Chap 39

Phù, phù___

Ngồi sững trước lò lửa nóng rực...

Vulcaro nhìn chằm chằm viên pha lê đã tinh chế, những giọt mồ hôi chảy thành dòng trên trán.

“...Đẹp xuất sắc.”

Ông ta đã từng chế tạo rất nhiều món vũ khí và đã tinh chế vô số viên pha lê, nhưng vẫn không thể ngăn bản thân khỏi ngạc nhiên và tự hỏi liệu mình có thực sự là người đã tinh chế nó hay không.

Viên pha lê màu bạc óng ánh phản chiếu ánh sáng bí ẩn của màn đêm. Mặc dù sau khi tinh chế thì nó bé lại chỉ bằng kích cỡ của một cái móng tay, ánh sáng vẫn có thể phát ra từ nhiều khía cạnh của nó.

Nhìn vào ánh sáng hài hòa đó, Vulcaro không thể nén nổi nụ cười của mình. Đẹp đến choáng váng, đẹp đến nỗi người ta không thể rời mắt khỏi nó.

Ông ta nhớ lại những lần đã nhìn thấy ánh sáng quyến rũ này.

“Mình thực sự rất muốn hoàn thiện nó.”

Vulcaro cảm thấy dâng trào ước muốn hoàn thành viên pha lê này. Ông ta không muốn chỉ tinh chế nó, mà còn muốn tạo ra một vật phẩm có thể chứa đựng toàn bộ sức mạnh của nó. Đó là lòng kiêu hãnh của một thợ chế tác.

Tuy nhiên...

Vulcaro bọc viên pha lê bằng một tấm vải dày.

“Không thể nào đâu.”

Sập, rạtttt___

Vulcaro ngẩng đầu nhìn, các thứ trang bị trên tường khẽ rung lên nhè nhẹ.

Ông ta nhanh tay chộp lấy cây búa nằm bên cạnh. Cách ông ta nắm lấy nó bây giờ khác hẳn so với lúc rèn trang bị.

Đứng dậy từ chỗ mình ngồi, ông ta từng bước khập khiễng đi ra ngoài cửa.

“...Cứ lại phải là cái ngày này.”

Vulcaro biết đằng nào thì ngày này cũng đến, nhưng ông ta vẫn nghĩ sẽ tuyệt vời biết bao nếu nó đến trễ hơn dù chỉ một ngày nữa.

***

Cách___

Rầm, rầm___

Hàng trăm người chơi bước đều theo nhịp.

Khu ổ chuột bỗng chốc náo động hẳn lên. Những con người đã coi nơi đây là nhà vì không đủ khả năng để leo đến tầng tiếp theo vội vã ẩn mình để tự bảo vệ bản thân.

“Vụ gì vậy?”

“Có chuyện gì xảy ra gần đây à?”

Mấy người chơi đó đều được trang bị vũ khí như kiếm và giáo. Tất cả trang phục mà họ mặc trên người đều mang biểu tượng hình ngọn núi cao, biểu tượng của Olympus.

Ở phía trước hàng ngũ, một người chơi trong chiếc áo choàng đỏ đi bên cạnh Agamemnon.

“Hóa ra là hắn núp lùm trong cái chốn bẩn thỉu này...” Agamemnon nhăn mặt vì mùi hôi thối bao trùm cả khu ổ chuột. “Vậy nên mới không thể tìm thấy hắn suốt thời gian qua.”

Nhìn chằm chằm vào ngôi nhà cũ kỹ bọc trong những miếng vải rách rưới, hắn chỉ tay vào nó. Đám người chơi theo sau nhanh chóng chỉnh đốn đội hình.

Chúng bao vây ngôi nhà, tay lăm lăm vũ khí.

“Ngươi có chắc là chỗ này không?” Agamemnon quay lại hỏi tên tùy tùng, giọng đầy hoài nghi.

Tên tùy tùng đến gần, gật đầu, đôi mắt hắn chuyển thành màu xanh dương. “Tôi chắc chắn, thưa ngài.” Hắn trả lời.

“...Thật à?”

Trong mắt hắn vẫn còn hoài nghi.

Soạt, thụp___

Có tiếng người khập khiễng bước ra, Agamemnon khẽ mỉm cười và gật đầu.

“Vậy là đến đúng nơi rồi.”

Thụp___

Dáng người cao lớn, đồ sộ tiến ra từ lối vào bằng tấm vải rách nát. Một tay ông ta cầm một cái búa, trên người không có bất kỳ món trang bị nào. Chiếc búa trong tay ông ta cũng trông như chiếc búa của một thợ chế tác bình thường.

“Các người làm xung quanh náo động một phen đấy. Đến đây làm gì?”

“Câu hỏi khoa trương quá đấy.”

Xoeng___

Agamemnon hướng mũi nhọn của thanh kiếm về phía cổ Vulcaro.

“Phản đồ Hephaestus ạ.”

Agamemnon vừa dứt lời, vòng vây xung quanh căn nhà bỗng nổi tiếng xôn xao.

“Hephaestus?”

“Phải thợ chế tác của Olympus không?”

“Nghe nói ông ta không chịu rèn món vũ khí nào đó theo lệnh của Olympus, sau đó thì ôm tiền của họ rồi chạy mất...”

Tin đồn là chúng sẽ phải bắt sống Hephaestus. Nhưng khi nghe thấy lời xác nhận của Agamemnon, khuôn mặt chúng thay đổi trong tíc tắc.

“S-Sao mà bắt sống một Ranker được chứ?”

“Kể cả có bao nhiêu người bên phe mình đi nữa thì...”

Hephaestus là thợ chế tác vĩ đại nhất Olympus – không, phải là trong cả Tháp. Hơn cả thế, ông ta còn là người đã leo đến đỉnh của Tháp nữa.

Trong khi đó, đám người mà Agamemnon đem theo là những người chơi còn chưa thể hoàn thành nổi Tầng thứ mười. Dù số lượng bên chúng áp đảo, nhưng khoảng trống về sức mạnh là không thể lấp đầy.

“Không cần sợ hãi. Ở Tầng thứ nhất thì sức mạnh của một Ranker bị giới hạn nhiều lắm.”

“Gì cơ? Ôm tiền của chúng rồi bỏ chạy ấy hả?”

Hephaestus cười lớn.

Vù, vù____

Vulcaro, hay đúng hơn là Hephaestus, vung búa trong không khí. Chiếc búa đập vào không khí tạo ra một tiếng nổ lớn làm chấn động màng nhĩ của đám người chơi đứng gần.

Tiếng nổ phát ra cực kì lớn. Sức mạnh của ông ta làm cả nơi này rúng động.

“Giờ đừng có đứng đó diễn hề cho ta xem nữa. Lại đây đi, xem ta đập vỡ đầu từng tên như nào.”

Sự tự tin của ông ta làm mấy tên người chơi gần đó bất giác lùi lại. Chúng biết một khi lãnh nhát búa đó, không chỉ đầu mà toàn thân chúng sẽ vỡ thành từng mảnh.

Tuy nhiên, Agamemnon lại cười vào hành động của Hephaestus.

“Ngươi là một tên hề què quặt sau khi phải nhận lấy sự trừng phạt của Người cai quản Bầu trời đấy. Còn dám tự xưng mình là một Ranker trong khi không có lấy một món trang bị nào trên người à?”

Đám tùy tùng của Agamemnon nhìn kỹ vào chân của Hephaestus. Hắn nói đúng. Hephaestus đã trở thành người què. Khi ông ta bước ra từ căn nhà, trông ông ta cứ như sắp ngã đến nơi.

“Thêm nữa...”

Phật___

Agamemnon ra dấu cho tên người chơi mặc áo choàng đỏ ra đằng trước.

“Bên ta cũng có một Ranker mà.”

Hắn có đôi mắt màu cam, tóc đỏ như màu ngọn lửa hực cùng làn da trắng toát.

“...Chryses?”

Mắt Hephaestus mở to khi nhận ra người đứng trước mặt mình.

Chryses là người được chọn leo Tháp dưới sự bảo trợ của Ranker cấp cao Apollo. Hắn cũng là tân binh được biết đến khá rộng rãi trong Olympus. Chính Hephaestus cũng từng nhìn thấy hắn vài lần.

“Vậy ra ngươi đã trở thành một Ranker rồi à.”

“Tôi không nghĩ đến ngày mà tôi phải đánh tay đôi với người đâu.”

Vụt___

Chryses dang tay, một ngọn giáo màu đỏ thành hình.

Hephaestus lẩm bẩm. Ông ta không ngờ rằng bọn chúng sẽ đem cả một Ranker từ Olympus đến chỉ để bắt ông.

“Các ngươi mà gây sự với một Ranker ở Tầng thứ nhất thì khó tránh khỏi hình phạt lắm đấy.”

Người chơi ở các tầng cao hơn bị giới hạn sức mạnh của mình ở các tầng thấp hơn. Nếu họ lạm dụng sức mạnh của mình, kể cả khi đã bị cấm, một án phạt sẽ được thi hành. Trong trường hợp tệ nhất, Quản trị viên sẽ xuất hiện để can thiệp và giải quyết tình hình.

“Chẳng sao cả. Tôi là Ranker, và người cũng thế.”

Hephaestus nhăn mặt sau câu trả lời của Chryses. Hắn lạm dụng sức mạnh ở Tầng thứ nhất là để nhắm vào ông, một Ranker khác, nên hắn không cần phải lo về án phạt phải nhận.

“Chỉ giỏi xài ba thứ trò ranh mãnh.”

Xìiii___

Cơ thể Hephaestus nóng dần lên và trở thành màu đỏ, ánh sáng màu xanh phát ra từ mắt. Dòng mana biến thành luồng nhiệt khổng lồ khiến nơi ông ta đứng như bốc hơi.

Ực___

Áp lực nặng dần trong không khí.

Vút___

Hephaestus vung búa, lên tiếng.

“...Đến đây.”

Bùm, bùm____!

Vút, bùm____

Chiếc búa đập mạnh vào không khí, lửa bắt đầu xuất hiện nơi ông ta đang đứng.

Mấy tên người chơi đứng gần chết như ngả rạ. Cuộc chiến giữa Chryses và Hephaestus biến toàn bộ khu vực thành một đống hỗn loạn.

“Tôi đã từng rất kính trọng người.”

Cheng___!

Cánh tay bao bọc trong lửa của Chryses nắm lấy đầu búa của Hephaestus.

“Hàng ngàn năm trước, người đã trở thành một Ranker. Tuy nhiên, thay vì mong muốn sở hữu nhiều sức mạnh hơn, người lại theo đuổi niềm tin của bản thân và chọn vung búa lên thay vì vung kiếm.”

“Lý do ngươi kính trọng ta chỉ có vậy thôi hả?”

Xìii___

Chiếc búa càng ngày càng nóng lên, đến mức Chryses, kẻ có thể khống chế ngọn lửa, cũng phải buông nó ra vì không thể chịu được sức nóng khủng khiếp đó.

Vù____

Ting__!

Một cơn mưa giáo và mác đổ xuống từ trên trời, Hephaestus vung búa đánh bật chúng ra xa.

Phập, phập___!

Một vài cây giáo đâm xuyên qua người Chryses làm hắn bị thương.

“Khực...”

Nén lại tiếng kêu của mình, Chryses chầm chậm lùi lại về sau.

Vụt___

Rầm, rắc rắc___!

Hephaestus giáng búa xuống từ phía đối diện. Luồng chấn động dữ dội từ không khí chặt đứt đầu mấy người chơi xung quanh và nghiến nát cơ thể cũng như trang bị của chúng.

“Ư—“

“AAAAAA!”

Mấy tên người chơi hét lên trong đau đớn.

Sạt___!

Máu bắn thành dòng từ người của Hephaestus. Hình phạt của Tháp.

Mặc dù Hephaestus là người bị tấn công trước, chúng vẫn là những người chơi với cấp độ yếu hơn ông ta rất nhiều. Không quan trọng hoàn cảnh ra sao, Hephaestus vẫn phải lãnh án phạt của Tháp vì đã xuống tay với chúng.

“Ư...”

Cơ thể Hephaestus choáng váng. Ông ta đã bị cụt mất một chân, thêm với việc phải lãnh án phạt của Tháp khiến ông ta không thể đứng vững.

Chryses rút hết mấy thanh giáo và mác đâm vào người trước khi đến gần Hephaestus thêm lần nữa.

“Tôi đã rất tôn trọng ý chí bỏ lại tất cả của người để theo đuổi điều mà người tin tưởng, dù rằng người là một Ranker.”

Trong đôi mắt hắn không có bất kỳ sát khí nào, nhưng ngọn giáo rực lửa màu đỏ lại xuất hiện trên tay hắn.

“Vậy nên...”

“Dẹp cái trò đó đi.”

Ù ù___

Chiếc búa của Hephaestus bỗng phát ra một tiếng lớn. Chấn động làm rung chuyển không khí.

Chryses không cần nghĩ cũng biết rằng đòn tấn công này sẽ là đỉnh điểm của cuộc chiến.

“...Tôi không muốn phải chiến đấu với người đâu.”

Phực___

Chryses bao bọc toàn thân mình bằng ngọn lửa. Sức nóng của nó đủ khiến mặt đất tan chảy.

Mana của cả hai đã lấp đầy khu vực.

Khoảnh khắc Hephaestus bước chân về phía Chryses...

Vụt___

Chryses với toàn thân là lửa cũng lao về phía ông như một cỗ chiến xa.

Vùuuu_____

 Hai luồng mana va chạm vào nhau.

“C-Chạy mau đi!”

“Bị cuốn vào bây giờ!”

Hai luồng mana đốt cháy những tên đứng gần thành than. Luồng mana thuộc tính Hỏa đốt cháy không khí thành hư vô.

Ực___

Agamemnon khẽ nuốt nước bọt.

“Kết quả sao rồi...”

Xìiiii___

Ngọn lửa tắt dần. Khi luồng không khí nóng hổi và khói mờ dần tan, trận chiến cuối cùng cũng ngã ngũ.

Agamemnon khẽ mỉm cười.

Rắc, r-rắc____

Cánh tay của Hephaestus chuyển thành màu xám như đá.

“Cái khiên... đó...”

“Là thứ mà người đã tạo ra.”

Xìiii___

Ngọn lửa đã tắt hẳn, Chryses đang cầm một cái khiên bằng sắt với hình cái đầu của Medusa trên mặt trước.

“Là Aegis đấy. Chỉ là bản sao nhưng cũng đủ để khống chế người rồi.”

Rắc, r-rắc___

Toàn bộ cơ thể của Hephaestus đã chuyển thành màu xám.

[Aegis]  là thành tựu kết hợp lớn lao nhất của Olympus. Không chỉ vì là chiếc khiên mạnh mẽ nhất, bên trong nó còn mang sức mạnh của quái vật đầu rắn Medusa. Đó là cách mà Hephaestus bị hóa đá.

Thụp___

Vì bị mất một bên chân nên khi đã hoàn toàn hóa đá, Hephaestus ngã nhào xuống đất.

Chứng kiến cảnh đó, Agamemnon lầm bầm run rẩy trong vui sướng, “Kết thúc...rồi.”

Đã có hơn một trăm người chết, Chryses cũng nhận lãnh quá nhiều vết thương chí mạng, nhưng hắn vẫn rất hài lòng vì kết quả đạt được. Hắn đã bắt được phản đồ Hephaestus.

“Lôi hắn đi.”

Theo lệnh hắn, đám tay sai ban đầu đã dang ra xa khỏi cuộc chiến bắt đầu tiếp cận Hephaestus đã bị hóa đá.

 Đúng lúc đó, chúng nghe thấy một giọng nói vang lên.

“Ta không thể để các ngươi mang ông ta đi được.”

Xoẹt___

Một người chơi bỗng nhảy vào và cắt đứt chân của tên tay sai đang tiếp cận Hephaestus.

Roạttt___

“AAAAAAAA!!!”

Chân của bọn chúng cứ như vậy mà bị cắt đứt lìa.

Agamemnon giận dữ nhìn đám tay sai khóc lóc, lăn lộn trên mặt đất vì đau đớn.

“Tên khốn nhà ngươi...”

Tên liều lĩnh dám xông vào giữa trận chiến giữa hai Ranker và cả trăm người chơi khác...

Viu____

“Chuyện gì đã đem đám khốn nạn các ngươi đến một nơi quan trọng như thế này?”

Đứng trước mặt chúng, là tân binh Kim YuWon. 



 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương