Diệp Hi nhìn theo phương hướng ngón tay Thẩm Tu Lâm, dọc theo đầu ngón tay Thẩm Tu Lâm, làn khói nhẹ hóa bá khí vương đang lượn lờ tụ lại biến thành nhiều hình dạng.

"Cậu có thể khống chế nó." Thẩm Tu Lâm nói, ở trong không trung dùng vương bá khí viết một tự Thẩm.

" Điều này thật thú vị." Diệp Hi cũng giơ tay ra, nhưng thấy rằng những ngón tay của cậu không thể thay đổi hình dạng khói sáng.

Thẩm Tu Lâm viết lại Thẩm tự bên cạnh một chữ diệp tự, nhẹ giọng nói: "Thẩm cùng Diệp."

Diệp Hi nhìn chằm chằm kia hai chữ, bỗng nhiên giống bị chọc trúng huyệt cười, cười ha ha ha ha ha!

Thẩm tổng vương bá khí trong chốc lát ngưng tụ thành một Thẩm tự, trong chốc lát ngưng tụ thành một Diệp tự!

Ý đồ của Thẩm tổng là phát triển không khí trước khi ngủ: "..."

Mục đích tuy rằng đạt tới nhưng giống nhưng cũng không quá khác biệt.

Diệp Hi khoa tay múa chân chê cười Thẩm Tu Lâm: "Ngài nghe qua cái câu nói đùa, nhóm cựu ngỗng trên bầu trời, chúng được sắp xếp theo một hình chữ S trong không trung một thời gian, một lúc sau lại sắp xếp theo hình chữ N "

Thẩm Tu Lâm: "..."

Diệp Hi xấu hổ khụ một tiếng, giải thích nói: "SN tượng trưng cực nam bắc."

Cậu vừa rồi nói linh tinh gì cho lão tổng a a a! thực sự không coi bản thân mình như một người ngoài cuộc.

Thẩm Tu Lâm cúi đầu nở nụ cười một tiếng: "Thú vị."

... May cũng chưa tức giận, Thẩm tổng tính tình kỳ thật rất tốt, Diệp Hi nghĩ, hơi chút thả lỏng một ít.

Chính là bộ dạng dọa người!

Thẩm Tu Lâm từ phía dưới gối đầu lấy ra một điều khiển từ xa, đóng đèn treo, lại mở ra đèn ngủ, cùng phòng ngủ Mộ Dung gia tạo ra bầu trời đêm nhân tạo chậm rãi chuyển động phía trên, ánh sang phát ra từ ngôi sao nhỏ đem Thẩm Tu Lâm ngày thường khuôn mặt lạnh lùng nghiêm túc làm nhu hòa nổi bật được một chút, cậu nâng tay Diệp Hi dịch dịch trong chăn, ngữ khí mềm nhẹ nói: " Mau tán gẫu cùng tôi."

"Ngài muốn trò chuyện cái gì?" Diệp Hi hỏi.

Thẩm Tu Lâm: "Tùy cậu."

Diệp Hi đối đãi với thái độ nghiêm túc,cố gắng vơ vét đề tài, não lớn nhanh chóng vận chuyển trong chốc lát, nói: "Cậu báo cáo kế hoạch công việc của cậu kế hoạch công tác sáu tháng cuối năm đi?"

Thẩm Tu Lâm quả quyết cự tuyệt: "Không nghe."

Diệp Hi lại đề nghị nói: " không thì cậu nói ngài một chút triển vọng về tương lai công ty?"

Thẩm Tu Lâm: "Không nghĩ."

Diệp Hi: " Cậu đã đọc một bài báo về xu hướng phát triển bình luận văn chương của các tài liệu internet văn học thời gian trước đây, quan điểm là khá mới, để cậu nói lại cho anh? "

Ngoài công việc thật sự không biết trò chuyện cái gì tốt cùng lãnh đạo! Đề tài tình cảm đã trò chuyện lúc ăn cơm qua!

Thẩm tổng không vui trầm mặc.

Điều này khiến Diệp Hi hắng hắng giọng, gân cổ lên, bắt đầu thuật lại: "Bài báo này đầu tiên đề cập đến..."

Thẩm Tu Lâm lạnh lùng nói: "Câm miệng."

Anh! Thẩm tổng mắng cậu! Diệp Hi không nhịn được rụt một đoạn vào trong chăn, chỉ chừa ra nửa cái mũi cùng hai ánh mắt khóc không ra nước mắt.

Thẩm Tu Lâm nhìn nửa khuôn mặt vùi vào trong chăn Diệp Hi, trong mắt ánh cười, nói: "Nói chính cậu đi."

Chính mình không có gì đáng nói, mỗi ngày đều là cuộc sống không thể không bình thường hơn... Diệp Hi sưu tràng quát bụng ( đại khát là suy nghĩ nát óc), suy nghĩ trong chốc lát, nghĩ đến cũng chỉ có "Cậu từ thứ hai đến chủ nhật sẽ dựa theo xích chanh hoàng lục Thanh Lam tử nhan sắc (màu vàng xanh xanh tím cam đỏ) đổi màu quần lót" loại việc nhỏ này nhàm chán lại đáng khinh.

Thẩm tổng sẽ không cảm thấy hứng thú đối với quy luật đổi quần lót đâu sao!

Diệp Hi mắt mờ mịt nhìn trần nhà, bỗng nhiên ánh sang chợt lóe, nghĩ tới một đề tài có liên quan với mình.

"Đúng rồi, có chuyện cậu vẫn muốn hỏi..." Diệp Hi chần chờ nói.

Ánh mắt Thẩm Tu Lâm lóe lên tia sáng, bay nhanh nói: "Hỏi."

Diệp Hi thật cẩn thận nói: " Tại sao Bộ Nhân sự chuyển tôi sang đam mỹ tổ?"

Thẩm Tu Lâm máy móc đáp: "Đó là quyết định của Bộ Nhân sự sau khi xem xét tất cả các khía cạnh."

Xem này thái độ trả lời, hi vọng triệu hồi nam tần giống như không lớn, Diệp Hi thất vọng nga một tiếng.

Thẩm Tu Lâm cẩn thận quan sát biểu tình Diệp Hi, hỏi: "Cậu còn chưa quen tại tổ công tác đam mỹ sao?"

Gặp Thẩm Tu Lâm lên tiếng, Diệp Hi lập tức bắt lấy cơ hội sầu khổ oán giận nói: "Thẩm tổng, nói thật với ngài, tôi công tác ở bên kia không phải thói quen, tôi là thẳng nam..."

Một câu còn chưa nói xong, chân trời bỗng nhiên không hề đoán trước hạ một tiếng sấm!

Thẩm Tu Lâm mặt không chút thay đổi, quanh thân ẩn ẩn vương bá khí có chút xao động.

Diệp Hi kinh ngạc một chút, nghĩ trùng hợp, liền tiếp tục nói: "Khiến mỗi ngày tôi xem đam mỹ tôi thật sự là rất suy sụp, tôi mặc dù tôn trọng đối với đồng tính luyến ái cũng vừa thông cảm, nhưng tôi dù sao cũng là một thẳng nam, sinh lý không vượt qua tốt, thấy công tiếp hôn thụ tôi đều nổi da gà toàn thân..."

Chân trời lại oành long long một trận sấm Lôi Minh thiểm, trong khoảnh khắc, mưa to tầm tã, ào ào tiếng nước mơ hồ từ ngoài cửa sổ truyền đến.

Thẩm Tu Lâm sắc mặt không vui hừ lạnh một tiếng, vương bá khí ở không trung loạn lên, hai tròng mắt màu đỏ sậm,trong gió nổi mây phun, tựa hồ sắp nuốt hết trời đất này hết thảy!

Diệp Hi: "..."

A a a cậu lại tại phạm cái gì ngu xuẩn,vì cái gì muốn cùng lãnh đạo nói rõ ràng những lời này, thời điểm hỏi câu đầu tiên cậu liền không có ngay mặt trả lời! Khẳng định là trong tổ đam mỹ nhân viên không đủ tài hoa,lãnh đạo không muốn nói thẳng cậu đi qua hỗ trợ,cậu cư nhiên còn muốn đuổi theo oán giận,lãnh đạo hạ bậc thang điểm! Diệp Hi hận không thể bắn chính mình một phát đạn băng qua não.

"Thế nhưng khó khăn đó tôi đều có thể vượt qua, tôi nguyện ý làm nhiện vụ mà lãnh đạo giao phó vô điều kiện!" Diệp Hi rống lên, "Hơn nữa đam mỹ kỳ thật cũng rất tốt,tình yêu không cần phân giới tính, đam mỹ vạn tuế,chân ái, vô tội,tôi càng xem càng thích ha ha ha ha ha!"

Chỉ một thoáng, phong đình vũ nghỉ (phong ba bão táp qua đi).

"Vậy là tốt rồi." Thẩm Tu Lâm ném ra bốn chữ, quay sang và nhắm mắt lại và nói"Ngủ đi."

Diệp Hi ở trong lòng ai thán chính mình một chút song vẫn thương, nhắm mắt lại duy trì tư thế ngủ đoan trang,bắt buộc chính mình ngủ, ở trong đầu cho mình tự gây mê——

Ngủ không cần đến đến thì đi, ngủ không cần đến đến thì đi...

Cứ như thế mặc niệm không biết bao nhiêu lần, Diệp Hi rốt cuộc cũng thiếp đi.

Ngủ ước chừng mười phút sau, tướng ngủ chính xác rất kém cỏi,Diệp Hi một cước đạp bay chăn, bay tới Thẩm Tu Lâm nghiêng người, từ trong quấn ngủ vươn ra một cái chân, không chút khách khí trèo lên trên đùi Thẩm Tu Lâm, bàn tay cũng giống ôm chặt nửa người trên Thẩm Tu Lâm, lại đem đầu để trên bờ vai cậu, hai cánh hoa bạc, làn môi mỏng hơi hơi khép mở, hướng về phía cổ Thẩm Tu Lâm thở.

Chủ động yêu thương nhung nhớ!

Bất ngờ không kịp phòng, Thẩm tổng thu hoạch lắm phúc lợi: "..."

"Diệp Hi." Thẩm Tu Lâm nhỏ giọng gọi, tựa hồ hoài nghi Diệp Hi là giả bộ ngủ.

Diệp Hi ngủ vô tâm vô phế.

Thẩm Tu Lâm: " Tôi sẽ khấu trừ tiền thưởng của cậu."

Diệp Hi khoái trá đánh ra một chuỗi ha ha.

Thẩm Tu Lâm giương khóe môi lên, cẩn thận sờ sờ khuôn mặt Diệp Hi.

"Tiểu tôm hùm..." Diệp Hi nỉ non, đầu lưỡi vươn ra liếm liếm môi, ngữ khí thâm tình lại ngọt ngào, quả thực có chút đang kêu gọi lão công!

Thẩm Tu Lâm ôn nhu đáp: "Ân, ngày mai lại cho cậu ăn."

Diệp Hi tựa hồ nghe đã hiểu, nhắm mắt lại ngốc cười rộ lên: "Hắc hắc hắc."

Thẩm Tu Lâm cúi đầu nhìn, trong chốc lát Diệp Hi đè chân lên người mình, trắng nõn mà đường cong tuyệt đẹp, trơn bóng được tựa như đồ sứ, để người nhìn đều hận không thể hạ tay sờ một phen. Thẩm Tu Lâm mím môi, tay vừa đưa qua bị Diệp Hi đạp chăn hai người che lên, lập tức thần sắc bình tĩnh quay đầu đi nhìn mặt Diệp Hi ngủ...

Nửa giờ sau, một ánh sáng điện kỳ ​​lạ đột nhiên lóe lên trên màn che của hai người họ!

Ánh sáng màu xanh da trời, với tiếng sáo điện, nhanh nhẹn, mau đến mức khiến người cậu hoài nghi chính mình có phải hoa mắt hay không.

Tia điện mất đi, mặt Thẩm tổng đầy uy nghiêm từ gối đầu phía trên lấy ra tờ giấy lau, rút ra hai tờ giấy nhét vào trong chăn, một lát sau nhi lại từ trong chăn cầm ra hai viên giấy, hướng mặt đất xa nhất ném, sau đó nhẹ nhõm thở ra một hơi, một cánh tay ôm chặt Diêp Hi đang rầm rì nói mớ trong lòng, nặng nề nhắm mắt lại thiếp đi.

Căn bản là không ai biết vừa mới phát sinh ra chuyện gì!

Vì thế, sáng sớm ngày hôm sau Diệp Hi tỉnh lại, cậu kinh sợ phát hiện mình giống như bạch tuộc gắt gao quấn lão tổng công ty nhà mình.

"Tỉnh?" Thẩm Tu Lâm đứng dậy, cổ áo áo ngủ theo động tác này được mở lớn chút, lộ ra cái cơ ngực thượng hạng kia có một dấu răng nhợt nhạt...

Diệp Hi không thể tự kiềm chế,nhìn chằm chằm cái dấu răng kia: "Chào, chào Thẩm Tổng."

Đậu má! Có phải cậu nửa đêm đem Thẩm tổng trở thành tiểu tôm hùm mà hung hăng cắn!

Nhưng mà Thẩm Tu Lâm không có biểu hiện không vui, chỉ bình tĩnh nói: "Xem nhiệm vụ kế tiếp."

Diệp Hi xoa xoa bụng, cảm giác giống như không thoải mái, Nhưng mà trước tiên cậu vẫn mở hệ thống giao diện.

Nhiệm vụ chính đi ngủ thời điểm này đã hoàn thành, exp thuận lợi tới tay, kế tiếp nhiệm vụ cũng đi ra.

Nhiệm vụ chính 8: Một đêm qua đi, Mộ Dung X quyết định dù có thế nào cũng muốn nghĩ biện pháp chạy trốn tại tổ chức hôn lễ, nhưng Hoàng Phủ gia tầng tầng lớp lớp thủ vệ, không thể quá cứng rắn, vì thế Mộ Dung X nghĩ tới một biện pháp chạy trốn tốt nhất, đó chính là, giả bệnh...

Giả vờ thân thể không thích hợp, cầu Hoàng Phủ X mang chính mình đi bệnh viện xem bệnh, tại bệnh viện nghĩ biện pháp đào thoát Hoàng Phủ X Vô Song, cũng duy trì trạng thái tự do 72 giờ trở nên ra ngoài. (0/1)

Diệp Hi: "Tôi xem xong, là muốn giả bệnh đi bệnh viện,sau đó chạy trốn."

Thẩm Tu Lâm gật gật đầu: "Của tôi nhiệm vụ là đau lòng nhìn cậu sinh bệnh, sau đó mang cậu đi bệnh viện."

Diệp Hi sờ sờ cằm, lẩm bẩm: "Duy trì tự do trạng thái 72 giờ, chính là ba ngày, thời gian quá dài..."

Thẩm Tu Lâm bình tĩnh nói: "Tôi tìm nơi an toàn trụ tốt ba ngày, lúc này tôi sẽ không đi bắt cậu."

"Tốt, Thẩm tổng." Diệp Hi vỗ vỗ ngực chính mình, tràn đầy tự tin nói, "Tôi ba ngày sẽ tranh thủ công lược nam phụ kiếm thêm bội exp!"

"..." Thẩm Tu Lâm lập tức hung hăng trừng mắt nhìn cậu một cái!

Vương bá khí cũng cùng xao động dậy!

"Tê... Bụng đau quá." Nhưng mà căn bản là Diệp Hi không thấy Thẩm Tu Lâm, mà là ôm bụng từ trong giường lớn chạy ra bên ngoài, "Thẩm tổng tôi đi toilet trước!"

Nhất định là đêm qua ăn nhiều đồ đầy dầu mỡ!

Tác giả có lời muốn nói: nửa đêm, Thẩm tổng trong chăn toát ra tia điện quỷ dị...

Đến tột cùng là cái gì đâu?

Là tâm lý tác dụng, vẫn là mắt sinh ra ảo giác!?

Là hiện tượng thần kỳ tự nhiên nào đó, vẫn là nệm tại rò điện!?

Là tâm lý biến thái, vẫn là đạo đức không có!?

【 Thẩm tổng: Này ba ngày không biết muốn mang bao nhiêu đỉnh nón xanh (bcs), ha ha.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương