*****​

“Sư phụ có đó không?” Thập nhất nương ở bên ngoài một cái sân hẻo lánh gọi với vào.

“Vào đi.” Thanh âm Hồ đại phu có chút hàm hồ.

Thập nhất nương đẩy cửa viện đi vào bên trong, sân viện này của Hồ đại phu cách xa trung tâm kinh thành, xung quanh là bãi tha ma, trong phạm vi trăm dặm không có người ở, chỉ duy nhất một cái sân hoang tàn, người nhát gan còn tưởng là nhà ma.

Thập nhất nương quen đường quen nẻo đi vào bên trong, còn quay sang mấy người Lan Hoa đang chờ bên ngoài vẫy vẫy “Lan Hoa, Hạ Hà, hai người các em không vào uống chén trà nóng sao? Trời bây giờ bắt đầu lạnh rồi.”

Lan Hoa xanh mặt lắc đầu như trống bỏi “Không cần, nô tỳ không thấy lạnh, trong xe ngựa rất ấm áp.”

“Lâm Nhị, vào đi.”

Người đảm nhiệm phu xe tạm thời, một đường đi theo An tam lang, Thập nhất nương từ Uyển thành đánh giết về đến Trung Châu, Lâm nhị cũng mãnh liệt lắc đầu, Thập nhất nương lấy làm tiếc, về phần Hạ Hà luôn luôn ngồi trong xe ngựa phát run, Thập nhất nương sẽ không phí sức mời gọi.

Vừa mở cửa ra, một người toàn thân mặc đồ trắng, nhìn giống như áo liệm, còn dùng vải trắng che mặt chỉ lộ ra đôi mắt giống như bác sĩ quái dị, không, phải nói biến thái bởi vì trong tay ông cầm một đoạn ruột thật dài, trước mắt là một thi thể nữ nhi, ngực bị mổ phanh ra, hoàn toàn trống rỗng, tim, gan, phèo, phổi cùng nội tạng đều bị lôi ra ngoài, được đặt trên bàn vô cùng ngay ngắn giống một quầy bán thịt lợn.

“Thập nhất nương, con nhìn xem ruột người cùng ruột heo có gì khác nhau.” Nam nhân toàn thân màu trắng lại cầm một chuỗi ruột thật dài ý bảo Thập nhất nương chỉ ra sự khác biệt.

Thập nhất nương bình tĩnh đi qua nhìn “Không có gì khác nhau, bề ngoài thoạt nhìn giống nhau như đúc, chỉ là ruột người tinh tế hơn một chút.”

Khoa học quái nhân cũng là Hồ đại phu biến thái thả hai loại ruột trong tay xuống bàn, rửa qua tay sau, ông cởi bỏ khăn che trên mặt “Không chỉ khác nhau chỗ này, ruột người váng mỡ ít hơn rất nhiều, thật đáng tiếc, ta còn nghĩ nếu ruột người cùng ruột heo giống nhau, đem ruột heo thay thế vào cơ thể người…”

Thập nhất nương nói chắc như đinh đóng cột “Người sẽ chết, dị vật mà tiến vào trong cơ thể sẽ bị bài xích, huống hồ ruột bình thường sẽ không gặp chuyện không may, không cần phải cắt đi.”

Hồ đại phu đi đến một căn phòng khác, ngồi xuống “Con chờ một chút, sư phụ đi pha trà.”

Thập nhất nương lắc đầu, “Để con làm cho, sư phụ đi khử trùng đi, nhất định phải khử trùng thật sạch.” Tay trái cầm ruột người, tay phải là ruột trư, nếu để Hồ đại phu pha trà nàng sợ phải ngửi thấy mùi thúi thúi mất.

“Hôm nay tìm sư phụ có chuyện gì?” Hồ đại phu đặt mông ngồi xuống, giải phẫu nửa ngày, ông thấy rất mệt mỏi.

“Con có làm một ít thuốc pha chế sẵn, chủ yếu là chữa bệnh cảm cúm, nóng sốt, muốn để sư phụ tuyên truyền thuốc này ra bên ngoài.”

Hồ đại phu uống trà ăn điểm tâm Thập nhất nương đưa tới, vô cùng hạnh phúc nheo mắt lại, sân này hoang vắng, là địa phương rất tốt để tiến hành giải phẫu, nhưng vấn đề là không ai dám đi vào, không có người hầu hạ, rất nhiều việc Hồ đại phu đều phải tự mình làm.

“Cần sư phụ hỗ trợ? Nhị lang ca của con không phải là dự định mở một cửa hàng thuốc bắc sao, lấy năng lực của hắn còn sợ không có người đến mua thuốc?”

“Rượu thơm còn sợ ngõ nhỏ sâu, sư phụ không phải tính là sẽ đi Thái y viện tìm một Thái y có y đức cao siêu để chia sẻ quyển sách thuốc kì bí kia sao, chỉ cần sư phụ thuận miệng nhắc tới trước mặt Thái y, thuốc này sẽ lập tức được tiêu thụ rộng rãi.”

Hồ đại phu thỏa mái đồng ý, để thuốc Thập nhất nương điều chế cùng với một nồi chân giò hầm lưu lại.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương