Thái Tử Phi Tham Ăn
-
Chương 96
*****…
(Tại khu vực của nữ nhân)
“Đó là cháu gái An Quốc công, thực mập!”.
“Ta nghe nói An Tam gia dáng vẻ giống như thần tiên, phu nhân của hắn cũng là mỹ nhân thế gian hiếm thấy, cho nên An Tam lang mới có thể tuấn tú như vậy, nhưng An Thập Nhất tiểu thư lại không có chút nào ưu điểm của cha mẹ”.
“Cũng không hẳn vậy, Thập Nhất nương ngũ quan xinh đẹp nhưng lại quá mập, nếu gầy đi 10 cân thì sẽ đẹp”.
“Chẳng qua do nàng ta xuất thân cao quý, xét về dung mạo vẫn kém xa chúng ta, ta đây, nửa năm qua đều chưa ăn thịt để có thể bảo trì dáng vẻ”.
Thật ra lỗ tai ta rất thính, thanh âm của bọn họ tuy nhỏ chỉ vài đề-xi-ben ta đều nghe được, Thập Nhất nươngthật muốn nói nàng cảm thấy mười phần có ý tứ, các cô nương cổ đại trưởng thành quá sớm, trình độ xét nét, tán tụng cũng cao, làm cho nàng hoài nghi chính mình có phải là dạng ai gặp cũng đều bàn tán, không đúng, các cô nương ấy thấy cái gì trước mắt cũng có miệt thị được ngay, ví như điểm tâm.
Nhắc đến điểm tâm, nàng nhìn Diêu Tam nương thật sâu sắc. Cô bạn mới tham ăn đang làm nũng với biểu tỷ chỉ vì khối điểm tâm trước mắt.
“Biểu tỷ ơi, ta ăn một khối nữa nhé, ở nhà đã lâu rồi ta chưa được ăn chút điểm tâm nào, mẫu thân mỗi ngày đều quản ta, bắt ta giảm béo”. Diêu Tam nương nước mắt lưng tròng nhìn Tăng Bát nương.
“Không được”… Tăng Bát nương kiên quyết nói: “Trước khi đến đây, bá nương đã dặn tỷ phải quản muội, không được cho muội ăn thịt và điểm tâm nhiều, chỉ có thể ăn rau”.
Diêu Tam nương chảy nước mắt: “Tỷ tỷ, dù sao nương ta cũng không biết được, tỷ cho ta ăn đi…”
Thập Nhất nương vô cùng đồng tình với Diêu Tam nương, cũng thật thông cảm với nỗi khổ của nàng ấy, bởi họ cùng là những nữ nhân đau khổ vì giảm béo giống nhau.
Tăng Bát nương hơi do dự: “Thôi, chỉ cho muội ăn một khối thôi nha”.
Lập tức, Diêu Tam nương như ánh mặt trời sáng lạn: “Ta hứa, ta chỉ ăn khối này là khối cuối cùng thôi”…
Tăng Bát nương: “Hừ, lời này muội đã nói không biết bao nhiêu lần rồi…”
“Thập Nhất Nương, ngươi đang nhìn cái gì?” Một vị tiểu thư xinh đẹp đứng bên cạnh thấy Thập Nhất không để ý tới nàng, chỉ lo nhìn chằm chằm Diêu Tam Nương, trong lòng không thoải mái, nói tiếp: “Diêu Tam thật là, béo quá, lần trước nghe nói nàng giảm béo, tại sao càng giảm lại càng béo?”.
Thập Nhất nương bình tĩnh nghe nàng ta nói đi nói lại, cười cười nói: “Nàng ấy như vậy rất tốt, ta cũng không gầy”.
Tiểu thư kia đỏ mặt, mới nhớ tới hình dáng của Thập Nhất nương cũng giống thế. “Thật có lỗi, ta cũng không có ý nói Thập Nhất tiểu thư, tiểu thư như vậy tốt lắm, chỉ hơi nhiều thịt một chút thôi”. Trước khi ra cửa, cha mẹ nàng ta đã dặn nhất định phải giao hảo tốt với Thập Nhất tiểu thư An Quốc công phủ, nàng ta lỡ lời rồi.
“So sánh với các ngươi, ta nhiều thịt hơn, nhưng không sao cả, ta cảm thấy mập mới tốt”. Ở thời tận thế, người có mỡ là chuyện khiến người ta hâm mộ biết bao nhiêu, có mỡ là có nhiều năng lượng để tiêu hao, muốn cầu còn không được.
Ở đây đều là những cô nương chưa lập gia đình, nhỏ nhất là tiểu cô nương 5 tuổi, mập mạp, không được người ta ưa thích. Những cô nương thon thả trước mặt Thập Nhất đều cho rằng bản thân ưu việt hơn nàng khiến cho Thập Nhất buồn bực. Vì thế, Thập Nhất cảm thấy bé con 5 tuổi mập mạp là đáng yêu nhất liền cùng nhau chơi đùa.
“Bé con, muốn uống trà sữa sao?”. Thập Nhất mỉm cười hỏi chuyện, cách làm trà sữa là nàng nghĩ ra được, sau đó Tinh La ca ca sử dụng. Ở đây, rất nhiều tiểu cô nương dù biết uống nhiều đồ ngọt là không tốt nhưng họ vẫn không thể quản được miệng mình, vẫn thích uống trà sữa khiến cho Thập Nhất cảm thấy thực là tự hào!
Bé con mập mạp gật đầu nói: “Cảm ơn tỷ tỷ, muội thật thích trà ngọt này”.
(Tại khu vực của nữ nhân)
“Đó là cháu gái An Quốc công, thực mập!”.
“Ta nghe nói An Tam gia dáng vẻ giống như thần tiên, phu nhân của hắn cũng là mỹ nhân thế gian hiếm thấy, cho nên An Tam lang mới có thể tuấn tú như vậy, nhưng An Thập Nhất tiểu thư lại không có chút nào ưu điểm của cha mẹ”.
“Cũng không hẳn vậy, Thập Nhất nương ngũ quan xinh đẹp nhưng lại quá mập, nếu gầy đi 10 cân thì sẽ đẹp”.
“Chẳng qua do nàng ta xuất thân cao quý, xét về dung mạo vẫn kém xa chúng ta, ta đây, nửa năm qua đều chưa ăn thịt để có thể bảo trì dáng vẻ”.
Thật ra lỗ tai ta rất thính, thanh âm của bọn họ tuy nhỏ chỉ vài đề-xi-ben ta đều nghe được, Thập Nhất nươngthật muốn nói nàng cảm thấy mười phần có ý tứ, các cô nương cổ đại trưởng thành quá sớm, trình độ xét nét, tán tụng cũng cao, làm cho nàng hoài nghi chính mình có phải là dạng ai gặp cũng đều bàn tán, không đúng, các cô nương ấy thấy cái gì trước mắt cũng có miệt thị được ngay, ví như điểm tâm.
Nhắc đến điểm tâm, nàng nhìn Diêu Tam nương thật sâu sắc. Cô bạn mới tham ăn đang làm nũng với biểu tỷ chỉ vì khối điểm tâm trước mắt.
“Biểu tỷ ơi, ta ăn một khối nữa nhé, ở nhà đã lâu rồi ta chưa được ăn chút điểm tâm nào, mẫu thân mỗi ngày đều quản ta, bắt ta giảm béo”. Diêu Tam nương nước mắt lưng tròng nhìn Tăng Bát nương.
“Không được”… Tăng Bát nương kiên quyết nói: “Trước khi đến đây, bá nương đã dặn tỷ phải quản muội, không được cho muội ăn thịt và điểm tâm nhiều, chỉ có thể ăn rau”.
Diêu Tam nương chảy nước mắt: “Tỷ tỷ, dù sao nương ta cũng không biết được, tỷ cho ta ăn đi…”
Thập Nhất nương vô cùng đồng tình với Diêu Tam nương, cũng thật thông cảm với nỗi khổ của nàng ấy, bởi họ cùng là những nữ nhân đau khổ vì giảm béo giống nhau.
Tăng Bát nương hơi do dự: “Thôi, chỉ cho muội ăn một khối thôi nha”.
Lập tức, Diêu Tam nương như ánh mặt trời sáng lạn: “Ta hứa, ta chỉ ăn khối này là khối cuối cùng thôi”…
Tăng Bát nương: “Hừ, lời này muội đã nói không biết bao nhiêu lần rồi…”
“Thập Nhất Nương, ngươi đang nhìn cái gì?” Một vị tiểu thư xinh đẹp đứng bên cạnh thấy Thập Nhất không để ý tới nàng, chỉ lo nhìn chằm chằm Diêu Tam Nương, trong lòng không thoải mái, nói tiếp: “Diêu Tam thật là, béo quá, lần trước nghe nói nàng giảm béo, tại sao càng giảm lại càng béo?”.
Thập Nhất nương bình tĩnh nghe nàng ta nói đi nói lại, cười cười nói: “Nàng ấy như vậy rất tốt, ta cũng không gầy”.
Tiểu thư kia đỏ mặt, mới nhớ tới hình dáng của Thập Nhất nương cũng giống thế. “Thật có lỗi, ta cũng không có ý nói Thập Nhất tiểu thư, tiểu thư như vậy tốt lắm, chỉ hơi nhiều thịt một chút thôi”. Trước khi ra cửa, cha mẹ nàng ta đã dặn nhất định phải giao hảo tốt với Thập Nhất tiểu thư An Quốc công phủ, nàng ta lỡ lời rồi.
“So sánh với các ngươi, ta nhiều thịt hơn, nhưng không sao cả, ta cảm thấy mập mới tốt”. Ở thời tận thế, người có mỡ là chuyện khiến người ta hâm mộ biết bao nhiêu, có mỡ là có nhiều năng lượng để tiêu hao, muốn cầu còn không được.
Ở đây đều là những cô nương chưa lập gia đình, nhỏ nhất là tiểu cô nương 5 tuổi, mập mạp, không được người ta ưa thích. Những cô nương thon thả trước mặt Thập Nhất đều cho rằng bản thân ưu việt hơn nàng khiến cho Thập Nhất buồn bực. Vì thế, Thập Nhất cảm thấy bé con 5 tuổi mập mạp là đáng yêu nhất liền cùng nhau chơi đùa.
“Bé con, muốn uống trà sữa sao?”. Thập Nhất mỉm cười hỏi chuyện, cách làm trà sữa là nàng nghĩ ra được, sau đó Tinh La ca ca sử dụng. Ở đây, rất nhiều tiểu cô nương dù biết uống nhiều đồ ngọt là không tốt nhưng họ vẫn không thể quản được miệng mình, vẫn thích uống trà sữa khiến cho Thập Nhất cảm thấy thực là tự hào!
Bé con mập mạp gật đầu nói: “Cảm ơn tỷ tỷ, muội thật thích trà ngọt này”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook