Thám Hiểm Gia Cuối Cùng
Chapter 4. Loài Slime Vàng (1)

Chương 4. Loài Slime Vàng (1)

 

1

 

Gafor Top.

Đây là một trong 10 tổ chức lớn nhất ở thành phố Liss và nó đang nhanh chóng nắm giữ quyền lực.

Xét về lịch sử và truyền thống, tổ chức này chưa thể sánh ngang với 10 tổ chức lớn nhất còn lại ở thành phố cảng Liss.

Dù vậy, nó vẫn chiếm giữ tòa nhà cao nhất và lớn nhất ở thành phố này.

Số lượng người đến và đi ở tòa nhà Gafor Top cũng lớn như diện tích của tòa nhà.

“Hình như tôi đã thấy người kia ở đâu rồi thì phải?”

“Ở đâu cơ? Có nhiều người như thế này làm tôi không thể nhận ra ai cả.”

Lượng người nhiều đến mức không nhận ra được ai với ai.

Thậm chí nhận ra khuôn mặt của các thám hiểm gia còn khó chứ đừng nói đến tên của các nô lệ.

“Này, ở đằng kia!”

“Ồ, là Paume!”

Thế nhưng, El Paume là một ngoại lệ. Anh nổi tiếng hơn bất kỳ thám hiểm gia nào ở chi nhánh Gafor Top tại thành phố Liss.

Điều đó cũng dễ hiểu.

“Hắn vẫn còn sống trở về sao?”

“Thật đáng kinh ngạc, hắn lại sống sót mặc dù chỉ là một nô lệ mồi nhử mà thôi.”

Anh đã sống sót và trở về trong nhiều năm dù chỉ là một nô lệ mồi nhử, một vai trò thường khó sống nổi quá ba lần.

Nhìn El Paume, người ta đều nghĩ:

“Nhìn hắn sống sót trở về như thế, xem ra Gafor Top thật sự rất ghê gớm.”

"Tất nhiên rồi. Thà chết còn hơn là chạy trốn khỏi Gafor Top."

Phán đoán dựa trên việc cho dù anh có phải trải qua địa ngục cũng không chạy trốn khỏi Gafor Top thì ắt hẳn Gafor Top còn đáng sợ hơn cả địa ngục.

"Khoan đã."

Tuy nhiên, đến thời điểm này bầu không khí xung quanh El Paume bắt đầu thay đổi theo chiều hướng xấu.

“Sao ngươi lại đến đây một mình?”

"Một mình?"

"Có thật là ngươi đã một mình sống sót qua Cổng Thần bí không?"

Suy cho cùng, những người sống sót trở về từ Cổng Thần bí đều bị coi là những sinh vật đáng ngờ.

Chưa kể El Paume lại là nô lệ mồi nhử cho nên những ánh mắt hướng về anh trở nên sắc bén hơn cũng là điều đương nhiên.

Những ánh mắt sắc bén đến mức dù là người mạnh nhất cũng cảm thấy nghẹt thở, bay về phía El Paume.

‘Giống y hệt như lần đó.’

Tuy nhiên, El Paume không quan tâm.

Thành thật mà nói, anh thậm chí còn không cảm nhận được điều đó.

So với sáu ánh mắt từ ba cái đầu của con quái vật Horntail thì điều này chẳng là gì cả.

Tất nhiên, trước khi anh quay ngược thời gian, El Paume của trước đây lại hoàn toàn khác.

‘Khi đó đầu óc mình không được ổn cho lắm.’

Trạng thái tinh thần đã bị hủy hoại sau khi đột ngột bị ném vào làm mồi nhử, El Paume phải chứng kiến cái chết của những thám hiểm gia khác và trốn thoát trong gang tấc khỏi lũ Nấm cam đang lao tới để một mình tìm lối ra.

Thật ra, vào thời điểm đó, anh thậm chí còn không biết rằng mình đã mở ra vòng thứ nhất.

Anh đã đến đây với vẻ mặt đờ đẫn, chỉ nghĩ được rằng mình phải báo cáo chuyện này với Gafor Top.

Tuy nhiên, bây giờ thì đã khác rồi.

“Nhưng mà sao vẻ mặt của hắn lại bình tĩnh thế? Trông không giống như cả nhóm của hắn đã bị xóa sổ cho lắm.”

El Paume đi qua tòa nhà của Gafor Top với vẻ mặt lạnh lùng đến gần như vô cảm.

“Giờ thì chờ đã.”

Và rồi, anh sẵn lòng cho người khác thấy.

“Có phải là… có một vòng tròn trên cổ tay hắn không?”

 

2

 

Lakan, một trong những người điều hành Gafor Top.

“El Paume? Là ai cơ?”

Phản ứng của ông ta khi lần đầu tiên nghe về El Paume chính là tỏ vẻ nghi ngờ.

“Cái gì, một nô lệ à?”

Sau khi nghe xong lời giải thích, Lakan vô cùng kinh ngạc.

Tuy nhiên, ông ta không hề tức giận.

Ông ta hoàn toàn biết rõ.

“Cậu nói là chỉ có duy nhất một nô lệ còn sống sót trở về à? Chuyện gì đang xảy ra thế?”

Phải có nguyên nhân nào đó mới khiến cho cho một nhân viên cấp thấp của Gafor Top phải trực tiếp tìm đến ông ta - một lãnh đạo.

“Hắn đã mở được vòng thứ nhất à?”

Và chỉ khi nghe thấy lời giải thích đó ông ta mới hiểu ra lý do bọn họ tìm đến ông ta.

“Hửm.”

Tuy nhiên, ông ta cũng không quá ngạc nhiên.

“Một nô lệ mồi nhử đã mở ra vòng thứ nhất sao…”

Đây không phải là lần đầu tiên chuyện này xảy ra. À không, phải nói là nó xảy ra thường xuyên hơn những gì người ta nghĩ.

Có nhiều người mở ra vòng thứ nhất hơn người ta nghĩ, và đó là lý do cho sự bắt đầu kỷ nguyên của những thám hiểm gia.

Vì vậy, việc anh mở ra vòng thứ nhất không phải là vấn đề lớn.

“Là nô lệ mồi nhử.”

Vấn đề ở chỗ người được đề cập đến chính là một nô lệ mồi nhử, mà một nô lệ thường sẽ không có thiện ý với Gafor Top.

Chưa kể, anh không phải là một nô lệ mồi nhử bình thường.

"Ba năm rồi nhỉ?"

Chắc chắn rằng trong số những nô lệ mồi nhử còn sống sót, El Paume là người chất chứa nhiều oán hận với Gafor Top nhất.

Đây mới chính là vấn đề.

“Hắn có thể sẽ trở nên rất phiền toái nếu như sau này lại trở thành một thám hiểm gia có danh tiếng.”

“Liệu lúc đó hắn có duy trì mối quan hệ tốt với chúng ta không? Kể cả là có làm vậy thì chúng ta cũng sẽ phải nỗ lực rất nhiều.”

Từ quan điểm của Gafor Top, trừ khử El Paume dường như chính là giải pháp dễ dàng nhất.

Tuy nhiên, việc đó cũng không hề đơn giản.

“Chúng ta không thể cứ như thế mà giết hắn được.”

“Có thể chúng ta đã làm vài chuyện xấu, nhưng mà chúng ta vẫn rất coi trọng hợp đồng. Niềm tin với người ký hợp đồng còn quan trọng hơn cả mạng sống nữa!”

Kể cả với El Paume cũng như vậy. Họ đã ký hợp đồng với anh. Họ có nên giết anh chỉ vì anh sẽ gây phiền toái hay không? Cũng có một lựa chọn là bí mật thủ tiêu, nhưng mà nguy cơ bị phát hiện cũng rất lớn.

Mặt khác, giết El Paume sẽ không mang lại lợi ích cho Gafor Top ở thời điểm này. Một thám hiểm gia có thể trả được món nợ của bản thân sẽ là một tài sản có giá trị, và giết anh đồng nghĩa với việc mất đi nguồn thu tiềm năng đó.

Lakan cần phải cân nhắc giữa lợi ích và rủi ro. El Paume là mối đe dọa lớn đến mức nào đối với bọn họ? Người báo cáo có nhắc đến thái độ bình tĩnh của El Paume khi đến đây.

Điều này thật là bất thường.

Những thám hiểm gia và nô lệ mồi nhử thường bị suy nhược tinh thần sau những chuyến thám hiểm phía bên kia Cổng Thần bí.

Thế nhưng, El Paume dường như lại không hề bị mất bình tĩnh.

Người báo cáo tiếp tục thông báo cho Lakan rằng El Paume đã đề xuất một hợp đồng mới phù hợp hơn với một thám hiểm gia.

Sự ngạc nhiên trên khuôn mặt Lakan bị thay thế bằng ánh mắt sắc lẹm.

Đây không phải là một tình huống lý tưởng.

Như đã đề cập trước đó, nô lệ mồi nhử không thể có bất kỳ cảm xúc tích cực nào đối với Gafor Top.

Theo quan điểm của bọn họ, nô lệ mồi nhử trở thành thám hiểm gia chính là tình huống có rủi ro lớn.

Tuy nhiên, một thương nhân không có quyền lựa chọn lo sợ rủi ro nếu như muốn tồn tại được.

‘Hắn là một chàng trai có tiềm năng.’

Đánh giá từ vẻ ngoài thì rõ ràng anh không còn là thám hiểm gia thiếu kinh nghiệm như người vừa mới mở ra vòng thứ nhất nữa.

Tất nhiên, Lakan không nghĩ nhiều về điều đó.

Suy cho cùng, El Paume cũng chỉ vừa mới mở ra vòng thứ nhất và chỉ là một thám hiểm gia mới vào nghề.

Từ góc nhìn của một gã khổng lồ như Gafor Top, anh chẳng khác gì một viên sỏi lớn bên đường.

Anh không phải là người mà Lakan, một trong những người điều hành trụ cột của Gafor Top, cần phải quan tâm sâu sắc.

Vì vậy Lakan đã đưa ra quyết định.

“Giao El Paume lại cho Ebisu đi.”

 

3

 

“Vậy ra ông là Ebisu sao.”

Người đàn ông có khuôn mặt được bao phủ hoàn toàn bởi bộ râu dày vừa nói vừa đưa bàn tay ra.

Y cũng có kích thước khá khổng lồ.

Một vẻ ngoài chỉ cần nhìn thấy một lần là không thể nào quên được.

‘Ebisu.’

Đó chính là tên của y.

‘Cánh tay trái của Lakan, hiện đang là một trong những người điều hành của Gafor Top.’

El Paume dễ dàng nhớ lại tên và danh tính của người đàn ông trước mặt từ những ký ức cũ.

‘Thu hoạch cũng không tệ.’

Và anh cảm thấy hài lòng với việc Ebisu đến đây.

‘Điều này có nghĩa là Lakan đang chú ý đến mình.’

Trước khi quay ngược thời gian, El Paume đã hành động hoàn toàn như một kẻ ngốc ở thời điểm anh mở ra vòng thứ nhất.

Anh đã cư xử theo cách thông thường và Gafor Top cũng đối xử với anh theo cách thông thường.

El Paume đã bị lợi dụng cho đến giây phút cuối cùng, giống như ai cũng biết rằng những thám hiểm gia nợ Gafor Top rất nhiều tiền đều sẽ bị lợi dụng cho đến khi chết.

Đó là lý do vì sao anh phải mất ba năm mới được tự do.

Khoản nợ ban đầu của anh là 1 triệu meso, nhưng mà trong quá trình hoàn thành nhiệm vụ từ Gafor Top, anh không còn cách nào khác ngoài việc mượn tiền hoặc vật phẩm từ họ.

Nhưng sau tất cả, anh vẫn không thể chết.

Vì thế, kết cục là anh lại mắc nợ, và khoản nợ càng ngày càng tăng lên.

Đó là lý do tại sao anh lại phải mất đến ba năm.

Nhưng El Paume vẫn là trường hợp có hoàn cảnh tốt hơn, bởi vì hầu hết mọi người đều sống cả đời dưới sự điều khiển của Gafor Top.

‘Mình không có ý định lặp lại lịch sử.’

Không cần nói ra, nhưng El Paume không có ý định để bản thân bị lợi dụng như vậy nữa.

Đó là lý do anh hành động khác thường và Lakan đã phản ứng như anh mong muốn.

‘Ebisu chính là lựa chọn tốt nhất.’

El Paume càng hài lòng hơn khi nhận ra người trước mặt mình chính là Ebisu, cánh tay trái của người điều hành Lakan.

Cánh tay trái chính là một trong những phụ tá thân cận nhất.

‘Ông ta là kiểu người muốn trở thành cánh tay phải.’

Cũng có nghĩa là y không hài lòng với vị trí hiện tại của mình.

Và đó chính xác là những gì anh mong đợi.

Ebisu, người đã đến nơi này, cũng đang tự nghĩ trong đầu cùng với bộ râu dày của mình.

‘Cậu ta chắc chắn không phải là người bình thường.’

Gafor Top đã trở thành một trong 10 tổ chức hàng đầu nhờ xử lý các nhiệm vụ có độ khó cao mà các tổ chức khác sẽ không dám sờ đến.

Hầu hết các thám hiểm gia mà Gafor Top gặp được đều kém chất lượng trên nhiều phương diện.

Trực tiếp gặp mặt và làm việc với những người như vậy khiến cho phán đoán của Ebisu tự nhiên trở nên rất khác biệt.

‘Cậu ta có tiềm năng.’

Đối với Ebisu, El Paume rõ ràng rất khác so với một thám hiểm gia vừa mở vòng đầu tiên.

“Cậu nói là cậu muốn thay đổi hợp đồng sao?"

"Đúng vậy."

“Thay đổi từ hợp đồng nô lệ sang hợp đồng thám hiểm gia, ừm, cũng không khó xử lý cho lắm. Tôi sẽ thay đổi cho cậu. Như vậy, từ giờ trở đi, tôi sẽ phân loại cậu là thám hiểm gia hạng F và thay đổi hợp đồng.”

“Tôi muốn yêu cầu hạng E.”

“Hạng E? Với một người thậm chí còn chưa nhận được xếp hạng từ Hiệp hội Thám hiểm gia sao?”

Tất nhiên còn có những điều khác nữa.

“Tôi đã phiêu lưu qua Cổng Thần bí hàng trăm lần với tư cách là nô lệ mồi nhử rồi. Cho dù ông gọi tôi là thám hiểm gia hạng F, nhưng với nhiều kinh nghiệm như vậy việc tôi nhận được hạng D cũng không có gì là lạ cả.”

Dù gì anh cũng có thành tích đặc biệt.

Tất nhiên, như vậy không có nghĩa đó là việc sẽ dễ dàng.

Suy cho cùng, đãi ngộ đối với hạng D không phải là đãi ngộ thông thường.

Điều đó đã được dự đoán trước, bởi vì Hiệp hội Thám hiểm gia từ lúc bắt đầu đã chia các thám hiểm gia thành năm hạng:

Sơ cấp, Trung cấp, Chiến binh, Tối thượng, Đại sư.

Tuy nhiên, với sự xuất hiện của kỷ nguyên Cổng Thần bí và sự đổ bộ của các thám hiểm gia, Hiệp hội Thám hiểm gia cảm thấy cần phải chia nhỏ hơn nữa cấp bậc của các thám hiểm gia, và từ đó trở đi, họ bắt đầu sử dụng hệ thống xếp hạng bắt đầu với hạng F.

Vì vậy, xét theo thứ hạng cũ, đãi ngộ đối với hạng D tương đương với dành cho thám hiểm gia Trung cấp chứ không phải Sơ cấp.

Sự khác biệt về thứ hạng rất rõ ràng.

‘Đó là những gì mà mình đã dự đoán được.’

Tuy nhiên, Ebisu đã mong đợi El Paume hành động như thế này.

Phần lý lịch nô lệ mồi nhử của El Paume đóng vai trò tạo nên thái độ khác biệt của anh khi so sánh với những người khác.

Và như El Paume đã nói, hiển nhiên kinh nghiệm là vô cùng quý giá.

“Được thôi, nhưng mà đó vẫn chỉ là kinh nghiệm của một nô lệ mồi nhử. Cậu không có kinh nghiệm thực tế về việc săn quái vật, đúng chứ?”

“Những thám hiểm gia khác rất giỏi việc săn quái vật. Nhưng mà tôi giỏi hơn trong việc giữ mạng khi đối đầu với quái vật. Đó cũng là những gì đã xảy ra trong lần này. Tất cả những thám hiểm gia khác đều đã chết, nhưng mà tôi, một nô lệ, vẫn sống sót.”

Đức tính của một thám hiểm gia là dấn thân vào những cuộc thám hiểm và sống sót.

Những thám hiểm gia đầu tiên có thể đạt được danh tiếng vĩ đại như vậy chính là vì họ đã sống sót.

Và những thương nhân như Ebisu cần những thám hiểm gia như thế.

Những thám hiểm gia sẵn sàng đi đến những nơi không ai muốn.

‘Hừm.’

Tất nhiên, El Paume chưa phải là một thám hiểm gia đáng tin cậy.

Sống sót sau ba năm làm nô lệ mồi nhử là một điều rất ấn tượng, nhưng mà năng lực của một thám hiểm gia lại là một việc hoàn toàn khác.

Thay vào đó, có một điều rất chắc chắn.

‘Sẽ thật đáng tiếc nếu như giết cậu ta.’

Ebisu không hề có ý định giết El Paume.

Như vậy chỉ còn duy nhất một lựa chọn.

“Có một Cổng Thần bí. Nếu như cậu hoàn thành nhiệm vụ ở đó, tôi sẽ coi cậu là một thám hiểm gia hạng E.”

Là một bài kiểm tra.

“Cậu từng nói cậu còn có thể săn được Horntail mà.”

El Paume đáp lại Ebisu, người đang vừa lấy ra một bản hợp đồng vừa nói những lời đó.

“Tôi sẽ cho ông thấy là tôi không nói suông.”

Và El Paume đã ký vào hợp đồng.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương