Sự Trở Lại Của Tử Kị Sĩ Cấp Tai Họa
-
Chapter 38: Dọn Dẹp (1)
Chương 38: Dọn Dẹp (1)
[Dịch giả: Vân phi nương nương]
[Hiệu đính: Trăng kia ngự ở trên trời]
Damien lập tức thu hồi Bóng tối.
Bóng tối bao phủ bầu trời biến mất chỉ trong chớp mắt, bầu trời đêm đã trở lại trạng thái ban đầu.
Damien tiến đến vũng máu dày còn sót lại trên mặt đất.
Sức mạnh của Bóng tối quả thật đáng sợ.
Ngay cả những pháp sư hắc ám cấp 7, đúng như tên gọi của bọn chúng, cũng phải mất mạng mà không có cơ hội chống cự.
Không chỉ cơ thể mà cả quần áo và đồ đạc của bọn chúng đều tan rã hoàn toàn.
Damien ngẩng đầu lên và nhìn vào khoảng không trống rỗng.
Mana hắc ám không có nơi nào để đi bởi vì người sử dụng nó đã chết và đang xoay tròn trong không khí.
Cả hai bọn chúng đều là những pháp sư hắc ám cấp 7, lượng mana hắc ám của bọn chúng thật là đáng kinh ngạc.
Anh hấp thụ tất cả mana hắc ám và lưu trữ vào trong vòng tay của mình. Một lượng mana hắc ám khổng lồ hiện đang được lưu trữ ở trong đó.
Có vẻ như nó đã gấp khoảng năm lần so với lượng ma thuật hắc ám mà anh có được khi giết Akitora.
"À, mình quên hỏi về Dorugo nữa."
Bọn chúng chết không có nghĩa là không có cách nào để tìm hiểu thông tin về Dorugo.
Thật ra thì sau khi đã chết ta còn có thể thu được nhiều thông tin hơn.
Nhưng mà Damien thích sử dụng phương pháp khác.
"Chà, biết làm sao được."
Damien dừng lại trước hai vũng nước. Có thứ gì đó mơ hồ bị hút ra khỏi hai vũng nước đó.
Những quả cầu khói xám từ từ hình thành trên lòng bàn tay của Damien.
- Aaahh!
- Ahhhh!
Hai quả cầu phát ra những tiếng hét kinh hoàng.
Hai thực thể này chính là linh hồn của Mustang Fury và Rebecca.
Kiểm soát linh hồn là một trong những hành động tàn bạo nhất mà các pháp sư hắc ám thực hiện.
Các pháp sư hắc ám sử dụng linh hồn của các sinh vật sống cho nhiều mục đích khác nhau.
Vốn dĩ các linh hồn sẽ phải trải qua vòng luân hồi giữa sống và chết.
Tuy nhiên, một linh hồn được sử dụng trong ma thuật hắc ám thì nó sẽ bị hấp thụ hoàn toàn sau khi sử dụng hết sức mạnh của mình.
Điều đó biểu thị cho sự biến mất hoàn toàn của một con người.
Vậy cho nên Damien khá do dự khi sử dụng phương pháp này.
Tuy nhiên, sau khi thu thập các linh hồn của bọn chúng, anh không hề cảm thấy tội lỗi gì cả.
Có lẽ bởi vì bọn chúng là linh hồn của những pháp sư hắc ám ghê tởm.
"Ta phải lấy hết tất cả mọi thứ mà các ngươi biết."
Damien lập tức cưỡng đoạt những ký ức mà hai linh hồn này nắm giữ bằng ma thuật hắc ám.
- Ahh! Khônggg!
- D-dừng lại đi! Làm ơn, khônggg!
Hai linh hồn quằn quại trong đau đớn, nhưng mà Damien vẫn không dừng lại
Những ký ức mà hai linh hồn nắm giữ tràn vào tâm trí Damien.
"Ta là Dorugo, Archlich."
Trong khoảnh khắc đó, anh lại một lần nữa bắt gặp khuôn mặt mà anh cực kỳ khinh thường.
"Có lẽ các ngươi đã nghe nói về ta rồi. Hầu hết ma thuật hắc ám mà các ngươi quen thuộc đều đã qua tay ta."
Nhìn thấy khuôn mặt của Dorugo, cơn thịnh nộ trong Damien lại bùng phát trở lại, nhưng mà anh vẫn cố gắng kìm nén nó.
‘Bây giờ không phải lúc để tức giận, mình cần thông tin về Dorugo.’
“Ta đã theo dõi các hoạt động của các ngươi được một thời gian dài rồi. Kỹ năng của các ngươi thật sự rất đáng khen ngợi. Ta có một nhiệm vụ muốn giao phó cho các ngươi đây.”
“Ta muốn thành lập ra một đế chế pháp sư hắc ám, mang đến một nơi ẩn náu cho những kẻ đã và đang bị đàn áp. Đó chính là mục tiêu của ta.”
Khi nghe thấy điều đó, Damien không thể không bật cười.
“Một đế chế pháp sư hắc ám sao? Thật là nhảm nhí.”
Mục tiêu của Archlich Dorugo là diệt chủng loài người, và các pháp sư hắc ám cũng không phải là ngoại lệ.
Dorugo đã lợi dụng các pháp sư hắc ám trong trận chiến và cuối cùng đã giết tất cả bọn chúng.
“Để đạt được mục tiêu của ta thì cần phải làm suy yếu sức mạnh của mỗi một vương quốc. Vậy nên hãy đến Vương quốc Apple và gieo rắc hỗn loạn cho bọn chúng.”
Cuộc gặp gỡ giữa các pháp sư hắc ám của Yulan và Dorugo kết thúc ở đó.
Mặc dù chỉ gặp gỡ một lần nhưng mà Mustang Fury và Rebecca vẫn chuyên tâm thực hiện mệnh lệnh của Dorugo.
Mục tiêu của bọn chúng là Công tước Goldpixie, cũng là một phần của nhiệm vụ đó.
"Thật không may là không có thông tin nào khác về Dorugo trên người bọn chúng cả..."
Không có cách nào để Damien tìm được Dorugo, điều mà anh vô cùng mong muốn.
"Hừm, mong đợi từ những kẻ cặn bã này là lỗi của mình rồi."
Dorugo đã hành động rất kín đáo trong suốt hàng nghìn năm vậy nên không có cách nào để bắt được hắn ta dễ dàng như vậy.
"Mình cần phải tìm và giết tên khốn đó càng sớm càng tốt."
Dorugo lang thang khắp nơi để thực hiện kế hoạch hủy diệt thế giới của mình.
Cuộc gặp gỡ giữa Damien và Dorugo trong kiếp trước chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Ngay cả khi anh quay lại địa điểm đó thì cũng không có gì đảm bảo rằng anh sẽ lại chạm trán với Dorugo.
"Có thông tin nào khác không?"
Mặc dù vậy, Damien vẫn không thể buông bỏ sự nuối tiếc của mình và khai thác sâu hơn các linh hồn mình đang nắm giữ.
Mỗi một lần ma thuật hắc ám quấy nhiễu các linh hồn, tiếng hét lại vang vọng thêm.
“Cái gì thế này?”
Giữa lúc đó, một ký ức kỳ lạ hiện ra.
Đó là ký ức về các thành viên của Yulan tụ tập trong một hang động và di chuyển một thứ gì đó.
"À, là một nhà kho bí mật."
Yulan đã tích lũy được một lượng của cải đáng kể thông qua các phương tiện bí mật ở Vương quốc Apple.
Nhưng mà do bị Giáo hội truy đuổi, bọn chúng không thể tùy tiện mang theo những của cải đó.
Vậy cho nên Yulan đã tạo ra một hầm ngục sâu trong núi và cất giữ các vật phẩm ở đó.
"Mình sẽ đến đó sau."
Sau khi có được tất cả thông tin cần thiết, Damien ngừng sử dụng ma thuật hắc ám lên các linh hồn.
Khi các linh hồn được giải thoát khỏi sự dày vò, một cảm giác nhẹ nhõm tỏa từ bọn chúng.
Ban đầu các linh hồn có màu xám đậm tuy nhiên giờ đây đã mờ nhạt đáng kể.
Trong suốt quá trình dày vò do ma thuật hắc ám gây ra, các linh hồn đã suy yếu đi rất nhiều.
"Sebastian vẫn còn sống sao?"
Trong khi Damien đang lẩm bẩm những lời đó, một âm thanh lớn từ xa vang vọng đến.
Điều đó có nghĩa là Sebastian vẫn còn sống.
"Ồ, vẫn còn à."
Damien mỉm cười và truyền ma thuật hắc ám vào hai linh hồn.
Hai linh hồn lại kêu lên một lần nữa.
"Khi các ngươi thi triển thuật cường hóa cơ thể lên Ernst Horowitz thì cũng đã in một dấu ấn quy phục rồi có đúng không? Hãy báo hiệu cho mana hắc ám của Ernst Horowitz nổi loạn đi."
Hai linh hồn ngay lập tức tuân theo mệnh lệnh của Damien.
Sử dụng mana hắc ám mà Damien đã truyền, bọn chúng gửi tín hiệu đến Ernst Horowitz.
Những tiếng nổ xa xa bắt đầu lắng xuống. Đó là bằng chứng cho thấy mệnh lệnh đã được truyền đạt thành công.
"Làm tốt lắm. Để thưởng cho các ngươi, ta sẽ thả các ngươi ra."
Damien nắm chặt hai linh hồn. Hai linh hồn thốt lên một tiếng hét cuối cùng và biến mất.
Damien vung tay như thể đã loại bỏ thứ gì đó bẩn thỉu.
Trận chiến đã kết thúc, nhưng mà công việc của Damien vẫn chưa xong.
***
"Hừ, Hừ, Hừ."
Sebastian Vincenzo thở ra một hơi thật sâu, hơi thở của ông ta khô khốc và không đều.
Toàn thân ông ta đầy rẫy vết thương, máu chảy nhuộm đỏ quần áo của ông ta.
"Ông Sebastian, có vẻ như ông đang phải rất khổ sở nhỉ."
Ernest Horowitz cười khẩy.
Mặc dù tỏ ra thoải mái, nhưng mà hắn cũng có nhiều vết thương trên người. Những đòn phản công của Sebastian Vincenzo đã gây ra một vài thương tích.
Tuy nhiên so với Sebastian, người dường như sắp gục ngã bất cứ lúc nào, Ernest có vẻ ổn hơn rất nhiều.
"Thật không ngờ ông có thể chống lại ta lâu như vậy. Đúng là đáng ngưỡng mộ."
"Ngươi ngưỡng mộ ta à?... Thật là ngại quá."
"Ông nên tự hào về bản thân mình đi, bởi vì hiện tại ta đã mạnh đến mức ta cũng phải sợ chính mình rồi."
Sebastian chế giễu lời nói của Ernest.
"Bị tụt lại phía sau một kẻ chỉ biết sử dụng ma thuật hắc ám để tăng cường sức mạnh và Linh khí quả thật là đáng xấu hổ."
Các kị sĩ không chỉ mạnh mẽ nhờ vào tốc độ và sức mạnh mà chính sự thành thạo các kỹ năng mới khiến cho họ trở nên khác biệt.
Kiếm, giáo, rìu,...
Làm chủ vũ khí đến cực hạn và nhận ra chân lý ở phía bên kia.
Một kị sĩ hiểu được điều đó và đạt được sự giác ngộ có thể chẻ đôi biển cả và tách đôi núi non.
Đó là lý do các kị sĩ luôn luôn được kính sợ.
Còn Ernest Horowitz thì lại khác. Hắn không tập trung vào việc mài giũa kỹ năng của mình mà thay vào đó chỉ đơn thuần tăng cường khả năng thể chất và Linh khí mà thôi.
Đó là lý do tại sao cho đến bây giờ hắn không thể giết được Sebastian Vincenzo.
"Vẫn chưa chịu tỉnh lại sao?"
Khuôn mặt của Ernest Horowitz trở nên hung tợn.
Ernst điều chỉnh tư thế của mình, và một luồng Linh khí đỏ tụ lại ở đầu ngọn giáo của hắn.
Nhìn thấy luồng Linh khí, Sebastian Vincenzo đã quyết định.
Ông ta có chết ở đây cũng không sao, nhưng mà có chết thì cũng phải đưa Ernst Horowitz đi cùng.
Sebastian Vincenzo tập hợp Linh khí của mình lại.
Chỉ trong một nhát kiếm, ông ta đã thể hiện hết quyết tâm và kỹ năng của mình.
Trong bóng tối, Linh khí của Sebastian Vincenzo tỏa sáng rực rỡ.
"Kiên cường quá nhỉ. Nhưng mà vô ích thôi."
Ernst Horowitz nói cùng với một nụ cười khẩy.
Đúng lúc đó, một chuyện kỳ lạ đã xảy ra.
"Ahh!"
Đột nhiên Ernst Horowitz phát ra tiếng thở hổn hển.
"Ugh!"
Như thể bấy nhiêu vẫn chưa đủ, hắn bắt đầu co giật.
Ernst Horowitz ném ngọn giáo của mình đi và dùng ngón tay cào cấu cơ thể mình.
"Aaaargh!"
Một làn khói dày bắt đầu bốc lên từ các lỗ trên mặt hắn.
Sebastian Vincenzo ngay lập tức nhận ra.
Ma thuật hắc ám.
"Không……! Khônggggg!"
Cơ bắp của Ernst Horowitz teo lại, và tóc hắn chuyển sang màu trắng khi mana hắc ám bị rút hết ra khỏi cơ thể hắn.
Chỉ trong chớp mắt, Ernst Horowitz biến thành một ông lão và ngã gục xuống đất.
“Hừ, hừ, hừ.”
Sebastian Vincenzo mở to mắt và thở hổn hển quan sát Ernst Horowitz.
“Hắn ta… Còn sống không?”
***
Khi trời bắt đầu sáng, quân tiếp viện từ dinh thự của Công tước đã đến.
Thật ngạc nhiên, có đến hai kị sĩ cấp trung và năm kị sĩ cấp thấp.
Chứng kiến khu rừng bị tàn phá hoàn toàn, những người đến đó đều không nói nên lời.
Điều đáng chú ý hơn nữa là không một ai thiệt mạng trong cuộc tấn công dữ dội này.
Sebastian Vincenzo bị thương nặng nhưng mà không nguy hiểm đến tính mạng. Ngược lại, Damien không hề hấn gì. Hơn nữa anh còn giết được hai pháp sư hắc ám.
"Làm sao mà anh giết được hai kẻ đó? Theo như các kị sĩ nói thì bọn chúng không phải là pháp sư hắc ám bình thường đâu."
Hai kị sĩ cấp trung tiến đến gần Damien và hỏi.
Damien thản nhiên trả lời, "Tôi chỉ né đòn rồi cắt cổ họng bọn chúng thôi."
Các kị sĩ liếc nhìn khu rừng bị tàn phá, nghi ngờ không biết có thể né tránh được ma thuật hắc ám mạnh mẽ như vậy hay không.
"Tránh được mức độ tàn phá này sao?", một kị sĩ cấp trung hỏi và liếc mắt đầy nghi ngờ.
“Sức mạnh của bọn chúng khá mạnh nhưng mà kỹ năng của bọn chúng còn thiếu lắm. Có lẽ bọn chúng đã tăng cường sức mạnh của mình bằng một vài phương pháp nào đó.”
Hai kị sĩ cấp trung gật đầu đồng ý.
Các pháp sư hắc ám thường tăng cường sức mạnh ma thuật hắc ám thông qua các phương pháp đáng ngờ, nhưng mà sức mạnh thu được thường không ổn định. Nó đi kèm với những nhược điểm như tốc độ niệm chú chậm hoặc là khả năng kích hoạt thấp.
“Sao tôi không nhìn thấy xác của các pháp sư hắc ám.”
“Anh có thấy hai vũng nước ở đằng kia không? Đó là những xác chết đó. Sau khi tôi cắt cổ họng bọn chúng thì những xác chết đột nhiên tan chảy.”
Các pháp sư hắc ám thường ẩn mình theo cách như vậy bởi vì bọn chúng có rất nhiều bí mật.
Tuy nhiên, một trong những kị sĩ cấp trung cảm thấy rất khó tin.
“Có thể cậu có kỹ năng, nhưng mà… Làm sao cậu có thể né tránh được ma thuật hắc ám quy mô lớn như vậy chứ?”
“Ồ, phải chứng kiến thì anh mới tin được.”
Damien biến mất trước mắt họ rồi xuất hiện trở lại phía sau lưng một kị sĩ.
Chuyển động nhanh đến mức ngay cả một kị sĩ cấp trung cũng phải tập trung mới nhìn thấy.
Thấy vậy, các kị sĩ miễn cưỡng chấp nhận lời giải thích của Damien.
“Thật đáng kinh ngạc. Làm sao mà cậu lại sở hữu những kỹ năng như vậy ở độ tuổi còn trẻ thế này chứ?”
Đáp lại câu hỏi của kị sĩ đó, Damien thản nhiên trả lời, “Tôi là thiên tài mà.”
Anh ta nhìn Damien với khuôn mặt hiện rõ vẻ sửng sốt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook