Thần Tử Hoang Cổ
Chương 463

Chương 463



Chỉ là giọng điệu có chút mất tự nhiên, đứt quãng, hình như thiếu đi vài phần thanh lãnh cao tuyệt trước đó.

“Chuyện gì?” Quân Tiêu Dao lộ ra nghi hoặc.

Giọng điệu của nữ Táng Hoàng quỷ diện không quá thích hợp.

“Ngươi có thể... Ôm bổn hoàng một cái không?”

Khi nữ Táng Hoàng quỷ diện nói lời này, vẫn đưa lưng về phía Quân Tiêu Dao.

Nhưng tiếng nói hơi run rẩy kia lại thể hiện rõ sự không bình tĩnh trong lòng nữ Táng Hoàng. Quân Tiêu Dao lại có một chút ngạc nhiên. Hắn thật sự không ngờ, nữ Táng Hoàng quỷ diện lại đưa ra yêu cầu như vậy.

Nữ Táng Hoàng quỷ diện là loại tồn tại ra sao?

Người mạnh nhất Táng thổ thập vực, nữ hoàng băng sơn cao quý mà lạnh nhạt.

Là tồn tại trong lòng tất cả nam của nhân Táng thổ thập vực, vừa sợ hãi lại khuynh mộ.

một vị nữ hoàng thủ đoạn tàn nhẫn băng sơn như vậy mà lại yêu cầu ôm một cái?

Cũng có cảm giác trái ngược đến đáng yêu quá đấy.

Nếu bị những sinh linh Táng thổ còn lại thấy được thì phỏng chừng sẽ hoài nghi nhân sinh. Quân Tiêu Dao cũng không khỏi cho rằng, có khả năng nữ Táng Hoàng quỷ diện thật sự là dạng băng sơn ngạo kiều.

“Không muốn thì thôi đi.” Thân thể nữ Táng Hoàng quỷ diện khẽ động, muốn rời đi.

“Chậm đã.” Quân Tiêu Dao mở miệng nói.

Nữ Táng Hoàng dừng bước lại.

“Nữ hoàng nguyện ý ra tay trợ giúp, Quân mỗ đa tạ, việc này cũng chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì mà thôi.” Quân Tiêu Dao nói.

Chỉ cần không thèm thân thể hắn thì làm gì cũng được.

Ôm một cái cũng sẽ không mang thai.

Quân Tiêu Dao tiến lên, hơi chần chờ, nhưng vẫn nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo nữ Táng Hoàng. Đổi lại là người khác, có cơ hội thân cận với nữ Táng Hoàng như vậy thì phỏng chừng sẽ vô cùng kích động, thậm chí không quản được tay của mình.

Nhưng biểu cảm của Quân Tiêu Dao thật bình đạm, không có bất cứ kích động nào.

Thân thể Nữ Táng Hoàng thật lạnh, như một khối băng.

Lúc Quân Tiêu Dao ôm vào, ngọc thể hơi rung động một chút, giống như bị điện giật.

Một hơi ấm đã lâu không gặp trong trí nhớ lập tức tràn ngập ra. Nhưng ngay sau đó, Quân Tiêu Dao đã buông lỏng tay ra, dưới đáy lòng Nữ Táng Hoàng lại có một tia mất mát khó hiểu.

Nhưng nàng vẫn nói: “Đa tạ.”

“Hừm, ngày sau khi biết được chân tướng, Quân mỗ sẽ lại đến tìm ngươi.” Quân Tiêu Dao xoay người rời đi, không có chút lưu luyến nào.

Thật lâu sau, nữ Táng Hoàng quỷ diện mới thở dài khe khẽ.

Nàng vươn một bàn tay ngọc hơi nhấc quỷ diện lên, một góc ngọc nhan dưới mặt nạ quỷ diện đã đỏ bừng.

Thì ra nữ Táng Hoàng quỷ diện cũng biết mặt đỏ.

“Bỉ ngạn hoa khai thất sắc thiên, hoa lạc thành tiên nhất thiên niên, bất nguyện thành tiên, không muốn thành tiên, chỉ nguyện chờ chàng trở về trong hồng trần mênh mông...”

Nữ Táng Hoàng lại đeo mặt nạ quỷ diện lên lần nữa, thân thể khẽ động, biến mất tăm hơi.

Sau khi chuyện của Nữ Táng Hoàng chấm dứt, Quân Tiêu Dao cũng về tới bên cạnh ao Chúng Sinh Luân Hồi.

Bởi vì Táng Giới bị Quân Tiêu Dao dùng Cấm Tiên Lục Phong phong ấn, cho nên chỉ cần Quân Tiêu Dao nguyện ý thì hắn có thể để bất cứ kẻ nào tự do ra vào Táng Giới.

Lý Tín vẫn muốn trấn thủ trong mộ địa Vạn Linh, làm người giữ mộ.

Mà tất nhiên A Cửu cũng đi theo Quân Tiêu Dao.

Khi nào Quân Tiêu Dao đi thì lúc đó nàng đi.

Sau khi giải quyết tất cả vấn đề, Quân Tiêu Dao cũng có thể an tâm tu luyện đột phá ở ao Chúng Sinh Luân Hồi.

Quân Tiêu Dao có dự cảm, lần tu luyện này sẽ có tăng lên rất lớn đối với hắn. Những người khác đột phá cảnh giới như táo bón, Quân Tiêu Dao lại như văn chương trơi chảy.

Sở dĩ Quân Tiêu Dao có tự tin như vậy, là vì năng lượng của ao Chúng Sinh Luân Hồi này cực kỳ tinh thuần kỳ dị.


Hắn cũng từng dò hỏi Lý Tín.

Hình như ao Chúng Sinh Luân Hồi này là do một vài đại khủng bố sâu trong Táng Giới kiến tạo ra vào những năm tháng xa xăm trước kia.

Quân Tiêu Dao trực tiếp tiến vào ao Chúng Sinh Luân Hồi, sau đó thi triển ra Thôn Thần Ma Công và Thiên Địa Dong Lô, bắt đầu hấp thu luyện hóa cả cái ao Chúng Sinh Luân Hồi.

Có khả năng thiên kiêu tầm thường hấp thu một bộ phận cực nhỏ xong thì không thể hấp thu tiếp nữa.

Nhưng thân thể của Quân Tiêu Dao lại có thể giúp hắn tiêu hóa gần như toàn bộ ao Chúng Sinh Luân Hồi.

Dù sao Hoang Cổ Thánh Thể tuy cường đại, nhưng đi kèm theo đó là lượng tài nguyên tiêu hao để đột phá cảnh giới cũng càng nhiều, cái ao Chúng Sinh Luân Hồ này vừa vặn có thể giải quyết vấn đề này.

Trong lúc Quân Tiêu Dao chìm vào tu luyện.

Rốt cuộc toàn bộ Táng Giới cũng lâm vào yên tĩnh, nhưng toàn bộ Vạn Cổ Táng Thổ thập vực lại không cách nào bình tĩnh.

Rốt cuộc chuyện ồn ào ở Táng Giới cũng quá lớn quá lớn.

Quân Tiêu Dao trảm Thương Thiên Bá Thể.

Táng Giới phá phong ấn, các Táng Hoàng xuất thế.

Người giữ mộ, một trong những Thần Vương Bát Bộ Chúng Lý Tín hiện thân.

Chín vị Táng Hoàng ngã xuống.

Cuối cùng Táng Giới còn bị Quân Tiêu Dao phong ấn lại.

Chỉ cần xuất hiện một việc trong số đó thôi cũng có thể làm chấn động tứ phương.

Càng đừng nói là tụ tập lại rồi cùng xảy ra, loại tin tức mang tính nổ mạnh này quả thực làm cho cả Táng thổ đều như lật trời.

Trong khoảng thời gian này, xưng hô xuất hiện tần suất tối cao trong lời nói của tất cả sinh linh trong Táng thổ thập vực chính là Thần Tử của Quân Gia.

Hiện tại Quân Tiêu Dao không chỉ danh dương tứ phương ở Hoang Thiên Tiên Vực, thậm chí cũng hoàn toàn nổi danh ở Vạn Cổ Táng Thổ.

Hiển nhiên bút tích này của hắn sẽ được ghi lại trong sử thi của Táng thổ.

Hiện tại thái độ của sinh linh Táng thổ đối với Quân Tiêu Dao đã không phải thù hận.

Mà là vô lực!

Ở sau khi tiếp nhận hiện thực này, cũng không có ai dám đi đụng chạm mâu thuẫn với Quân Tiêu Dao. Thậm chí các Táng Hoàng còn lại những thế lực như Minh Vương điện, Thi Hài Long Tộc cũng không nghĩ đến chuyện báo thù.

Cơ hội có thể báo thù duy nhất chính là chờ đợi ngày Táng Giới hoàn toàn phá phong ấn kia.

...

Hết chương 463.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương