân tiến vào đây như cậu.”
Trong suốt tương lai mà YuWon đã trải qua, MuGuek vẫn ở bên trong Thiên Ma Giáo. Bởi vì ông ấy chưa bao giờ rời khỏi Tầng 10, cuối cùng đã bị YuWon và các Ranker khác lãng quên.
Thuộc hạ trung thành nhất của Thiên Ma, người đàn ông chưa bao giờ đi ra ngoài lãnh thổ của Thiên Ma Giáo. Đó là tất cả những gì YuWon biết về Kiếm Vương.
“Hóa ra chỉ là tò mò.”
Nếu đúng như vậy, thì cậu cũng đã rõ. YuWon hy vọng rằng MuGuek sẽ không phải là một biến cố bất thường trong cuộc kiểm tra này. Nhưng miễn đó đơn giản chỉ là do ông ấy tò mò, YuWon nghĩ rằng mọi chuyện sẽ ổn.
Nhưng…
"Và ta có kỳ vọng rất cao.”
“Kỳ vọng?”
“Sau khi gặp cậu tận mắt thì làm sao mà không đề cao kì vọng cơ chứ? Ta tin tắc cậu sẽ là người vượt qua bài kiểm tra của Thiên Ma.”
MuGuek nói như thể ông ấy muốn YuWon vượt qua bài kiểm tra, có khả năng là đúng như vậy. Thật giống như những trường võ thuật khác. Họ mong có học viên học võ của họ, vượt qua những bài kiểm tra để nhận được sự công nhận thực lực rồi bắt đầu leo Tháp. Họ muốn những người chơi giỏi giang có thể trở thành một Ranker xuất chúng và làm rạng danh ngôi trường của họ.
Tuy vậy…
“Vẫn cảm thấy là lạ.”
Không có gì cụ thể để chứng minh cảm giác này, nhưng YuWon lại cảm thấy được một nỗi tuyệt vọng kỳ lạ trong những lời vừa rồi của MuGuek. Đó là một cảm giác khác hẳn với việc chỉ đơn giản là muốn ai đó leo lên Tháp và mang lại sự thịnh vượng cho Giáo phái.
Tmp, tmp—
Nhờ MuGuek chỉ đường, YuWon cuối cùng cũng đến mục đích địa sau một quãng đường dài đi bộ.
Muguek quay lại, cuối cùng hỏi câu hỏi mà ông đã tò mò từ lâu. “Tại sao lại là nơi này? Nếu ngươi có thứ cần chuẩn bị, chẳng phải kho vũ khí hay thậm chí là thư viện võ học nơi cất giữ bí kíp của chúng ta sẽ thích hợp hơn sao?”
“Kho vũ khí thì không cần, có thể bỏ qua. Về phần thư viện võ học, tôi sẽ ghé qua đó sau.”
“Ngươi nói y quán còn quan trọng hơn sao?”
YuWon bắt đầu đi về phía cửa y quán để trả lời câu hỏi của ông ấy.
MuGuek nhận thấy YuWon đang nhếch mép khi đi ngang qua mình.
“Ngài đã nói rằng Thiên Ma Giáo sẽ hỗ trợ hết sức có thể cho đến lần thử nghiệm tiếp theo, phải không?”
“Tất nhiên là chính xác.”
Nếu có vô số người cố gắng thử nghiệm của Giáo phái, thì những điều kiện như vậy sẽ chẳng có ý nghĩa gì. Tuy nhiên, YuWon là kẻ thách thức đầu tiên trong nhiều thập kỷ. Có lẽ vì vậy mà Thiên Ma mới đưa ra đề xuất như vậy. Ngoại trừ tiên dược và bí thuật cấp cao, họ không tiếc đầu tư tài nguyên cho cậu ấy.
Ngay khi YuWon nghe thấy đề xuất này, ông ấy lại nghĩ ngay đến một điều.
“Ngươi nói những lời đó…”
Két-
Khi cánh cửa của y quán mở ra, mùi thơm đặc trưng của dược liệu tràn ngập trong không khí.
“Ngài sẽ hối tiếc vì đã ra đãi ngộ như vậy.”
* * *
"A-Tất cả sao?"
Bác sĩ trưởng của y quán của Thiên Ma Giáo, Jin il-Hwan, đã bị sốc bởi tất cả các thành phần thuốc mà YuWon yêu cầu thu thập.
Tuy nhiên, không chỉ ông, các bác sĩ khác làm việc trong y quán cũng vậy. Họ phải dành nửa ngày trời mới đủ thời gian để lấy các thành phần thuốc từ kho theo yêu cầu của YuWon.
Đó là một đống nặng ít nhất hàng trăm kg. Chỉ cần nhìn vào số lượng thì đã biết được đống này đã chiếm một nửa vật tư mà y quán sở hữu. Và ngoại trừ đan dược được tính là tiên dược và dược liệu cấp thấp nhất, có thể nói tất cả dược liệu của y quán đều tập trung ở đây.
"Đúng. Cảm ơn mọi người rất nhiều vì chỗ dược liệu này.”
Không hề có chút tiếc nuối do dự, YuWon bắt đầu bỏ tất cả nguyên liệu vào kho chứa cá nhân của mình.
Jin il-Hwan hoàn toàn bối rối, nhưng ông không thể nói điều gì vì đây chính là mệnh lệnh của Thiên Ma.
“Ngoại trừ tiên dược và bí thuật cấp cao, cứ cấp mọi tài nguyên cho cậu ta.”
Ông không biết tại sao Thiên Ma lại ra lệnh như vậy.
Các võ sinh của giáo phái không nghĩ nhiều đến mệnh lệnh của Thiên Ma. Ngoại trừ tiên dược và các bí kĩ thì cũng không có nhiều thứ nào khác để cung cấp cho YuWon. Về vũ khí, cậu có thể mượn trong vài tháng, và đối với một võ sĩ tầm thường như cậu, tất nhiên nhu cầu cũng không quá mức chu cấp.
Cơ sở đào tạo, thức ăn, một vài nguyên liệu y tế, và võ công cấp thấp. Họ đã nghĩ rằng đó sẽ là tất cả những gì cậu ấy cần trong vài tháng tới, nhưng ai ngờ…
“Cậu cần nhiều dược liệu như thế này làm cái gì?”
Với một núi nguyên dược liệu như vậy, Thiên Ma thậm chí có thể trực tiếp đưa ra lời tuyên chiến với Liên Minh Võ Giả. Thật khó hiểu khi một người độc lai độc vãng như cậu ấy lại đưa ra yêu cầu sử dụng nhiều dược đến vậy chỉ trong vài tháng.
Đương nhiên, bác sĩ trưởng cho rằng yêu cầu của YuWon là vô lý.
“Tôi sẽ nói lại điều này, nhưng bất kỳ dược liệu nào còn thừa sau ba tháng đều phải được trả lại. Và nếu mà cậu không nhanh chóng dùng hết chắc chắn chúng sẽ bị hỏng, sau đó cậu phải…”
“Tôi phải tự bỏ tiền túi ra bồi hoàn. Tôi đảm bảo sẽ ghi nhớ điều này mà.”
Trong lúc họ đang nói chuyện, YuWon đã hoàn thành việc bỏ tất cả nguyên liệu vào kho của mình.
Đó là một khoảng không gian khá rộng rãi. Không chỉ thoáng đãng, nó còn có tỷ lệ giảm trọng lượng rất lớn. Mặc dù vậy, với số vật liệu mà cậu chất vào trong đó cũng khiến nó gần như đã đầy ắp.
“Tận một tấn liền.”
Sau khi ra khỏi y quán, YuWon được một hầu nữ chỉ đường trở về.
Cậu mơ hồ có thể nghe thấy tiếng la hét tiếc nuối đến chảy máu họng của bác sĩ trưởng phía sau mình, nhưng YuWon quyết định phớt lờ nó.
“Trong ba tháng thể nào cũng phải trợn mắt kinh ngạc nhiều lần nữa.”
YuWon nghĩ có lẽ ít nhất cậu nên để lại cho họ thứ gì đó, nhưng rồi cậu lại lắc đầu.
Chiếc thắt lưng quanh eo, 「Quản Trữ Cao Cấp」 đã trở nên nặng nề vì tất cả các món đồ chồng chất bên trong, vậy mà YuWon vẫn không yên tâm.
“Chỗ này vẫn chưa đủ.”
Nơi mà hầu nữ hướng dẫn cậu đến là một hang động ở lưng chừng Thiên Sơn.
Lối vào chỉ cao hơn hai thước nhưng bên trong lại là một khoảng đất trống rộng lớn. Đó là một buồng huấn luyện chứa đầy những quả bóng ngũ cốc.
"Chúng ta đến rồi.”
"Cảm ơn.”
“Ngoài ra, còn cái này…”
Hầu nữ đưa cho YuWon một ngọn đuốc ướt đẫm dầu.
YuWon đốt đuốc và bước vào bên trong phòng huấn luyện. Khi cậu thắp đèn xung quanh hang động khiến cho không giang vốn tối tăm trở nên bừng sáng.
Bùng—
Nhấp nháy—
Nơi đây là một hang động rất dài. Càng đi sâu vào trong, hang động càng rộng mở, đường kính dài hàng trăm mét. Một bên cạnh hang chất đầy bóng.
Trong lúc cậu vẫn còn đang tò mò nghiên cứu địa hình xung quanh…
Rầm -
Két, thình thịch—
… Lối vào của phòng huấn luyện đã bị phong tỏa.
Lối vào đó có thể sẽ không mở trong ba tháng. Cơ chế tạo ra nó quy định chỉ có thể đóng nó từ bên ngoài và chỉ được mở từ bên trong. Vì vậy, bây giờ, ngoại trừ YuWon, không ai có thể mở được cánh cửa đó.
“Càng tốt, không bị làm phiền.”
Đây là không gian hoàn hảo để tập luyện mà không bị gián đoạn.
Cũng…
“Thật hoàn hảo để tiêu thụ mấy thứ này.”
YuWon đưa tay vào trong túi đồ của mình. Từ bên trong nó, cậu đã lấy ra một thứ cứng như đá quý.
[Trái tim thứ 7 của Orochi]
ᗌ Đây là trái tim thứ 7 của Orochi, đã bị tách ra sau khi bị phong ấn bởi Susanoo.
ᗌ Nó sở hữu một chất kịch độc cực mạnh.
「Trái tim của Orochi」 Một vật phẩm mà cậu đã nhận được như một phần thưởng sau công lao thanh trừng Đấu trường La Mã của Tầng thứ nhất, cho đến nay cậu vẫn chưa có cơ hội xử lí nó. Và cũng chính có một lí do khiến anh trì hoãn bởi:
ᗌ Nó sở hữu một chất kịch độc cực mạnh.
Chất kịch độc bên trong 「Trái tim của Orochi」 nếu không có một số loại thuốc chất lượng cao sử dụng kết hợp thì đừng nghĩ đến việc hấp thụ nó. Khi đó chất kịch độc trong Trái tim sẽ bộc phát mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
“Mình còn chưa biết lấy thuốc giải độc ở đâu để hấp thụ thứ này…”
YuWon đột nhiên mỉm cười khi nhìn vào hành trang chứa đầy các y tế phẩm của mình.
“Thật đúng là đi mòn guốc sắt tìm không thấy, chẳng tốn sức tìm tới tay.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook