Chap 38

Sao cậu lại không nghĩ đến nó sớm hơn chứ? Sao cậu lại không để ý nó sớm hơn?

Vài ngày tiếp theo, quả trứng đó cứ mãi lởn vởn trong đầu cậu.

“ Đó có thực sự là biểu tượng của ‘Ngoại Giới Chi Thần’ không?”

YuWon không thể cảm nhận được gì hết. Cậu bắt đầu nghĩ mọi thứ có lẽ chỉ là tưởng tượng mà thôi. Phần thưởng của Phần hướng dẫn lại là một thứ có liên quan đến ‘Ngoại Giới Chi Thần’… Không một ai trong số đồng minh của cậu kể cả cậu có thể nghĩ đến điều đó.

“ Chẳng có cách nào để xác thực cả.”

Tmp, tmp__

YuWon bước ra ngoài để đi dạo.

“ Nhưng nếu như đó là thật…”

Liệu thứ nở ra từ quả trứng đó sẽ là bạn đồng hành quý giá sẽ giúp đỡ YuWon…? Hay chỉ đem đến hủy diệt và tàn phá như các Ngoại Thần trong ký ức của cậu?

YuWon lắc đầu. Cậu nghĩ nhiều quá rồi.

Chẳng có việc gì mà cậu có thể làm bây giờ cả. Cậu không thể ném quả trứng đi, mà cậu cũng chẳng biết cách để nó nở ra trong lúc này.

Thứ cậu cần chính là thời gian.

“ Một vụ cá cược ngu xuẩn và kì quặc.”

YuWon nở một nụ cười thất bại.

Trứng của Ngoại Thần ấy hả?

Phần lớn các sinh vật nở ra từ trứng tự nhận những sinh vật đã gắn bó với chúng suốt thời gian ấp trứng và những sinh vật đầu tiên mà chúng thấy sau khi mở mắt chính là mẹ mình. Đó là lý do khiến một số Ranker sẵn sàng trải qua bao gian khổ để thu thập trứng của những sinh vật huyền thoại nhằm khiến chúng trở thành bạn đồng hành của mình. Nếu họ nuôi dưỡng chúng đúng cách, một quái vật huyền thoại sẽ trở thành một người bạn đồng hành đáng tin cậy.

“ Nếu mình khiến nó nở ra và chăm sóc nó đúng cách…”

YuWon ngắt dòng suy nghĩ của bản thân, lắc đầu.

“ Ngừng đào sâu nó thêm thôi.”

Quan trọng hóa mọi việc là một điều cấm kỵ. Ngay bây giờ, cậu cần tập trung vào những gì đang diễn ra trước mắt.

Kétttt___

YuWon bước vào cửa tiệm của Vulcaro.

“ Tôi tới rồi đây.”

“ Chờ chút nhé.”

Xìiii___

Vulcaro còn chẳng thèm quay đầu nhìn khách. Ông ta đưa viên pha lê vào trong lò luyện và bắt đầu tinh chế nó bằng một con dao. Viên pha lê chầm chậm thay hình đổi dạng sau khi được hun nóng đến cực hạn dưới ngọn lửa.

“ Chắc là khó lắm.”

Lần đầu tiên YuWon được chứng kiến quá trình tinh chế một mảnh vỡ của ‘Tam Đại Thần.’

Các quá trình tinh chế thông thường là dùng dao để cắt pha lê thành hình dạng mong muốn. Nhưng mảnh vỡ của [Chiếc mũ tàng hình] không thể bị trầy xước nếu như không được nung nóng trước trong lửa.

Vulcaro cứ thế tiếp tục quá trình tinh chế.

Khoảnh khắc trôi mau.

“Ư.”

Vulcaro duỗi mình trước khi dìm viên pha lê vào trong nước.

Xèooo___

Mảnh vỡ nóng hổi nhanh chóng làm bay hơi kha khá lượng nước trong thùng, cả cửa tiệm bỗng chốc bao phủ trong hơi nước.

“ Cậu đây rồi.”

Vulcano lấy một chiếc khăn lau đi mấy giọt mồ hôi đọng trên trán và râu mình trong khi đi đến chỗ YuWon.

Hai người ngồi xuống trên hai chiếc ghế gỗ đối mặt nhau.

“ Ừ. Ông kêu tôi đến.”

“ Ta có chuyện muốn hỏi.”

“ Chuyện muốn hỏi à?”

“ Cậu dùng loại vũ khí với giáp gì? Nếu cậu muốn dùng kiếm thì cậu muốn sử dụng kiểu nào? Có dài với dày lắm không? Cậu thích kiểu giáp nào? Nhẹ hay nặng…?”

“ Sao ông lại hỏi tôi?”

“ Ta có mấy thứ sản phẩm phụ từ viên pha lê đó.” Vulcaro trả lời trong khi lôi ra một cái chai nhỏ chứa thứ bột màu đen. “ Ta muốn làm một cái gì đó với thứ này.”

Thứ bột từ việc tinh chế viên [Pha lê Hắc thánh]. Không nhiều lắm, nhưng giá trị của nó thì không nên bị đánh giá thấp một chút nào. Viên [Pha lê Hắc thánh] chứa đựng nhiều sức mạnh như vậy,  nên thứ bột này còn đáng giá hơn hầu hết các viên pha lê khác.

YuWon chẳng có lí gì để từ chối một vật phẩm được tạo ra từ sản phẩm phụ của viên pha lê cả.

 “ [Lưỡi liềm của Hades] được tạo ra từ thứ bột phụ xuất hiện trong quá trình tinh chế mảnh vỡ, tuy nhiên…”

“ Ông cần những vật liệu khác nữa đúng không?”

Chẳng dễ dàng gì để có được những nguyên vật liệu có thể hỗ trợ được sức mạnh của viên [Pha lê Hắc thánh]. Và với tính cách của Vulcaro, ông ta sẽ chẳng bao giờ dùng loại vật phẩm này để làm ra một thứ gì nửa vời. Tuy nhiên, YuWon lại chưa sở hữu bất kì nguyên vật liệu nào có năng lực đó cả.

“ Ta chưa có dạng nguyên vật liệu nào kiểu như kim cương cả, nhưng ta có một thứ cũng tựa vậy. Vì nó không phải là viên pha lê đã được tinh chế nên bí ngân chắc là có thể chịu được sức mạnh của thứ bột đó.”

“ Bí ngân à?”

“ Ta có đem theo đây.”

Cạch___

Vulcaro lập tức đứng dậy khỏi chiếc ghế đang ngồi làm nó đổ về phía sau. Ông ta bước đến và lấy một thanh thép từ trên tường xuống. Cây thép có lẽ đã bị hun nóng do nhiệt độ bên trong cửa tiệm, nhưng Vulcaro lại cầm nó bằng tay không.

“ Khoảng 1,8kg. Không nhiều lắm, nhưng đủ để tạo ra vật phẩm đó bằng cách tạo ra hỗn hợp khác từ nó.”

Bí ngân không quá cứng nếu nói như là một nguyên vật liệu, nhưng nó là nguyên liệu hiếm hoi sở hữu khả năng dẫn mana rất tốt, và tùy thuộc vào việc nó được chế tạo như thế nào, nó còn có thể sở hữu thêm khả năng kháng mana nữa.

Trong Tháp, bí ngân là một loại nguyên liệu khá hiếm. Chỉ cần nửa ký bí ngân, ta có thể trộn nó với kim loại để cho ra một trang bị chất lượng. Vậy mà Vulcaro lại ngẫu nhiên có tận 1,8kg bí ngân trong tay.

“ 1,8kg bí ngân… Khá là lắm tiền đấy.”

Hiện tại, YuWon đang có khoảng trên 100.000 điểm, nhưng vẫn chưa đủ để mua đến tận 1.8kg. Ít nhất thì cậu phải trả đến 300.000 điểm để mua chúng.

“ Mình thừa tiền để trả nếu mình đổi mấy cái hóa đơn của Asgard thành điểm nhưng…”

Nếu tổng lại số tiền mà YuWon đã lấy được từ đám chó rừng thì cậu đang có khoảng 500.000 điểm trong tay. Tuy nhiên, hiện tại thì vẫn chưa có cách nào để cậu đổi đống hóa đơn Asgard đó ra thành điểm cả.

“ Mình nghĩ là mình chỉ mua được khoảng một phần ba.”

Khi cậu đang phân vân giữa các lựa chọn…

“ Cậu đưa ta tiền sau cũng được. Ta cho cậu nợ.”

“ Ông sẽ cho tôi nợ á?”

Một đề nghị khá sốc. Ông ta đang đề nghị sẽ cho một người chơi mới đến Tầng thứ nhất nợ đến mấy trăm ngàn điểm tiền bí ngân cơ đấy.

“ Thế lỡ tôi xù ông luôn thì sao?”

“ Niềm kiêu hãnh của một thợ chế tác khiến ta muốn tạo ra một trang bị đàng hoàng với thứ này. Ta cho cậu đề nghị đấy là tại vì ta đang rất thiếu kiên nhẫn rồi. Vậy nên nếu cậu có lấy vật phẩm đó rồi cao chạy xa bay đi chăng nữa thì ta cũng không giận cậu đâu.”

“ Dù có thế thì…”

“ Nếu mà muốn giải thích rõ ràng ra thì món đồ cậu đưa cho ta đáng giá mười hai lần hơn đống bí ngân này. Thực tình mà nói, cậu còn không thể định giá trị của vật liệu đó bằng điểm đâu.”

Không ngạc nhiên khi Vulcaro biết giá trị thực của viên [Pha lê Hắc thánh]. Và đó là lý do tại sao ông ta tin tưởng giao đống bí ngân cho YuWon.

 “ Cậu tin ta vì một lý do nào đó, nên để công bằng thì ta nên làm điều tương tự.”

Cho nợ 300.000 điểm một cách bốc đồng như vậy… YuWon phải nén lại nụ cười của mình. Vulcaro hành xử y hệt như những gì cậu nhớ.

“ Ra đó và chọn vài món trang bị đi. Nếu có thứ gì cậu thích, ta sẽ chế tác dựa trên hình dạng của nó…”

“ Tôi cần một thanh kiếm.”

Xoeng___

YuWon ngay lập tức rút ra một thanh kiếm và đưa phần chuôi về phía người thợ chế tác.

“ Không quan trọng khối lượng. Miễn là nó không quá nặng để tôi có thể vung nó lên thì tôi sẽ sớm làm quen được thôi. Về hình dáng với chiều dài thì cỡ này là thích hợp.”

“ Kiếm à…”

Vulcaro cẩn thận quan sát thanh kiếm mà YuWon đưa cho ông ta. Đó là [Thanh kiếm sắc bén] mà cậu đã mua trong Phần hướng dẫn. Nó là một thanh kiếm đơn giản, không họa tiết và không khó lắm để có thể chế tạo.

Vulcaro nở nụ cười thật tươi cùng điệu bộ tự tin.

“ Đó là chuyên môn của ta đấy.”

Lần đầu tiên ông ta mỉm cười từ sau khi gặp YuWon.

***

Một tuần trôi qua, trong nhà hội Olympus nằm tại trung tâm thành phố…

Cách__

Trong đại sảnh của căn nhà, Agmemnon đang mặc lên bộ giáp năng trịch màu bạc của mình. Đám tùy tùng giúp hắn chỉnh cho bộ giáp vào nếp và mang đến cho hắn thanh kiếm của mình.

“ Tất cả đã tập hợp chưa?”

“ Vâng thưa ngài. Chúng tôi đã tập hợp toàn bộ người chơi từ Tầng thứ nhất đến Tầng thứ mười rồi ạ.”

“Số lượng bao nhiêu?”

“ Khoảng 200 người, thưa ngài.”

Agamemnon gật đầu trước câu trả lời của đám tùy tùng.

200 người chơi. Số lượng đó tương đương với phần lớn những bang hội tầm trung. Mất khoảng vài ngày để tập hợp tất cả bọn họ.

“ Chừng nào chúng ta giải quyết việc này xong xuôi, chúng ta sẽ tránh được việc phải chịu trách nhiệm cho việc không quản lý được đám chó rừng.” Agamemnon nói bằng vẻ mặt kiên quyết. Sau đó hắn khẽ lắc đầu. “Không, biết đâu sẽ còn tốt hơn thế. Có thể Người cai quản Bầu trời sẽ chú ý đến chúng ta.”

Người cai quản Bầu trời. Chỉ cần nghe thấy cái tên đó cũng đủ dấy lên niềm hy vọng trong tim đám tay sai của Agamemnon. Kể cả khi chúng biết sự nguy hiểm trong nhiệm vụ mà chúng đang phải nhận, chúng vẫn che giấu được nỗi sợ hãi trong lòng bằng trạng thái cảnh giác cao độ

Agamemnon nhìn về phía đám tay sai, mỉm cười.

“ Cơ hội của ta chính là đây.”

Mấy ngày trước, hắn như đã rơi vào tuyệt vọng khi biết tin đám chó rừng đã bị trừ diệt tận gốc. Hắn gần như đã mất đi vị trí của mình trong Olympus và bị giáng xuống làm người chơi bình thường.

May mắn thay, Tháp dường như vẫn chưa bỏ rơi hắn. Không, thay vào đó là cho hắn một cơ hội để làm lại tất cả, giống như cái cách mà những người chơi khác nhận được sức mạnh vô biên sau khi đã vượt qua những giai đoạn khó khăn vậy.

“ Địa điểm ở đâu?”

“ Địa điểm là…”

Mắt Agamemnon mở to trước câu trả lời của tên tay sai. Một địa điểm không ai có thể ngờ đến.

“ Thảo nào mà đến giờ hắn vẫn chưa bị phát hiện.”

Tên tay sai gật đầu trước câu nói của hắn.

Để tìm thấy ‘tên đó’, bọn chúng đã phải đi đến cùng trời cuối đất của Tầng thứ nhất nhưng vẫn chẳng tìm thấy gì, dù là đến cả những dấu vết nhỏ nhất. Mãi đến bây giờ chúng mới có thể xác định được vị trí của hắn.

Agamemnon lấy thanh kiếm từ tên tay sai và buộc nó bên hông mình.

“ Quân tăng viện thì sao?”

“ Sau khi có được sự can thiệp từ Quản trị viên và sự hạn chế của Tháp thì quân tăng viện thích hợp vừa mới đến thôi ạ.”

“Tốt.”

Agamemnon trèo lên ngựa và kéo cương.

“…Đi thôi.”

Cóc,cóc___

Đội quân hàng trăm người chơi của Olympus, kể cả Agamemnon, bắt đầu chuyển động.

***

Xoẹt___!

Thụp___

Một con rắn khổng lồ dài hơn 5 mét rơi xuống đất từ trên cao. Nó xoay người liên tục với cái bụng có một vết chém dài và sâu rồi lịm dần, trong ánh mắt không còn chút sinh khí.

[Bạn đã nhận được điểm kinh nghiệm.] 

[Độ hoàn thiện của Diệt Thiên Tinh tăng thêm 0,006%.]

Thanh hoàn thiện chầm chậm sáng dần.

YuWon vẩy kiếm để bỏ đi vết máu trên phần lưỡi kiếm.

Trên mặt đất ngổn ngang xác chết của chó sói và báo. Chúng đều là con mồi mà YuWon đã săn khắp Tầng thứ nhất.

Cậu đã tập trung đi săn trong mười ngày liên tục, một phần là vì không muốn phí thời gian trong khi ngồi chờ viên pha lê được tinh chế xong, và phần còn lại là vì cậu muốn tăng độ hoàn thiện của [Diệt Thiên Tinh] .

“Cứ ở Tầng thứ nhất thì chẳng thăng cấp được bao nhiêu.”

Tốc độ đi săn của YuWon là cực kì nhanh, nhưng điểm kinh nghiệm ở Tầng thứ nhất lại có một mức giới hạn nhất định. Sau mười ngày chỉ tập trung đi săn, cậu chỉ lên cấp được đúng một lần. Tiến độ này là quá chậm, nhưng mà cậu không thể vì thế mà tham lam tiến lên các tầng cao hơn được.

“Mình cần viên pha lê đã tinh chế để có thể có những kỷ lục cao hơn.”

Việc duy nhất cậu có thể làm lúc này là chờ đợi trong khi cố gắng tăng thêm độ hoàn thiện của [Diệt Thiên Tinh] .

Khi cậu đang chuẩn bị tiếp tục chuyến đi săn thì...

Ding___

...Bộ dụng cụ người chơi của cậu reo lên.

Hiện tại, chỉ có hai người duy nhất biết được số hiệu người chơi của cậu – Hargaan và Vulcaro.

YuWon tra kiếm vào bao và kiểm tra bộ dụng cụ người chơi của mình.

Tin cậu nhận được...

Chính là...  

[Vulcaro: Tinh chế xong rồi này. Qua coi đi.]

...Là cái tin cậu đã chờ đợi bao lâu nay.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương