Sủng Quan Lục Cung: Đế Vương Kiều Man Hoàng Phi
-
Chương 352: Chuyện cũng không đơn giản như vậy
Nàng vừa dứt lời, Quân Hàn Tiêu sửng sốt.
Trong ấn tượng, hắn chưa bao giờ có bất kỳ quan hệ gì với vị Khinh phi nương nương này mới phải, bây giờ đột nhiên đối phương nói với hắn lời như thế là có ý gì?
"Thời gian….." Quân Hàn Tiêu khẽ nhíu mày một cái: "Đều nói chuyện có nặng nhẹ, cho nên thời gian, mấu chốt vẫn phải xem Khinh phi nương nương muốn nói với bổn vương chuyện gì."
Khinh phi suy nghĩ một chút, cười một tiếng, vẫy tay với Linh Lung ý bảo lui ra, mới nói: "Ngược lại cũng không có chuyện gì quan trọng, là tán gẫu đơn thuần, không biết Đoan vương gia có cho bổn cung mặt mũi không?"
Trên mặt Quân Hàn Tiêu thoáng qua vẻ kinh ngạc, chợt liền nói: "Nếu nương nương nói như vậy, bổn vương há lại không nể mặt?"
Chỉ là hắn thật sự không hiểu, hắn và Khinh phi có thể có đề tài gì tán gẫu.
Hai người tìm một chỗ nghỉ mát ngồi xuống, Khinh phi vừa mới bắt đầu cũng không mở miệng nói lời nào, nói là tán gẫu, còn không bằng nói hai người đang ngắm phong cảnh.
Nghi ngờ trong lòng Quân Hàn Tiêu theo thời gian trôi qua càng sâu hơn, nhưng trên mặt vẫn không biến sắc, nở nụ cười ôn hòa, cứ như vậy bồi Khinh phi ngồi ở nơi đó.
"Vị Long trắc phi trong phủ Đoan vương gia, là lúc bồi hoàng thượng đi Nam tuần làm quen được?"
Rốt cuộc, sau khi trầm mặc đã lâu, Khinh phi lên tiếng.
Hỏi cũng là vấn đề không quan trọng.
Đột nhiên Quân Hàn Tiêu rất muốn thẳng thắn hỏi một câu, cái người này tới đây muốn làm gì.
Hắn cuối cùng chỉ gật đầu một cái, nụ cười trên mặt từ từ tản đi, ánh mắt bình thản nhìn mặt hồ cách đó không xa.
"Không tệ, đúng là khi đó."
"Bổn cung biết, tình cảm của Đoan vương gia và Vương phi cũng không tốt, không có vị Quý trắc phi kia, hôm nay nhiều hơn một vị Long trắc phi cũng là việc nên làm." Tầm mắt Khinh phi từ từ nhìn vào mắt Quân Hàn Tiêu: "Chỉ là bổn cung còn nghe nói, vị Long trắc phi kia hình như là bằng hữu với Thiển phi?"
"Đều là lúc ở Giang Nam làm quen." Quân Hàn Tiêu không biết nữ nhân này muốn nói cái gì, chỉ là trực giác không phải là lời hữu ích gì, liền cắt đứt nàng trước. Nhíu mày: "Nương nương sẽ không giống những người ngu ngốc bên ngoài kia, cảm thấy Long Vi là Thiển phi an bài ở cạnh bản vương chứ?"
Ngụ ý, ngươi cảm thấy như vậy, cũng chỉ là một người ngu ngốc.
Khinh phi không phải người không có não, nhẹ giọng cười một tiếng: "Vương gia quá lo lắng, bổn cung biết Thiển phi cũng không cần thiết làm như thế. Hoàng thượng sủng ái nàng như thế, nàng nào cần làm chuyện như vậy thì được cái gì?"
Quân Hàn Tiêu không thể nhịn được nữa, rốt cuộc đứng dậy: "Khinh phi nương nương, ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?"
Đầu long mày Khinh phi nhảy lên: "Bổn cung không phải mới vừa đã nói qua à, tìm Đoan vương gia tới nơi này, tán gẫu đơn thuần."
Thật tốt cho tán gẫu đơn thuần!
Đột nhiên Quân Hàn Tiêu cảm thấy đầu óc mình đau nhức.
Nữ nhân này nhàm chán nói với hắn lâu như vậy, nếu quả thật chỉ vì tán gẫu, vậy cũng đúng là đủ rãnh rỗi!
"Đột nhiên bổn vương nghĩ ra còn có chút chuyện bận rộn, nếu nương nương không có chuyện gì quan trọng, Bổn vương đi trước đây."
Nói xong, hắn thật làm bộ muốn xoay người.
Khinh phi cũng đúng lúc này đứng lên: "Nếu Vương gia có chuyện quan trọng, bổn cung cũng không trì hoãn thời gian của vương gia." Nàng cười cười, cũng đi qua vài bước, bóng dáng diêm dúa lòe loẹt cứ như vậy vượt qua Quân Hàn Tiêu.
Quân Hàn Tiêu sửng sốt một chút.
Mơ hồ luôn có một loại cảm giác, chuyện không đơn giản như vậy.
Nhưng không chờ hắn nghĩ ra nguyên cớ, đột nhiên phía trước truyền đến một tiếng gọi, "A" một tiếng, cắt đứt suy nghĩ của hắn.
P/S: Chương sau là bước ngoặt quan trọng, mọi người hãy đoán xem
Trong ấn tượng, hắn chưa bao giờ có bất kỳ quan hệ gì với vị Khinh phi nương nương này mới phải, bây giờ đột nhiên đối phương nói với hắn lời như thế là có ý gì?
"Thời gian….." Quân Hàn Tiêu khẽ nhíu mày một cái: "Đều nói chuyện có nặng nhẹ, cho nên thời gian, mấu chốt vẫn phải xem Khinh phi nương nương muốn nói với bổn vương chuyện gì."
Khinh phi suy nghĩ một chút, cười một tiếng, vẫy tay với Linh Lung ý bảo lui ra, mới nói: "Ngược lại cũng không có chuyện gì quan trọng, là tán gẫu đơn thuần, không biết Đoan vương gia có cho bổn cung mặt mũi không?"
Trên mặt Quân Hàn Tiêu thoáng qua vẻ kinh ngạc, chợt liền nói: "Nếu nương nương nói như vậy, bổn vương há lại không nể mặt?"
Chỉ là hắn thật sự không hiểu, hắn và Khinh phi có thể có đề tài gì tán gẫu.
Hai người tìm một chỗ nghỉ mát ngồi xuống, Khinh phi vừa mới bắt đầu cũng không mở miệng nói lời nào, nói là tán gẫu, còn không bằng nói hai người đang ngắm phong cảnh.
Nghi ngờ trong lòng Quân Hàn Tiêu theo thời gian trôi qua càng sâu hơn, nhưng trên mặt vẫn không biến sắc, nở nụ cười ôn hòa, cứ như vậy bồi Khinh phi ngồi ở nơi đó.
"Vị Long trắc phi trong phủ Đoan vương gia, là lúc bồi hoàng thượng đi Nam tuần làm quen được?"
Rốt cuộc, sau khi trầm mặc đã lâu, Khinh phi lên tiếng.
Hỏi cũng là vấn đề không quan trọng.
Đột nhiên Quân Hàn Tiêu rất muốn thẳng thắn hỏi một câu, cái người này tới đây muốn làm gì.
Hắn cuối cùng chỉ gật đầu một cái, nụ cười trên mặt từ từ tản đi, ánh mắt bình thản nhìn mặt hồ cách đó không xa.
"Không tệ, đúng là khi đó."
"Bổn cung biết, tình cảm của Đoan vương gia và Vương phi cũng không tốt, không có vị Quý trắc phi kia, hôm nay nhiều hơn một vị Long trắc phi cũng là việc nên làm." Tầm mắt Khinh phi từ từ nhìn vào mắt Quân Hàn Tiêu: "Chỉ là bổn cung còn nghe nói, vị Long trắc phi kia hình như là bằng hữu với Thiển phi?"
"Đều là lúc ở Giang Nam làm quen." Quân Hàn Tiêu không biết nữ nhân này muốn nói cái gì, chỉ là trực giác không phải là lời hữu ích gì, liền cắt đứt nàng trước. Nhíu mày: "Nương nương sẽ không giống những người ngu ngốc bên ngoài kia, cảm thấy Long Vi là Thiển phi an bài ở cạnh bản vương chứ?"
Ngụ ý, ngươi cảm thấy như vậy, cũng chỉ là một người ngu ngốc.
Khinh phi không phải người không có não, nhẹ giọng cười một tiếng: "Vương gia quá lo lắng, bổn cung biết Thiển phi cũng không cần thiết làm như thế. Hoàng thượng sủng ái nàng như thế, nàng nào cần làm chuyện như vậy thì được cái gì?"
Quân Hàn Tiêu không thể nhịn được nữa, rốt cuộc đứng dậy: "Khinh phi nương nương, ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?"
Đầu long mày Khinh phi nhảy lên: "Bổn cung không phải mới vừa đã nói qua à, tìm Đoan vương gia tới nơi này, tán gẫu đơn thuần."
Thật tốt cho tán gẫu đơn thuần!
Đột nhiên Quân Hàn Tiêu cảm thấy đầu óc mình đau nhức.
Nữ nhân này nhàm chán nói với hắn lâu như vậy, nếu quả thật chỉ vì tán gẫu, vậy cũng đúng là đủ rãnh rỗi!
"Đột nhiên bổn vương nghĩ ra còn có chút chuyện bận rộn, nếu nương nương không có chuyện gì quan trọng, Bổn vương đi trước đây."
Nói xong, hắn thật làm bộ muốn xoay người.
Khinh phi cũng đúng lúc này đứng lên: "Nếu Vương gia có chuyện quan trọng, bổn cung cũng không trì hoãn thời gian của vương gia." Nàng cười cười, cũng đi qua vài bước, bóng dáng diêm dúa lòe loẹt cứ như vậy vượt qua Quân Hàn Tiêu.
Quân Hàn Tiêu sửng sốt một chút.
Mơ hồ luôn có một loại cảm giác, chuyện không đơn giản như vậy.
Nhưng không chờ hắn nghĩ ra nguyên cớ, đột nhiên phía trước truyền đến một tiếng gọi, "A" một tiếng, cắt đứt suy nghĩ của hắn.
P/S: Chương sau là bước ngoặt quan trọng, mọi người hãy đoán xem
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook