[Tầm Tâm Hệ Liệt] – Bộ 2 – Ngoại Hỏa Tự Phần
-
Chương 4
Môi Cung Tú Nhân ngọt ngào như thế nào, Tư Mã Tuấn cho rằng bản thân y đã sớm quên mất, nhưng thực tế lại hoàn toàn ngược lại, hương vị ngọt ngào của hắn vẫn tồn lưu trong lòng y, dường như là luôn chờ y cảm nhận lại cái cảm giác tốt đẹp đó một lần nữa.
“Buông… Buông ra.”
Cung Tú Nhân ra sức vặn vẹo thân thể, muốn thoát khỏi nụ hôn của y, Tư Mã Tuấn chẳng những không buông tay, còn kiên quyết ép sát hắn lên tường, dùng hai tay cố định khuôn mặt xinh đẹp của hắn, nhanh chóng ép thân thể của chính mình lên thân thể không ngừng giãy giụa của hắn, hai chân mãnh liệt chen vào giữa đôi chân đang muốn khép lại kia, sau đó hung hăng hôn lên đôi môi đỏ tươi của hắn, đem đầu lưỡi tiến nhập vào trong môi hắn.
“Ân… Không… Không cần.”
Hắn phát ra thanh âm kháng cự, hơi thở hỗn loạn cùng tiếng rên rỉ, khiến cho Tư Mã Tuấn càng thêm kích động cuốn lấy đầu lưỡi hắn, cường hôn mãnh liệt, hai tay Cung Tú Nhân vừa nãy kháng cự không ngừng, dần dần cũng không giãy giụa nữa, ôm lấy cổ y, thân thể cũng trở nên mềm nhũn, Tư Mã Tuấn nhận thấy sự thay đổi của hắn, chân phải hơi cử động, cố ý lấy đầu gối ma sát nơi nhạy cảm giữa hai chân hắn.
“A…”
Cung Tú Nhân phát ra tiếng thở dốc khiến cho Tư Mã Tuấn hưng phấn không thôi, y phát hiện nơi nhạy cảm giữa hai chân Cung Tú Nhân đã có phản ứng, hơn nữa không chỉ nơi nhạy cảm của hắn có phản ứng, bộ phận nam tính của y cũng đã ngay lập tức thức tỉnh, mãnh liệt muốn thoát ra ngoài, tiến vào một nơi tốt đẹp hơn.
Y tiếp tục mãnh liệt hôn lên đôi môi ngọt ngào của hắn, như muốn mạnh mẽ chiếm lấy khoang miệng hắn. Cung Tú Nhân vì nụ hôn nồng nhiệt của y mà trở nên hư nhuyễn vô lực, cũng bắt đầu nhiệt liệt hôn trả lại y. Lưỡi kịch liệt giao triền, khiến cho nước bọt trộn lẫn với nhau, tay y chậm rãi dời xuống, khéo léo chạm đến mông hắn, lần tìm chỗ tư mật kia rồi lập tức cúi người xuống, cởi quần Cung Tú Nhân, dùng miệng ngậm lấy bộ phận đã hơi cương lên của hắn, tay còn lại thì tiến nhập nơi tư mật phía sau của hắn.
Hàng lông mi dày của Cung Tú Nhân không ngừng chớp, miệng phát ra tiếng thở dốc trầm thấp, bộ dáng mê người đến cực điểm, đầu lưỡi y không ngừng đùa giỡn chỗ nhạy cảm của hắn, lập tức lấy ngón tay dính đầy mật dịch tiến nhập vào trong cơ thể ấm áp của hắn.
“A… a a…”
Cung Tú Nhân mãnh liệt lắc đầu, toàn thân chịu không nổi mà run rẩy. Thấy hắn có phản ứng, Tư Mã Tuấn càng thêm cấp tốc cử động ngón tay, hắn run rẩy dữ dội hơn, rốt cuộc khống chế không được, bộ phận nam tính càng chảy ra nhiều mật dịch, Cung Tú Nhân không thể nhẫn nại nhắm chặt hai mắt.
Ngón tay thứ hai của Tư Mã Tuấn cường nhiệt xâm nhập vào, hai chân Cung Tú Nhân đã muốn mềm nhũn và không ngừng run rẩy, mỗi khi đối phương chạm đến điểm mẫn cảm trong cơ thể, hắn liền chịu không nổi mà chấn động, phát ra tiếng rên rỉ hỗn loạn, mồ hôi theo trán hắn chảy xuống, ướt đẫm mái tóc, khiến cho đôi môi đỏ mọng của hắn càng thêm diễm lệ.
“Đến đây đi, Tú Nhân.”
Y cởi dây thắt lưng và quần xuống, bộ phận cương cứng dưới thân đã muốn không cách nào chịu đựng được nữa, y nâng mông Cung Tú Nhân lên, hai chân hắn lập tức vòng qua thắt lưng y, y chậm rãi cố gắng tiến vào nơi tư mật ấm áp của hắn, Cung Tú Nhân bỗng nhiên hít thở dồn dập, Tư Mã Tuấn cũng cắn răng nhẫn nại.
Y phát hiện nơi đó của Cung Tú Nhân trở nên thật nhỏ, nhỏ đến mức giống như xử nữ, có thể thấy được bốn năm qua không có bất cứ kẻ nào tiến nhập chỗ này. Hắn tuy đã có con, nhưng lại chưa từng cùng người đàn ông nào ở cùng nhau, phát hiện này làm cho trong lòng Tư Mã Tuấn phảng phất xuất hiện một cảm giác mãnh liệt gì đó, y ôn nhu hôn trấn an hắn, tựa như muốn làm giảm đi sự đau đớn cùng bất an của hắn.
“Tuấn… Tuấn…”
“Ta ở đây, Tú Nhân, ta ở bên cạnh ngươi.”
Đau đớn làm cho khóe mắt Cung Tú Nhân rơi lệ, Tư Mã Tuấn liếm đi nước mắt của hắn, ngay lập tức tiến vào sâu bên trong, nhưng lại nhẫn nại không hề cử động, giống như đang đợi Cung Tú Nhân quen dần với sự hiện hữu của y.
“Ta yêu ngươi, Tuấn, ta yêu ngươi.”
Lời nói của hắn làm cho cả người Tư Mã Tuấn chấn động, những lời này trước đây y chưa bao giờ từng nghe Cung Tú Nhân nói qua.
Đôi mắt Cung Tú Nhân mông lung một tầng sương mù, hắn hiểu rõ đó không chỉ bởi vì thân thể đau đớn, mà còn vì sự thống khổ khi biết mình có thể sắp bị Tư Mã Tuấn chế nhạo.
Tư Mã Tuấn kịch liệt hôn lên đôi môi của người trước mặt, cuồng mãnh luật động thắt lưng. Cơ thể của hắn vừa nhỏ vừa chặt, ấm áp bao lấy y, y biết đây là Cung Tú Nhân, hắn là một thiên sứ thánh thiện, chỉ có điều một thiên sứ như vậy tại sao lại yêu loại hỗn đản nên xuống địa ngục như y.
Y không hiểu, hoàn toàn không hiểu, nếu có thể lựa chọn, bốn năm trước y tuyệt đối sẽ không đi trên con đường tối tăm kia vào ngày đó, như vậy y sẽ không thể gặp Cung Tú Nhân.
Trước kia y chưa bao giờ xao động, hiện tại lại hoàn toàn bị mê hoặc, y biết rõ là ai đã khuấy động trái tim mình.
Y tiến vào càng sâu, nghe thấy tiếng chính mình thở dốc, hắn ấm áp bao lấy y nên rất nhanh y đạt được cao trào, cảm thấy một luồng bạch quang xuất hiện trong đầu mình, y ôm chặt Cung Tú Nhân, ở trong cơ thể hắn bắn ra.
Lúc Tư Mã Tuấn tỉnh táo lại, hai người cũng đã nằm trên sàn nhà, Cung Tú Nhân nằm trong ngực y, vẫn còn nhẹ nhàng thở dốc, khi y từ trong cơ thể hắn rút ra, Cung Tú Nhân khẽ cắn môi, phảng phất có điểm tiếc nuối, không muốn y rời đi, nhìn thấy vẻ mặt này của hắn khiến cho dục vọng của Tư Mã Tuấn lập tức cháy bùng lên.
Bọn họ đến trên giường, Tư Mã Tuấn liền hôn lên thân thể hắn, cảm nhận mùi hương trên da thịt, ngay cả nơi tư mật nhất cũng không buông tha, làm cho Cung Tú Nhân yêu kiều thở dốc lần nữa. Y không ngừng chiếm lấy cơ thể hắn, dường như vĩnh viễn cũng sẽ không chán ghét, càng giống như bốn năm qua bọn họ chưa từng rời xa nhau, thủy chung sống trong tim đối phương.
“Ân… Ân…”
Thân thể mẫn cảm sau lần làm tình đầu tiên vừa rồi càng trở nên mẫn cảm thêm, bây giờ một chút kích thích đều có thể khiến cho Cung Tú Nhân có phản ứng, hắn ngủ trong vòng tay Tư Mã Tuấn, hai người đều trần truồng, chỉ khác nhau ở chỗ, toàn thân hắn đều bị che kín bởi dấu hôn mà Tư Mã Tuấn để lại, ngay cả nơi tư mật nhất y cũng không buông tha.
Bốn năm qua nội tâm bất an của hắn dần dần ổn định lại, giống như nằm trong lòng người đàn ông này chính là mong muốn cuối cùng của hắn, tuy rằng hắn biết Tư Mã Tuấn có thể không muốn như vậy, nhưng là có thể cảm nhận sự ấm áp khi được y ôm một lần nữa, cảm giác hạnh phúc sâu sắc mạnh mẽ dâng đầy trái tim hắn, cho dù sau này bọn họ vĩnh viễn không thể gặp lại, hắn cũng có thể chịu đựng được.
“Tuấn.”
Tư Mã Tuấn không có ngủ, y vòng tay ôm lấy vai Cung Tú Nhân nhưng lại không trả lời, Cung Tú Nhân ghé vào trong ngực y, ngón tay ở trước ngực y di chuyển, động tác vừa ngây thơ vừa nghịch ngợm, nhưng những lời hắn nói ra lại hoàn toàn không giống hành vi của mình.
“Tuấn, lần này ta trở về Đài Loan là để đảm nhiệm vị trí giám đốc của một hiệp hội báo cáo, có lẽ là khoảng nửa năm, sau khi kết thúc, ta sẽ rời Đài Loan.”
Tư Mã Tuấn vẫn trầm mặc như trước, tựa như không nghe được những lời hắn nói, nhưng thực ra y thập phần hiểu rõ hắn muốn biểu đạt cái gì.
“Hiện giờ nhiệm kỳ của ta đại khái còn khoảng một tháng, ta nhiều lần muốn đi gặp ngươi, cuối cùng vẫn là từ bỏ ý định, bởi vì ta đã quyết định sẽ định cư ở nước ngoài, hơn nữa cũng sẽ không gặp mặt ngươi nữa.”
Trái tim Tư Mã Tuấn khẽ nhói lên, nhưng y cố ý xem nhẹ loại cảm giác này, mối quan hệ như thế này y đã trở nên quen thuộc, căn bản cảm thấy không sao cả, cho dù đối tượng là Cung Tú Nhân cũng không ngoại lệ.
“Ta… Chúng ta trong lúc đó…” Cung Tú Nhân muốn nói gì đó, rồi lại vì khó có thể biểu đạt mà trở nên im lặng, Tư Mã Tuấn cũng không có mở miệng. Khẽ ngẩng đầu, Cung Tú Nhân hôn lên môi y, trên mặt lộ ra một nụ cười bi ai. “Đừng thương tổn chính mình, ta yêu ngươi! Tuấn, đây là yêu cầu duy nhất của ta, không cần thương tổn bản thân ngươi, tuyệt đối không được giống như mấy ngày trước, hoàn toàn không tự chăm sóc chính mình.”
Tư Mã Tuấn dang tay ôm chặt hắn, “Ta sẽ chăm sóc bản thân mình.”
Giọng nói của y rất lạnh lẽo, nhưng là nhiệt độ của thân thể y lại làm cho hắn cảm thấy thật ấm áp.
Cung Tú Nhân biết mình cùng Tư Mã Tuấn không hề có tương lai, kỳ thật bốn năm trước hắn cũng đã xác định được điều này, nhận ra sự thật đó khiến cho hắn cảm thấy thập phần thống khổ.
Hắn không biết mình hi vọng điều gì, có thể nào hắn mong muốn khi mình nói yêu Tư Mã Tuấn, đối với tình cảm của hắn thái độ Tư Mã Tuấn sẽ có thay đổi sao? Có thể nào hắn đang hi vọng mình nói rằng sau này sẽ không bao giờ gặp lại y nữa, Tư Mã Tuấn sẽ trở nên quý trọng hắn, không cho hắn rời đi sao?
Bốn năm qua, hắn không hề liên lạc cùng Tư Mã Tuấn, nhưng hắn biết rõ với năng lực của Tư Mã Tuấn, chỉ cần y muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm được hắn. Nhưng bốn năm qua Tư Mã Tuấn chưa từng đi tìm hắn, như thể hắn không hề tồn tại, giữa bọn họ căn bản là chưa từng phát sinh bất cứ chuyện gì, dường như chỉ là những người xa lạ.
Những năm gần đây, chỉ có lúc nhìn đến Tử An, cái loại thống khổ tra tấn này mới có thể giảm bớt một chút, gương mặt Tử An tương tự như Tư Mã Tuấn khiến cho lòng hắn mới có thể bình tĩnh. Hắn không biết vì sao Tư Mã Tuấn không hề nhận thấy Cung Tử An lớn lên rất giống y, có lẽ bởi vì y căn bản chưa từng nhìn chăm chú chính mình ở trong gương, cũng có thể y quá chắc chắc rằng hắn hoàn toàn không có khả năng từ trên người y trộm được đứa bé, đơn giản là vì hắn chính là người đàn ông không có khả năng sinh sản.
Hắn nhìn chăm chú Tư Mã Tuấn, vẻ mặt của y thập phần lạnh lùng, đây là biểu tình y thường lộ ra sau khi làm tình, giống như đối với bất cứ chuyện gì đều không cần, căn bản cũng không thèm để ý người nằm ở bên cạnh mình là ai, chỉ cần y không bị hãm sâu vào tình cảm mãnh liệt, trên gương mặt y vĩnh viễn sẽ tồn tại loại biểu tình hờ hững như vậy.
Thật sự là quá đau khổ, hắn không hiểu được tại sao mình lại yêu phải một người khiến cho hắn thống khổ như vậy?
“Ngươi không nên yêu loại đàn ông như ta.” Tư Mã Tuấn bỗng nhiên lên tiếng, hắn không có quay đầu nhìn Cung Tú Nhân, chỉ nhìn lên trần nhà. “Trên đời này còn có rất nhiều người tốt hơn ta xứng đáng để ngươi yêu, ít nhất ta có quen biết vài người khá tốt, muốn ta giúp ngươi giới thiệu không?”
Cung Tú Nhân ngạc nhiên ngồi dậy, chuyện gì thế này? Y bỗng nhiên trở thành người mai mối, muốn giới thiệu những người có điều kiện tốt cho hắn? “Ngươi rốt cuộc đang nói chuyện vô nghĩa gì vậy?”
“Ngươi đã lâu chưa có làm tình đúng không?! Ngươi nói ngươi có gia đình, ta ở đây nhiều ngày như vậy cũng chưa thấy qua nữ chủ nhân, ở đây chỉ có ngươi và con của ngươi, ngoài ra còn có một người giúp việc, ngươi đối với phụ nữ căn bản là không có hứng thú phải không?”
Mặt Cung Tú Nhân đỏ bừng, hắn không hiểu được tại sao Tư Mã Tuấn luôn có thể dễ dàng nhìn thấu hắn, có thể là có liên quan đến kiến thức rộng rãi của y.
“Ta đã thật lâu không làm chuyện đó, nhưng là không cần ngươi lo lắng, ta nếu muốn đàn ông, chính ta sẽ tự đi tìm.”
“Những người ta quen biết phần lớn đều là người có tiền có thế, nếu ngươi muốn tìm đàn ông chơi đùa, lấy sắc đẹp cùng sự cao cấp của ngươi, nhất định sẽ rất được hoan nghênh.”
Lời nói của y làm cho Cung Tú Nhân tức giận đến mức toàn thân phát run, hắn thật muốn tát một cái lên mặt y, nếu không phải giáo dục từ nhỏ của gia đình khiến cho hắn không thể có hành động bạo lực với người khác, nếu không hắn hiện tại nhất định sẽ một cước đá chết tên hỗn đản này, hoặc là một cước dẫm nát nơi nam tính dễ bị tổn thương nhất, làm cho hắn cả đời này đối với phụ nữ cũng không có cách nào.
“Ta không nghĩ muốn chơi đùa cùng người khác, nghe hiểu không?” Giọng nói của hắn giống như núi lửa bùng nổ, nhưng cho dù là núi lửa thật sự bùng nổ, chỉ sợ cũng không thể ngăn cản Tư Mã Tuấn tiếp tục nói.
“Cũng không phải chuyện gì quan trọng, chỉ là song phương giải tỏa áp lực thân thể, không có người nào sẽ làm thân thể xinh đẹp của ngươi bị thương, bọn họ nhất định sẽ hảo hảo trân trọng ngươi.”
“Miệng ngươi nói chuyện sạch sẽ một chút, ngươi thích loại cuộc sống như vậy là chuyện của ngươi, đầu óc ngươi chứa đầy ý tưởng xấu xa cũng là chuyện của ngươi, ta không cần phải nghe loại hỗn đản như ngươi nói nhảm.”
“Ta không phải muốn vũ nhục ngươi, chỉ là đang nói sự thật mà thôi.”
Thái độ bình tĩnh của y làm cho Cung Tú Nhân càng thêm tức giận, “Ngươi câm miệng cho ta, tên hỗn đản này, ngươi khẩn cấp muốn ta cùng người đàn ông khác ở cùng một chỗ sao? Hảo, ta sẽ tự mình đi tìm một người.”
Ngay tại lúc bọn họ đang khắc khẩu, cửa phòng đột nhiên mở ra, Cung Tử An đưa tay dụi mắt đứng ở cửa, nó vừa mới ngủ trưa dậy, hơn nữa hôm nay nó ngủ thật lâu cũng không thấy ba ba gọi nó dậy.
“Ba ba.”
Cung Tú Nhân trên mặt ửng hồng, bây giờ hắn toàn thân trần trụi, không có khả năng cứ như vậy nhảy xuống giường để ôm Tử An, huống chi nằm bên cạnh hắn còn có một người đàn ông toàn thân trần trụi, đây thật sự không phải là ví dụ gương mẫu để giáo dục trẻ em a.
“Tử An.” Hắn xấu hổ muốn nhanh chóng tiến vào chăn, chính là hắn biết làm như vậy cũng không giúp được gì.
“Con có thể vào không? Ba ba, vừa rồi con nằm mơ thấy ác mộng.” Ba ba từng nói qua nó không thể vào phòng này, nhưng mà nó rất muốn đến bên cạnh ba ba.
Nếu như là bình thường, Cung Tú Nhân nhất định sẽ lập tức nhảy xuống giường, ôm chặt Tử An, xoa dịu sự sợ hãi của nó, nhưng là hắn hiện tại toàn thân trần trụi, trên người còn có dấu vết vừa rồi làm tình để lại, hắn trước tiên phải tắm rửa, hắn không muốn ôm đứa con của mình khi trên người lại đầy hương vị tình ái.
“Ba ba phải tắm trước đã, để chú này đọc truyện cổ tích cho con nghe được không?”
Cung Tử An phi thường thích nghe truyện cổ tích, đôi mắt nó lập tức sáng lên. “Hảo, con muốn nghe truyện cổ tích.” Nói rồi nó lập tức biến mất ở trước cửa, đi tìm cuốn truyện cổ tích mà nó thích nhất.
Cung Tú Nhân nhanh chóng nhảy xuống giường, “Ngươi giúp ta đọc truyện cho Tử An nghe, ta đi tắm rửa trước đã.”
“Muốn ta đọc truyện cổ tích cho đứa bé kia nghe, ngươi có lầm hay không?” Tư Mã Tuấn mang bộ dáng kinh ngạc như vừa nghe chuyện gì đó vô cùng kỳ lạ.
Bây giờ Cung Tú Nhân mặc kệ y có nguyện ý hay không, tóm lại hắn nhất định phải tắm rửa trước, hắn tuyệt đối không thể để trên người mình đều là hương vị của đàn ông mà đi ôm con của hắn. “Ta muốn tắm rửa, ngươi giúp ta đọc cho nó nghe, hơn nữa phải đọc thật sự sinh động hoạt bát.”
Khóe miệng Tư Mã Tuấn cong lên thành một nụ cười lạnh, hiển nhiên xem hắn là kẻ ngu ngốc, Cung Tú Nhân tức giận muốn đánh* cái miệng của y, khả là làm như thế nhất định sẽ khắc khẩu lần nữa, mà ở trước mặt con của mình cãi nhau là một ví dụ xấu, hắn không thể làm như vậy.
“Nghe kỹ, ta đã không ngủ hảo hảo chăm sóc ngươi vài ngày, không hề bước ra khỏi nhà**, nếu ngươi còn có chút lương tâm, hãy giúp ta đọc cho nó nghe.”
“Không ai nói cho ngươi biết ta không phải là người có lương tâm sao?” Tư Mã Tuấn càng cười lạnh hơn.
Lần này Cung Tú Nhân tức giận đến mức muốn đánh thật mạnh vào đầu y, nhưng hắn vẫn cố gắng kềm chế. “Sẽ không tốn bao nhiêu thời gian, chỉ cần mười lăm phút đồng hồ, ta sẽ nhanh chóng ra đến.”
Người còn chưa đến, thanh âm đã muốn đến trước, Cung Tú Nhân lập tức vọt vào trong phòng tắm. Cung Tử An kích động chạy vào phòng, leo lên giường, không hề sợ hãi ngồi bên cạnh Tư Mã Tuấn, đem cuốn truyện tranh đưa cho Tư Mã Tuấn.
“Cảm ơn chú đọc cho cháu nghe.”
Nó rất có lễ phép, nhìn vào cuốn truyện tranh, tỏ vẻ muốn nhanh nhanh nghe truyện cổ tích, Tư Mã Tuấn nguyên bản không muốn để ý tới, nhưng những ngón tay tròn tròn mập mập của Cung Tử An bám lấy cánh tay y, cao hứng phấn chấn chỉ vào cuốn truyện tranh.
“Chú ơi, nhanh một chút.”
Đọc truyện cho một đứa bé nghe, hơn nữa chỉ có mười lăm phút đồng hồ, chuyện này sẽ không tạo thành thương tổn gì với y. Nghĩ như vậy, y không cam lòng mở cuốn truyện ra đọc, Cung Tử An nghe thập phần mê mẩn, đôi khi còn có thể ríu ra ríu rít hỏi một chút vấn đề, làm cho Tư Mã Tuấn đau đầu không thôi, hận không thể nhanh chóng đọc xong cuốn truyện này.
Bất quá bởi vì y đọc quá nhanh, làm cho Cung Tử An bất mãn la to.
“Chú đọc nhanh quá, hơn nữa trang kia cháu chưa xem xong…”
Tư Mã Tuấn không cho nó kêu ca xong, lập tức liền trở mặt, lặp lại như vậy vài lần, Cung Tử An cũng sinh khí, nó dùng lực đánh vào ngực Tư Mã Tuấn. “Chú là người xấu, cháu chưa có xem xong.”
“Không có liên quan đến ta.” Cha nó uy hiếp, y còn không thèm quan tâm, lửa giận của đứa bé này đối với y mà nói càng không có lực sát thương.
Cung Tử An thét chói tai đánh lên ngực y, Tư Mã Tuấn đem nó đẩy qua một bên, ngã lên giường. Cung Tử An lại lập lại hành động, y lại đẩy nó một lần, cuối cùng trở thành hai người ở trên chăn bông đánh tới đánh lui, Cung Tử An bất mãn thét chói tai đã biến thành tiếng gọi cao hứng vui vẻ không thôi, nó cảm thấy đây là một trò chơi rất thú vị.
Tư Mã Tuấn đã muốn chịu không nổi nữa, y tại sao phải cùng đứa trẻ này chơi đùa, nguyên bản ý định của y chỉ là muốn đẩy nó ra, không phải muốn cho nó cảm thấy vui vẻ.
Tư Mã Tuấn xác định Cung Tú Nhân tắm rửa không chỉ mười lăm phút đồng hồ, hơn nữa đã lâu như vậy, Cung Tú Nhân còn chưa ra khỏi phòng tắm. Y nhịn không được la to: “Ngươi rốt cuộc tắm xong chưa?”
Trong phòng tắm đã không còn tiếng nước chảy, có thể thấy được Cung Tú Nhân hẳn là đã tắm xong, có điều vẫn không thấy hắn đi ra, hơn nữa Cung Tử An làm phiền y, làm cho tâm tình của y thật không tốt.
Tuy nhiên, người ở trong phòng tắm vẫn không trả lời.
Cung Tử An vô cùng thân thiết ngã lên người Tư Mã Tuấn, hiển nhiên trò chơi vừa rồi đã khiến cho nó đem Tư Mã Tuấn từ người xấu trở thành người tốt. Đầu óc nó có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, cười nói: “Chú ơi, tại sao chú không mặc quần áo?”
“Lười mặc, hơn nữa chuyện của người lớn ngươi không hiểu đâu.”
Y nói vài ba câu, tỏ vẻ không muốn nói chuyện với nó, nhưng Cung Tử An lại ngẩng đầu, ngửi mùi hương trên thân thể y.
“Chú, tại sao trên người của chú đều là mùi của ba ba cháu?”
“Chuyện của người lớn ngươi sẽ không hiểu được.”
Cung Tử An nghi hoặc nhìn y, y vẫn nói nó không hiểu được chuyện của người lớn, làm cho nó nhịn không được phản bác: “Cháu hiểu a, ba ba thực thích chú, chú cũng thực thích ba ba, cho nên hai người mới cùng nhau ngủ ở trên giường, đúng không?”
“Không đúng, ta căn bản là không thích cha ngươi.”
“Chú nói dối.”
Cung Tú Nhân rốt cuộc quấn một cái khăn tắm đi ra, gương mặt hắn đỏ ửng, đối với việc con của chính mình nhìn thấy hắn cùng Tư Mã Tuấn ở bên nhau khiến cho hắn cảm thấy thực không được tự nhiên.
Hắn che kín khuôn mặt đỏ ửng diễm lệ gợi cảm, Tư Mã Tuấn tận lực không để cho đôi mắt của mình nhìn đến hắn, bằng không y có thể sẽ lại đem hắn kéo đến trên giường, mặc kệ có tiểu quái vật này ở bên cạnh hay không.
“Ba ba cháu có rất nhiều người theo đuổi.”
Cung Tử An đột nhiên nói ra một câu như vậy, lại ở lúc Cung Tú Nhân đến gần, thông minh không nói gì nữa.
Cung Tú Nhân nói nhỏ: “Ta về phòng mặc quần áo một chút, cũng không thể cứ quấn khăn tắm như vậy.” Không quan tâm Tư Mã Tuấn có đồng ý hay không, hắn nhanh chóng xoay người chạy đến phòng mình.
Cung Tử An thấy Cung Tú Nhân rời đi, lập tức tiến vào trong lòng Tư Mã Tuấn, khẽ nói: “Chú này, chú sẽ không giống như các chú, các dì khác giả bộ thực thích cháu, kỳ thật rất chán ghét cháu, chán ghét cháu muốn chết, hận không thể nhanh chạy đi, sau đó muốn ở cùng một chỗ với ba ba, phải không?”
Tư Mã Tuấn kỳ dị liếc mắt nhìn nó một cái, đứa trẻ này không có sự ngây thơ mà ở tuổi nó nên có, nhìn kỹ đôi mắt của nó, tựa hồ có một chút chín chắn.
Cung Tử An giơ ra mười ngón tay, “Cháu đã tính qua, nửa năm này có ít nhất mười người có ý đối với ba ba, chính là ba ba cũng đều không hiểu tâm ý của người khác. Chú à, ba ba cháu nhìn rất đẹp, có mấy chú kia nhìn ba ba đến ngẩn người nga, còn có một lần ba ba dẫn cháu đi bơi, lúc tắm rửa, bồn tắm rất lớn, có thiệt nhiều đàn ông trộm nhìn ba ba.”
Tư Mã Tuấn có thể tưởng tượng được hình ảnh đó, Cung Tú Nhân không có tâm đề phòng người khác, thân thể trần trụi đi tắm, hắn cũng không nghĩ đến da thịt vô cùng mịn màng của mình sẽ thu hút nhiều sắc lang chú ý đến sao? Huống chi hắn đẹp đến mức thoát tục như thế, cả người tỏa sáng tựa như thiên sứ, quả thực là mê người phạm tội, hắn đến tận bây giờ còn không xảy ra bất cứ chuyện gì xem như là được ông trời phù hộ.
“Ba ba thật khá, cháu biết những người kia vì cái gì muốn nhìn ba ba, có điều ba ba không hề để ý đến bọn họ. Chú, ba ba rất thích chú, lần trước khi chú mắng ba ba, ba ba đã khóc đó.”
Tư Mã Tuấn mặt nhăn mày khẩn, lần trước thái độ của y quả thật là không hề lưu tình, sau khi y rời đi, Cung Tú Nhân đã khóc sao? Y không thể tưởng tượng được biểu tình Cung Tú Nhân khi khóc.
Cung Tử An tiếp tục nói: “Chú tại sao không muốn ở cùng một chỗ với ba ba? Không thể tìm thấy một người tốt như ba ba đâu, chú nói chú không cần ba ba, cháu lại muốn ba ba, muốn ba ba ở cùng những người khác, bằng không ba ba thật đáng thương, ba ba cần người khác hảo hảo thương yêu ba ba.”
“Chuyện của cha ngươi ta không muốn nghe.” Lời nói cùng ngữ khí của nó làm cho y nghe xong thực phiền, y không cần Cung Tú Nhân, vĩnh viễn cũng sẽ không muốn.
Cung Tử An mở to hai mắt, thanh âm càng khờ dại hơn, so sánh với ánh mắt chín chắn ban nãy của nó, ánh mắt bây giờ hình như là của một đứa bé mới sinh ra.
“Vậy chú giúp ba ba giới thiệu đối tượng được không? Ba ba từng nói qua có một người kia rất tuyệt, bất quá tên của chú đó rất khó đọc, cháu không đọc được tiếng Trung khó như vậy, cháu lấy ảnh chụp của người đó cho chú xem.” Cung Tử An nhảy xuống giường, không biết từ nơi nào lấy được một cuốn tạp chí kinh tế, chỉ vào trên bìa.
“Chính là người này, chú đó thực đặc biệt, rất có khí chất, tuy rằng tóc bạc một chút, nhưng mà cũng không sao.”
Đôi mắt Tư Mã Tuấn mở to, y đương nhiên biết người trên tạp chí là ai, chính là người hiện tại mới vừa có người yêu – Vạn Lý Lương.
Cung Tử An nói: “Người này đã từng đến phòng nghiên cứu của ba ba, chính chú này đã mời ba ba quay về Đài Loan.”
Mặt mày Tư Mã Tuấn càng nhăn nhó hơn, trong lòng thoáng chốc cảm thấy khó chịu, chuyên ngành của Vạn Lý Lương là máy tính, còn của hắn là y học cùng di truyền học, căn bản là không quan hệ gì với nhau, hắn ta mời Cung Tú Nhân về nước làm cái gì?
Có thể nào hắn ta tham luyến sắc đẹp của Cung Tú Nhân? Muốn thu hẹp khoảng cách giữa hai người?
Tuy rằng Vạn Lý Lương là người luôn luôn trầm mặc ít lời, cũng chưa bao giờ nghe qua hắn ta có tin đồn gì về chuyện tình ái, nhưng cũng không có nghĩa hắn ta là thánh nhân, cũng không chứng minh được hắn ta có thể miễn dịch với sắc đẹp của Cung Tú Nhân.
Huống chi người yêu của hắn là nam, có thể là hắn thích nam giới, mà người yêu của hắn căn bản không đẹp bằng Cung Tú Nhân, nếu như hắn thật sự có ý tứ với Cung Tú Nhân cũng không phải là chuyện không thể.
Lúc này, Cung Tú Nhân trở lại trong phòng, hắn ôm đứa bé đến trên người mình, không được tự nhiên hơn lúc nãy chút nào, nói: “Ngươi có thể đi tắm.”
Tư Mã Tuấn sắc mặt âm trầm đứng dậy, chậm rãi mặc quần áo. “Không cần, ta không muốn ở lại đây lãng phí thời gian của ta.”
Cung Tú Nhân quay đầu đi, không nói gì thêm, hiển nhiên những chuyện vừa rồi bọn họ làm, đều là lãng phí thời gian của y, ngay cả chuyện làm tình vừa nãy.
“Vậy không tiễn.” Hắn vỗ nhẹ Cung Tử An, không dám quay đầu lại nhìn Tư Mã Tuấn.
Tư Mã Tuấn không nói gì, xoay người lập tức rời đi, trong lòng Cung Tú Nhân liền nhói đau, hắn không hi vọng Tư Mã Tuấn biểu hiện tiếc nuối, không muốn rời đi với hắn, nhưng ít nhất bọn họ bốn năm không ở cùng một chỗ, y không nên tỏ ra lãnh huyết vô tình như vậy, giống như giữa bọn họ chưa từng xảy ra chuyện gì.
Hắn cảm thấy giọng nói của mình có điểm nghẹn ngào, lập tức ho nhẹ, không muốn bật khóc trước mặt đứa con.
Nhưng mà hắn lại không biết biểu tình thống khổ trên gương mặt mình so với khóc lóc càng thêm khiến người khác cảm thấy hắn đang rất đau lòng cùng khó chịu, còn Cung Tử An sớm đã nhìn thấy tất cả, nó dựa vào trong lòng ngực Cung Tú Nhân, ôm chặt lấy hắn, nghĩ muốn chuyển sự chú ý của Cung Tú Nhân lên nó.
“Ba ba, con còn muốn nghe câu chuyện kia một lần nữa, ba ba đọc cho con nghe được không?” Giọng nói cao hứng phấn chấn của nó giống như không nhận thấy tâm tình của Cung Tú Nhân, tựa như phản ứng mà trẻ em ở tuổi này nên có.
Cung Tú Nhân nhặt lên cuốn truyện tranh bắt đầu đọc, sau khi đọc xong một đoạn ngắn, tâm tình của hắn đã hồi phục, không khổ sở như trước nữa.
Cung Tử An ghé vào trong ngực hắn, không ngừng đặt câu hỏi với các tranh vẽ trong cuốn truyện, làm cho tâm tư Cung Tú Nhân rất nhanh không đặt ở hành động của Tư Mã Tuấn nữa.
“Buông… Buông ra.”
Cung Tú Nhân ra sức vặn vẹo thân thể, muốn thoát khỏi nụ hôn của y, Tư Mã Tuấn chẳng những không buông tay, còn kiên quyết ép sát hắn lên tường, dùng hai tay cố định khuôn mặt xinh đẹp của hắn, nhanh chóng ép thân thể của chính mình lên thân thể không ngừng giãy giụa của hắn, hai chân mãnh liệt chen vào giữa đôi chân đang muốn khép lại kia, sau đó hung hăng hôn lên đôi môi đỏ tươi của hắn, đem đầu lưỡi tiến nhập vào trong môi hắn.
“Ân… Không… Không cần.”
Hắn phát ra thanh âm kháng cự, hơi thở hỗn loạn cùng tiếng rên rỉ, khiến cho Tư Mã Tuấn càng thêm kích động cuốn lấy đầu lưỡi hắn, cường hôn mãnh liệt, hai tay Cung Tú Nhân vừa nãy kháng cự không ngừng, dần dần cũng không giãy giụa nữa, ôm lấy cổ y, thân thể cũng trở nên mềm nhũn, Tư Mã Tuấn nhận thấy sự thay đổi của hắn, chân phải hơi cử động, cố ý lấy đầu gối ma sát nơi nhạy cảm giữa hai chân hắn.
“A…”
Cung Tú Nhân phát ra tiếng thở dốc khiến cho Tư Mã Tuấn hưng phấn không thôi, y phát hiện nơi nhạy cảm giữa hai chân Cung Tú Nhân đã có phản ứng, hơn nữa không chỉ nơi nhạy cảm của hắn có phản ứng, bộ phận nam tính của y cũng đã ngay lập tức thức tỉnh, mãnh liệt muốn thoát ra ngoài, tiến vào một nơi tốt đẹp hơn.
Y tiếp tục mãnh liệt hôn lên đôi môi ngọt ngào của hắn, như muốn mạnh mẽ chiếm lấy khoang miệng hắn. Cung Tú Nhân vì nụ hôn nồng nhiệt của y mà trở nên hư nhuyễn vô lực, cũng bắt đầu nhiệt liệt hôn trả lại y. Lưỡi kịch liệt giao triền, khiến cho nước bọt trộn lẫn với nhau, tay y chậm rãi dời xuống, khéo léo chạm đến mông hắn, lần tìm chỗ tư mật kia rồi lập tức cúi người xuống, cởi quần Cung Tú Nhân, dùng miệng ngậm lấy bộ phận đã hơi cương lên của hắn, tay còn lại thì tiến nhập nơi tư mật phía sau của hắn.
Hàng lông mi dày của Cung Tú Nhân không ngừng chớp, miệng phát ra tiếng thở dốc trầm thấp, bộ dáng mê người đến cực điểm, đầu lưỡi y không ngừng đùa giỡn chỗ nhạy cảm của hắn, lập tức lấy ngón tay dính đầy mật dịch tiến nhập vào trong cơ thể ấm áp của hắn.
“A… a a…”
Cung Tú Nhân mãnh liệt lắc đầu, toàn thân chịu không nổi mà run rẩy. Thấy hắn có phản ứng, Tư Mã Tuấn càng thêm cấp tốc cử động ngón tay, hắn run rẩy dữ dội hơn, rốt cuộc khống chế không được, bộ phận nam tính càng chảy ra nhiều mật dịch, Cung Tú Nhân không thể nhẫn nại nhắm chặt hai mắt.
Ngón tay thứ hai của Tư Mã Tuấn cường nhiệt xâm nhập vào, hai chân Cung Tú Nhân đã muốn mềm nhũn và không ngừng run rẩy, mỗi khi đối phương chạm đến điểm mẫn cảm trong cơ thể, hắn liền chịu không nổi mà chấn động, phát ra tiếng rên rỉ hỗn loạn, mồ hôi theo trán hắn chảy xuống, ướt đẫm mái tóc, khiến cho đôi môi đỏ mọng của hắn càng thêm diễm lệ.
“Đến đây đi, Tú Nhân.”
Y cởi dây thắt lưng và quần xuống, bộ phận cương cứng dưới thân đã muốn không cách nào chịu đựng được nữa, y nâng mông Cung Tú Nhân lên, hai chân hắn lập tức vòng qua thắt lưng y, y chậm rãi cố gắng tiến vào nơi tư mật ấm áp của hắn, Cung Tú Nhân bỗng nhiên hít thở dồn dập, Tư Mã Tuấn cũng cắn răng nhẫn nại.
Y phát hiện nơi đó của Cung Tú Nhân trở nên thật nhỏ, nhỏ đến mức giống như xử nữ, có thể thấy được bốn năm qua không có bất cứ kẻ nào tiến nhập chỗ này. Hắn tuy đã có con, nhưng lại chưa từng cùng người đàn ông nào ở cùng nhau, phát hiện này làm cho trong lòng Tư Mã Tuấn phảng phất xuất hiện một cảm giác mãnh liệt gì đó, y ôn nhu hôn trấn an hắn, tựa như muốn làm giảm đi sự đau đớn cùng bất an của hắn.
“Tuấn… Tuấn…”
“Ta ở đây, Tú Nhân, ta ở bên cạnh ngươi.”
Đau đớn làm cho khóe mắt Cung Tú Nhân rơi lệ, Tư Mã Tuấn liếm đi nước mắt của hắn, ngay lập tức tiến vào sâu bên trong, nhưng lại nhẫn nại không hề cử động, giống như đang đợi Cung Tú Nhân quen dần với sự hiện hữu của y.
“Ta yêu ngươi, Tuấn, ta yêu ngươi.”
Lời nói của hắn làm cho cả người Tư Mã Tuấn chấn động, những lời này trước đây y chưa bao giờ từng nghe Cung Tú Nhân nói qua.
Đôi mắt Cung Tú Nhân mông lung một tầng sương mù, hắn hiểu rõ đó không chỉ bởi vì thân thể đau đớn, mà còn vì sự thống khổ khi biết mình có thể sắp bị Tư Mã Tuấn chế nhạo.
Tư Mã Tuấn kịch liệt hôn lên đôi môi của người trước mặt, cuồng mãnh luật động thắt lưng. Cơ thể của hắn vừa nhỏ vừa chặt, ấm áp bao lấy y, y biết đây là Cung Tú Nhân, hắn là một thiên sứ thánh thiện, chỉ có điều một thiên sứ như vậy tại sao lại yêu loại hỗn đản nên xuống địa ngục như y.
Y không hiểu, hoàn toàn không hiểu, nếu có thể lựa chọn, bốn năm trước y tuyệt đối sẽ không đi trên con đường tối tăm kia vào ngày đó, như vậy y sẽ không thể gặp Cung Tú Nhân.
Trước kia y chưa bao giờ xao động, hiện tại lại hoàn toàn bị mê hoặc, y biết rõ là ai đã khuấy động trái tim mình.
Y tiến vào càng sâu, nghe thấy tiếng chính mình thở dốc, hắn ấm áp bao lấy y nên rất nhanh y đạt được cao trào, cảm thấy một luồng bạch quang xuất hiện trong đầu mình, y ôm chặt Cung Tú Nhân, ở trong cơ thể hắn bắn ra.
Lúc Tư Mã Tuấn tỉnh táo lại, hai người cũng đã nằm trên sàn nhà, Cung Tú Nhân nằm trong ngực y, vẫn còn nhẹ nhàng thở dốc, khi y từ trong cơ thể hắn rút ra, Cung Tú Nhân khẽ cắn môi, phảng phất có điểm tiếc nuối, không muốn y rời đi, nhìn thấy vẻ mặt này của hắn khiến cho dục vọng của Tư Mã Tuấn lập tức cháy bùng lên.
Bọn họ đến trên giường, Tư Mã Tuấn liền hôn lên thân thể hắn, cảm nhận mùi hương trên da thịt, ngay cả nơi tư mật nhất cũng không buông tha, làm cho Cung Tú Nhân yêu kiều thở dốc lần nữa. Y không ngừng chiếm lấy cơ thể hắn, dường như vĩnh viễn cũng sẽ không chán ghét, càng giống như bốn năm qua bọn họ chưa từng rời xa nhau, thủy chung sống trong tim đối phương.
“Ân… Ân…”
Thân thể mẫn cảm sau lần làm tình đầu tiên vừa rồi càng trở nên mẫn cảm thêm, bây giờ một chút kích thích đều có thể khiến cho Cung Tú Nhân có phản ứng, hắn ngủ trong vòng tay Tư Mã Tuấn, hai người đều trần truồng, chỉ khác nhau ở chỗ, toàn thân hắn đều bị che kín bởi dấu hôn mà Tư Mã Tuấn để lại, ngay cả nơi tư mật nhất y cũng không buông tha.
Bốn năm qua nội tâm bất an của hắn dần dần ổn định lại, giống như nằm trong lòng người đàn ông này chính là mong muốn cuối cùng của hắn, tuy rằng hắn biết Tư Mã Tuấn có thể không muốn như vậy, nhưng là có thể cảm nhận sự ấm áp khi được y ôm một lần nữa, cảm giác hạnh phúc sâu sắc mạnh mẽ dâng đầy trái tim hắn, cho dù sau này bọn họ vĩnh viễn không thể gặp lại, hắn cũng có thể chịu đựng được.
“Tuấn.”
Tư Mã Tuấn không có ngủ, y vòng tay ôm lấy vai Cung Tú Nhân nhưng lại không trả lời, Cung Tú Nhân ghé vào trong ngực y, ngón tay ở trước ngực y di chuyển, động tác vừa ngây thơ vừa nghịch ngợm, nhưng những lời hắn nói ra lại hoàn toàn không giống hành vi của mình.
“Tuấn, lần này ta trở về Đài Loan là để đảm nhiệm vị trí giám đốc của một hiệp hội báo cáo, có lẽ là khoảng nửa năm, sau khi kết thúc, ta sẽ rời Đài Loan.”
Tư Mã Tuấn vẫn trầm mặc như trước, tựa như không nghe được những lời hắn nói, nhưng thực ra y thập phần hiểu rõ hắn muốn biểu đạt cái gì.
“Hiện giờ nhiệm kỳ của ta đại khái còn khoảng một tháng, ta nhiều lần muốn đi gặp ngươi, cuối cùng vẫn là từ bỏ ý định, bởi vì ta đã quyết định sẽ định cư ở nước ngoài, hơn nữa cũng sẽ không gặp mặt ngươi nữa.”
Trái tim Tư Mã Tuấn khẽ nhói lên, nhưng y cố ý xem nhẹ loại cảm giác này, mối quan hệ như thế này y đã trở nên quen thuộc, căn bản cảm thấy không sao cả, cho dù đối tượng là Cung Tú Nhân cũng không ngoại lệ.
“Ta… Chúng ta trong lúc đó…” Cung Tú Nhân muốn nói gì đó, rồi lại vì khó có thể biểu đạt mà trở nên im lặng, Tư Mã Tuấn cũng không có mở miệng. Khẽ ngẩng đầu, Cung Tú Nhân hôn lên môi y, trên mặt lộ ra một nụ cười bi ai. “Đừng thương tổn chính mình, ta yêu ngươi! Tuấn, đây là yêu cầu duy nhất của ta, không cần thương tổn bản thân ngươi, tuyệt đối không được giống như mấy ngày trước, hoàn toàn không tự chăm sóc chính mình.”
Tư Mã Tuấn dang tay ôm chặt hắn, “Ta sẽ chăm sóc bản thân mình.”
Giọng nói của y rất lạnh lẽo, nhưng là nhiệt độ của thân thể y lại làm cho hắn cảm thấy thật ấm áp.
Cung Tú Nhân biết mình cùng Tư Mã Tuấn không hề có tương lai, kỳ thật bốn năm trước hắn cũng đã xác định được điều này, nhận ra sự thật đó khiến cho hắn cảm thấy thập phần thống khổ.
Hắn không biết mình hi vọng điều gì, có thể nào hắn mong muốn khi mình nói yêu Tư Mã Tuấn, đối với tình cảm của hắn thái độ Tư Mã Tuấn sẽ có thay đổi sao? Có thể nào hắn đang hi vọng mình nói rằng sau này sẽ không bao giờ gặp lại y nữa, Tư Mã Tuấn sẽ trở nên quý trọng hắn, không cho hắn rời đi sao?
Bốn năm qua, hắn không hề liên lạc cùng Tư Mã Tuấn, nhưng hắn biết rõ với năng lực của Tư Mã Tuấn, chỉ cần y muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm được hắn. Nhưng bốn năm qua Tư Mã Tuấn chưa từng đi tìm hắn, như thể hắn không hề tồn tại, giữa bọn họ căn bản là chưa từng phát sinh bất cứ chuyện gì, dường như chỉ là những người xa lạ.
Những năm gần đây, chỉ có lúc nhìn đến Tử An, cái loại thống khổ tra tấn này mới có thể giảm bớt một chút, gương mặt Tử An tương tự như Tư Mã Tuấn khiến cho lòng hắn mới có thể bình tĩnh. Hắn không biết vì sao Tư Mã Tuấn không hề nhận thấy Cung Tử An lớn lên rất giống y, có lẽ bởi vì y căn bản chưa từng nhìn chăm chú chính mình ở trong gương, cũng có thể y quá chắc chắc rằng hắn hoàn toàn không có khả năng từ trên người y trộm được đứa bé, đơn giản là vì hắn chính là người đàn ông không có khả năng sinh sản.
Hắn nhìn chăm chú Tư Mã Tuấn, vẻ mặt của y thập phần lạnh lùng, đây là biểu tình y thường lộ ra sau khi làm tình, giống như đối với bất cứ chuyện gì đều không cần, căn bản cũng không thèm để ý người nằm ở bên cạnh mình là ai, chỉ cần y không bị hãm sâu vào tình cảm mãnh liệt, trên gương mặt y vĩnh viễn sẽ tồn tại loại biểu tình hờ hững như vậy.
Thật sự là quá đau khổ, hắn không hiểu được tại sao mình lại yêu phải một người khiến cho hắn thống khổ như vậy?
“Ngươi không nên yêu loại đàn ông như ta.” Tư Mã Tuấn bỗng nhiên lên tiếng, hắn không có quay đầu nhìn Cung Tú Nhân, chỉ nhìn lên trần nhà. “Trên đời này còn có rất nhiều người tốt hơn ta xứng đáng để ngươi yêu, ít nhất ta có quen biết vài người khá tốt, muốn ta giúp ngươi giới thiệu không?”
Cung Tú Nhân ngạc nhiên ngồi dậy, chuyện gì thế này? Y bỗng nhiên trở thành người mai mối, muốn giới thiệu những người có điều kiện tốt cho hắn? “Ngươi rốt cuộc đang nói chuyện vô nghĩa gì vậy?”
“Ngươi đã lâu chưa có làm tình đúng không?! Ngươi nói ngươi có gia đình, ta ở đây nhiều ngày như vậy cũng chưa thấy qua nữ chủ nhân, ở đây chỉ có ngươi và con của ngươi, ngoài ra còn có một người giúp việc, ngươi đối với phụ nữ căn bản là không có hứng thú phải không?”
Mặt Cung Tú Nhân đỏ bừng, hắn không hiểu được tại sao Tư Mã Tuấn luôn có thể dễ dàng nhìn thấu hắn, có thể là có liên quan đến kiến thức rộng rãi của y.
“Ta đã thật lâu không làm chuyện đó, nhưng là không cần ngươi lo lắng, ta nếu muốn đàn ông, chính ta sẽ tự đi tìm.”
“Những người ta quen biết phần lớn đều là người có tiền có thế, nếu ngươi muốn tìm đàn ông chơi đùa, lấy sắc đẹp cùng sự cao cấp của ngươi, nhất định sẽ rất được hoan nghênh.”
Lời nói của y làm cho Cung Tú Nhân tức giận đến mức toàn thân phát run, hắn thật muốn tát một cái lên mặt y, nếu không phải giáo dục từ nhỏ của gia đình khiến cho hắn không thể có hành động bạo lực với người khác, nếu không hắn hiện tại nhất định sẽ một cước đá chết tên hỗn đản này, hoặc là một cước dẫm nát nơi nam tính dễ bị tổn thương nhất, làm cho hắn cả đời này đối với phụ nữ cũng không có cách nào.
“Ta không nghĩ muốn chơi đùa cùng người khác, nghe hiểu không?” Giọng nói của hắn giống như núi lửa bùng nổ, nhưng cho dù là núi lửa thật sự bùng nổ, chỉ sợ cũng không thể ngăn cản Tư Mã Tuấn tiếp tục nói.
“Cũng không phải chuyện gì quan trọng, chỉ là song phương giải tỏa áp lực thân thể, không có người nào sẽ làm thân thể xinh đẹp của ngươi bị thương, bọn họ nhất định sẽ hảo hảo trân trọng ngươi.”
“Miệng ngươi nói chuyện sạch sẽ một chút, ngươi thích loại cuộc sống như vậy là chuyện của ngươi, đầu óc ngươi chứa đầy ý tưởng xấu xa cũng là chuyện của ngươi, ta không cần phải nghe loại hỗn đản như ngươi nói nhảm.”
“Ta không phải muốn vũ nhục ngươi, chỉ là đang nói sự thật mà thôi.”
Thái độ bình tĩnh của y làm cho Cung Tú Nhân càng thêm tức giận, “Ngươi câm miệng cho ta, tên hỗn đản này, ngươi khẩn cấp muốn ta cùng người đàn ông khác ở cùng một chỗ sao? Hảo, ta sẽ tự mình đi tìm một người.”
Ngay tại lúc bọn họ đang khắc khẩu, cửa phòng đột nhiên mở ra, Cung Tử An đưa tay dụi mắt đứng ở cửa, nó vừa mới ngủ trưa dậy, hơn nữa hôm nay nó ngủ thật lâu cũng không thấy ba ba gọi nó dậy.
“Ba ba.”
Cung Tú Nhân trên mặt ửng hồng, bây giờ hắn toàn thân trần trụi, không có khả năng cứ như vậy nhảy xuống giường để ôm Tử An, huống chi nằm bên cạnh hắn còn có một người đàn ông toàn thân trần trụi, đây thật sự không phải là ví dụ gương mẫu để giáo dục trẻ em a.
“Tử An.” Hắn xấu hổ muốn nhanh chóng tiến vào chăn, chính là hắn biết làm như vậy cũng không giúp được gì.
“Con có thể vào không? Ba ba, vừa rồi con nằm mơ thấy ác mộng.” Ba ba từng nói qua nó không thể vào phòng này, nhưng mà nó rất muốn đến bên cạnh ba ba.
Nếu như là bình thường, Cung Tú Nhân nhất định sẽ lập tức nhảy xuống giường, ôm chặt Tử An, xoa dịu sự sợ hãi của nó, nhưng là hắn hiện tại toàn thân trần trụi, trên người còn có dấu vết vừa rồi làm tình để lại, hắn trước tiên phải tắm rửa, hắn không muốn ôm đứa con của mình khi trên người lại đầy hương vị tình ái.
“Ba ba phải tắm trước đã, để chú này đọc truyện cổ tích cho con nghe được không?”
Cung Tử An phi thường thích nghe truyện cổ tích, đôi mắt nó lập tức sáng lên. “Hảo, con muốn nghe truyện cổ tích.” Nói rồi nó lập tức biến mất ở trước cửa, đi tìm cuốn truyện cổ tích mà nó thích nhất.
Cung Tú Nhân nhanh chóng nhảy xuống giường, “Ngươi giúp ta đọc truyện cho Tử An nghe, ta đi tắm rửa trước đã.”
“Muốn ta đọc truyện cổ tích cho đứa bé kia nghe, ngươi có lầm hay không?” Tư Mã Tuấn mang bộ dáng kinh ngạc như vừa nghe chuyện gì đó vô cùng kỳ lạ.
Bây giờ Cung Tú Nhân mặc kệ y có nguyện ý hay không, tóm lại hắn nhất định phải tắm rửa trước, hắn tuyệt đối không thể để trên người mình đều là hương vị của đàn ông mà đi ôm con của hắn. “Ta muốn tắm rửa, ngươi giúp ta đọc cho nó nghe, hơn nữa phải đọc thật sự sinh động hoạt bát.”
Khóe miệng Tư Mã Tuấn cong lên thành một nụ cười lạnh, hiển nhiên xem hắn là kẻ ngu ngốc, Cung Tú Nhân tức giận muốn đánh* cái miệng của y, khả là làm như thế nhất định sẽ khắc khẩu lần nữa, mà ở trước mặt con của mình cãi nhau là một ví dụ xấu, hắn không thể làm như vậy.
“Nghe kỹ, ta đã không ngủ hảo hảo chăm sóc ngươi vài ngày, không hề bước ra khỏi nhà**, nếu ngươi còn có chút lương tâm, hãy giúp ta đọc cho nó nghe.”
“Không ai nói cho ngươi biết ta không phải là người có lương tâm sao?” Tư Mã Tuấn càng cười lạnh hơn.
Lần này Cung Tú Nhân tức giận đến mức muốn đánh thật mạnh vào đầu y, nhưng hắn vẫn cố gắng kềm chế. “Sẽ không tốn bao nhiêu thời gian, chỉ cần mười lăm phút đồng hồ, ta sẽ nhanh chóng ra đến.”
Người còn chưa đến, thanh âm đã muốn đến trước, Cung Tú Nhân lập tức vọt vào trong phòng tắm. Cung Tử An kích động chạy vào phòng, leo lên giường, không hề sợ hãi ngồi bên cạnh Tư Mã Tuấn, đem cuốn truyện tranh đưa cho Tư Mã Tuấn.
“Cảm ơn chú đọc cho cháu nghe.”
Nó rất có lễ phép, nhìn vào cuốn truyện tranh, tỏ vẻ muốn nhanh nhanh nghe truyện cổ tích, Tư Mã Tuấn nguyên bản không muốn để ý tới, nhưng những ngón tay tròn tròn mập mập của Cung Tử An bám lấy cánh tay y, cao hứng phấn chấn chỉ vào cuốn truyện tranh.
“Chú ơi, nhanh một chút.”
Đọc truyện cho một đứa bé nghe, hơn nữa chỉ có mười lăm phút đồng hồ, chuyện này sẽ không tạo thành thương tổn gì với y. Nghĩ như vậy, y không cam lòng mở cuốn truyện ra đọc, Cung Tử An nghe thập phần mê mẩn, đôi khi còn có thể ríu ra ríu rít hỏi một chút vấn đề, làm cho Tư Mã Tuấn đau đầu không thôi, hận không thể nhanh chóng đọc xong cuốn truyện này.
Bất quá bởi vì y đọc quá nhanh, làm cho Cung Tử An bất mãn la to.
“Chú đọc nhanh quá, hơn nữa trang kia cháu chưa xem xong…”
Tư Mã Tuấn không cho nó kêu ca xong, lập tức liền trở mặt, lặp lại như vậy vài lần, Cung Tử An cũng sinh khí, nó dùng lực đánh vào ngực Tư Mã Tuấn. “Chú là người xấu, cháu chưa có xem xong.”
“Không có liên quan đến ta.” Cha nó uy hiếp, y còn không thèm quan tâm, lửa giận của đứa bé này đối với y mà nói càng không có lực sát thương.
Cung Tử An thét chói tai đánh lên ngực y, Tư Mã Tuấn đem nó đẩy qua một bên, ngã lên giường. Cung Tử An lại lập lại hành động, y lại đẩy nó một lần, cuối cùng trở thành hai người ở trên chăn bông đánh tới đánh lui, Cung Tử An bất mãn thét chói tai đã biến thành tiếng gọi cao hứng vui vẻ không thôi, nó cảm thấy đây là một trò chơi rất thú vị.
Tư Mã Tuấn đã muốn chịu không nổi nữa, y tại sao phải cùng đứa trẻ này chơi đùa, nguyên bản ý định của y chỉ là muốn đẩy nó ra, không phải muốn cho nó cảm thấy vui vẻ.
Tư Mã Tuấn xác định Cung Tú Nhân tắm rửa không chỉ mười lăm phút đồng hồ, hơn nữa đã lâu như vậy, Cung Tú Nhân còn chưa ra khỏi phòng tắm. Y nhịn không được la to: “Ngươi rốt cuộc tắm xong chưa?”
Trong phòng tắm đã không còn tiếng nước chảy, có thể thấy được Cung Tú Nhân hẳn là đã tắm xong, có điều vẫn không thấy hắn đi ra, hơn nữa Cung Tử An làm phiền y, làm cho tâm tình của y thật không tốt.
Tuy nhiên, người ở trong phòng tắm vẫn không trả lời.
Cung Tử An vô cùng thân thiết ngã lên người Tư Mã Tuấn, hiển nhiên trò chơi vừa rồi đã khiến cho nó đem Tư Mã Tuấn từ người xấu trở thành người tốt. Đầu óc nó có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, cười nói: “Chú ơi, tại sao chú không mặc quần áo?”
“Lười mặc, hơn nữa chuyện của người lớn ngươi không hiểu đâu.”
Y nói vài ba câu, tỏ vẻ không muốn nói chuyện với nó, nhưng Cung Tử An lại ngẩng đầu, ngửi mùi hương trên thân thể y.
“Chú, tại sao trên người của chú đều là mùi của ba ba cháu?”
“Chuyện của người lớn ngươi sẽ không hiểu được.”
Cung Tử An nghi hoặc nhìn y, y vẫn nói nó không hiểu được chuyện của người lớn, làm cho nó nhịn không được phản bác: “Cháu hiểu a, ba ba thực thích chú, chú cũng thực thích ba ba, cho nên hai người mới cùng nhau ngủ ở trên giường, đúng không?”
“Không đúng, ta căn bản là không thích cha ngươi.”
“Chú nói dối.”
Cung Tú Nhân rốt cuộc quấn một cái khăn tắm đi ra, gương mặt hắn đỏ ửng, đối với việc con của chính mình nhìn thấy hắn cùng Tư Mã Tuấn ở bên nhau khiến cho hắn cảm thấy thực không được tự nhiên.
Hắn che kín khuôn mặt đỏ ửng diễm lệ gợi cảm, Tư Mã Tuấn tận lực không để cho đôi mắt của mình nhìn đến hắn, bằng không y có thể sẽ lại đem hắn kéo đến trên giường, mặc kệ có tiểu quái vật này ở bên cạnh hay không.
“Ba ba cháu có rất nhiều người theo đuổi.”
Cung Tử An đột nhiên nói ra một câu như vậy, lại ở lúc Cung Tú Nhân đến gần, thông minh không nói gì nữa.
Cung Tú Nhân nói nhỏ: “Ta về phòng mặc quần áo một chút, cũng không thể cứ quấn khăn tắm như vậy.” Không quan tâm Tư Mã Tuấn có đồng ý hay không, hắn nhanh chóng xoay người chạy đến phòng mình.
Cung Tử An thấy Cung Tú Nhân rời đi, lập tức tiến vào trong lòng Tư Mã Tuấn, khẽ nói: “Chú này, chú sẽ không giống như các chú, các dì khác giả bộ thực thích cháu, kỳ thật rất chán ghét cháu, chán ghét cháu muốn chết, hận không thể nhanh chạy đi, sau đó muốn ở cùng một chỗ với ba ba, phải không?”
Tư Mã Tuấn kỳ dị liếc mắt nhìn nó một cái, đứa trẻ này không có sự ngây thơ mà ở tuổi nó nên có, nhìn kỹ đôi mắt của nó, tựa hồ có một chút chín chắn.
Cung Tử An giơ ra mười ngón tay, “Cháu đã tính qua, nửa năm này có ít nhất mười người có ý đối với ba ba, chính là ba ba cũng đều không hiểu tâm ý của người khác. Chú à, ba ba cháu nhìn rất đẹp, có mấy chú kia nhìn ba ba đến ngẩn người nga, còn có một lần ba ba dẫn cháu đi bơi, lúc tắm rửa, bồn tắm rất lớn, có thiệt nhiều đàn ông trộm nhìn ba ba.”
Tư Mã Tuấn có thể tưởng tượng được hình ảnh đó, Cung Tú Nhân không có tâm đề phòng người khác, thân thể trần trụi đi tắm, hắn cũng không nghĩ đến da thịt vô cùng mịn màng của mình sẽ thu hút nhiều sắc lang chú ý đến sao? Huống chi hắn đẹp đến mức thoát tục như thế, cả người tỏa sáng tựa như thiên sứ, quả thực là mê người phạm tội, hắn đến tận bây giờ còn không xảy ra bất cứ chuyện gì xem như là được ông trời phù hộ.
“Ba ba thật khá, cháu biết những người kia vì cái gì muốn nhìn ba ba, có điều ba ba không hề để ý đến bọn họ. Chú, ba ba rất thích chú, lần trước khi chú mắng ba ba, ba ba đã khóc đó.”
Tư Mã Tuấn mặt nhăn mày khẩn, lần trước thái độ của y quả thật là không hề lưu tình, sau khi y rời đi, Cung Tú Nhân đã khóc sao? Y không thể tưởng tượng được biểu tình Cung Tú Nhân khi khóc.
Cung Tử An tiếp tục nói: “Chú tại sao không muốn ở cùng một chỗ với ba ba? Không thể tìm thấy một người tốt như ba ba đâu, chú nói chú không cần ba ba, cháu lại muốn ba ba, muốn ba ba ở cùng những người khác, bằng không ba ba thật đáng thương, ba ba cần người khác hảo hảo thương yêu ba ba.”
“Chuyện của cha ngươi ta không muốn nghe.” Lời nói cùng ngữ khí của nó làm cho y nghe xong thực phiền, y không cần Cung Tú Nhân, vĩnh viễn cũng sẽ không muốn.
Cung Tử An mở to hai mắt, thanh âm càng khờ dại hơn, so sánh với ánh mắt chín chắn ban nãy của nó, ánh mắt bây giờ hình như là của một đứa bé mới sinh ra.
“Vậy chú giúp ba ba giới thiệu đối tượng được không? Ba ba từng nói qua có một người kia rất tuyệt, bất quá tên của chú đó rất khó đọc, cháu không đọc được tiếng Trung khó như vậy, cháu lấy ảnh chụp của người đó cho chú xem.” Cung Tử An nhảy xuống giường, không biết từ nơi nào lấy được một cuốn tạp chí kinh tế, chỉ vào trên bìa.
“Chính là người này, chú đó thực đặc biệt, rất có khí chất, tuy rằng tóc bạc một chút, nhưng mà cũng không sao.”
Đôi mắt Tư Mã Tuấn mở to, y đương nhiên biết người trên tạp chí là ai, chính là người hiện tại mới vừa có người yêu – Vạn Lý Lương.
Cung Tử An nói: “Người này đã từng đến phòng nghiên cứu của ba ba, chính chú này đã mời ba ba quay về Đài Loan.”
Mặt mày Tư Mã Tuấn càng nhăn nhó hơn, trong lòng thoáng chốc cảm thấy khó chịu, chuyên ngành của Vạn Lý Lương là máy tính, còn của hắn là y học cùng di truyền học, căn bản là không quan hệ gì với nhau, hắn ta mời Cung Tú Nhân về nước làm cái gì?
Có thể nào hắn ta tham luyến sắc đẹp của Cung Tú Nhân? Muốn thu hẹp khoảng cách giữa hai người?
Tuy rằng Vạn Lý Lương là người luôn luôn trầm mặc ít lời, cũng chưa bao giờ nghe qua hắn ta có tin đồn gì về chuyện tình ái, nhưng cũng không có nghĩa hắn ta là thánh nhân, cũng không chứng minh được hắn ta có thể miễn dịch với sắc đẹp của Cung Tú Nhân.
Huống chi người yêu của hắn là nam, có thể là hắn thích nam giới, mà người yêu của hắn căn bản không đẹp bằng Cung Tú Nhân, nếu như hắn thật sự có ý tứ với Cung Tú Nhân cũng không phải là chuyện không thể.
Lúc này, Cung Tú Nhân trở lại trong phòng, hắn ôm đứa bé đến trên người mình, không được tự nhiên hơn lúc nãy chút nào, nói: “Ngươi có thể đi tắm.”
Tư Mã Tuấn sắc mặt âm trầm đứng dậy, chậm rãi mặc quần áo. “Không cần, ta không muốn ở lại đây lãng phí thời gian của ta.”
Cung Tú Nhân quay đầu đi, không nói gì thêm, hiển nhiên những chuyện vừa rồi bọn họ làm, đều là lãng phí thời gian của y, ngay cả chuyện làm tình vừa nãy.
“Vậy không tiễn.” Hắn vỗ nhẹ Cung Tử An, không dám quay đầu lại nhìn Tư Mã Tuấn.
Tư Mã Tuấn không nói gì, xoay người lập tức rời đi, trong lòng Cung Tú Nhân liền nhói đau, hắn không hi vọng Tư Mã Tuấn biểu hiện tiếc nuối, không muốn rời đi với hắn, nhưng ít nhất bọn họ bốn năm không ở cùng một chỗ, y không nên tỏ ra lãnh huyết vô tình như vậy, giống như giữa bọn họ chưa từng xảy ra chuyện gì.
Hắn cảm thấy giọng nói của mình có điểm nghẹn ngào, lập tức ho nhẹ, không muốn bật khóc trước mặt đứa con.
Nhưng mà hắn lại không biết biểu tình thống khổ trên gương mặt mình so với khóc lóc càng thêm khiến người khác cảm thấy hắn đang rất đau lòng cùng khó chịu, còn Cung Tử An sớm đã nhìn thấy tất cả, nó dựa vào trong lòng ngực Cung Tú Nhân, ôm chặt lấy hắn, nghĩ muốn chuyển sự chú ý của Cung Tú Nhân lên nó.
“Ba ba, con còn muốn nghe câu chuyện kia một lần nữa, ba ba đọc cho con nghe được không?” Giọng nói cao hứng phấn chấn của nó giống như không nhận thấy tâm tình của Cung Tú Nhân, tựa như phản ứng mà trẻ em ở tuổi này nên có.
Cung Tú Nhân nhặt lên cuốn truyện tranh bắt đầu đọc, sau khi đọc xong một đoạn ngắn, tâm tình của hắn đã hồi phục, không khổ sở như trước nữa.
Cung Tử An ghé vào trong ngực hắn, không ngừng đặt câu hỏi với các tranh vẽ trong cuốn truyện, làm cho tâm tư Cung Tú Nhân rất nhanh không đặt ở hành động của Tư Mã Tuấn nữa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook