Ta bị toàn bộ Hoàng triều bức hôn!
-
Chương 1: Ta trở thành thần duệ cuối cùng
Tác giả: Sách Mã Thích Phong
Editor: Etar
Beta: Shin
Bản dịch được thực hiện bởi Qtruyen - Ổ của những chú Cú ăn Tạp. Hãy truy cập qtruyen.net đọc để ủng hộ nhóm dịch nhaaaaa.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Vệ Lẫm đang ngẩn người nhìn chằm chằm viên long châu khổng lồ phát sáng, một người thanh niên mặc áo giáp bạc cao ngất oai hùng đi vào doanh trướng.
"Bệ hạ." Thanh niên hành lễ, "Cửu Ca chủ tướng mời ngài đi quân trướng phía sau núi một chuyến, nói là có chuyện quan trọng cần thương lượng."
Vệ Lẫm nhìn thoáng qua người quỳ trên mặt đất, người này tên là Qua Chiến, phó tướng bên người vị Cửu ca chủ tướng kia.
"Cô đã biết." Vệ Lẫm mở miệng.
*Cô: tiếng tự xưng của vương hầu
Qua Chiến không nói cái gì nữa, đứng dậy sau đó chờ ở một bên. Thấy Qua Chiến không lui xuống, Vệ Lẫm cho hắn một cái liếc mắt, "Ái khanh còn có việc gì?"
"Thần không có, thần chỉ là lo bệ hạ không biết chủ tướng ở đâu, thần dẫn bệ hạ đi." Qua Chiến thành thật nói.
Vệ Lẫm nhìn vị thần tử trung hậu anh tuấn của mình, trong lòng hắn nói, ta đi ăn vụng, ngươi đi theo không phải là làm lỡ chuyện sao?
"Không cần, ngươi lui xuống đi." Vệ Lẫm khoát tay áo.
Qua Chiến do dự một chút, tựa hồ cảm thấy có chỗ không đúng lắm, nhưng cuối cùng hắn vẫn hành lễ, "Vậy thần cáo lui."
Chờ Qua Chiến rời khỏi doanh trướng, Vệ Lẫm mới chép miệng. Nửa tháng trước, Vệ Lẫm chết vì gặp tai nạn xe cộ, tỉnh lại liền mạc danh kỳ diệu xuyên đến một quyển tiểu thuyết gọi là "Cửu Mục Hoàng Triều". "Cửu Mục Hoàng Triều" là một quyển tiên hiệp, nhưng lại khác các quyển tiểu thuyết tiên hiệp khác, nam chủ vốn chính là thần.
Thiên địa sơ khai, Thần tộc hưng thịnh phồn vinh, nhưng sau khi trận đại chiến thần yêu lề mề chấm dứt, đại thần thượng cổ từng người ngã xuống, Thần tộc rơi vào hoàn cảnh khó khăn. Yêu tộc có năng lực sinh sản mạnh mẽ, thế nên dần trở nên phồn thịnh, trong khi Thần tộc điêu linh, Yêu tộc ngóc đầu trở lại.
Nam chủ của tiểu thuyết tên là Cửu Ca, là thủ lĩnh bộ tộc Đằng Xà, hắn liên kết các bộ tộc Thần khác, cùng nhau chống lại Yêu tộc, thành lập Cửu Mục vương triều. Cửu Ca chính là nam chủ điển hình, cường đại, quả quyết, kiên nghị, có mị lực vô cùng.
Không may, Vệ Lẫm không xuyên thành người bá nhất Tiên giới này, hắn xuyên thành một người bạn diễn rất quan trọng. Chủ nhân thân thể này tên Lâm Vị, là Thần tộc duy nhất có huyết thống thuần khiết của quyển truyện. Lâm Vị là thân người đuôi rắn hàng thật giá thật tộc Nữ Oa, hơn nữa còn là hậu duệ của Nữ Oa đại nhân, có được một cái đuôi vàng ròng 24K, huyết thống thuần khiết đến mức máu cũng là màu vàng.
Sở dĩ Cửu Ca có thể liên hợp các bộ tộc Thần khác, chính là dựa vào Lâm Vị, Nữ Oa bộ tộc từ thượng cổ đã là vương tộc tôn quý.
Mặc dù hiện tại tộc Nữ Oa không cường đại bằng thời thượng cổ, nhưng Lâm Vị vung tay hô một tiếng, thần tộc khác đều hưởng ứng, lực kêu gọi có thể nói bậc nhất.
Nhưng mà, bởi vì Lâm Vị không phải nam chủ của tiểu thuyết, tác giả cho hắn một thiết lập cực kỳ đau trứng. Thần tộc huyết thống thuần khiết như Lâm Vị, vốn nên được trời cao chiếu cố, thần lực cường đại, thần uy sâu không lường được. Nhưng thời điểm Lâm Vị còn là một quả trứng, Yêu tộc bắt đầu ngóc đầu trở lại, không ngừng mạo phạm Thần tộc.
Mẹ của Lâm Vị vừa sinh hạ hắn, cũng cùng lúc Yêu tộc đến xâm chiếm, vì bảo vệ tộc nhân của mình, mẹ Lâm Vị hấp thu hơn phân nửa thần lực của Lâm Vị. Điều này khiến Lâm Vị sinh ra yếu ớt, sau này Nữ Oa tộc càng ngày càng suy bại, muốn bồi dưỡng cũng không thể bồi dưỡng. Cho nên Lâm Vị chẳng qua được cái danh tiếng dễ nghe, nói là Thần tộc huyết thống thuần khiết cuối cùng, kỳ thực một chút tác dụng cũng không có, thực lực kém nam chủ không phải chỉ nhỏ một tí. Cũng may đây là một nơi rất để ý huyết thống, Lâm Vị cho dù yếu, cũng bị đẩy lên ngồi trên cao, tạm thời trở thành người gánh vác Cửu Mục hoàng triều.
Đương nhiên, cuối cùng ngôi vị hoàng đế Cửu Mục vẫn là của Cửu Ca.
Về phần hắn làm thế nào kéo Lâm Vị xuống, lại làm sao cho các tộc Thần khác đối với hắn cúi đầu xưng thần, Vệ Lẫm còn chưa đọc tới đã xuyên việt đến đây rồi. Trong tiểu thuyết hắn là Lâm Vị đã chết, nếu không Cửu Ca không có khả năng thượng vị. Nhưng hiện tại mà nói, thằng nhóc Cửu Ca này đối xử với hắn không tồi, Vệ Lẫm muốn giữ mạng sống, cho nên nếu Cửu Ca muốn ngôi vị hoàng đế, hắn bảo đảm hai tay dâng lên, chỉ cần tha cho mạng chó của hắn.
Nam chủ tiểu thuyết sảng văn, không thể trêu vào không thể trêu vào!
--
Sau khi biến thành Thần tộc, giác quan của Vệ Lẫm mẫn tuệ sâu sắc hơn nhiều, hắn đi về phía sau núi tìm theo mùi hương bay ra, ở bên một dòng suối lặng lẽ chảy xuôi, tìm được Cửu Ca.
Trên đống lửa bắc một cái giá gỗ, trên mặt nướng khoảng năm sáu con cá lớn. Da cá đã bị nướng khô vàng, tràn đầy hương vị tươi mới, Vệ Lẫm đến gần mới phát hiện hương thơm rất nồng đậm. Hắn nhìn chằm chằm con cá kia, nuốt một ngụm nước bọt. Thần tộc thực ra không quá thích ăn cơm, nhưng hắn là Thần tộc gà mờ, phải ăn uống này nọ, nếu không cũng giống nhân loại bình thường sẽ cảm thấy đói khát.
"Bệ hạ đói bụng?" Ánh mắt Cửu Ca nhiễm một chút ý cười, sau đó từ một bên cầm lên cái gói bọc bằng lá cây hình quạt. Cách lớp lá cây, Vệ Lẫm đã ngửi thấy mùi hương mê người, hắn nhận lấy mở ra, liền thấy bên trong lá cây là thịt rắn.
Nhìn bên ngoài, căn bản không nhìn ra là thịt gì, da rắn đã được lột, trên thịt trắng noãn nhẵn nhụi không có hoa văn rắn, bị cắt thành vài miếng được bọc trong lá cây nướng rất non. Vệ Lẫm không kiêng ăn thứ gì, nhưng thấy là thịt rắn, hắn vẫn ngẩng đầu liếc Cửu Ca một cái. Cửu Ca đang rắc gia vị gì đó lên cá, từ phía Vệ Lẫm nhìn vừa lúc có thể thấy một bên mặt của hắn. Trong ánh lửa, con ngươi Cửu Ca buông xuống chuyên chú nướng cá, thậm chí có vài phần thảnh thơi thong dong.
Vệ Lẫm cắn một miếng thịt rắn, cười có chút ý tứ hàm xúc không rõ. Cửu Ca là người tộc Đằng Xà, thủ lĩnh tộc Đằng Xà cho hắn thịt rắn (xà) nướng ăn. Hắc hắc! Huynh đệ nhà mình ăn huynh đệ nhà mình! Đại khái ánh mắt nhìn trộm của Vệ Lẫm quá trắng trợn, Cửu Ca không khỏi nhìn lại đây. Đọc được ý nghĩ của Vệ Lẫm, Cửu Ca bất đắc dĩ cười cười, "Bệ hạ, đằng xà(1) với xà vẫn khác nhau rất lớn."
(1) Đằng xà: cũng là rắn nhưng tục truyền có thêm 1 đôi cánh.
Ăn một miệng đầy dầu mỡ Vệ lẫm, nói: "Ừ, cô biết."
Cửu Ca:....
Cửu Ca cũng không nói nữa, tiếp tục quay lại nướng cá trên giá gỗ. Vệ Lẫm ăn xong thịt rắn, cá cũng đã nướng tốt, Cửu Ca gỡ cá xuống, sau đó để trên một mảnh lá cây lớn, hắn lấy ra một cái chùy thủ, lưu loát cắt thịt cá, nhặt từng chiếc xương ra.
Vệ Lẫm đương nhiên là buông hai móng vuốt chờ ăn, hắn nhàn rỗi không có việc gì, liền lười biếng nhìn xem Cửu Ca gỡ xương cá. Ngón tay Cửu Ca thẳng tắp dài nhỏ, đường cong tuyệt đẹp đúng lúc lộ ra mạnh yếu vừa phải, đầu ngón tay nhẹ gẩy, một cái xương lớn liền được rút ra. Hai tay gỡ xương cá, động tác như nước chảy mây trôi tự nhiên như vậy, thời điểm giết Yêu tộc cũng là nhẹ nhàng thuần thục như vậy nhỉ.
Hiện tại tình tiết vở kịch đã phát triển đến Lâm Vị thành lập Cửu Mục hoàng triều, triệu tập các bộ tộc chống lại yêu tộc. Cửu Ca là đại tướng lợi hại nhất thần tộc, từ chiến thần tộc Đằng Xà, biến thành chiến thần Cửu Mục hoàng triều, chỉ dựa vào sức một người, liền giết mười sáu tướng yêu tộc. Thần tộc tuy rằng điêu linh, không còn vinh quang cường đại như thượng cổ, nhưng ở thứ như thần yêu đại chiến, Cửu Ca vẫn như cũ, đánh yêu tộc tè ra quần, kêu cha gọi mẹ. Lần này Lâm Vị ngự giá thân chinh, không chỉ là vì giết thủ lĩnh yêu tộc, còn vì phá trận của yêu tộc.
"Bệ hạ." Nhặt tốt xương cá xong, Cửu Ca đã đưa cá nướng lại đây.
Da cá bị nướng khô vàng, trên mặt phủ dịch cá thơm ngon, mười phần xốp giòn, một ngụm cắn xuống môi răng đều mang hương. Cửu Ca nướng nửa ngày, đồ ăn đều vào trong bụng Vệ Lẫm, hắn nhàn nhạt ngồi ở một bên, cách ánh lửa nhìn một thân huyền y Vệ Lẫm. Huyền y kia dùng kim tuyến thêu đồ đằng tộc Nữ Oa, ám văn tinh mỹ trên mặt ở trong ánh lửa tựa như nước dao động, vạt áo thêu ngũ sắc tường vân(2), còn có cửu thiên tinh thần(3).
(2) Ngũ sắc tường vân hay ngũ thải tường vân: Mây cát tường năm màu
(3) Cửu thiên tinh thần: Ngôi sao trên chín tầng trời.
Mặc dù quần áo này có hoa mỹ hơn nữa cũng không tôn quý bằng một phần vạn chủ nhân của nó. Hoặc là nói, thế gian không còn ai có thể so sánh với vị thần tộc hậu duệ của Nữ Oa tôn quý này. 'Thiên địa này cũng chỉ là một nhà' Vệ Lẫm ăn cá thơm, môi đỏ dính dầu mỡ, bị ánh lửa chiếu lên, càng phát ra oánh nhuận.
Nói thật, Vệ Lẫm có chút khó chịu, lúc ăn bị người nhìn chằm chằm như vậy, vô cùng ảnh hưởng đến cảm giác thèm ăn! Cửu Ca là một người cực kỳ thông minh, mày Vệ Lẫm vừa động, còn chưa cả nhướn lên, hắn liền rời tầm mắt đi chỗ khác. Cửu Ca tùy tay cầm lấy một cây củi, hắn gảy đống lửa một chút, giá gỗ bị ngọn lửa đỏ liếm lên, đốt khiến củi gỗ lách tách nổ rung rung.
Lúc ngọn lửa đã được củi đốt tốt, Cửu Ca mở miệng, thanh âm ôn hòa, lại mang theo một tia quan tâm, "Yêu độc của bệ hạ mấy ngày nay có tái phát không?"
Cửu Ca không nhắc tới còn được, vừa nhắc tới thèm ăn của Vệ Lẫm liền giảm đi. Lâm Vị lần này ngự giá thân chinh, mục đích là tới phá trận yêu tộc triệu hồi ra Cửu Lê tộc, thượng cổ yêu tộc đã chết ở quá khứ, dùng vong linh chúng thiết hạ lá chắn, muốn ngăn cản thần tộc. Yêu tộc làm như vậy kỳ thực là châu chấu đá xe, đã là nỏ mạnh hết đà, nếu không cũng không phải đem vong linh lão tổ tông triệu hồi ra.
Cho dù thần tộc có điêu linh, thần tộc cũng không nghĩ tới chuyện dựng các đại thần đã ngủ say ở Thần Mộ dậy. Cửu Lê bộ tộc, cũng chính là bộ tộc Xi Vưu, đây chính là nhân vật khiến thượng cổ đại thần đau đầu. Tuy rằng Xi Vưu không bị triệu hồi ra, nhưng tám mươi mốt huynh đệ dưới tay hắn, có đến một nửa đều đi ra làm lá chắn cho yêu tộc. Sau đó liền thể hiện ra chỗ tốt của huyết thống thuần khiết, làm một thần tộc huyết thống thuần khiết nhất, Lâm Vị vì đạo nghĩa không cho phép chùn bước mà đi vào phá ma trận.
Tuy rằng trận đã phá, nhưng hắn lại trúng yêu độc, đó cũng là nguyên nhân khiến Vệ Lẫm ngồi ở đây ăn vụng. Thần sẽ không cảm thấy đói khát, nhưng thần trúng yêu độc thì có! Lá chắn của yêu tộc bị phá là tiếng trống tinh thần làm hăng hái thêm thời cơ tốt bắt yêu tộc, thế nên chuyện Lâm Vị trúng độc, trừ hắn cùng Cửu Ca ra không có người biết.
Vệ Lẫm nghi ngờ chủ nhân của thân thể này thật sự chết vì yêu độc, đây là tác giả vì đứa con của mình mà dọn sạch chướng ngại, phòng chừng là thiết kế để gài nam phụ. Cho nên nghe thấy hai chữ yêu độc Vệ Lẫm liều đau đầu, hắn nguyện ý thoái vị nhường cho người có tài đức, có thể đừng giết hắn được không?
Vệ Lẫm lại cắn một miếng cá, thần sắc uể oải nói: "Trừ việc thèm ăn thì không có tật xấu gì khác, hơn nữa càng ngày càng tham, thấy cái gì cũng đều muốn ăn..."
Không đợi Vệ Lẫm nói xong, Cửu Ca liền thay Vệ lẫm bổ sung đầy đủ, "Nhất là muốn ăn yêu tộc phải không?"
"Ừ." Nói đến yêu tộc, thịt bò trong miệng Vệ Lẫm đột nhiên hết thơm.
"Thế bệ hạ có ngửi thấy mùi Thần tộc?" Cửu Ca hỏi.
Tuy rằng Cửu Ca chưa nói xong nhưng Vệ Lẫm lại biết y muốn nói cái gì, hắn dáng vẻ cuộc đời này không còn gì nuối tiếc nhẹ gật đầu, "Muốn ăn!"
Gần đây khẩu vị của hắn rất tốt, ngửi thấy cái gì cũng đều muốn ăn, mùi Thần tộc, mùi Yêu tộc, đều đặc biệt thơm ngon, làm hắn nghĩ muốn cắn một miếng lại gặm một miếng. Kể cả người trước mắt này… Vệ Lẫm nuốt nuốt nước miếng, cũng muốn ăn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook