Thái Tử Phi Tham Ăn
-
Chương 90
*****“Thập Nhất Nương, thật sự không muốn học giải phẫu với sư phụ sao?” Hồ đại phu vẻ mặt chờ mong hỏi, ông cũng có vài người đồ đệ, nhưng bọn hắn vừa nhìn thấy thi thể thì không té xỉu cũng nôn mật xanh, mật vàng, sau đó bệnh nặng một hồi, chỉ có Thập Nhất Nương mặt không đổi sắc ở trước thi thể bị giải phẫu loạn thất bát tao mà bình tĩnh uống trà.
“Không cần.” Thập Nhất Nương vẻ mặt ghét bỏ “Sẽ bị dính mùi thối của thi thể.” Một cô nương nhu nhược yếu đuối như nàng sao lại để toàn thân bốc mùi hôi thối được.
Hồ đại phu vô cùng thất vọng, ỉu xìu hướng nàng phất tay cáo từ, tiếp tục quay trở lại sự nghiệp giải phẫu thi thể, ông ngày ngày canh giữ ở đây cũng không dễ dàng, có khi chờ mười ngày nửa tháng đều không có một khối thi thể hoàn hảo nào.
“Cô nương người không sao chứ?” Lan Hoa khẩn trương hỏi “Hồ đại phu có phải hay không vẫn đang làm chuyện kì quái trên thi thể? Cô nương không bị dọa sợ?”
Thập Nhất Nương ngồi trên xe ngựa, nhìn Lan Hoa cùng Hạ Hà vẻ mặt vẫn còn sợ hãi, có chút khó hiểu, không phải chỉ là thi thể thôi sao, xác động vật cũng thấy nhiều rồi ăn lại càng nhiều, cũng không thấy hai người bị dọa thành như vậy.
Lâm Nhị mặc dù kinh hãi nhưng lòng hiếu kì lại mạnh hơn “Cô nương, Hồ đại phu lần này học cái gì từ quyển sách thuốc kia? Có phải ông ta lại làm chuyện kì quái, ví dụ như lần trước ông ta rút hết máu của một người rồi lại chuyển vào cơ thể một người khác, nô tài còn nghĩ bọn họ có quan hệ huyết thống đâu, kết quả là không phải….”
“Chuyện kì quái? Không thể nào, Hồ đại phu là giải phẫu một khối nữ thi mà thôi, thời điểm ta đi vào ông ấy đang cầm ruột người cùng ruột heo suy nghĩ, còn có suy nghĩ kì lạ là lấy ruột heo ghép vào thân thể người nữa.”
Lâm Nhị bị hù dọa, nhưng lại tò mò không thôi “Ruột heo có thể gắn trên cơ thể người? Lần trước nô tài nghe nói Hồ đại phu phẫu thuật cho một người bị viêm ruột thừa, cắt một đoạn ruột của người ta, mà không ngờ người đó còn sống, mọi người đều giật mình, hiện tại người kinh thành đều nói về chuyện này.”
“Huynh tò mò như vậy sao lại không đi vào xem.” Thập Nhất Nương đề nghị nói “Hồ đại phu vô cùng hoan nghênh người nào đi vào cùng ông ấy tâm sự đó.”
Mặt Lâm Nhị lập tức đổi màu trắng, lắc đầu “Cô nương, lần trước nô tài nhìn một lần mà gặp ác mông mấy ngày.” Nửa tháng đó hắn vừa nhìn thấy thịt liền muốn nôn.
“Lâm Nhị, huynh lá gan cũng nhỏ vậy sao, ta nhớ rõ trước kia huynh một kiếm chém người Hồ chém ruột đều rơi ra mà mặt không đổi sắc.”
Lâm Nhị buồn bực “Cô nương, vậy sao giống nhau được. Nô tài chỉ là đem người Hồ chém chết, lúc chết thân thể người Hồ vẫn còn hoàn chỉnh, vấn đề là Hồ đại phu lại đem tim, gan, phèo, phổi, tứ chi của thi thể tách ra mỗi thứ một nơi, đúng là dọa chết người.”
Khuôn mặt Hạ Hà xanh lét, nàng vĩnh viễn không thể quên được một ngày kia nàng vì tính tò mò của mình mà chạy tới xem Hồ đại phu giải phẫu, đúng là ác mộng, thịt người giống y hệt thịt heo…. Làm sao bây giờ, nàng cảm thấy mình lại muốn xỉu.
Xe ngựa đi qua hai bên ngã tư đường, Thập Nhật Nương thò đầu ra nhìn, vừa nhìn thấy đồ ăn ngon liền bảo Lâm Nhị dừng xe lại, Hạ Hà xanh mặt nhìn xiên thịt heo nướng trên tay Thập Nhất Nương.
“Sao mọi người không ăn?” ThậpNhất Nương kỳ quái nhìn hai nha hoàn đang ngẩn người nhìn xiên thịt, “Sợ tay bẩn sao, trong xe có nước mà.”
“Chúng nô tỳ không đói bụng, về nhà lại ăn.” Lan Hoa gượng cười.
Hạ Hà lại muốn ói ra, nhà ai làm nước tương khiên thịt heo màu đỏ sậm, nhìn không khác gì thịt sống.
“Thịt heo đây, thịt heo mới mổ đây….” Một quầy bán thịt heo lớn tiếng rao hàng.
Thập Nhất Nương vội gọi Lâm Nhị dừng lại “Chờ một chút.”
Lâm Nhị kỳ quái “Làm sao vậy?”
“Hôm nay trời lạnh, rất thích hợp để bồi bổ, làm hồ lô đầu ăn đi.”
“Hồ lô đầu?” Lan Họa đột chợt thấy có dự cảm không tốt.
Thập Nhất Nương cao hứng bừng bừng nhảy xuống xe ngựa “Dựa theo hình dạng mà nói, đại tràng heo cùng ruột heo có một đoạn nối với nhau rất giống hồ lô, cho nên mới có tên như vậy, dùng dạ dày heo, thịt gà cùng nước xương ống nấu với hồ lô đầu là ăn được, canh béo mà không ngấy, hơn nữa ấm bụng tốt cho sức khỏe, đặc biệt vào mùa đông thích hợp để dưỡng sinh, vì hôm nay sư phụ muốn so sánh nội tạng heo với người, đặc biệt lúc nhìn thấy nội tạng heo kia, ta mới nhớ tới mỹ vị của món hồ lô đầu này…. Thật đáng tiếc, đại tràng heo mà ông ấy cầm, nhất định là heo mới được giết, rất tươi, nhưng để làm được món hồ lô đầu cần rất nhiều công đoạn, sư phụ cũng sẽ không làm được cuối cùng rồi lại vứt đi….”
“Cô nương, ngài đừng nói nữa.” Mặt Lan Hoa trắng bệch.
“Làm sao vậy?”
Lan Hoa miễn cưỡng chỉ vào Hạ Hà đã té xỉu, sau đó “ọe” một tiếng nôn ra.
“Thật đáng thương, nếu say xe thì không thể ăn được hồ lô đầu rồi.” Lần này ngay cả Lâm Nhị cũng bị ói ra.
“Không cần.” Thập Nhất Nương vẻ mặt ghét bỏ “Sẽ bị dính mùi thối của thi thể.” Một cô nương nhu nhược yếu đuối như nàng sao lại để toàn thân bốc mùi hôi thối được.
Hồ đại phu vô cùng thất vọng, ỉu xìu hướng nàng phất tay cáo từ, tiếp tục quay trở lại sự nghiệp giải phẫu thi thể, ông ngày ngày canh giữ ở đây cũng không dễ dàng, có khi chờ mười ngày nửa tháng đều không có một khối thi thể hoàn hảo nào.
“Cô nương người không sao chứ?” Lan Hoa khẩn trương hỏi “Hồ đại phu có phải hay không vẫn đang làm chuyện kì quái trên thi thể? Cô nương không bị dọa sợ?”
Thập Nhất Nương ngồi trên xe ngựa, nhìn Lan Hoa cùng Hạ Hà vẻ mặt vẫn còn sợ hãi, có chút khó hiểu, không phải chỉ là thi thể thôi sao, xác động vật cũng thấy nhiều rồi ăn lại càng nhiều, cũng không thấy hai người bị dọa thành như vậy.
Lâm Nhị mặc dù kinh hãi nhưng lòng hiếu kì lại mạnh hơn “Cô nương, Hồ đại phu lần này học cái gì từ quyển sách thuốc kia? Có phải ông ta lại làm chuyện kì quái, ví dụ như lần trước ông ta rút hết máu của một người rồi lại chuyển vào cơ thể một người khác, nô tài còn nghĩ bọn họ có quan hệ huyết thống đâu, kết quả là không phải….”
“Chuyện kì quái? Không thể nào, Hồ đại phu là giải phẫu một khối nữ thi mà thôi, thời điểm ta đi vào ông ấy đang cầm ruột người cùng ruột heo suy nghĩ, còn có suy nghĩ kì lạ là lấy ruột heo ghép vào thân thể người nữa.”
Lâm Nhị bị hù dọa, nhưng lại tò mò không thôi “Ruột heo có thể gắn trên cơ thể người? Lần trước nô tài nghe nói Hồ đại phu phẫu thuật cho một người bị viêm ruột thừa, cắt một đoạn ruột của người ta, mà không ngờ người đó còn sống, mọi người đều giật mình, hiện tại người kinh thành đều nói về chuyện này.”
“Huynh tò mò như vậy sao lại không đi vào xem.” Thập Nhất Nương đề nghị nói “Hồ đại phu vô cùng hoan nghênh người nào đi vào cùng ông ấy tâm sự đó.”
Mặt Lâm Nhị lập tức đổi màu trắng, lắc đầu “Cô nương, lần trước nô tài nhìn một lần mà gặp ác mông mấy ngày.” Nửa tháng đó hắn vừa nhìn thấy thịt liền muốn nôn.
“Lâm Nhị, huynh lá gan cũng nhỏ vậy sao, ta nhớ rõ trước kia huynh một kiếm chém người Hồ chém ruột đều rơi ra mà mặt không đổi sắc.”
Lâm Nhị buồn bực “Cô nương, vậy sao giống nhau được. Nô tài chỉ là đem người Hồ chém chết, lúc chết thân thể người Hồ vẫn còn hoàn chỉnh, vấn đề là Hồ đại phu lại đem tim, gan, phèo, phổi, tứ chi của thi thể tách ra mỗi thứ một nơi, đúng là dọa chết người.”
Khuôn mặt Hạ Hà xanh lét, nàng vĩnh viễn không thể quên được một ngày kia nàng vì tính tò mò của mình mà chạy tới xem Hồ đại phu giải phẫu, đúng là ác mộng, thịt người giống y hệt thịt heo…. Làm sao bây giờ, nàng cảm thấy mình lại muốn xỉu.
Xe ngựa đi qua hai bên ngã tư đường, Thập Nhật Nương thò đầu ra nhìn, vừa nhìn thấy đồ ăn ngon liền bảo Lâm Nhị dừng xe lại, Hạ Hà xanh mặt nhìn xiên thịt heo nướng trên tay Thập Nhất Nương.
“Sao mọi người không ăn?” ThậpNhất Nương kỳ quái nhìn hai nha hoàn đang ngẩn người nhìn xiên thịt, “Sợ tay bẩn sao, trong xe có nước mà.”
“Chúng nô tỳ không đói bụng, về nhà lại ăn.” Lan Hoa gượng cười.
Hạ Hà lại muốn ói ra, nhà ai làm nước tương khiên thịt heo màu đỏ sậm, nhìn không khác gì thịt sống.
“Thịt heo đây, thịt heo mới mổ đây….” Một quầy bán thịt heo lớn tiếng rao hàng.
Thập Nhất Nương vội gọi Lâm Nhị dừng lại “Chờ một chút.”
Lâm Nhị kỳ quái “Làm sao vậy?”
“Hôm nay trời lạnh, rất thích hợp để bồi bổ, làm hồ lô đầu ăn đi.”
“Hồ lô đầu?” Lan Họa đột chợt thấy có dự cảm không tốt.
Thập Nhất Nương cao hứng bừng bừng nhảy xuống xe ngựa “Dựa theo hình dạng mà nói, đại tràng heo cùng ruột heo có một đoạn nối với nhau rất giống hồ lô, cho nên mới có tên như vậy, dùng dạ dày heo, thịt gà cùng nước xương ống nấu với hồ lô đầu là ăn được, canh béo mà không ngấy, hơn nữa ấm bụng tốt cho sức khỏe, đặc biệt vào mùa đông thích hợp để dưỡng sinh, vì hôm nay sư phụ muốn so sánh nội tạng heo với người, đặc biệt lúc nhìn thấy nội tạng heo kia, ta mới nhớ tới mỹ vị của món hồ lô đầu này…. Thật đáng tiếc, đại tràng heo mà ông ấy cầm, nhất định là heo mới được giết, rất tươi, nhưng để làm được món hồ lô đầu cần rất nhiều công đoạn, sư phụ cũng sẽ không làm được cuối cùng rồi lại vứt đi….”
“Cô nương, ngài đừng nói nữa.” Mặt Lan Hoa trắng bệch.
“Làm sao vậy?”
Lan Hoa miễn cưỡng chỉ vào Hạ Hà đã té xỉu, sau đó “ọe” một tiếng nôn ra.
“Thật đáng thương, nếu say xe thì không thể ăn được hồ lô đầu rồi.” Lần này ngay cả Lâm Nhị cũng bị ói ra.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook