Ta bị toàn bộ Hoàng triều bức hôn!
Chapter 8: Nói về cợt nhả thì ngươi là nhất!

Tác giả: Sách Mã Thích Phong

Editor: Etar

Beta: Shin

Bản dịch được thực hiện bởi Qtruyen - Ổ của những chú Cú ăn Tạp. Hãy truy cập qtruyen.net đọc để ủng hộ nhóm dịch nhaaaaa.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

“Khanh có biện pháp giải quyết?” Vệ Lẫm ổn định bản thân, dù sao hắn cũng là một tài xế già, vẫn có thể duy trì bình tĩnh được.

“Tạm thời chưa có, thần trở về nghĩ cách, vì quân phân ưu là chức trách của thần, vô luận bệ hạ có nhu cầu gì, thần nhất định hết lòng hết sức.” Tiếng nói Cửu Ca ôn nhuận, lần này nói có chút thành khẩn. Vệ Lẫm nhìn Cửu Ca, hắn mặc trung y màu trắng, dưới ánh đèn mềm mại, mặt mày đặc biệt rõ ràng, nhìn qua thậm chí có cảm giác gió nhẹ thổi mây lộ ra trăng sáng.

Lần này lời Cửu Ca nói, Vệ Lẫm cuối cùng vẫn cảm thấy có chút gì đó không đúng, hết lòng hết sức, tẫn hết tinh thần?

* Bản gốc là 精 (Tinh): từ này rất nhiều nghĩa. Cụm từ ở câu này thực ra có thể hiểu là tẫn hết tinh dịch nữa =))

Vệ Lẫm hết nhịn rồi lại nhẫn, cuối cùng cũng không nhịn được mà buồn bã nói một câu: “Lý luận cợt nhả thì ngươi là nhất!”

Lời này của Vệ Lẫm nói có chút cảm thán, không hổ là nam chính tiểu thuyết, rốt cuộc là kẻ thâm sâu nhất cuốn sách. Bất quá Cửu Ca trêu chọc không phải vì muốn “ngủ” với Vệ Lẫm, cũng không phải muốn “bị ngủ”, mà chân chân thật thật là càn rỡ cợt nhả mà thôi!

Một nam nhân ở trước mặt một nam nhân tính hướng không quá thẳng khác, lại có rây mơ rễ má với nhau, làm sao mà ngủ bình thường được!

Cửu Ca ngẩng đầu, trên mặt hắn mang theo kinh ngạc, thậm chí có điểm hoài nghi tai mình nghe nhầm, “Bệ hạ mới vừa nói gì?”

Vệ Lẫm tất nhiên là sẽ không nói lại, hắn khoát tay áo, “Không có gì, đi xuống đi, cô muốn ngủ.”

Thấy mặt Vệ Lẫm đã có chút không kiên nhẫn, Cửu Ca ngay cả là không hiểu ra sao nhưng cũng không hỏi nhiều lời, hắn hành một cái lễ xong liền rời khỏi doanh trướng Vệ Lẫm. Cửu Ca rời khỏi, trên mặt còn mang theo khó hiểu hiếm thấy. Lúc hắn không say rượu, tính tình trầm ổn nội liễm, hiểu xem xét thời thế, lời nói cùng khả năng quan sát sắc mặt làm đến tự nhiên nhuần nhuyễn, có thể làm Cửu Ca lộ ra khó hiểu thật sự không dễ dàng.

Nhưng thế thì đã làm sao?

Lúc trước Cửu Ca ở cái ao trong khe núi, nói hắn nếu không phải trên người còn có khí tức Nữ Oa tộc, y còn nghi ngờ hắn là yêu quái biến thành. Lúc ấy Vệ Lẫm đích xác có điểm chột dạ, nhưng rất nhanh hắn liền xử lý rõ ràng cục diện, lại tự ổn định tâm lý chính mình. Thần tộc có lợi hại hơn nữa cũng không thể bổ đầu hắn ra, nhìn thấy chuyện cũ của hắn. Một khi đã như vậy, hắn còn có gì phải sợ?

Hắn là quân, Cửu Ca là thần, thần tử nghiền ngẫm ý tứ của quân thượng, đó mới là bổn phận chức trách, cho nên dù Cửu Ca có lấy làm lạ đi nữa, y cũng phải ngoan ngoãn lui xuống. Hiện giờ cái chân chính làm Vệ Lẫm ưu sầu không nên là bại lộ thân phận xuyên không, mà phải là bại lộ yêu độc trên người hắn mới đúng. Điểm này mới đặc biệt là mẹ nó muốn hắn chết! Vệ Lẫm nghĩ: Chính là như vậy, đáy lòng Cửu Ca dù có nghi hoặc như thế nào y cũng không thể chất vấn quân thượng.

Đi ra khỏi lều trại của Vệ Lẫm, vẻ mặt Cửu Ca khó hiểu hồi lâu, lại nhìn thấy cái hố sâu bị thần uy nổ ra, đôi mắt tối đen bao hàm thâm ý. Không biết nhớ tới cái gì, khóe miệng Cửu Ca nâng lên một chút tươi cười, hắn thu hồi tầm mắt, bước dưới ánh trăng như rơi vỡ thành mảnh nhỏ, thảnh thơi lại thong dong đi trở về quân trướng của mình.

-

Chút nhạc đệm ảnh yêu này thần tộc cũng không để vào mắt, sáng sớm ngày thứ hai liền nhổ trại, thẳng đến thảo phạt yêu tộc. Bộ tộc Nữ Oa ít người, lần này Lâm Vị ngự giá thân chinh không mang theo tộc nhân, nhưng bộ hạ đều là người Nữ Oa tộc thân tín, trừ bỏ tộc đằng xà lấy Cửu Ca dẫn đầu còn có một nhánh bạch tỉ tộc. Hai tộc này từ thượng cổ vẫn đi theo tộc Nữ Oa, chư thần ngã xuống, bạch tỉ tộc cũng dần điêu linh, cũng may các tiểu bộ tộc dựa vào bạch tỉ tộc lại không ít. Hiện giờ bạch tỉ tộc cũng chỉ là miễn cưỡng duy trì huy hoàng. Khác với bạch tỉ tộc, đằng xà tộc lại từ từ hưng thịnh, nhất là dưới sự dẫn dắt của Cửu Ca, đằng xà đã sắp trở thành lực lượng trung kiên của thần tộc.

Đây là hào quang vai chính, một người đắc đạo, toàn tộc phồn vinh.

Vệ Lẫm cưỡi ngựa Xích Thố ngày đi ngàn dặm, mang theo phần lớn nhân mã hướng phía trước đuổi theo hai con đại yêu kia. Ngựa Xích Thố ở cuốn tiểu thuyết này tất nhiên không phải là ngựa trong Tam Quốc mà Lữ Bố cùng Quan Vũ sử dụng, mà là thần tộc nuôi dưỡng Xích Thố Thiên Mã. Xích Thố Thiên Mã quanh thân tắm trong lửa, móng sắt vững vàng, trên người phủ vảy đen, uy phong lẫm liệt, là ngựa thần đánh trận ngăn địch.

Đi được nửa đường, tâm thần Vệ Lẫm đột nhiên rung động, hắn hướng xa xa phía chân trời trộm liếc mắt một cái. Cửu Ca ở một bên mẫn tuệ nhìn ra được dị trạng của Vệ Lẫm, hắn mở miệng hỏi, “Bệ hạ?”

Vệ Lẫm thu hồi ánh mắt, nói: “Không có việc gì, là đại tư tế Hi Thần, nàng sắp đến đây rồi.”

Cửu Mục hoàng triều đại tư tế, cũng giống như tể tướng ở phàm giới vậy, dưới một người trên vạn người. Đại tư tế của hoàng triều, Hi Thần là một nữ nhân, nàng là huyết thống tinh khiết nhất cuối cùng còn lưu lại của Hi Hòa thị, chưởng quản các nghi lễ tế bái của Cửu Mục hoàng triều, nhưng bản thân nàng lại đối với mấy thứ nghi lễ này một thứ cũng không hiểu.

Hi Hòa thị ở thời cổ là một bộ tộc rất hiển hách, giống như Nữ Oa tộc đều là mẫu hệ bộ tộc. Năm đó thần tộc phồn vinh, các bộ tộc hưng thịnh, Hi Hòa thị lại càng phát triển, thần mặt trời cùng thần mặt trăng hiện giờ chính là sinh ra từ Hi Hòa thị. Cho nên tộc Hi Hòa am hiểu bói toán, nghi lễ tế bái, ngay là cả Nữ Oa đại nhân ở phương diện này cũng phải dựa vào Hi Hòa thị. Nhưng Hi Hòa thị đến thời đại này đã không còn vinh quang như năm đó, bây giờ vị đại tư tế này cũng là người không học vấn không nghề nghiệp nhất của Hi Hòa thị.

Mặc dù là không học vấn không nghề nghiệp, huyết thống còn bày ra ở đó, nàng so với thần tộc khác vẫn mạnh hơn rất nhiều. Trên đời này ngoại trừ Vệ Lẫm, đại tư tế là thần tộc thứ hai cũng là cuối cùng có thể sử dụng Côn Luân thần cung, ngay cả Cửu Ca cũng không thể, đây chính là cấp bậc thép phân chia trong thần tộc. Hi Hòa thị cùng Nữ Oa tộc có thiên ti vạn lũ quan hệ, cho nên Vệ Lẫm là người đầu tiên cảm nhận được thần uy của đại tư tế.

Dưới trướng Yêu Vương trừ bỏ có hai mươi bốn đại tướng còn có ba huynh đệ cùng mẹ sinh ra. Cửu Ca cùng Hi Thần sớm chia quân làm hai đường, Cửu Ca dẫn đằng xà tộc cùng bạch tỉ tộc thẳng đến đại bản doanh Yêu Vương, mà Hi Thần mang thần tướng đi theo đường cánh bọc đánh ba huynh đệ kia của Yêu Vương. Bây giờ Hi Thần đã trở về, hẳn là đã giết được ba huynh đệ của Yêu Vương, yêu tộc bây giờ không còn cách nào xoay chuyển trời đất nữa. Cửu Ca cũng nghĩ như vậy, cho nên khen Vệ Lẫm vài câu, “Chúc mừng bệ hạ, hiện giờ đại tư tế trở về, thần tộc như hổ thêm cánh, lần này nhất định có thể diệt sạch yêu tộc, an ủi vong linh chư thần đã ngã xuống.”

Đối với lời Cửu Ca vuốt mông ngựa, cảm xúc của Vệ Lẫm lại thản nhiên, “Hi vọng vậy.”

“Không cần chờ đại tư tế, nàng tự biết đuổi theo sau.” Vệ Lẫm hạ lệnh tiếp tục hành quân.

Quả nhiên cũng không lâu lắm, trên đỉnh đầu thần tộc xẹt qua một con đại điểu màu bạc. Con chim kia vô cùng xinh đẹp, trên lông chim như phủ một tầng băng tuyết, khi vỗ cánh đều tỏa ra khí băng hàn. Trên lưng đại điểu màu bạc có một nữ tử hồng y, nàng khoanh tay mà đứng, trường bào bị gió thổi bay phấp phới, tóc đen dài bay lên sau lưng, dung nhan mang theo uy nghiêm hờ hững của thần tộc.

Nữ tướng tư thế oai hùng hiên ngang, dung nhan tuyệt sắc, đó chính là đại tư tế của Cửu Mục hoàng triều, trừ bỏ Lâm Vị, đây chính là thần duệ tôn quý nhất thế gian, Hi Thần. Hi Thần là một người nóng nảy, nàng giết ba huynh đệ yêu vương xong liền lỗ mãng bỏ lại đại bộ phận quân tướng, mang theo một thị vệ thân cận đến hội họp cùng Vệ Lẫm.

Thấy Hi Thần đến đây, Vệ Lẫm mới phất tay cho đại quân dừng lại. Hi Thần cưỡi Tuyết Linh điểu cúi người xuống, cánh lớn màu bạc đảo qua đại quân thần tộc. Tuyết Linh điểu rung rung hai cánh, cuối cùng dừng lại trước mặt Vệ Lẫm, Hi Thần nhảy từ trên lưng chim xuống, tay còn cầm theo ba cái đầu lớn.

“Bệ hạ, thần không làm nhục sứ mệnh, đã vặt đầu ba huynh đệ của Yêu Vương.” Hi Thần vung tay ném ba cái đầu đến trước mặt Vệ Lẫm.

Ba cái đầu này chính là huynh đệ ruột của Yêu Vương, mặc dù là huynh đệ cùng mẹ sinh ra nhưng huynh đệ Yêu Vương lớn lên không giống nhau. Không phải là thân ngưu đầu người thì là thân báo đầu người, cuối cùng là hai huynh đệ càng kỳ lạ hơn, là song sinh cùng một thân thể nhưng có hai đầu. Rốt cuộc là yêu quái đã sống vạn năm, mặc dù đã chết một thời gian ngắn nhưng mùi hôi thối vẫn kéo dài không tiêu tán, hun cho Vệ Lẫm khóe miệng co rút.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương