Mật Nguyệt đang rất rãnh rỗi.
Vừa vặn, cô đối với cái này cũng không có hứng thú.
Lúc tan học, cô ngang nhiên lấy đồ ăn vặt từ học tủ của Cảnh Hành, Lam Ái Nhi đi tới.
Mật Nguyệt không cần nhìn mà ném một thanh socola được đóng gói rất đẹp cho Lam Ái Nhi, một bên vừa ăn vừa đọc sách.
Dĩ nhiên không phải sách giáo khoa, mà là tiểu thuyết.
Lam Ái Nhi không quan tâm sách, mà là đồ ăn vặt sáng nay cô đưa cho Cảnh Hành.
Thì ra đống đồ ăn vặt được tặng xếp đầy trong tủ Cảnh Hành không phải Cảnh Hành ăn mà là Mật Nguyệt.
Lại nhìn ánh mắt của Cảnh Hành, như không quan tâm, có thể thấy đây không phải là lần đầu tiên Mật Nguyệt làm như vậy.
Cô thu ánh mắt lại, vừa cười vừa nói với Cảnh Hành: “Thầy Trần nói muốn chúng ta bàn bạc sắp xếp giúp thầy lấy đạo cụ dạy học rồi giám sát cuộc thi, Cảnh Hành cậu đi không?”
“Tớ đi!” Mật Nguyệt nghe xong liền kích động, làm giám thị vậy không cần thi nữa rồi!
“Nhưng cậu muốn thi thử mà.” Lam Ái Nhi uyển chuyển cự tuyệt.
“Không sao a, học sinh giỏi như hai cậu lần thi đấu nào cũng phải tham gia chứ, còn người như tớ ít đi một lần cũng đâu sao, Cảnh Hành nói đúng không?” Cô quay đầu nhìn Cảnh Hành đang chơi điện thoại.
“Ưm, chuẩn.”
“Tốt, quyết định vậy đi! Bạn học Lam Ái Nhi cậu phải thi thật tốt nha, đừng khiến thầy Trần thất vọng, dù sao thầy cũng đã thất vọng về tớ rồi.”
“Được.” Lam Ái Nhi đi ra.
Trở về chỗ ngồi liền lấy điện thoại gửi tin đi.
Rất nhanh thầy Trần đã tới, chuyển Mật Nguyệt lên bục giảng ngồi.
Giờ cô mới phiền muộn, thì ra làm giám thị không phải không cần thi mà là làm bài ở một vị trí khác.
Sớm biết như vậy cô thà ngồi bên cạnh Cảnh Hành, có gì còn hỏi Cảnh Hành được.
Lúc bắt đầu, trong phòng học rất yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy múa bút thành văn.
Nhưng mà, đến sắp lúc kết thúc, trong phòng học bỗng nhiên trở nên sôi nổi
“Cho tớ chép bài của cậu đi!”
“Câu 5 là gì vậy, a hay d?”
“Viết nhanh lên, còn 5 phút nữa nộp bài rồi!”
“......”
Cả phòng học đều rối lên, Mật Nguyệt ngồi trên bục giảng sững sờ, cô dùng thước đập mạnh vào bảng: “Náo cái gì mà náo, ngồi im làm bài, không cho đạo văn, làm bài cho đàng hoàng đi!”
Nhưng mà những người kia chỉ hơi bất ngờ một chút, rồi lại tiếp tục bàn luận sôi nổi.
Rất nhiều người đến chép bài của Cảnh Hành.
Lam Ái Nhi sớm đã làm xong bài thi ngồi nhìn Mật Nguyệt mỉm cười, xem cô làm sao thu thập sự việc này, nếu để thầy Trần biết được xem cô giải quyết như thế nào.
Thích Mật Nguyệt nhìn cảnh tượng hỗn loạn trong lớp, cô đang hoài nghi mình có phải ở lớp nâng cao hay không, không phải những người này đều làm bài thi rất cừ sao?
Chẳng lẽ giống như cô, may mắn nên vào được lớp này, bây giờ liền suy sụp?
Cô đưa mắt nhìn những người đang vây quanh Cảnh Hành, Cảnh Hành rất bình tĩnh.
Mọi chuyện như không liên quan gì đến anh.
Thời gian kết thúc làm bài chỉ còn 3 phút, nếu tiếp tục như vậy có thể 1/3 lớp sẽ phải thi lại vì đáp án giống nhau.
Xem ra lần này thầy Trần sẽ rất vui vì kết quả bài thi trắc nghiệm của lớp rất tốt.
Lam Ái Nhi cười được một hồi lại không cười nữa, Mật Nguyệt chỉ la bọn họ một lần rồi không làm gì nữa.
Ngồi trên bục giảng nhìn những người khác chép bài lẫn nhau, bộ dạng như đang suy nghĩ điều gì sâu xa lắm.
Thật ra không phải Mật Nguyệt không quản, mà là quản không nổi
“Thu bài.” Thích Mật Nguyệt đi xuống, bắt đầu thu bài.
Những người kia còn cám ơn cô vì đã mắt nhắm mắt mở cho họ chép bài, thật tốt a!
Đúng là rất tốt.
Trong nội tâm cô cười lạnh một tiếng, cô ôm xấp bài thi cao ngất ngưỡng đến phòng giáo viên đưa cho thầy Trần, trong phòng không có ai.
Ngày thứ hai buổi chiều mới là lớp số học, Lam Ái Nhi ôm theo xấp bài thi đi theo thầy Trần vào lớp học.
Thước dạy học đập ầm ầm vào bảng, Lam Ái Nhi đi sau giật bắn người.
“Bài thi trắc nghiệm hôm qua, biểu hiện của mọi người……” Bỗng thầy nhìn qua Mật Nguyệt: “Mật Nguyệt, hôm qua coi thi có xảy ra chuyện gì không?”
“Rất tốt! Mọi người đều nghiêm túc làm bài!”
“Rất tốt?” Thầy Trần lấy bài thi từ tay Lam Ái Nhi: “Các em sai cũng sai giống nhau là sao?”
“Thầy ơi, đây là do bọn em ngu đần, cứ nghĩ đáp án mình làm là chính xác.” Cô vừa cười vừa nói.
“Phát bài, giải đề.” Thầy Trần buồn bực: “Tan học em đến phòng giáo viên gặp tôi.”
- ----- App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------
“Dạ!” Mật Nguyệt nhìn Lam Ái Nhi, chuyện thi cử hôm qua, thầy Trần muốn truy cứu trách nhiệm đây mà.
Rất rõ ràng, có người muốn phá cô, không muốn cô làm đại biểu lớp số học nữa.
Sau đó Lam Ái Nhi có thể tiếp xúc với Cảnh Hành nhiều hơn, bóng đèn như cô cũng có thể ngoan ngoãn đem vứt đi rồi.
“Cảnh Hành, cậu có thích Lam Ái Nhi không? Nếu lát nữa thầy Trần muốn cách chức tớ, tớ có nên đồng ý không?” Cô nhỏ giọng hỏi.
Cảnh Hành mặt không biến sắc nhìn vào bài thi max điểm của mình: “Tùy cậu, sẵn tiện tớ cũng muốn từ chức.”
“ok!”
Nếu chuyện trước đây đúng là do Lam Ái Nhi làm, cô cảm thấy nhân phẩm của người này không xứng với Cảnh Hành.
Trong văn phòng, Mật Nguyệt đứng thẳng tắp: “Thầy muốn hỏi gì ạ?”
“Tối hôm qua lúc gác thi đã xảy ra chuyện gì? Em đừng tưởng tôi không có ở đó thì cái gì cũng không biết.” Thầy Trần nghiêm khắc hỏi Mật Nguyệt.
“Thầy ơi, chắc là do em không có uy tín, không trấn áp được bọn họ, hay là……đại biểu số học, thầy giao cho Lam Ái Nhi làm đi, em tự nguyện từ chức.” Dù sao cô cũng không muốn làm.
Thi cấp 3 cũng không quan trọng bằng thi đại học, lúc thi tốt nghiệp chắc chắn Dương Dương sẽ bổ túc cho cô.
Biện pháp của Dương Dương hữu hiệu hơn nhiều!
“Em không muốn làm?”
“Dạ, Cảnh Hành cũng muốn nhờ em từ chức, cậu ấy cũng không muốn làm, đại biểu chỉ cần một người là được rồi mà thầy.” Cô cười nói.
“Cao trung không giống sơ trung, có rất nhiều việc phải làm.” Thầy không dám gật bừa.
“Nhưng mà, thầy Trần đã nghe qua câu chuyện về ba vị hòa thượng chưa? Một hòa thượng nhấc nước uống, hai hòa thường gánh nước uống, ba hòa thượng không có nước để uống. Bây giờ chúng ta cũng giống vậy thôi, em và Cảnh Hành tình nguyện từ chức, giao lại chức vụ vinh quang này cho Lam Ái Nhi, tụi em tin cậu ấy có thể làm tốt.”
“Nếu như không ổn, cậu ấy có thể nhờ bạn bè giúp đỡ, cậu ấy được mọi người yêu mến, lại nói chuyện rất có đạo lý, rất thuyết phục, thầy cứ yên tâm mà chấp thuận đi. Em còn tiết học sau, tiết thể dục, em xin phép đi trước.”
Dứt lời, cô nhanh chóng rời khỏi văn phòng.
Chuyện từ chức của cô và Cảnh Hành cứ giải quyết như vậy đi!
- ----- App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------
Vừa vặn, cô đối với cái này cũng không có hứng thú.
Lúc tan học, cô ngang nhiên lấy đồ ăn vặt từ học tủ của Cảnh Hành, Lam Ái Nhi đi tới.
Mật Nguyệt không cần nhìn mà ném một thanh socola được đóng gói rất đẹp cho Lam Ái Nhi, một bên vừa ăn vừa đọc sách.
Dĩ nhiên không phải sách giáo khoa, mà là tiểu thuyết.
Lam Ái Nhi không quan tâm sách, mà là đồ ăn vặt sáng nay cô đưa cho Cảnh Hành.
Thì ra đống đồ ăn vặt được tặng xếp đầy trong tủ Cảnh Hành không phải Cảnh Hành ăn mà là Mật Nguyệt.
Lại nhìn ánh mắt của Cảnh Hành, như không quan tâm, có thể thấy đây không phải là lần đầu tiên Mật Nguyệt làm như vậy.
Cô thu ánh mắt lại, vừa cười vừa nói với Cảnh Hành: “Thầy Trần nói muốn chúng ta bàn bạc sắp xếp giúp thầy lấy đạo cụ dạy học rồi giám sát cuộc thi, Cảnh Hành cậu đi không?”
“Tớ đi!” Mật Nguyệt nghe xong liền kích động, làm giám thị vậy không cần thi nữa rồi!
“Nhưng cậu muốn thi thử mà.” Lam Ái Nhi uyển chuyển cự tuyệt.
“Không sao a, học sinh giỏi như hai cậu lần thi đấu nào cũng phải tham gia chứ, còn người như tớ ít đi một lần cũng đâu sao, Cảnh Hành nói đúng không?” Cô quay đầu nhìn Cảnh Hành đang chơi điện thoại.
“Ưm, chuẩn.”
“Tốt, quyết định vậy đi! Bạn học Lam Ái Nhi cậu phải thi thật tốt nha, đừng khiến thầy Trần thất vọng, dù sao thầy cũng đã thất vọng về tớ rồi.”
“Được.” Lam Ái Nhi đi ra.
Trở về chỗ ngồi liền lấy điện thoại gửi tin đi.
Rất nhanh thầy Trần đã tới, chuyển Mật Nguyệt lên bục giảng ngồi.
Giờ cô mới phiền muộn, thì ra làm giám thị không phải không cần thi mà là làm bài ở một vị trí khác.
Sớm biết như vậy cô thà ngồi bên cạnh Cảnh Hành, có gì còn hỏi Cảnh Hành được.
Lúc bắt đầu, trong phòng học rất yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy múa bút thành văn.
Nhưng mà, đến sắp lúc kết thúc, trong phòng học bỗng nhiên trở nên sôi nổi
“Cho tớ chép bài của cậu đi!”
“Câu 5 là gì vậy, a hay d?”
“Viết nhanh lên, còn 5 phút nữa nộp bài rồi!”
“......”
Cả phòng học đều rối lên, Mật Nguyệt ngồi trên bục giảng sững sờ, cô dùng thước đập mạnh vào bảng: “Náo cái gì mà náo, ngồi im làm bài, không cho đạo văn, làm bài cho đàng hoàng đi!”
Nhưng mà những người kia chỉ hơi bất ngờ một chút, rồi lại tiếp tục bàn luận sôi nổi.
Rất nhiều người đến chép bài của Cảnh Hành.
Lam Ái Nhi sớm đã làm xong bài thi ngồi nhìn Mật Nguyệt mỉm cười, xem cô làm sao thu thập sự việc này, nếu để thầy Trần biết được xem cô giải quyết như thế nào.
Thích Mật Nguyệt nhìn cảnh tượng hỗn loạn trong lớp, cô đang hoài nghi mình có phải ở lớp nâng cao hay không, không phải những người này đều làm bài thi rất cừ sao?
Chẳng lẽ giống như cô, may mắn nên vào được lớp này, bây giờ liền suy sụp?
Cô đưa mắt nhìn những người đang vây quanh Cảnh Hành, Cảnh Hành rất bình tĩnh.
Mọi chuyện như không liên quan gì đến anh.
Thời gian kết thúc làm bài chỉ còn 3 phút, nếu tiếp tục như vậy có thể 1/3 lớp sẽ phải thi lại vì đáp án giống nhau.
Xem ra lần này thầy Trần sẽ rất vui vì kết quả bài thi trắc nghiệm của lớp rất tốt.
Lam Ái Nhi cười được một hồi lại không cười nữa, Mật Nguyệt chỉ la bọn họ một lần rồi không làm gì nữa.
Ngồi trên bục giảng nhìn những người khác chép bài lẫn nhau, bộ dạng như đang suy nghĩ điều gì sâu xa lắm.
Thật ra không phải Mật Nguyệt không quản, mà là quản không nổi
“Thu bài.” Thích Mật Nguyệt đi xuống, bắt đầu thu bài.
Những người kia còn cám ơn cô vì đã mắt nhắm mắt mở cho họ chép bài, thật tốt a!
Đúng là rất tốt.
Trong nội tâm cô cười lạnh một tiếng, cô ôm xấp bài thi cao ngất ngưỡng đến phòng giáo viên đưa cho thầy Trần, trong phòng không có ai.
Ngày thứ hai buổi chiều mới là lớp số học, Lam Ái Nhi ôm theo xấp bài thi đi theo thầy Trần vào lớp học.
Thước dạy học đập ầm ầm vào bảng, Lam Ái Nhi đi sau giật bắn người.
“Bài thi trắc nghiệm hôm qua, biểu hiện của mọi người……” Bỗng thầy nhìn qua Mật Nguyệt: “Mật Nguyệt, hôm qua coi thi có xảy ra chuyện gì không?”
“Rất tốt! Mọi người đều nghiêm túc làm bài!”
“Rất tốt?” Thầy Trần lấy bài thi từ tay Lam Ái Nhi: “Các em sai cũng sai giống nhau là sao?”
“Thầy ơi, đây là do bọn em ngu đần, cứ nghĩ đáp án mình làm là chính xác.” Cô vừa cười vừa nói.
“Phát bài, giải đề.” Thầy Trần buồn bực: “Tan học em đến phòng giáo viên gặp tôi.”
- ----- App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------
“Dạ!” Mật Nguyệt nhìn Lam Ái Nhi, chuyện thi cử hôm qua, thầy Trần muốn truy cứu trách nhiệm đây mà.
Rất rõ ràng, có người muốn phá cô, không muốn cô làm đại biểu lớp số học nữa.
Sau đó Lam Ái Nhi có thể tiếp xúc với Cảnh Hành nhiều hơn, bóng đèn như cô cũng có thể ngoan ngoãn đem vứt đi rồi.
“Cảnh Hành, cậu có thích Lam Ái Nhi không? Nếu lát nữa thầy Trần muốn cách chức tớ, tớ có nên đồng ý không?” Cô nhỏ giọng hỏi.
Cảnh Hành mặt không biến sắc nhìn vào bài thi max điểm của mình: “Tùy cậu, sẵn tiện tớ cũng muốn từ chức.”
“ok!”
Nếu chuyện trước đây đúng là do Lam Ái Nhi làm, cô cảm thấy nhân phẩm của người này không xứng với Cảnh Hành.
Trong văn phòng, Mật Nguyệt đứng thẳng tắp: “Thầy muốn hỏi gì ạ?”
“Tối hôm qua lúc gác thi đã xảy ra chuyện gì? Em đừng tưởng tôi không có ở đó thì cái gì cũng không biết.” Thầy Trần nghiêm khắc hỏi Mật Nguyệt.
“Thầy ơi, chắc là do em không có uy tín, không trấn áp được bọn họ, hay là……đại biểu số học, thầy giao cho Lam Ái Nhi làm đi, em tự nguyện từ chức.” Dù sao cô cũng không muốn làm.
Thi cấp 3 cũng không quan trọng bằng thi đại học, lúc thi tốt nghiệp chắc chắn Dương Dương sẽ bổ túc cho cô.
Biện pháp của Dương Dương hữu hiệu hơn nhiều!
“Em không muốn làm?”
“Dạ, Cảnh Hành cũng muốn nhờ em từ chức, cậu ấy cũng không muốn làm, đại biểu chỉ cần một người là được rồi mà thầy.” Cô cười nói.
“Cao trung không giống sơ trung, có rất nhiều việc phải làm.” Thầy không dám gật bừa.
“Nhưng mà, thầy Trần đã nghe qua câu chuyện về ba vị hòa thượng chưa? Một hòa thượng nhấc nước uống, hai hòa thường gánh nước uống, ba hòa thượng không có nước để uống. Bây giờ chúng ta cũng giống vậy thôi, em và Cảnh Hành tình nguyện từ chức, giao lại chức vụ vinh quang này cho Lam Ái Nhi, tụi em tin cậu ấy có thể làm tốt.”
“Nếu như không ổn, cậu ấy có thể nhờ bạn bè giúp đỡ, cậu ấy được mọi người yêu mến, lại nói chuyện rất có đạo lý, rất thuyết phục, thầy cứ yên tâm mà chấp thuận đi. Em còn tiết học sau, tiết thể dục, em xin phép đi trước.”
Dứt lời, cô nhanh chóng rời khỏi văn phòng.
Chuyện từ chức của cô và Cảnh Hành cứ giải quyết như vậy đi!
- ----- App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook