Ta bị toàn bộ Hoàng triều bức hôn!
-
Chapter 9: Tại sao trên người ngươi lại có yêu khí?
Tác giả: Sách Mã Thích Phong
Editor: Etar
Beta: Shin
Bản dịch được thực hiện bởi Qtruyen - Ổ của những chú Cú ăn Tạp. Hãy truy cập qtruyen.net đọc để ủng hộ nhóm dịch nhaaaaa.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ba cái đầu to chừng bằng đầu xe tải, đích thị là bị Hi Thần cứng rắn thô bạo giựt xuống nên mép da trên cổ trông rất nham nhở, máu đã ngừng chảy nhưng miệng vết thương vẫn là một đống máu thịt lẫn lộn. Mùi hôi kia là bốc ra từ miệng vết thương. Vệ Lẫm bản năng cảm thấy ghê tởm, nhưng ngoài ghê tởm còn sinh ra thèm ăn quỷ dị, điều này làm hắn không thoải mái.
Cửu Ca tiến lên, chặn lại ba cái đầu giúp Vệ Lẫm.
Tuy ba lão yêu quái bị vặt đầu xuống nhưng vẫn có thể nói chuyện, thấy Vệ Lẫm ngồi trên lưng ngựa xích thố, ba cái đầu lập tức trừng mắt.
Đầu lớn số một cả giận nói: “Thằng nhóc tộc Nữ Oa, ông nội ngươi hôm nay hồn phi phách tán cũng chẳng sao, nhưng nếu có một ngày lại có được kim thân, nhất định sẽ lột da ngươi, chặt hết gân ngươi, cho vào chảo nóng.”
Đầu lớn số hai khặc khặc cười: “Nhị ca, ngươi nói làm ta đói bụng đấy, vạn năm qua không ăn người tộc Nữ Oa, sắp quên cả mùi vị thế nào rồi.”
Đầu lớn số ba: “Nhớ năm đó…”
Không đợi hắn nhớ năm đó, Hi Thần một cước liền sút vào đầu hắn. Lực chân kia vô cùng lớn, trực tiếp chấn ra một cái hố sâu, nhưng rốt cuộc vẫn là lão yêu quái sống vạn năm, dù có bị như vậy cái đầu đó cũng không vỡ. Bị Hi Thần giẫm dưới chân, đầu lớn số ba hai mắt đỏ thẫm, “Hi Hòa thị, có bản lĩnh thì ngươi liền thống khoái giết ta, nếu không sỉ nhục ngày hôm nay ta nhất định sẽ tìm ngươi đòi đủ.”
“Bại tướng dưới tay ta mà cũng dám ở đây nói nhăng nói cuội? Nếu không phải nể mặt các ngươi đã sống nhiều năm, giữ lại còn có thể làm thần khí trấn yêu, lão nương đã sớm lột ra rút xương sau đó nghiền thành tro từ lâu rồi.” Hi Thần cực kỳ khinh thường nhìn hắn.
Nói xong Hi Thần giống như không thèm để ý đến hắn nữa, nàng một cước đá đi ba cái đầu, “Cút, Thanh Ngọc cất kỹ bọn họ.”
Ba lão yêu vạn năm, đầu đều bị Hi Thần vô tình đá lăn thật xa, hơn nữa còn là trước mặt đám Thần tộc không đội trời chung. Nhất thời trên mặt tam đại yêu quái đều đằng đằng sát khí, “Ta muốn các ngươi…”
Lời ngoan độc của hắn còn chưa nói hết, phó tướng của Hi Thần, Thanh Ngọc liền mặt không đổi sắc nắm tóc của ba cái đầu, nhét vào một cái túi to.
Bại tướng thì làm gì có cái gọi là thể diện?
Cất ba cái đầu vào trong túi xong, cái túi to kia liền biến thành một hà bao nhỏ, Thanh Ngọc treo nó trên hông. Hi Thần giết được ba huynh đệ của yêu vương, tất nhiên là làm lòng người phần chấn, Thần tộc bây giờ chỉ hận không thể lập tức đánh tới hang ổ Yêu tộc, khiến Yêu Vương cũng giống như ba huynh đệ này của hắn, biến thành một cái đầu to.
Hi Thần đến đã cổ vũ sĩnh khí rất lớn, Vệ Lẫm đang định hạ lệnh tiếp tục hành quân thì thấy đại tư tế của hoàng triều đi về phía hắn. Sắc mặt nàng rất nghiêm túc, chóp mũi như bị kích thích, giống như tìm kiếm cái gì mà ngửi lại đây. Hi Thần đến gần Vệ Lẫm xong, mở miệng câu đầu tiên là, “Thối quá, cái gì thế?”
Vệ Lẫm: …
Muối nói đến thối, Hi Thần đính hơi thở của yêu tộc chẳng khác gì cái hố rác, thế mà nàng còn ngửi thấy người khác thối?
Hi Thần ở trên người Vệ Lẫm ngửi trái một chút lại ngửi phải một chút, lúc này mới nhíu mi, sau đó hồ nghi hỏi Vệ Lẫm, “Trên người ngươi tại sao lại có yêu khí?”
Nói xong lại lầm bầm lầu bầu, “Yêu quái gì vậy, mùi so với ba cái đầu lão yêu kia còn thối lâu hơn?”
Vệ Lẫm: Thật đúng là mũi chó!
Cửu Ca ở một bên mi tâm nhíu nhẹ đến gần như không ai nhận ra. Hi Hòa thị cùng Nữ Oa tộc tâm thần tương thông, huyết mạch tương liên, tia yêu khí trên người Vệ Lẫm nếu không phải Cửu Ca đã biết từ đầu, thì hắn cũng không thể phát hiện ra. Hi Thần lại có thể, hơn nữa càng ngửi sắc mặt nàng càng trầm.
“Ngươi đi theo ta!” Hi Thần nhìn thoáng qua Vệ Lẫm, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị, nàng ngay cả chữ bệ hạ cũng tiết kiệm, trực tiếp dùng là “ngươi”.
Nói xong Hi Thần khoanh tay bỏ đi, xa xa có một cái cốc trong núi, nàng chính là hướng chỗ đó đi tới. Đúng, Vệ Lẫm là quân thượng nhưng Hi Thần lại có thân phận đặc thù, hơn nữa Vệ Lẫm cảm thấy Hi Thần gọi hắn chắc hẳn là vì yêu độc trong người. Cho nên Vệ Lẫm trái tim cũng run một chút, sau đó xuống khỏi ngựa xích thố, cho đại quân nghỉ ngơi, hắn thì theo Hi Thần rời đi.
Vệ Lẫm vừa đi, Qua Chiến liền cưỡi ngựa tiến lên, hắn không hiểu ra sao nhìn theo hướng Vệ Lẫm rời đi.
“Thượng thần, bệ hạ cùng Hi Thần đại nhân đi làm gì vậy?” Qua Chiến tò mò hỏi.
“Tất nhiên là có việc.” Cửu Ca cười cười, nụ cười này ý vị thâm trường nhưng đáy mắt không có nửa điểm gợn sóng.
Qua Chiến vẫn buồn bực như cũ nhưng không có hỏi lại.
-
Cái cốc nứt ra này là hơn vạn năm trước thần yêu đại chiến lưu lại, nghe nói là Bàn Cổ tộc nhân một búa bổ ra, mấy vạn yêu tộc bị một búa này đập thành thịt nát, rơi vào vực sâu. Tuy đã qua vạn năm nhưng vẫn lưu lại sát khí như cũ, dưới đáy liệt cốc vẫn thường truyền đến tiếng gào thét thê lương. Bởi vì oán khí này mà xung quanh không có một ngọn cỏ, chỉ có cây khô che trời từ vạn năm trước.
Không biết là có phải yêu nghiệt dưới vực sâu ngửi ra khí tức Thần tộc của Vệ Lẫm và Hi Thần hay không, mà tiếng kêu càng phát ra lệ khí oán hận, làm người khác cả người phát lạnh. Hi Thần làm gì còn chưa thấy qua tình cảnh nào, sao còn sợ mấy thứ này nữa?
Nàng đứng bên cạnh mép vực, nhìn chằm chằm vết nứt Bàn Cổ tộc bổ ra tạo thành u cốc, từ trong vô số oán khí cùng sát khí cảm nhận được khí tức của thượng cổ đại thần. Hi Thần hồng y cương trực mạnh mẽ, thần sắc tịch mịch, cả người lộ ra khí tức lạnh lùng sát phạt.
“Trên người ngươi tại sao lại có yêu khí của Cửu Lê tộc?” Hi Thần quay lại hỏi Vệ Lẫm, “Cửu Lê tộc ở trong trận chiến đã sớm bị giết sạch sẽ, khí tức này không nên có mới phải?”
Vệ Lẫm nghĩ đến thiết lập của Hi Thần trong tiểu thuyết, sau đó mới mở miệng, “Là Yêu Vương lấy huyết tế gọi ra vong linh Cửu Lê tộc.”
Nữ Oa đại nhân có tứ đại hộ pháp, đằng xà, bạch tỷ, cửu tê, kỳ lân, nhưng chân chính cùng Nữ Oa tộc huyết mạch tương liên, tâm thần tương thông là Hi Hòa thị. Hi Thần là vương tộc của Hi Hòa tộc, có trách nhiệm phụ trợ Nữ Oa hậu nhân, quản lý trăm tộc. Trên đời này không ai có thể đáng tin hơn Hi Thần.
Cho nên Vệ Lẫm nói ra chân tướng Lâm Vị trúng yêu độc cho Hi Thần, cho dù đối phương không thể rút yêu độc ra nhưng có thể giúp nghĩ biện pháp tạm thời ngăn chặn yêu tộc, thế là tốt rồi.
Hi Thần hít sâu một hơi, như là bị áp lực cái gì, nàng nhíu nhíu mi tâm, “Ngươi biến đuôi ra, ta xem coi.”
Vệ Lẫm lập tức thành thành thật thật biến ra cái đuôi của bản thân. Nói ra cũng xấu hổ, yêu độc của hắn lại hiện ra ở trên đuôi, chiếc đuôi dài màu vàng kim lại có một đường kẻ đen tinh tế không dễ nhận thấy. Nhưng những cái vảy xung quanh đường kẻ đen lại có màu sắc ảm đạm không sáng bóng. Bây giờ đường kẻ đen kia đã dài hơn một tấc, không cẩn thận nhìn căn bản sẽ không thấy, cái đuôi to dài hơn hai thước, lại có đường kẻ đen mảnh dài tổng cộng ba tấc, thật sự không dễ thấy sao?
Hi Thần nhìn đuôi Vệ Lẫm, chăm chú quan sát hồi lâu, sắc mặt vô cùng không tốt.
“Thế nào?” Vệ Lẫm không kìm được khẩn trương.
Hi Thần hít một hơi, sau đó lại hít một hơi thật sâu, tiếp theo nàng biến ra chiếc đuôi dài màu trắng của mình, đột nhiên sắc mặt thay đổi. Hi Thần vung đuôi, trực tiếp quật Vệ Lẫm bay mấy chục thước. Vệ Lẫm không kịp đề phòng, vô cùng mơ hồ mà bị một đuôi quật đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook