Chương 43: Jackson Cutter (1)

[Dịch giả: Vân phi nương nương]

[Hiệu đính: Trăng kia ngự ở trên trời]
 

Jackson Cutter đến trại của Bá tước Copperhead chậm hơn Damien Haksen một bước.

"Ở một nơi như thế này sao?"

Jackson Cutter nhìn xung quanh căn lều mà người hầu đã dẫn anh ta đến, tỏ vẻ không hài lòng. Căn lều chật chội, sàn nhà chỉ được phủ một vài miếng da cũ kỹ. Đồ đạc duy nhất trong căn lều là một chiếc giường và một chiếc bàn.

"Anh không biết tôi là ai sao? Tôi là Jackson Cutter, Kẻ tàn sát loài Orge đó!"

Jackson Cutter hét vào mặt người hầu. Người hầu run rẩy và nói, "Ngài Corner cũng biết điều đó ạ."

"Thế mà lại cho tôi một nơi như vậy sao? Các người điên rồi à?"

"Cho dù anh có nói với tôi..."

Người hầu nhất thời cảm thấy khó xử.

Jackson Cutter khẽ thở dài. Đúng như người hầu đó nói, tức giận với một thuộc hạ như anh ta cũng sẽ không thay đổi được điều gì.

“Ra ngoài đi.”

Người hầu vội vã chạy ra khỏi lều như thể đang chạy trốn. Ngay khi người hầu rời đi, Jacques Noiré bước vào.

“Từ bên ngoài đã nghe thấy tiếng ồn ào rồi.”

Jacques Noiré nói với giọng điệu thờ ơ.

“Sư phụ, là do họ kia mà. Họ cho con ở trong cái lều tồi tàn này mặc dù đã biết con là ai. Làm sao con có thể chịu đựng được chứ? Tất nhiên là con phải phản đối…”

Jackson Cutter phàn nàn bằng một giọng nói nghẹn ngào.

Nghe thấy thế, Jacques Noiré liền túm lấy cổ Jackson Cutter.

“Ugh!”

“Ta đã buông thả cho ngươi lâu quá rồi à, ngươi nghĩ ta dễ dãi quá sao. Trông ta giống người muốn nghe lời phàn nàn của ngươi lắm à?”

“Con xin lỗi, con xin lỗi!”

Jackson Cutter tuyệt vọng hét lên. Chỉ khi đó Jacques Noiré mới buông cổ anh ta ra.

“Cố gắng giữ mồm giữ miệng cho tốt đi. Ta sẽ không tha thứ cho ngươi nếu như ngươi dám gây rắc rối và bị đuổi khỏi giải đấu đâu.”

“Dạ, con hiểu rồi.”

“Nhớ đó, mục tiêu của ngươi là giành chiến thắng trong giải đấu thương.”

Jackson Cutter liếc nhìn Jacques Noiré và hỏi, “Nhưng mà sư phụ, tại sao con phải giành chiến thắng trong giải đấu thương ạ? Người có thể cho con biết lý do được không…”

“Đó là một việc cần thiết cho kế hoạch của ta.”

“Kế hoạch của người… Ý của người là đạt đến cấp bậc Cao thủ ạ?”

“Đúng vậy.”

Cao thủ.

Một cấp bậc tối thượng, một siêu việt thực thụ.

Nếu như người khác nghe thấy, có thể họ nghĩ rằng điều đó thật điên rồ. Đạt đến cấp bậc Cao thủ là gần như bất khả thi.

Thế nhưng biểu cảm của Jacques Noiré lại vô cùng nghiêm túc.

“Vậy việc con chiến thắng trong giải đấu thương có liên quan gì đến kế hoạch của người ạ?”

Jacques Noiré nhìn chằm chằm vào Jackson Cutter.

Anh ta nhanh chóng ngậm miệng lại. Nếu như anh ta tiếp tục hỏi chắc chắn sẽ không dẫn đến điều gì tốt đẹp.

“Ta sẽ điều tra Bá tước Copperhead và những người tham gia. Hãy im lặng chuẩn bị cho giải đấu đi.”

“Con hiểu rồi.”

“Còn một điều nữa, nếu như gặp Damien Haksen thì hãy phớt lờ hắn đi.”

“Cái gì cơ?”

Jackson Cutter nhìn Jacques Noiré với vẻ mặt khó hiểu.

Việc Jackson Cutter tham gia giải đấu thương này là do muốn vạch trần bản chất thật sự của Damien.

Thật khó để cho anh ta có thể chịu đựng được việc một tên rác rưởi như anh lại nổi tiếng hơn mình rất nhiều.

Thế mà ông ta lại bảo phải phớt lờ đi sao?

“Có quá nhiều điều không rõ ràng về Damien Haksen. Có thể hắn là biến số lớn nhất trong số những người tham gia giải đấu này.”

Jacques Noiré nói với giọng điệu nghiêm túc.

“Vậy nên cho đến khi ta xác minh được sự thật về những lời đồn đại thì hãy kiềm chế không được đụng vào hắn.”

“Nhưng mà… Sư phụ, người cũng thấy rồi đúng không? Tên đó rất là đê tiện.”

Khi Jackson Cutter tấn công Damien Haksen, Jacques Noiré cũng đã ở gần đó. Ông ta thậm chí còn chứng kiến ​​Jackson tấn công Damien Haksen.

Thế mà ông ta lại có thể ra lệnh cho anh ta như vậy sao?

"Có vấn đề gì với mệnh lệnh của ta à?"

Giọng nói của Jacques Noiré tỏ rõ ​​sự không hài lòng.

Anh ta nhanh chóng cúi đầu.

"Con xin lỗi, con xin lỗi."

"Chỉ cần biết bấy nhiêu là đủ rồi."

Jacques Noiré nhấn mạnh và rời khỏi căn lều.

Ngay khi Jacques Noiré biến mất, Jackson Cutter lẩm bẩm, "Đúng là hèn nhát."

Jacques Noiré luôn luôn cư xử như vậy.

Bất cứ khi nào nhận thấy có điều gì đó đáng ngờ, ông ta đều có biện pháp phòng ngừa. Lần này rõ ràng là ông ta đã sợ hãi sau khi nghe tin đồn về Damien Haksen.

"Và nếu như ra lệnh thì ít nhất cũng phải giải thích chi tiết chứ. Chiến thắng trong giải đấu có liên quan gì đến việc trở thành Cao thủ?"

Mối quan hệ của họ gần giống như chủ nhân và nô lệ hơn là thầy trò.

Trước hết thì Jacques Noiré dạy cho Jackson Cutter chỉ với một mục đích duy nhất là lợi dụng anh ta cho lợi ích riêng của mình.

“Cứ chờ xem. Khi đạt đến cấp trung tôi nhất định sẽ giết ông trước.”

Tuy nhiên, ngoài việc khinh thường Jacques Noiré ra thì anh ta không thể phủ nhận hiệu quả từ những lời dạy của ông ta.

Jacques Noiré đã dành nhiều thời gian nghiên cứu nhiều loại kiếm thuật và điều khiển mana khác nhau để đạt đến cấp bậc Cao thủ.

Kiến thức ông ta có được cho phép ông ta nhanh chóng nâng Jackson Cutter, một người không khác gì một tên du côn, lên cấp bậc kị sĩ cấp thấp.

Jackson Cutter muốn học hỏi thêm từ Jacques Noiré và thăng tiến lên cấp trung.

“Ngồi đây suốt khiến cho mình cảm thấy khó chịu quá.”

Và với sự khó chịu đó, Jackson Cutter đi ra khỏi căn lều.

Đúng lúc đó, anh ta gặp Sofia đi ra khỏi căn lều đối diện.

“Ồ, Sofia. Em cũng ra ngoài vì ngột ngạt à?”

“Jackson!”

Sofia hét lớn và lao vào vòng tay Jackson, anh ta đáp lại bằng cách ôm cô.

"Chỉ ở trong lều thôi thì cũng chán lắm."

"Quả nhiên chúng ta hiểu nhau thật. Anh cũng ra ngoài vì ngột ngạt đây."

"Tuyệt quá! Hay là cùng nhau đi dạo nhé?"

Jackson Cutter vòng tay qua eo Sofia Russell.

Khi cả hai đang đi dạo quanh đấu trường, họ tình cờ gặp được Damien.

"Này, đó không phải là Damien Haksen sao?"

Jackson Cutter đi đến trước mặt Damien.

"Chúng ta lại gặp nhau rồi."

***

Khi đầu vừa chạm đất, Jackson Cutter thầm tự hỏi.

'Tại sao mình lại như thế này?'

Trong lúc họ nắm tay nhau, Jackson tập trung hết sức lực. Anh ta định bẻ gãy tay Damien và vật anh xuống đất, nhưng rồi anh ta lại nhận ra mình mới là người phải chịu đòn.

Anh ta thậm chí còn không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

"J-Jackson!"

Sofia đứng ngay bên cạnh anh ta hét lên. Anh ta đứng dậy và trấn an cô.

“Không sao đâu. Anh ổn mà…”

Nhưng ngay khi anh ta cố gắng đứng dậy, cơ thể anh ta nhất thời chao đảo. Đầu óc anh ta quay cuồng, và anh ta cảm thấy buồn nôn.

"Ồ, cũng mạnh nhỉ? Bị đánh một cú trực diện mà đã đứng dậy được rồi à?"

Chỉ sau khi nghe thấy điều đó, anh ta mới nhận ra rằng Damien không hề vô tình vật anh xuống đất. Anh đã điều chỉnh góc độ để truyền hầu hết lực tác động vào hàm của anh ta.

"Đồ khốn...!"

Damien Haksen mà anh ta nhớ là một kẻ thảm hại đã cầu xin tha mạng khi bị anh ta đánh. Làm sao anh ta có thể bị đánh bại chỉ sau một đòn từ một kẻ như vậy kia chứ?

Thật là một sự sỉ nhục không thể đo đếm được.

"Có vẻ như những lời đồn không hoàn toàn sai sự thật."

Jackson Cutter nghiến răng nghiến lợi. Cơn giận dữ lấn át hết lý trí.

"Ngươi định kết thúc mọi chuyện chỉ với một trò cỏn con như vậy sao?"

Jackson Cutter nắm chặt chuôi kiếm.

Damien nhìn em trai mình và nhún vai nói, “Abel, em có thấy không? Hắn muốn rút kiếm ra trước đó.”

“Anh à…”

Abel thở dài nhưng lại không ngăn Damien lại.

“Anh muốn như vậy thì hãy làm cho tới đi.”

“Tất nhiên rồi.”

Damien đẩy Abel sang một bên và nói, “Đã sẵn sàng chưa?”

“Sẵn sàng rồi.”

Ngay cả khi cơn giận dữ đang dâng cao, anh ta vẫn không khỏi bối rối. Damien không có vũ khí trong tay.

“… Ngươi làm gì mà không rút kiếm ra?”

“Với một kẻ như ngươi thì thế này là quá đủ rồi.”

Damien giơ ngón trỏ lên. Jackson ngớ người ra mất một lúc.

“... Ngươi đang muốn nói là sẽ đối đầu với ta chỉ bằng một ngón tay sao?”

“Nếu như hơi quá đáng thì ta sử dụng một cành cây có được không?”

Vừa nói anh vừa nhìn ngó xung quanh một cách thản nhiên. Vẻ mặt của Jackson Cutter đỏ bừng vì tức giận.

“… Ta sẽ chặt hết mười ngón tay của ngươi và bắt ngươi ăn chúng!”

Jackson rút kiếm ra.

Tuy nhiên, ngay khi Jackson Cutter sắp lao tới, có người đã tóm lấy cổ tay anh ta.

Anh ta quay lại nhìn với vẻ mặt bàng hoàng. Jacques Noiré, sư phụ của anh ta, đang đứng đó.

***

“S-sư phụ.”

Jacques Noiré không trả lời lời của Jackson Cutter. Ông ta chỉ tập trung vào Damien Haksen.

Damien cũng nhìn chằm chằm vào Jacques Noiré.

Mặc dù không thể hiện ra bên ngoài, nhưng mà Damien khá ấn tượng.

Khi cấp bậc của một kị sĩ tăng lên, các bức tường cũng sẽ cao hơn. Một kị sĩ cấp thấp khó trở thành kị sĩ cấp trung hơn gấp trăm lần so với việc một kị sĩ sơ cấp trở thành kị sĩ cấp thấp.

Do đó, khi cấp bậc tăng lên, sự khác biệt về kỹ năng giữa các kị sĩ cũng tăng theo cấp số nhân. Các kị sĩ cấp trung hàng đầu có thể dễ dàng đánh bại các kị sĩ cấp trung với trình độ thấp hơn chỉ bằng một đòn duy nhất.

“Ấn tượng thật.”

Jacques Noiré phá vỡ sự im lặng.

“Thật khó tin khi một tên nhóc như cậu lại có thể trở nên mạnh mẽ đến thế chỉ trong một khoảng thời gian ngắn.”

Jacques Noiré nhìn Damien với đôi mắt đầy hứng thú.

“Ta xin lỗi vì hành vi thô lỗ của đệ tử ta.”

Jacques Noiré dẫn Jackson Cutter cùng rời đi. Sofia Russell vội vã đi theo họ.

“Abel, em có biết ông ta là ai không?”

“Ông ta là Jacques Noiré, một kị sĩ cấp trung.”

Damien suy ngẫm về cái tên Jacques Noiré.

Lý do Damien đến đây một phần là vì Abel, nhưng mà cũng là để trả thù Jackson Cutter và Sofia Russell. Do đó mà cuộc đụng độ với Jacques Noiré là điều không thể tránh khỏi.

‘Đây là lần đầu tiên mình nhìn thấy một thanh kiếm như thế này sau một thời gian dài.’

[Ghi chú PR- Ở đây ‘thanh kiếm’ có nghĩa là tài năng của một kị sĩ.]

Một nụ cười tinh tế hiện lên trên đôi môi của Damien.

Có vẻ như giải đấu thương này sẽ không hề nhàm chán.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương