Thảm Họa Tử Linh Sư
Chapter 28- Công hội vương triều, nhẫn yêu tinh vương

Chương 28: Công hội vương triều, nhẫn yêu tinh vương

 

Lâm Mặc Ngữ ngồi thiền, Khô Lâu Chiến Sĩ canh giữ bên cạnh.

Hơn trăm người ở lối vào phó bản, không ai dám đến gần Lâm Mặc Ngữ.

Nguyên nhân chính là Khô Lâu Chiến Sĩ của Lâm Mặc Ngữ quá đáng sợ.

khiến người khác chỉ cần nhìn vào nó sẽ cảm thấy hoảng loạn run rẩy.

Như vậy cũng tốt, không ai làm phiền.

Lâm Mặc Ngữ đang đợi thời gian hồi chiêu, 12 tiếng sau lại có thể tiến vào phó bản.

Tinh thần lực từ từ hồi phục trong quá trình thiền định.

Lần sau khi tiến vào phó bản, có thể triệu hồi thêm 4 Khô Lâu Chiến Sĩ nữa.

Khi màn đêm buông xuống, Lâm Mặc Ngữ kết thúc quá trình thiền định, tinh thần lực gần như đã khôi phục hoàn toàn.

Chỗ lối vào phó bản có rất nhiều đống lửa, nhiều người ngồi xung quanh đống lửa nướng thịt.

Mùi thịt nướng lan toả, rắc thêm gia vị càng thêm đậm đà.

Mấy người này thường lăn lộn ở bên ngoài, mỗi người đều rất nhiều kinh nghiệm, chuẩn bị vô cùng chu đáo.

Không giống Lâm Mặc Ngữ, ra ngoài chỉ đem theo một ít khoai lang.

Dạ dày biểu tình, Lâm Mặc Ngữ muốn lấy khoai lang ra ăn.

Phát hiện khoai lang đã hết rồi, mới nhớ ra tất cả khoai đã đưa cho Ninh Y Y rồi.

Nhớ đến dáng vẻ nghịch ngợm đáng yêu của Ninh Y Y, Lâm Mặc Ngữ cũng không khỏi mỉm cười.

Thay vào đó cậu lấy bánh bao ra ăn từng miếng một.

“Người anh em, có muốn qua đây ăn chung không?”

Có người vẫy Lâm Mặc Ngữ, bọn họ đang nướng thịt gì đó, rất thơm.

Là một người trẻ tuổi khoảng 20 tuổi.

Nhìn cách ăn mặc của anh ta, chắc là một phụ trợ.

Lâm Mặc Ngữ khẽ lắc đầu, từ chối lòng tốt của anh ta.

Anh ta cũng không nài nỉ thêm mà tiếp tục tự nướng thịt ăn.

“Tôi nói này Vương Nghĩa, anh gọi cậu ta làm gì?”

“Đúng đó, đó là một tên lập dị, từ lúc đến đây tới giờ cũng không thấy nói chuyện.”

“Hơn nữa vật triệu hồi hệ bất tử bên cạnh cậu ta hơi đáng sợ.”

Thanh niên tên Vương Nghĩa lại có cái nhìn khác: “Tôi thấy cậu ta rất bình thường mà, chỉ là không thích nói chuyện thôi.”

“Hơn nữa các người nhìn cậu ta đi, cho dù không nói chuyện, nhưng cũng không hề đi kiếm chuyện với người khác.”

“Tôi cảm thấy thực ra cậu ta không khó gần như các người nghĩ đâu.”

Vương Nghĩa cắt một miếng thịt lớn để lên dĩa, đi đến trước mặt Lâm Mặc Ngữ: “Người anh em, ăn miếng thịt đi, ăn mỗi bánh bao sao mà được.”

Lâm Mặc Ngữ nhìn anh ta, không nói gì.

Vương Nghĩa nở nụ cười hiền lành, đặt dĩa thịt xuống trước mặt Lâm Mặc Ngữ, rau đó rời đi.

Sử dụng thuật thăm dò, thịt nước không có vấn đề gì.

Lâm Mặc Ngữ chậm rãi cầm miếng thịt nướng lên cắn một miếng.

Thịt nướng rất ngon và thơm.

Cách đó không xa, Vương Nghĩa cũng giơ một miếng thịt nướng lên với Lâm Mặc Ngữ, nở nụ cười tỏa nắng.

Thời khắc này, Lâm Mặc Ngữ cảm thấy nụ cười của anh ta hơi giống với Cao Dương.

Sau khi ăn no, Lâm Mặc Ngữ lại tiến vào trạng thái thiền định một lần nữa.

Có Khô Lâu Chiến Sĩ ở bên cạnh, cậu cũng không cần lo lắng về vấn đề an toàn.

Cuối cùng thì 12 tiếng thời gian hồi chiêu của phó bản cũng kết thúc, tinh thần lực của Lâm Mặc Ngữ cũng hồi phục hoàn toàn.

“Lần này chắc là có thể thăng lên cấp 13.”

Cậu đứng dậy nhìn thấy lối vào của phó bản đang đứng rất đông người.

Hình như có hai nhóm người đang đối đầu.

Một đám người đứng trước lối vào phó bản, phong toả toàn bộ lối vào, không cho ai đến gần.

Họ mặc đồng phục, tay cầm vũ khí tinh xảo, giống như quân đội.

Đối đầu với họ là những người ở bên ngoài phó bản lúc đầu.

Mặc dù nhiều người nhưng nhìn rất rải rác, về khí thế thì không thể so với đối phương.

“Công Hội Vương Triều các người cũng hống hách quá rồi đó.”

“Dựa vào cái gì mà không cho chúng tôi vào phó bản chứ.”

“Đúng đó, dựa vào cái gì, phó bản cũng không phải là của các người.”

“Chúng tôi tiến vào phó bản cũng đâu ảnh hưởng gì đến các người.”

 Rất nhiều người ào ào phản đối.

Một pháp sư cầm pháp trượng bước ra khỏi đội ngũ Công Hội Vương Triều: “Thiếu hội trưởng của bọn ta đang hoàn thành nhiệm vụ trong phó bản, trước khi nhiệm vụ của ngài ấy hoàn thành thì không ai được tiến vào.”

“Dựa vào cái gì!”

“Công Hội Vương Triều các người cũng độc đoán quá rồi đó.”

Các chức nghiệp giả ồn ào phản đối, nhưng không ai dám ra tay.

Nguyên nhân chính là bởi vì Công Hội Vương Triều quá mạnh, bọn họ không dám động vào.

Vương Nghĩa cũng ở trong đám người phản đối, nụ cười tỏa nắng đã biến mất, thay vào đó là sự bực tức.

Lâm Mặc Ngữ đi tới bên cạnh Vương Nghĩa: “Sao vậy?”

Vương Nghĩa nhìn thấy Lâm Mặc ngữ, không ngờ Lâm Mặc Ngữ lại lên tiếng.

Ngạc nhiên xong Vương Nghĩa thì thầm: “Thiếu hội trưởng của Công Hội Vương Triều phải làm nhiệm vụ trong phó bản, không cho chúng ta vào.”

Lâm Mặc Ngữ nghi ngờ.

Nhiệm vụ gì mà phải phong tỏa phó bản.

Vương Nghĩa cũng nhìn ra sự nghi ngờ của Lâm Mặc Ngữ: “Là thế này, bọn họ cần tinh hạch của yêu tinh vương, tỷ lệ rơi của tinh hạch này rất thấp, chỉ có trong phó bản cấp ác mộng mới có xác suất rơi xuống, mà 100 ngày mới rơi một lần.”

“Chắc hẳn cậu cũng thấy được nhiệm vụ này ở khu giao dịch đúng không, thực ra nhiệm vụ này được ban hành bởi Công Hội Vương Triều.”

“Nhưng vẫn chưa có ai hoàn thành được.”

“Nói ra cũng mắc cười, tinh hạch thông thường không thể so được với tinh hạch của yêu tinh vương, giá trị ít nhất cũng phải 30 vạn tiền vàng, bọn họ muốn thu mua với giá 10 vạn, ai thèm bán cho họ chứ.”

“Hôm nay vừa đúng 100 ngày kể từ lần rơi tinh hạch trước đó, lần này Công Hội Vương Triều đích thân ra tay.”

Quả là trùng hợp.

“Tinh hạch của yêu tinh vương” rực rỡ như một viên hồng ngọc ở trong không gian lưu trữ của bản thân.

Lần này Công Hội Vương Triều phải trở về tay không rồi.

Vốn dĩ Lâm Mặc Ngữ dự định hai ngày nữa quay về sẽ bán tinh hạch của yêu tinh vương để lấy 10 vạn tiền vàng.

Bây giờ nghe Vương Nghĩa nói, chứng tỏ tinh hạch của yêu tinh vương không hề đơn giản.

“Có tác dụng gì?” Lâm Mặc Ngữ nhỏ giọng hỏi.

“Tinh hạch của yêu tinh vương có thể đưa cho luyện kim sư gia công thành nhẫn yêu tinh vương.”

“Toàn bộ thuộc tính tăng 10, tất cả kỹ năng tăng 1 cấp, cấp 15 là có thể sử dụng, được mệnh danh là món trang sức mạnh nhất dưới cấp 40.”

Thuộc tính mạnh như vậy, thực sự rất lợi hại. 

Đặc biệt là tất cả kỹ năng tăng 1 cấp, đối với chức nghiệp giả tân thủ mà nói, quả thực là một sự tồn tại thần thành.

Vương Nghĩa nói tiếp: “Nghe nói thiếu hội trưởng của Công Hội Vương Triều muốn thi vào học viện Hạ Kinh, vì vậy phải quyết tâm có được món trang bị này.”

“Trong Công Hội Vương Triều không thiếu luyện kim sư, tất cả các nguyên liệu khác đều đã chuẩn bị đầy đủ, bây giờ chỉ thiếu mỗi tinh hạch của yêu tinh vương.”

Biết được tiền căn hậu quả, Lâm Mặc Ngữ mỉm cười đi về phía lối vào phó bản.

Cậu không quan tâm Công Hội Vương Triều, dù thế nào đi nữa cũng không thể ngăn cản cậu luyện cấp.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương