Ta bị toàn bộ Hoàng triều bức hôn!
Chapter 4: Cửu Ca đến thỉnh tội

Tác giả: Sách Mã Thích Phong

Editor: Etar

Beta: Shin

Bản dịch được thực hiện bởi Qtruyen - Ổ của những chú Cú ăn Tạp. Hãy truy cập qtruyen.net đọc để ủng hộ nhóm dịch nhaaaaa.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

“Ngài còn từ giữa không trung ném bệ hạ cho bốn con yêu long kia.” Qua Chiến mất tự nhiên khụ khụ.

Cửu Ca: …

“Lúc sau ngài lại bắt bệ hạ phá trận của giác long, còn làm trò trước mặt bệ hạ, lột da bốn con giác long, lột, nói để cho bệ hạ làm chiến bào.” Qua Chiến nói.

Cửu Ca trầm mặc một hồi, hắn lại sờ sờ ấn ký trên mặt, sau đó hỏi, “Bệ hạ vì thế mới đánh ta?”

Qua Chiến sửng sốt, “Bệ hạ đánh ngài?”

Cửu Ca: …

Nếu không vì vậy mà đánh hắn, thế thì xem ra hắn còn phạm tội khác.

“Bệ hạ không có động thủ, nhưng lúc ngài lột da, bệ hạ lại bị ghê tởm đến nôn ra.” Qua Chiến nói.

Nghe thấy lời này, ánh mắt Cửu Ca nhiễm một chút ý cười. Bệ hạ của bọn họ gần đây có thêm một cái tật xấu rất thú vị, đó là không thể nhìn thấy máu, nếu thấy nhất định sẽ nôn ói.

“Lột da bốn con giác long xong, ngài liền…” Qua Chiến dùng một loại vẻ mặt khó có thể hình dung nhìn Cửu Ca, “Liền kéo bệ hạ đi tắm rửa.”

Cửu Ca lại một trận trầm mặc, hồi lâu sau hắn mới mở miệng, “Ta kéo bệ hạ?”

“Đúng vậy, ngài biến về nguyên hình đằng xà, nói phải cùng bệ hạ nghịch nước, khiến chúng ta đều chết đứng, sau đó giằng co tha cái đuôi bệ hạ đi. Chuyện sau đó ta không biết nữa, nếu bệ hạ động thủ, hẳn là khi cùng ngài nghịch nước.”

Đột nhiên Qua Chiến dường như là nhớ tới cái gì, hắn lại bồi thêm một câu, “Đúng rồi, thời điểm ngài bắt bệ hạ tới, bệ hạ là ở hình thái Nữ Oa tộc nhân, hơn nữa, ngài còn xách đuôi bệ hạ, là giơ bệ hạ lên.”

Nguyên hình Nữ Oa là thân người đuôi rắn, đằng xà cũng vậy, bất quá so với tộc Nữ Oa nhiều thêm một đôi cánh thôi.

Cửu Ca đã không còn biết nói gì cho phải, hơn nửa ngày hắn mới nhu nhu mi tâm của mình, bộ dáng làm như thực bất đắc dĩ, “Lần này ta có chút quá khinh cuồng.”

Hắn dùng đuôi kéo bệ hạ đi nghịch nước vân vân, bị đánh… Cũng bình thường, chứ nói chi là hắn còn xách đuôi bệ hạ bay một đường.

Qua Chiến cuối cùng vẫn là Qua Chiến, trung hậu lại thật ngốc nghếch, nghe Cửu Ca dùng từ khinh cuồng hình dung bản thân, hắn không đồng ý nói, “Ngài đâu chỉ là khinh cuồng, quả thực là to gan lớn mật, tùy ý làm bậy, không biết sống chết…”

Lúc Qua Chiến còn muốn tiếp tục xổ một tràng thành ngữ thì thấy đôi tròng mắt xa thẳm của chủ tướng liếc lại đây, hắn nhất thời giật thót một cái, sợ tới mức câm miệng.

Cửu Ca thản nhiên thu hồi tầm mắt, sau đó đi mặc chiếc bào của mình, Qua Chiến vội vàng tiến lên hỗ trợ. Trước khi làm phó tướng của Cửu Ca, Qua Chiến chính là hầu cận của Cửu Ca, việc thay quần áo này hắn làm hết sức tự nhiên. Giúp Cửu Ca mặc chiến giáp, thấy hắn định đi ra ngoài, Qua Chiến theo bản năng đi theo.

“Ngươi không cần đi.” Trên mặt Cửu Ca hiện lên một chút nhìn không rõ, bất quá rất nhanh hắn đã thu liễm tâm tình, “Ta đi thỉnh tội với bệ hạ.”

Nghe Cửu Ca nói vậy, Qua Chiến liền… Không đi nhìn náo nhiệt này. Chờ Cửu Ca rời đi rồi, Qua hậu cần nhanh nhẹn sửa sang lại doanh trướng chủ tướng, lúc hắn thu thập đệm chăn đột nhiên nghĩ đến một sự kiện. Không xong, còn có một chuyện chưa nói với thượng thần, trừ mấy thứ nhiễu loại hắn nói lúc nãy, thượng thần còn đùa giỡn bệ hạ, bảo bệ hạ * y…

* Nguyên văn là  日 : Chú thích ở chương 2.

Qua Chiến do dự một chút, rốt cuộc không dám đuổi theo. Dù sao ngày hôm qua thượng thần nháo ra nhiều chuyện như vậy, thêm một chuyện này, hơn nữa so với việc bắt đi bệ hạ, xách xách treo treo đuôi bệ hạ thật sự là không đáng chớp mắt. Vì thế, Qua Chiến an tâm sửa sang lại nội vụ trong quân trướng.

-

Tuy rằng qua một đêm, nhưng cơn tức của Vệ Lẫm vẫn chưa hạ xuống, càng tức hắn càng đói bụng. Ngửi thấy hơi thở thần tộc bên ngoài doanh trướng, Vệ Lẫm nuốt nuốt nước miếng, hắn cực kỳ gian nan đè xuống ý tưởng vô cùng tàn ác nào đó. Ngay khi Vệ Lẫm đói bụng đến hoảng hốt, bên ngoài doanh trướng truyền đến thanh âm Cửu Ca, “Thần đến thỉnh tội với bệ hạ!”

Cửu Ca cũng không tiến vào mà quỳ gối bên ngoài doanh trướng Vệ Lẫm. Chuyện hôm qua đã sớm truyền ra khắp thần tộc, thấy Cửu Ca thượng thần đến chỗ này của bệ hạ thỉnh tội, không ít thần tộc ôm tâm tư xem náo nhiệt, lâu lâu lại hướng bên này liếc mắt một cái. Việc Cửu Ca làm, nếu đặt ở vương triều cấp bậc nghiêm khắc của nhân loại, hắn có một trăm cái đầu cũng không đủ chém. Đầu tiên là trước trận chiến uống rượu, lúc sau lại bỏ rơi người cùng tộc, trở lại doanh trướng thần tộc bắt bệ hạ đi, sau đó không chỉ có trêu đùa bệ hạ, còn ném bệ hạ vào doanh địch. Tội nào mà không phải là tội rơi đầu?

Nhưng mà đây là thần tộc, tuy rằng cũng có cấp bậc chế độ nhưng lại cùng nhân loại có khác nhau nhất định, Vệ Lẫm cho dù có tức giận hơn nữa, hắn cũng không thể phạt Cửu Ca, dù sao việc người ta gây ra cũng là có nguyên nhân. Cửu Ca vì tu luyện, ở trong vực sâu lạnh giá vô cùng suốt trăm năm, trong thân thể hắn có tụ một cỗ âm hàn khí, mỗi năm lại phát tác. Cho nên Cửu Ca phải uống một loại rượu vô cùng mạnh, cố tình hắn lại là kiểu uống rượu liền say, bất quá cho dù có uống rượu Cửu Ca cũng không làm hỏng việc, ngược lại so với bình thường càng cường hãn. Nếu như là bình thường, Cửu Ca đối phó với bốn con giác long cũng phải tốn chút công phu, nhưng sau khi uống rượu thì thật sự là vạn người cũng không chống lại được kẻ gan dạ, đánh bốn con giác long oa oa rối loạn, kêu cha gọi mẹ.

So với công huân của Cửu Ca, một chút “bệnh da lông” của hắn cũng không tính là cái gì, hơn nữa đây cũng không phải là chuyện Cửu Ca có thể khống chế. Đối với một thần tử là cánh tay đắc lực thường ngày biểu hiện rất tốt, ngẫu nhiên sai một hai lần nho nhỏ, cũng là chuyện bình thường, thời điểm nguyên chủ còn ở, hắn cũng là mở một mắt nhắm một mắt mà dung túng. Vệ Lẫm nghĩ đến thân phận của nam chủ trong tiểu thuyết, cuối cùng vẫn nhịn xuống.

“Đừng quỳ, vào đi!” Vệ Lẫm hướng bên ngoài doanh trướng nói.

“Tạ ơn bệ hạ.” Cửu Ca cung kính hành một cái đại lễ, hắn đứng dậy xong liền nhàn nhạt liếc mắt quét chung quanh một cái. Đám thần tướng nãy giờ chờ xem náo nhiệt lập tức như chim thú tán đi, một phát biến mất vô tung vô ảnh. Cửu Ca không nhanh không chậm sửa sang lại vạt áo, sau đó mới cất bước vào quân trướng.

Nhìn thấy Vệ Lẫm một thân huyền y, Cửu Ca lại quỳ xuống, lời nói của hắn vô cùng thành khẩn, “Thần vội vàng tới thỉnh tội với bệ hạ, hôm nay thần từ miệng Qua Chiến biết, thần hôm qua uống rượu mạo phạm bệ hạ, thật sự tội đáng chết vạn lần.”

Vệ Lẫm mặt không chút thay đổi: Ngươi đều đã nói như vậy, ta còn có thể làm gì? Đương nhiên phải lựa chọn tha thứ!

Dù sao Cửu Ca cũng nói sau khi uống rượu hắn cái gì cũng không nhớ rõ, nếu không phải là Qua Chiến cho hắn biết, hắn cũng không biết mình mạo phạm quân thượng. Đã sớm biết bọn nam chủ tiểu thuyết, một đám đều đặc biệt không phải là người lương thiện.

Vệ Lẫm đói đến phiền lòng, nhìn thấy Cửu Ca làm bộ làm tịch, hắn liền càng thêm phiền. Áp chế tâm tình phiền chán bực bội, Vệ Lẫm cố gắng dùng một loại ngữ khí bình thản nói: “Đứng lên đi, khanh cũng chỉ là vô ý, cô sao lại trách tội?”

Cửu Ca là người thông minh tinh ý cỡ nào? Điểm cảm xúc rất nhỏ này của Vệ Lẫm, hắn toàn bộ đều nhìn thấy, hắn đứng lên xong liền hạ một cái kết giới. Vệ Lẫm không hiểu gì liếc Cửu Ca một cái, không biết hắn muốn làm cái gì. Chỉ thấy Cửu Ca mở linh giới của mình ra, từ bên trong lấy ra một con gà nướng vàng béo ngậy. Con gà kia vô cùng lớn, chắc phải trên dưới mười cân, đặt trong một cái giỏ bện bằng dây mây, bên khung giỏ mây còn cực kỳ nữ tính gài điểm xuyết bông hoa trắng vàng nhỏ trang trí.

Lúc nhìn thấy con gà nướng kia, ánh mắt Vệ lẫm bay ra một đạo ánh sáng như kẻ trộm thấy vàng. Không thể trách hắn không có tiền đồ, từ khi hắn xuyên qua khối thân thể này, yêu độc ở trong cơ thể khuếch tán, Vệ Lẫm liền thường xuyên bị đói, đói ở trạng thái hốt hoảng. Người khác trúng yêu độc đều là tính tình cổ quái, hắn lại là đi con đường tham ăn thênh thang không lối về, thật sự là một chút anh hùng khí khái đều không có, đúng là làm người tức giận!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương