Thăng Cấp Cùng Thần
-
Chapter 54
Yêu cầu của Cheon JaRyong khiến hội trường chìm trong im lặng. Trước lời yêu cầu có vẻ đột ngột này, bốn vị cầm quyền tối cao nhất thời chưa hề đưa ra lời đáp lại.
Mặc cho không khí trùng xuống, JaRyong vẫn quỳ một chân, cúi đầu, kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của Tứ Vương.
“Ngươi nói ‘kiểm tra’ sao....”
Người đầu tiên lên tiếng sau một thời gian dài im lặng là Kiếm Vương. Ông ta nhìn sang ba người còn lại.
“Vậy thì ngay lập tức biểu quyết vậy nhỉ. Thông thường thôi không cần lằng nhằng.”
“Nếu đồng ý thì giơ tay phải, từ chối thì giơ tay trái.”
“Ta thấy chủ ý này ổn đấy chứ.”
“Vậy thì bắt đầu biểu quyết.”
Không chút do dự, Tứ Đại Thiên Vương đồng thời đưa ra quyết định.
Kiếm Vương không hề giơ tay. Đao Vương giơ tay trái, trong khi đó hai vị Kiếm Vương cùng Thương Vương giơ tay phải đồng ý.
“Một phiếu trắng. Một phản đối. Hai đồng ý.”
Quyết định nhanh chóng được đưa ra.
“Vậy thì cứ làm theo những gì ngươi muốn đi, Cheon JaRyong.”
“Đa tạ các ngài.”
JaRyong ôm quyền, cúi đầu cung kính, toàn thân tỏa ra một khí thế chuẩn chỉnh của một võ sĩ kungfu nghiêm túc trước Tứ Vương.
Sau đó, các võ sinh đang tập trung trong đại sảnh lùi lại vài bước, tạo thành một vòng tròn lớn. YuWon và JaRyong bị đoàn người đông nghịt vây quanh ở chính giữa vòng tròn.
“Đây không phải là một phần chính thức trong bài kiểm tra của Giáo phái, phải không?”
Sau một giây để đánh giá tình hình, YuWon nhìn qua Kiếm Vương, người đứng đầu Tứ Vương.
Tình hình này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán. Thậm chí không có một thông báo nào từ hệ thống. Ngoài ra, khi JaRyong, một người chơi từ tầng cao hơn, tỏ thái độ thù địch với YuWon, hình phạt vẫn còn quẩn quanh trong không khí. Điều đó có nghĩa là Tháp đã không nhận ra 'tình thế này' là một bài kiểm tra.
“Đúng rồi. Không thể có bài kiểm tra mà lại không có phần thưởng. Bây giờ thử xem nào… ” Kiếm Vương mở lời. Sau khi suy nghĩ cân nhắc một lúc, ông ta tiếp tục, “Trong số các tiên dược mà Giáo phái sở hữu, bổn giáo sẽ lấy Xích Huyết Đan làm phần thưởng áp chót. Thế nào?”
「Xích Huyết Đan」 Đó là một loại đan dược có màu đỏ tươi đậm sắc như màu máu, nó thuộc hàng ngũ viên đan dược cao giai mà Thiên Ma Giáo sở hữu.
Mặc dù nó không thể nào sánh được với「Đại Hồng Đan」 có thể giành được từ Đại Hội Võ Thuật, nhưng nó vẫn là một loại tiên dược có giá trị cao hơn so với 「Tiểu Hồng Đan」. Trong hàng ngàn hàng vạn chủng loại đan dược lớn nhỏ có thể tìm thấy trong Võ Giới này, 「Xích Huyết Đan」 vẫn được coi là một loại đan dược rất đáng đồng tiền bát gạo.
YuWon cười nhạt. Trong khi nhìn Kiếm Vương, cậu nhanh chóng liếc mắt qua JaRyong, người đang công khai tỏ thái độ thù địch với mình.
“Như vậy là đủ.”
[Tình hiện hiện tại đã được công nhận là một bài kiểm tra.]
[Áp chế của Cheon JaRyong đã được giảm bớt.]
[Áp chế của Cheon JaRyong đã được giảm nhẹ.]
[Đánh bại Cheon JaRyong và nhận được sự công nhận bái phục của anh ta.]
Vzzzt—
Áp chế xung quanh JaRyong giờ đã nhẹ hơn rất nhiều, khiến người cảm giác nhẹ nhõm tựa như mọi Áp chế đã được gỡ bỏ.
“Thế là anh ta là một ranker mạnh gần Tầng thứ 30 cơ à.”
Để đánh bại một người chơi tầm cỡ này trong một bài kiểm nghiệm ngoài kế hoạch có độ khó khá cao.
“Vậy bài kiểm nghiệm thực tế thì phải khó đến mức nào?”
YuWon đã nghe đi nghe lại rằng bài kiểm tra của Giáo phái vô cùng khó khăn, nhưng đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp trải nghiệm nó.
JaRyong đã chuẩn bị sẵn thanh kiếm màu đen tuyền kia của mình, giơ tay nhắm thẳng mũi kiếm vào YuWon.
“Cậu nói tên của cậu là Kim YuWon?” JaRyong hỏi.
YuWon vừa gật đầu vừa trả lời, “Đúng thế thì sao?”
“Ta nghe nói cậu đã vượt qua bài kiểm nghiệm đầu tiên. Điều đó có nghĩa là Thiên Ma đã thừa nhận cậu.”
Có vẻ như tin tức rằng YuWon đã vượt qua bài kiểm tra đầu tiên đã lan truyền khắp Thiên Ma Giáo. Mặc dù YuWon hẳn phải là người hiểu rõ nhất thanh danh của mình đã vang dội đến mức nào. Một đội võ sinh và Tứ Đại Thiên Vương hiện đang tụ tập ở đây không đời nào lại hạ mặt mũi vây quanh một tên vô dụng muốn tham gia thử nghiệm mà bản thân tên đó không có bất kỳ trình độ nào.
YuWon đoán chắc rằng đám người đang tụ tập này chính là do Thiên Ma ra lệnh làm như vậy.
“Ta không biết điều gì đã khiến Thiên Ma công nhận cậu và chấp nhận cậu được phép thông qua ải đầu tiên, nhưng ta—”
“Hóa ra anh không được công nhận.” YuWon cắt lời anh ta. Anh ta lải nhải quá nhiều thứ linh tinh, cậu không có kiên nhẫn đứng đây để nghe hát tuồng. “Không giống tôi.”
Là người chơi cuối cùng thực hiện bài kiểm nghiệm của Giáo phái, JaRyong khá tự hào về điều đó, mặc cho hắn vẫn nhất quyết không chấp nhận việc bị thất bại mà thậm chí không thực hiện đúng bài kiểm nghiệm.
Két—
JaRyong nghiến răng ken két. Lời nói của YuWon chẳng khác gì xát muối vào chỗ đau nhất của hắn, và đôi khi sự thật lại chính là thứ khiến người ta đau lòng nhất.
Không kìm được tức giận, JaRyong điên cuồng lao tới bắt đầu trận chiến.
Keng-!
Bộ võ phục đen của JaRyong bay phấp phới khi hắn vung kiếm.
Động tác của hắn nhanh như chớp, nhưng mặc dù bị tấn công bất ngờ, YuWon vẫn nhàn nhã xoay người để né tránh đường kiếm của JaRyong.
“Đúng thế! Ta không được Thiên Ma công nhận! Ta, người đã thề trung thành vĩnh viễn với Thiên Ma Giáo! ”
Ầm ầm—
Thanh kiếm của hắn nhanh như liệp báo, dường như quanh thân kiếm có cả trọng lượng kinh người. Trên lưỡi kiếm của hắn, có một loại mana gọi là 'ki' trong Võ Giới, đó chính là chìa khóa giúp gia tăng cao độ tỉ lệ hạ gục đối thủ trong các đòn tấn công của hắn.
“Ta đã dành cả cuộc đời mình để vượt qua bài kiểm tra này! Từ khi còn nhỏ, ta đã luôn ngóng trông trở thành người chơi chân chính, cường tráng thân thể, điên cuồng luyện võ! Và khi ta quay trở lại Võ Giới, ta đã tiến hành kiểm nghiệm! Vậy tại sao?!”
Rắc—
JaRyong phải sử dụng sức mạnh của mình đến mức cực hạn, khiến hình phạt lại bắt đầu phát sinh.
Thay vì đánh trả, YuWon chỉ né kiếm của hắn.
“Tại sao một tên ngoại lai như ngươi lại được công nhận?! Tại sao?! Tại sao người đó không phải là ta—! ”
“Anh không khác gì một đứa trẻ vô tri cả.”
Keng—
Xoẹt—
Bao kiếm của YuWon đã chặn ngang lưỡi kiếm của JaRyong. Nhưng mặc kệ bị ngáng đường và mất cân bằng, thanh kiếm của JaRyong vẫn dường như sẽ lập tức cắt đôi cả người YuWon không chút lưu tình nào.
“Anh có muốn biết tại sao không?”
Bùm—
Cánh tay của YuWon được cường hóa bằng sức mạnh của Người khổng lồ.
[Cánh tay của bạn đã được thấm nhuần sức mạnh của Người khổng lồ.]
[Khổng Lồ Hóa một phần sẽ xảy ra.]
Thụp—!
YuWon đấm một cú vào lưng JaRyong, khiến hắn ta lập tức ngã gục xuống.
“Khục!”
Bùm—!
Sau khi chạm đất, cơ thể JaRyong giật lùi, co quắp. Sau một lúc, hắn ta cố gắng đứng dậy, nhưng mới ngẩng lên được một nửa, thì đôi mắt hắn đã trợn ngược khi nhìn thấy đòn tấn công chớp nhoáng đang lao đến.
Ssk—
Phịch—
JaRyong ngã xuống đất, cơ thể mềm nhũn.
YuWon vừa nói vừa nhìn xuống người đàn ông bất tỉnh trên sàn, “Không có lý do gì đặc biệt. Đó là bởi vì anh yếu mà thôi.”
* * *
JaRyong đã bất tỉnh. Và mặc dù hắn đã không còn đủ tỉnh táo để nghe thấy được lời nói ngạo mạn lại đạm bạc đó, nhưng toàn thể cá nhân còn tụ tập trong hội trường lại nghe rành mạch. Đáng nhẽ JaRyong đã phải học được cách tự lượng sức mình qua câu nói đó sớm hơn nữa.
YuWon quay đầu lại và nhìn về phía Tứ Vương, hỏi họ, "Không phải vậy sao?"
"Ha!"
"Hahahah!"
"Ahaha!"
Tứ Đại Thiên Vương phá lên cười. Kiếm Vương, người luôn trầm mặc và nghiêm túc, chỉ mỉm cười, nhưng ba người còn lại cười đến mức miệng ngoác đến tận mang tai.
“Quá chuẩn.”
“Đã lâu rồi ta không được sảng khoái thế này đấy.”
“Mặc dù trận đấu này đã được tạo ra, nếu JaRyong không bị phạt…”
“Giả thuyết đó là vô nghĩa. Cậu ta thậm chí còn không rút kiếm.”
“Ngươi nói có lý.”
Tứ Đại Thiên Vương bắt đầu quay sang nói chuyện phiếm với nhau.
YuWon kiên nhẫn để họ tiếp tục. Cậu đoán rằng vì đã lâu không có người từ bên ngoài làm bài thử nghiệm của họ, cậu vẫn nên cứ để họ tận hưởng càng nhiều càng tốt.
Sau khoảng năm phút miệng đối miệng nói hăng say, Tứ Đại Thiên Vương mới dừng lại. Người đầu tiên nhận ra là Kiếm Vương.
“Ta xin lỗi vì đã khiến ngươi phải chờ đợi. Người già rồi hay thích nói chuyện phiếm.”
“Không sao đâu, thưa ngài.”
“Ngươi học võ ở đâu vậy? Ta không biết chiêu thức đó đến từ môn phái nào, nhưng cách ngươi làm chệch hướng thanh kiếm của JaRyong khá ấn tượng đấy.”
“Tôi chỉ đơn giản là bắt chước nó mà thôi.”
“Bắt chước? Ngươi nói… ”
Kiếm Vương đột nhiên dương môi. Trông ông ấy như thể bắt bật cười thành tiếng.
“Ngươi! Mang ra một viên Xích Huyết Đan ra đây!”
Theo lệnh của Kiếm Vương, một hầu gái đang đứng ở một bên lập tức phục mệnh mang ra một chiếc hộp chứa 「Xích Huyết Đan」.
Chiếc hộp được chuyển cho YuWon, và ngay khi cậu lấy chiếc hộp, cậu đã nhận được một tin nhắn.
[Bạn đã vượt qua bài kiểm tra]
[Bạn đã lấy được 「Xích Huyết Đan」]
YuWon mở hộp. Bên trong hộp, có một viên đan dược màu đỏ thẫm có kích thước chỉ bằng đầu ngón tay cái. Giờ đây「Xích Huyết Đan」 thuộc quyền sở hữu của YuWon.
“Mặc dù chưa phải là vật phẩm tốt nhất, nhưng cứ coi như là một phần thưởng vì cậu đã có một màn trêu đùa rất thú vị để giúp mấy lão già như chúng ta giải trí.”
“Vì tôi thực sự không làm được gì nhiều nên tôi rất hài lòng với món quà này.”
“Ngươi nói gì vậy chứ? Hahahah! ”
Quyền Vương, người có tính cách ồn ào nhất trong số họ, lại phá lên cười một lần nữa.
Có hai ý nghĩa đằng sau lời nói của YuWon. Thứ nhất, cậu không hề lo lắng về bài kiểm nghiệm chống lại Cheon JaRyong, đội phó của hội Hắc Bão. Đầu tiên, YuWon thấy bài kiểm tra chống lại JaRyong dễ dàng như một thử thách từ một đứa bé. Thứ hai, cậu không coi tiên dược 「Xích Huyết Đan」 là một món đồ tuyệt vời.
Chắc chắn rằng「Xích Huyết Đan」 là một loại tiên dược khác xa với tầm cỡ của「Đại Hồng Đan」. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là 「Xích Huyết Đan」 chỉ là một vật phẩm tầm thường vô vi. Chỉ một viên nhỏ như vậy nhưng giá trị của nó dễ dàng đạt đến hơn 10.000 điểm. Không người chơi nào chỉ mới lên đến Tầng 10 lại có thể nhìn thấy một loại tiên dược đắt đỏ như vậy. Ngay cả lúc này, trong Thiên Ma Giáo, có vô số người chơi sẽ không ngần ngại tham gia nếu 「Xích Huyết Đan」 được đưa lên làm phần thưởng.
‘Lý do tại sao họ chọn Xích Huyết Đan là vì cần có phần thưởng ở cấp độ tương đương như vậy để có thể giảm Áp chế đối với JaRyong càng nhiều càng tốt. Dù rằng thế thì…'
YuWon cũng đã hạ gục JaRyong quá dễ dàng như trở bàn tay. Cuộc chiến đã kết thúc sớm hơn nhiều so với dự kiến của họ. Nhưng đó cũng là lý do tại sao Tứ Vương thấy cuộc chiến thú vị hơn nhiều.
“Bây giờ ta sẽ nói cho ngươi biết nội dung của bài kiểm nghiệm thứ hai.” Kiếm Vương nói.
“Bài kiểm tra thứ hai của Thiên Ma Giáo sẽ là với ta, Quyền Vương, Pung BaekLim.”
Quyền Vương. Trong số Tứ Đại Thiên Vương, ông ấy chính là người có tính cách vô sỉ nhất, cũng mặt dày nhất.
YuWon chuyển sự chú ý của mình từ Kiếm Vương sang Quyền Vương.
Mặc dù không có nhiều thông tin về Thiên Ma, nhưng thông tin hiểu biết về Tứ Đại Thiên Vương lại có rất nhiều.
‘Quyền Vương. Một trong những bậc thầy vĩ đại nhất của thuật chiến đấu tay đôi. Ông ta là một người chơi đã trở thành một Ranker nhờ võ thuật tinh vi cao siêu.”
Mỗi một người trong Tứ Đại Thiên Vương đều là những Ranker. Là một trong những người mạnh nhất trong Thiên Ma Giáo, họ hiện là những người có thực lực đứng đầu Giáo phái.
“Tất nhiên, chúng ta sẽ không đấu tay đôi bình thường. Mục tiêu là ngươi phải chịu đựng được ba chiêu kỹ của ta, Quyền Vương.”
Ba kỹ thuật. Nếu theo ấn tượng đầu tiên, có vẻ như đây không phải là một bài kiểm nghiệm khó. Nhưng đối thủ lại là một Ranker. Trên hết cả, đây không phải cuộc chiến chống lại một Ranker còn non xanh như Chryses, mà đối thủ chính là một trong những thủ lĩnh của Thiên Ma Giáo.
‘Quyền Vương là kẻ yếu nhất trong Tứ Vương. Tuy nhiên, sức mạnh đằng sau mỗi đòn tấn công của ông ta lại hoàn toàn có thể đấu được với Kiếm Vương, người có thứ hạng cao nhất.'
Đó là ý chính của thông tin được biết về Quyền Vương trong Võ Giới.
“Và không giống như với Chryses, đây sẽ là một bài kiểm nghiệm chính thức.”
Áp chế là một sức mạnh tồn tại để ngăn người chơi ở tầng cao sử dụng sức mạnh của họ một cách bừa bãi và phá hủy hệ sinh thái của tầng thấp hơn. Tuy nhiên, trong trường hợp một bài kiểm nghiệm được Tháp công nhận, phạm vi Áp chế sẽ được nới lỏng tùy thuộc vào bài kiểm nghiệm.
Do đó, cũng tùy thuộc vào Áp chế, sức mạnh mà Quyền Vương có thể sử dụng sẽ rất khó lường.
“Nhưng nếu đó chỉ là ba chiêu …”
Nhìn thấy YuWon chìm trong suy nghĩ sau khi nghe nội dung của bài kiểm nghiệm, Quyền Vương nhếch mép.
“Tất nhiên, tôi cũng nghĩ rằng đây là một bài kiểm nghiệm vô nghĩa.”
Yêu cầu một người chơi chỉ mới lên đến Tầng 10 phải chịu được ba kỹ thuật từ một Ranker là một điều tàn nhẫn. Ngay cả khi đó là bài kiểm tra của Thiên Ma Giáo, độ khó kia cũng là quá mức vô lý.
Quyền Vương giơ ba ngón tay lên.
"Ta sẽ cho ngươi ba tháng."
Ba tháng không phải là một khoảng thời gian quá dài, tuy nhiên, tùy thuộc vào cách người ta sử dụng nó, nó cũng không phải là một khoảng thời gian ngắn.
“Ngoại trừ tiên dược, chúng ta sẽ cung cấp cho ngươi mọi tài nguyên trong Giáo phái. Cơ sở đào tạo, thực đan, * quần áo, và một nơi thoải mái để nghỉ ngơi. Bất cứ điều gì ngươi mong muốn, chúng ta có thể— ”
* TL / N: Là thức ăn được làm bằng cách trộn các loại ngũ cốc với dược. Nó được cho là có thể kìm hãm cơn đói, làm cho cơ thể của bạn ở trạng thái cao nhất và ngăn bạn tụt cân quá nhiều trong quá trình luyện tập quá mức.
"Không. Không cần thiết làm thế.” Nghĩ xong, YuWon lắc đầu.
Quyền Vương nhíu mày, tự hỏi ý của cậu là gì.
"Ý ngươi là gì, ‘không cần thiết’?”
Thay vì trả lời ngay lập tức, YuWon nhìn xung quanh. Nhờ cuộc chiến chống lại JaRyong, các võ sinh của Giáo phái đã lập tức đứng lùi xa khỏi cậu. Khoảng trống hiện tại đúng là một nơi lí tưởng.
“Bắt đầu ngay lập tức là được rồi.”
Sân khấu đã được chuẩn bị.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook