Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này (Dịch)
-
Chương 11
Chương 11. Đọc Thâu Đêm
Trương Thắng nhìn máy của đầu chôm chôm một lúc, phát hiện ra rằng đây là trò chơi trực tuyến cực kỳ phổ biến “Huyễn Vũ Đoàn” của thế giới này, nó giống như “Kính Vũ Đoàn” ở thế giới ban đầu, đều là đại lý Tiểu Bổng Quốc giới thiệu, sau đó phổ biến khắp giới game online Hoa Hạ.
Thấy một cái tên quen thuộc trên mạng, ký ức đã chết nhiều năm đột nhiên sống lại tấn công Trương Thắng, Trương Thắng lập tức nổi da gà khắp người.
Hắn bình tĩnh lại, cuối cùng đi về phía góc phố.
Sau khi thuần thục bật điện thoại, Trương Thắng đẩy kính lên, nhấp vào trang web của “Mạng tiếng Trung Khải Minh” và mở phần phụ trợ của trang web.
“Phá Vỡ Bầu Trời” đã viết được tám chương, hoàn toàn khác với tình huống mà người khác tùy tiện viết mấy vạn bộ sưu tập “Phá Vỡ Bầu Trời”. Trương Thắng chỉ có hai mươi bộ sưu tập, khu vực bình luận cũng không có ngoại lệ, ngoại trừ quảng cáo ra chỉ có một ít bình luận đề cử lẫn nhau.
Thật là bi kịch!
Còn về tin nhắn ký hợp đồng?
Trương Thắng quan sát hồi lâu cũng không thấy tin nhắn ký hợp đồng ở hậu trường...
Mẹ kiếp!
Thật phản khoa học!
Không phải đã nói sau khi xuyên qua thì rất ngầu sao? Chinh phục hết cái này rồi tới cái kia sao?
Chính những cuốn tiểu thuyết xuyên không lộn xộn đó đã hố mình hay là khả năng viết và kịch bản của mình quá kém?
Trương Thắng cân nhắc hồi lâu, cuối cùng cũng nhận ra rằng những gì mình viết quả thực không nóng bỏng như mấy chương đầu tiên của “Đấu Phá Thương Khung” ở thế giới ban đầu...
Hắn chỉ nhớ rõ kịch bản mơ hồ “ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, chớ bắt nạt thiếu niên nghèo”, những thứ khác...
Tất cả đều là do bản thân biên soạn!
Sao chép cũng không sao chép cho đúng!
Tại sao không cho hắn toàn bộ hệ thống trí nhớ và để hắn viết ra toàn bộ cuốn sách?
Chờ đã, nếu như cho tôi nhân vật lợi hại như vậy tới chỉnh cả hệ thống thì người của thế giới này còn có đường sống không?
Đây không phải là hoàn toàn nghiền nát sao?
Chuyện đó thật không công bằng!
Quên đi, hạ thấp yêu cầu hơn một chút, cuốn sách này kiếm được hàng chục triệu là không thực tế, chỉ cần kiếm được vài triệu là được!
Điều gì sẽ xảy ra nếu mình kiếm được quá nhiều tiền và con mẹ nó trở nên nổi tiếng thì làm sao?
Chẳng phải vẫn như xưa, cô đơn như tuyết, các cô gái ngoắc ngoắc tay là chạy tới, còn không phân biệt được cái nào là tình yêu đích thực sao?
Này, cái này không được đâu, mình vẫn phải giấu mặt thôi!
Trong quán Internet ồn ào náo nhiệt.
Trước máy tính, Trương Thắng đang suy nghĩ về tương lai, hắn cảm thấy lo lắng và bắt đầu suy ngẫm về bản thân.
Sau đó, hắn ra khỏi hậu trường và xem những cuốn tiểu thuyết khác của thế giới này.
Đọc xong, dấu vết lo lắng trong lòng hắn cuối cùng biến mất, thay vào đó khóe miệng hắn khẽ nhếch lên, không tự chủ run rẩy.
Trên thế giới này có một cuốn tiểu thuyết tương tự tên là “Thương Khung Chi Biến” kể về việc hủy bỏ hôn ước, bây giờ được đăng ở trang nhất, các số liệu chiếm lĩnh tất cả bảng xếp hạng, tịch mịch như tuyết.
Trương Thắng click vào, phát hiện tên tác giả là “Khoai Tây”.
Chờ đã!
Phải chăng đây là Khoai Tây tái sinh?
Ngoài mình ra còn có người xuyên việt khác sao?
Trương Thắng đầu óc ong ong, lập tức bấm vào dòng chữ “Thương Khung Chi Biến”, khi thấy một cốt truyện tương tự về việc phá bỏ hôn ước nhưng cách viết hoàn toàn khác, hắn bình tĩnh lại.
Đây chắc chắn không phải là Khoai tây tái sinh!
Nhưng mặc dù như vậy, quyển “Thương Khung Chi Biến” này cũng cực kỳ nhiệt huyết. Trương Thắng bất tri bất giác đọc hơn trăm chương, đắm chìm trong đó đến mức không thể ngừng đọc. Thậm chí nếu không phải đau lòng vì tiền, hắn cũng muốn nạp tiền để xem!
Mẹ kiếp!
Thật đúng là không thể xem thường tuyển thủ bản địa của thế giới này!
Phàm Nhân Lưu cũng có?(*)
(*)Phàm Nhân Lưu: đề cập đến một thể loại văn học trực tuyến trong đó nhân vật chính sử dụng trí tuệ và sự chăm chỉ của chính mình, được bổ sung bởi một chút may mắn, không có bất kỳ lợi thế bẩm sinh nào và cuối cùng đạt được thành công.
Trương Thắng thoát khỏi trang “Thương Khung Chi Biến” và thấy một cuốn sách khác tên là “Phàm Nhân Nghịch Thiên Truyện”, “Phàm Nhân Nghịch Thiên Truyện” kể về một cậu bé nông thôn lạc vào Tu Chân giới, từng bước tu luyện thành tiên...
Đây không phải thích hợp với Phàm Nhân Lưu sao?
Trương Thắng bấm vào danh mục và xem những lời nhận xét sau khi xuất bản chương ba trăm, cũng như những lời nhận xét đầy cảm hứng của tác giả.
Cuốn sách này có ba trăm nghìn từ từ nhưng không ký hợp đồng, đợi đến khi nó có năm trăm nghìn từ mới ký hợp đồng, sau khi hợp đồng được ký kết, chỉ đề cử lên kệ một chút thôi, kết quả sau khi lên kệ thì nổ tung!
Ngay sau đó...
Trương Thắng vừa nhìn đã thấy bốn giờ, thấy trời rạng sáng!
“Hồng Hoang Lưu”, “Xuyên Việt Lưu”, “Đạo Mộ Lưu” …
Trương Thắng thấy rằng có rất nhiều thể loại tiểu thuyết trong thế giới ban đầu, tất cả đều được diễn giải một cách sinh động trong “Mạng tiếng Trung Khải Minh” này.
Trương Thắng hoàn toàn im lặng!
Im lặng hồi lâu, Trương Thắng đột nhiên mỉm cười rạng rỡ.
Như thể một chuyện gì đó cực kỳ lo lắng, cuối cùng đã biến mất không thấy.
“Được rồi, thú vị đấy. Nếu thành công quá nhanh, tùy tiện viết thì kiếm được mấy chục triệu, còn cảm thấy vô vị…”
“Aiz, điều đó sẽ lấy đi biết bao niềm vui phấn đấu nha…”
“Lại tăng thêm chút khó khăn nữa cho tôi là được rồi.”
“Ừm……”
“Mình yêu thế giới này chết mất!”
Trong lòng thở dài, Trương Thắng tiếp tục bấm vào trang “Phá Vỡ Bầu Trời” và tiếp tục viết.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook