Thần Tử Hoang Cổ
-
Chương 464
Chương 464
Trong nháy mắt, thời gian mấy tháng đã trôi qua.
Phong ba trong toàn bộ Táng thổ thập vực cũng dần dần bình ổn lại.
Quân Tiêu Dao đã trở thành đề tài được sinh linh Táng thổ bàn tán nhiều nhất.
Mà giờ phút này ở Hoang Thiên Tiên Vực, không khí lại trở nên thật vi diệu.
Bởi vì Vạn Cổ Táng Thổ và Hoang Thiên Tiên Vực ngăn cách với nhau, nên đại sự xảy ra trong Táng thổ không có khả năng truyền tới Hoang Thiên Tiên Vực.
Hơn nữa đã mấy tháng trời trôi qua, không ít người sôi nổi suy đoán, có phải Quân Tiêu Dao xảy ra bất trắc gì ở Vạn Cổ Táng Thổ hay không.
Loại phỏng đoán này thực hợp lý, cũng thực bình thường. Dù sao đối với người của Tiên Vực thì Vạn Cổ Táng Thổ là một mảnh đất cấm kỵ.
Nhưng gần đây, tin tức có liên quan đến chuyện Quân Tiêu Dao ngã xuống trong Táng thổ lại đột nhiên lan truyền khắp nơi.
Hình như sau lưng có một bàn tay mờ ám đang thúc đẩy dư luận.
“Chẳng lẽ Thần Tử Quân Gia thật sự ngã xuống trong Vạn Cổ Táng Thổ?”
“Cũng không phải không có khả năng, đã mấy tháng rồi mà còn không đi ra thì thế giới Tiên Cổ cũng sắp mở rồi.”
“Đúng vậy, lấy tính cách của Thần Tử Quân Gia, tất nhiên sẽ không bỏ lỡ thế giới Tiên Cổ, nhưng hắn còn chưa đi ra thì phỏng chừng đã xảy ra vấn đề lớn.”
“Đáng tiếc, một vị thiên kiêu vốn có thể trấn áp thời đại này, lại vì sự lỗ mãng của mình mà chặt đứt tiền đồ.”
Càng ngày càng nhiều nơi trong ba ngàn đạo châu của Hoang Thiên Tiên Vực đang thảo luận chuyện này.
Tuy rằng cũng có người không quá tin, nhưng rốt cuộc Quân Tiêu Dao đã mấy tháng không xuất hiện.
Thân là thiên kiêu nổi danh nhất, được người người chú ý nhất trên Hoang Thiên Tiên Vực, mấy tháng không có tin tức thì mang rất nhiều ý nghĩa khác nhau.
Cảm giác này giống như là minh tinh cực hot ngày nào cũng lên hot search, đột nhiên có mấy tháng không có chút tin tức gì.
Ai cũng sẽ cảm thấy, có phải đã xảy ra bất trắc gì hay không?
Thanh Châu, nơi đóng quân của Hoang Cổ Khương gia.
Rất nhiều người của Khương gia đều đang lén lúc thảo luận chuyện này.
Nhưng cao tầng của Khương gia lại không tỏ thái độ gì cả.
“Không sai, lấy thực lực của thiếu chủ, cho dù là ở Vạn Cổ Táng Thổ, cũng có thể hô mưa gọi gió.”
Tất cả người của Khương gia đều không tin tưởng đồn đãi.
Trong mắt bọn họ, Quân Tiêu Dao chính là tồn tại bất bại.
Hơn nữa nếu Quân Tiêu Dao thật sự xảy ra chuyện gì, người đầu tiên ngồi không yên nhất định là đám người Khương Đạo Hư. Nhưng mà hiện tại, toàn bộ Khương gia đều thực bình tĩnh.
Trên một vách núi, một vị mỹ nhân tuyết y tuyệt thế đứng đón gió, sáng ngời trong trẻo như ánh trăng non, ngọc thụ đôi tuyết.
Gió nhẹ phất qua lớp tóc trên thái dương của nàng, phất qua một tiên nhan như họa.
Ánh mắt trong suốt như thu thủy, nhìn nơi cực tây mà xuất thần một lúc.
Nơi đó là hướng Man Châu, cũng là hướng của Vạn Cổ Táng Thổ.
Nàng chính là Khương Thánh Y.
Khi trong lòng không có vướng bận, Khương Thánh Y một lòng tu luyện, chưa bao giờ biết cái gì gọi là sống một ngày bằng một năm.
Mà hiện tại, Khương Thánh Y đã cảm nhận được.
Tuy rằng Khương Thánh Y biết rõ trong lòng, hiện tại Quân Tiêu Dao không xảy ra bất trắc gì, nhưng trong lòng nàng vẫn cảm thấy lo lắng.
Bỗng nhiên, phía sau nàng, một giọng nói lẩm nhẩm lầm nhầm vang lên: “Thánh Y tỷ lại đến đây ngơ ra sao?”
“Lạc Ly.” Khương Thánh Y thu hồi ánh mắt, giọng nói lanh lợi đáng yêu vang lên phía sau chính là Khương Lạc Ly.
Nàng trực tiếp đặt mông ngồi xuống vách núi bên cạnh, tay ngọc nâng má, cũng nhìn về phía cực Tây.
“Thế giới Tiên Cổ sắp mở ra, Tiêu Dao ca ca còn chưa chịu trở về nữa.”
“Yên tâm đi, Tiêu Dao sẽ không có việc gì.” Khương Thánh Y chắc chắn nói.
Khương Lạc Ly bỗng nói một câu: “Thánh Y tỷ, hình như Tiêu Dao ca ca rất tốt với ngươi, trước đó vị Thiếu Đế kia của Vương gia muốn cưới ngươi, Tiêu Dao ca ca cũng là người đầu tiên đứng ra phản đối.”
Những lời này của Khương Lạc Ly lập tức làm trong lòng Khương Thánh Y lộp bộp một tiếng.
“Đổi lại là người khác, Tiêu Dao cũng sẽ làm như vậy thôi.” Khương Thánh Y miễn cưỡng cười nói.
Đôi mắt to của Khương Lạc Ly hơi xoay chuyển, khẽ gật cái đầu nhỏ mà nói: “Đúng vậy, thật ra Tiêu Dao ca ca là một người ngoài lạnh trong nóng, cho nên Lạc Ly tuyệt đối tuyệt đối sẽ không buông tay!”
Khương Lạc Ly đứng dậy, vỗ vỗ bụi đất trên váy xuống, lộ ra một nụ cười tươi với Khương Thánh Y, trên má còn hiện ra hai lúm đồng tiền thật sâu.
Sau đó, Khương Lạc Ly rời đi.
“Cô nàng này đã nhận ra sao?” Khương Thánh Y nhìn bóng dáng Khương Lạc Ly nhảy nhót rời đi, vẻ mặt trở nên ảm đạm.
Đừng nhìn Khương Lạc Ly đứng trước mặt Quân Tiêu Dao là một nha đầu cộc lốc. Nhưng cũng không có nghĩa là Khương Lạc Ly ngốc, tương phản, nàng thật thông minh, là một cô nàng lém lỉnh.
Có lẽ nàng đã nhận ra cái gì cũng không biết chừng.
Bản thân Khương Thánh Y cũng rất khó mở miệng, dù sao nàng và Khương Lạc Ly có quan hệ rất thân mật, tình như tỷ muội. Hơn nữa cũng là Khương Lạc Ly coi trọng Quân Tiêu Dao trước.
Nói ngắn gọn, tình huống này thực phức tạp.
Hình tam giác chưa chắc đã có tính ổn định, hình đa giác thì càng không thể.
“Thôi, hiện tại chỉ hy vọng Tiêu Dao có thể trở về gấp trước khi thế giới Tiên Cổ mở ra.” Khương Thánh Y yên lặng cầu nguyện trong lòng.
Mà ở phía Khương gia, Hoa Nguyên Tu và Khương Sở Hàm đang tu luyện.
“Thế giới Tiên Cổ sắp mở ra, nếu Quân Tiêu Dao không trở lại kịp thì phiền phức to.” Khóe miệng Hoa Nguyên Tu nhếch lên một nụ cười nhạt, nhẹ nhàng bâng quơ mà nói.
“Sao ta cảm thấy có vẻ ngươi thật vui sướng khi người gặp họa?” Khương Sở Hàm nhíu đôi mày đẹp lại, lãnh đạm nói.
Hết chương 464.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook