*****

Trong cung là nam nữ tách riêng ra, nam nhân có chiến trường của nam nhân, nữ nhân có vòng luẩn quẩn của nữ nhân, Thập Nhất Nương đi theo phía sau Tôn thị Phương thị tới Triều Dương các.

Hôm qua tuyết vừa rơi, tuy rằng hoàng cung được cung nhân quét tước sạch sẽ, ngay cả trên nóc nhà cũng không nhìn thấy có tuyết đọng, nhưng trời quả thật vẫn hơi lạnh, một đám phu nhân mặc quan phục Cáo Mệnh đang ở Triều Dương các nói chuyện phiếm, nhìn thấy Phương thị, mọi người đều đứng lên.

“Đại phu nhân, lâu rồi không gặp.” Một lão phu nhân mặt mũi hiền lành tươi cười nói “Càng ngày càng trẻ.”

Phương thị vội vàng nâng Tăng lão phu nhân dậy “Lão phu nhân đây không phải là giễu cợt ta sao? Là lỗi của ta, sao có thể để cho phu nhân tự mình nghênh đón.”

Thập Nhất Nương nồng nhiệt nhìn, không lâu sau, Phương thị cùng Tôn thị đã bị chôn kín ở trong đám phu nhân.

“Thập Nhất Nương, lại đây, gặp qua vài vị phu nhân.” Phương thị hướng Thập Nhất Nương đưa một ánh mắt.

Thập Nhất Nương lập tức chuyển sang trạng thái tiểu cô nương “nhu thuận ngọt ngào” “Thập Nhất Nương thỉnh an các vị phu nhân.”

Các phu nhân có con trai cháu trai trong nhà lập tức sáng mắt lên, dùng ánh mắt ngầm quan sát vị tiểu thư, mà hiện nay trừ công chúa ra, có giá trị cao nhất Đại Hạ này thì cháu gái ruột phủ quốc công, là cháu gái duy nhất!

Thập Nhất Nương không luống cuống chút nào, cười đến vô cùng khả ái với người dẫn đầu là Tăng lão phu nhân “Lão phu nhân, cháu chào ngài, Đại bá mẫu thường xuyên nói về ngài với cháu, nói năm đó lão phu nhân là một vị nữ kiệt…. Ở bên trong loạn dân vẫn bảo trụ toàn gia, lão phu nhân không hề thua kém đấng nam nhân nào.”

Tăng lão phu nhân được dỗ dành nịnh nọt đến mặt mày hớn hở, đem lễ vật đã chuẩn bị sẵn nhét vào trong tay nàng.

Các tiểu cô nương bị kẹt xe phía sau đuổi theo, rốt cục cũng đến được đây, trong lúc nhất thời Triều Dương các oanh oanh yến yến, Thập Nhất Nương nhìn hoa cả mắt.

Thập Nhất Nương cười tủm tỉm, hôm nay quả thật là ngày thần tài, riêng kim bộ diêu nàng nhận được vô số, lại càng không nói đến vòng tay trâm cài gì đó, đương nhiên các tiểu cô nương khác cũng thu hoạch không ít.

“Thập Nhất Nương, cùng vài vị tỷ tỷ cùng đi đến Thư Tâm các đi, tiểu cô nương các con phải cùng nhau đùa giỡn mới tốt.” Phương thị cười tủm tỉm, nháy mắt ra hiệu với Thập Nhất Nương, Thập Nhất Nương lập tức hiểu ra, trên lưng nàng là mang theo nhiệm vụ khi tiến cung, ca ca của nàng nhiều như vậy, chưa người nào thành thân đâu

“Ta ở nhà đứng hàng thứ ba, ta có thể gọi tỷ là An tỷ tỷ được không?”

“Ta ở nhà đứng hàng thứ năm, Thập Nhất Nương có thể gọi ta Ngũ nương.”

…..

“Ta là Tăng bát nương.” Cháu gái của Tăng lão phu nhân, ước chừng mười ba, mười bốn tuổi, bộ dạng phi thường tú lệ, hay cười, làm cho người ta cảm thấy vô cùng muốn thân cận, “Ta có thể gọi muội là Thập Nhất Nương không?”

“Đương nhiên có thể, Tăng bát tỷ tỷ lớn hơn muội mà, còn phải phiền tỷ tỷ chỉ dạy thêm, muội là lần đầu tiên tham gia cung yến, rất nhiều quy tắc cũng chưa hiểu nữa.”

Một tiểu cô nương mập mạp, đại khái cùng tuổi với Thập Nhất Nương, vui tươi hớn hở chạy tới “Biểu tỷ, tỷ chậm một chút.”

«Tam nương, muội đi chậm một chút, coi chừng ngã sấp xuống.» Tăng bát nương dặn dò nói, xoay người lại giới thiệu với Thập Nhất Nương «Nàng là biểu muội của tỷ, Diêu tam nương, tính cách ngây thơ hoạt bát.» Tăng bát nương ngượng ngùng nói.

Trước mắt Thập Nhất Nương sáng ngời, Diêu tam nương mặc một thân màu hồng, khuôn mặt tròn nhỏ trắng noãn, hai má phúng phính, làm cho người ta rất muốn đưa tay ra véo, thân thể tròn vo trong bộ quần áo màu hồng nhìn lại cực kỳ đáng yêu, biệt danh Bàn oa oa(*), thật là đáng yêu. (bé mập)

Diêu tam nương thở hổn hển «Biểu tỷ, tỷ ra cửa thật sớm, đúng rồi, đây là tiểu cô nương nhà ai, sao trước kia muội chưa từng gặp qua?»

Tằng bát nương nhíu mày, có lẽ là mới từ Noãn các đi ra, lại điên cuồng đuổi theo phía sau, trên mặt Diêu tam nương đều toát mồ hôi, khuôn mặt trái táo bởi vì vận động mà hồng hồng, Tăng bát nương lấy khăn tay ra lau mồ hôi cho nàng, Diêu tam nương hiển nhiên đã thành thói quen, nhắm mắt lại hưởng thụ biểu tỷ hầu hạ.

«Đây là Thập Nhất Nương tử của nhà An quốc công, Thập Nhất Nương, đây là biểu muội của tỷ, đích thứ nữ của Diêu hàn lâm, Tam nương.»

«Diêu tam, đã lâu không gặp, muội không thay đổi chút nào nha.» Tiểu cô nương chung quanh đều chảo hỏi.

«Đã lâu không gặp, đúng rồi, tỷ chính là An thập nhất nương tử đúng không?» Diêu tam nương kinh hỉ bước đến «Muội nghe nói rất nhiều đồ ăn ở Bách Vị lâu đều do tỷ nghĩ ra phương pháp làm, trà sữa uống rất ngon cũng là tỷ nghĩ ra sao? Còn có rất nhiều điểm tâm chưa bao giờ gặp qua... » Nói xong còn nuốt nước miếng «Lần trước muội ăn vịt nướng ở Bách Vị lâu, là lần muội ăn ngon nhất từ trước đến giờ...»

Không cần phải nói, đây cũng là một cô bé tham ăn, Thập Nhất Nương lập tức có cảm giác gặp được tri kỷ, cầm tay nàng “Tỷ chính là Thập Nhất Nương, muội thích ăn chân giò kho, thịt gà cuốn cùng chân gà nướng không?”

Anh mắt của Diêu tam nương tỏa sáng, liều mạng gật đầu, “Thích, những món đấy là muội thích nhất, nhưng tiếc là đầu bếp nhà muội không thể làm giống như Bách Vị lâu.”

“Bách Vị lâu cũng không phải là ngon nhất, nữ đầu bếp nhà tỷ làm ngon nhất, ngày khác tới nhà tỷ đi, tỷ xuống bếp.”

Tăng bát nương trợn mắt há hốc mồm, cái gọi là ‘ngưu tầm ngưu, mã tầm mã’ chính là như vậy sao, nàng có chút sầu lo nhìn thân thể hơi béo của Thập Nhất Nương, nhìn lại biểu muội quá mức mập mạp, hối hận không thôi, nàng không nên để cho hai người này gặp mặt, vừa nghĩ tới hai con nhóc tham ăn cả ngày ở cùng nhau, ăn rồi lại ăn, tương lai xuất hiện hai quả cầu thịt...Hình ảnh đó... đẹp đến mức nàng không dám nhìn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương