Sự Trở Lại Của Người Chơi Sau 10000 Năm
Chapter 24: Tín Đồ Thờ Quỷ (3)

Chương 24 – Tín đồ thờ Quỷ (3)

 

“Vậy thì hãy tìm kiếm thêm thông tin về Giáo phái Quỷ này đi.”

 

"H-hiểu rồi ạ."

 

Jo DeokHyun cúi gập người sau khi nghe lệnh của KangWoo.

 

Vẻ mặt ông ta tràn đầy sợ hãi.

 

Đó không phải là nỗi sợ hãi bình thường, đó hoàn toàn là đầu hàng trước con người tên Oh KangWoo.

 

Rõ ràng là ông ta đã bị ảnh hưởng bởi Quyền năng của Sự sợ hãi.

 

“Đừng có thực hiện thêm bất cứ nghi lễ nào nữa, hiểu chưa?”

 

"Vâng!"

 

Jo DeokHyun gật đầu nhanh lẹ trước lời nói của KangWoo.

 

KangWoo mỉm cười, hài lòng với câu trả lời của Jo DeokHyun.

 

‘Chừng này áp lực là đủ rồi.'

 

Anh không thể để các thành viên Hội Andras bắt cóc những người còn sống nữa.

 

Tất nhiên, đạo đức đằng sau nó chỉ là một trong những lý do, có một lý do khác là tình trạng hiện tại của bang hội Andras.

 

Các cơ quan chính phủ đang theo dõi chặt chẽ các hành động của hội Andras, vì vậy nếu họ tiếp tục đi loanh quanh bắt cóc người khác như thế, họ sẽ sớm bị phát hiện.

 

‘Mặc dù chúng chẳng làm gì nữa và chịu ngồi yên một chỗ thì không sớm hoặc muộn, chúng cũng vẫn sẽ bị tóm thôi.’

 

Họ đã làm rất nhiều chuyện nên không thể nào mà không bị phát hiện.

 

Họ đã hiến tế rất nhiều những người chơi còn sống, vì vậy họ chắc chắn sẽ bị trừng phạt.

 

'Một khi chúng bị bắt thì mình cũng chẳng cần đến nữa.’

 

Hiện tại, các thành viên của Hội Andras sẽ hữu ích cho anh trong việc tìm kiếm thêm thông tin về Giáo phái Quỷ.

 

Họ biết và họ có ma lực.

 

Điều đó có lẽ sẽ giúp họ tìm thấy Giáo phái Quỷ dễ dàng hơn so với một người chơi bình thường, những người không biết gì về ma lực.

 

Đó là lý do tại sao anh quyết định sử dụng chúng cho đến khi chính phủ phát hiện ra chúng. 

 

‘Mình cũng đã sử dụng Quyền năng của Sự sợ hãi lên ông ta, đố ông ta dám tiết lộ điều gì về mình đấy.'

 

KangWoo với vẻ mặt mệt mỏi, quay đi.

 

Có phải vì anh đã sử dụng Quyền năng củaSự sợ hãi, thứ tiêu tốn rất nhiều ma lực? Anh cảm thấy toàn thân như bị đè nặng bởi sự mệt mỏi vậy. 

 

‘Mình muốn chữa lành tâm hồn quá.'

 

Sau khi đi săn và giải quyết vấn đề về Hội Andras, anh cảm thấy rất muốn được nghỉ ngơi.

 

'Điều tốt nhất để hồi phục là...'

 

Đôi mắt của KangWoo tỏa sáng.

 

Cách tốt nhất để hồi phục chỉ dành riêng cho anh mà anh biết .

 

Khóe miệng KangWoo nhếch lên, và bước chân của anh trở nên thoăn thoắt hơn.

 

Anh vừa đi về phía nhà của Han Seol-ah vừa ngân nga.

 

"Đi ăn kim chi hầm thôi!!"

 

Ý nghĩ được ăn món kim chi hầm nóng hổi với thịt thổi bay cơn mệt mỏi trong anh.

 

KangWoo đã sử dụng ma lực còn lại để sử dụng Quyền năng Thiên quyển và bay qua bầu trời.

 

 

 

* * *

 

 

 

Cạch-

 

"A-Anh K-KangWoo!"

 

Khi KangWoo mở cửa và bước vào nhà, Han Seol-ah lo lắng đến gần anh.

 

KangWoo nghiêng đầu nhìn cô.

 

"Có chuyện gì xảy ra à?"

 

"Đó là những gì tôi muốn hỏi đây! Anh đã bước vào cổng một thời gian dài và tôi không nhận được thông báo gì từ anh cả... Và anh thậm chí còn không trả lời các cuộc gọi của tôi."

 

"A."

 

Sau khi rời khỏi cổng, anh ấy đã đi thẳng đến nơi ẩn náu của Hội Andras, vì vậy đúng là anh đã về muộn hơn thường lệ.

 

"Thật xin lỗi, có chút chuyện đã xảy ra."

 

"Phù. Tôi đã lo lắng cho anh. Tôi cứ nghĩ rằng có chuyện gì đã xảy ra với anh đó."

 

Han Seol-ah thở phào nhẹ nhõm.

 

KangWoo mỉm cười nhìn cô.

 

"Cám ơn cô đã lo lắng, lần sau tôi sẽ báo cho cô biết trước."

 

"À vâng."

 

Đôi má của Han Seol-ah hơi ửng đỏ lên trước câu trả lời thẳng thắn của anh, và cô né tránh ánh nhìn của anh.

 

"Anh cũng đã về rồi, tôi đi chuẩn bị bữa tối đây, anh muốn ăn gì?"

 

“Kim chi hầm.”  KangWoo đáp ngay.

 

"À… Vâng, không ngoài mong đợi từ câu trả lời của ngài KangWoo."

 

Han Seol-ah bật cười trước câu trả lời của anh.

 

“Và cả thịt nữa, làm ơn…”

 

"Vâng, tôi đã mua thịt ngon đấy."

 

"Ồ!'

 

"Fufu. Tất cả là nhờ ngài KangWoo đây."

 

Số tiền KangWoo đưa cho cô cứ như mưa trong hạn hán vậy. 

 

Tất nhiên, không phải là KangWoo đã đưa cho cô tất cả số tiền mà anh ấy kiếm được.

 

Nhưng những người chơi kiếm được nhiều tiền đến mức, ngay cả khi anh đưa cho cô một số tiền lớn, điều đó cũng không tạo ra bất kỳ sự khác biệt nào trong cuộc sống hàng ngày của anh.

 

"Ha ha. Ngày nào cô cũng nấu đồ ăn ngon cho tôi, ngần ấy cũng chẳng là gì. Nếu cần thêm tiền cứ hỏi tôi."

 

"Kh-không! Tôi đã hoàn thành lần thức tỉnh thứ hai, vì vậy đã đến lúc tôi phải kiếm tiền và trả lại cho anh."

 

"Ồ!"

 

KangWoo nhìn cô vô cùng thích thú.

 

"Cô hoàn thành lần thức tỉnh thứ hai khi nào vậy?"

 

"Tôi đã tăng cấp ngày hôm nay trong khi săn yêu tinh."

 

Han Seol-ah hơi ưỡn ngực tự hào vì đã thức tỉnh lần thứ hai.

 

Bộ ngực đồ sộ của cô đập vào mắt anh.

 

'*^#$%&*^&&^%##@!!%^&*^$#.'

 

KangWoo cố gắng hết sức để rũ bỏ những gì vừa lọt vào tầm mắt anh khỏi tâm trí.

 

Sau khi bình tĩnh lại, anh quay đầu nhìn Han Seol-ah.

 

"Cô đã nhận được thuộc tính xếp hạng nào?"

 

"Fufufu. Nghe kỹ đây, anh KangWoo."

 

Han Seol-ah phấn khích nói với đôi mắt sáng ngời.

 

"Tôi đạt cấp B! Sau khi hoàn thành lần thức tỉnh thứ hai, tôi nhận được một thuộc tính cấp B tên là Phước lành của Ánh sáng!"

 

"Oa."

 

KangWoo thốt lên.

 

Những người chơi trị liệu sư đã rất hiếm, trên hết, cô ấy đã nhận được một thuộc tính cấp cao. 

 

'Nếu cô ấy lập đội với TaeSoo thì không đùa được đâu.'

 

Một đỡ đòn cấp cao và một trị liệu sư…

 

Họ có lẽ sẽ có sức mạnh tấn công tương đương với một bang hội di động với sự kết hợp của cả hai.

 

Sau những gì đã xảy ra với Hội Andras, anh đã nghĩ đến việc tăng cường lực lượng của mình, vì vậy đây là một tin tốt.

 

‘Nhưng mình vẫn chưa chắc chắn về sức mạnh của Giáo phái Quỷ.’

 

Xây dựng lực lượng của mình lớn mạnh để có thể đối mặt với chúng một cách thoải mái hơn không phải là một ý kiến ​​tồi. 

 

"Cô Seol-ah, cô không nhận được lời mời từ các bang hội khác sao?"

 

“Tôi đã nhận được rất nhiều,”   

 

Seol-ah nói với giọng run run, như thể cô ấy vẫn chưa thể tin rằng mình đã nhận được thuộc tính hạng B.

 

Thành thật mà nói, nhận được thuộc tính hạng B không phải là điều hiếm gặp. 

 

Nhưng vì cô ấy là một trị liệu sư, nên vị trí của cô ấy có lẽ khác với những người có cùng thứ hạng.

 

"Cô sẽ tham gia Hội nào?"

 

"Cái đó…"

 

Trước câu hỏi của KangWoo, Han Seol-ah đỏ mặt và lưỡng lự vặn vẹo cơ thể.

 

"Tôi thực sự không muốn tham gia bang hội. Tôi chỉ muốn giúp đỡ anh KangWoo."

 

"Hmm..."

 

KangWoo chốc lát trở nên im lặng . Sau khi nghĩ ngợi một lúc, anh mở miệng.

 

“Đúng là cô Seol-ah đã đạt được thuộc tính cấp cao, nhưng tôi không nghĩ cô nên thành lập một bang hội với tôi.”

 

"A…"

 

Cô thở dài thất vọng trước những lời nói chắc nịch của anh.

 

"Nói một cách thành thật, tôi không nghĩ rằng cô có thể giúp được gì cho tôi."

 

"Tôi hiểu rồi."

 

Han Seol-ah chán nản cúi đầu.

 

Sau khi thấy phản ứng của cô, KangWoo suýt thì thay đổi suy nghĩ của mình, nhưng anh lắc đầu.

 

‘Không được.'

 

Lúc đó cô không thể giúp gì được cho anh. Có nhiều khả năng cô ấy còn cản trở anh hơn là giúp đỡ.

 

Không phải vì cô ấy yếu đuối hay gì đó. Cô ấy tài năng hơn nhiều so với hầu hết các người chơi.

 

'Vấn đề là ở mình.'

 

Nhờ lần thức tỉnh thứ ba và nghi lễ kia, ma lực của KangWoo đã tăng lên đáng kể. Anh đã có được một sức mạnh mà người khác sẽ không tin là thuộc về một người chơi cấp 20.

 

Vì anh quá mạnh, nên việc thành lập một bang hội trở nên không cần thiết vì nó sẽ chỉ tổ làm giảm lượng EXP anh ấy nhận được.

 

'Có lẽ, sau này, mọi thứ sẽ khác.'

 

Từ những gì anh nghe được, từ Hạng B, ngay cả khi anh săn một con trùm với một nhóm, lượng EXP anh nhận được cũng không thay đổi nhiều lắm.

 

Một khi đạt đến được điều đó, anh sẽ không ngại đi săn cùng Seol-ah, TaeSoo và một vài người nữa. Nhưng giờ thì chưa phải lúc.

 

TaeSoo và Seol-ah không có nhiều kinh nghiệm chiến đấu, vì vậy họ phải học hỏi nhiều hơn nữa.

 

‘Họ không thể leo cấp mà chả có ít kinh nghiệm thực chiến nào vì mình che chở họ được.’

 

Họ không nhất thiết phải mạo hiểm mạng sống của mình để có được kinh nghiệm, nhưng họ cũng không thể đứng yên và không làm gì cả mà có được điều đó .

 

"Tôi mới quen một người chơi hạng A gần đây. Tôi nghĩ rằng cô nên thành lập một bang hội với anh ta và tích lũy một số kinh nghiệm chiến đấu."

 

"Tôi hiểu rồi…"

 

"Hãy đến một cánh cổng để săn khi cấp độ của cô Seol-ah tăng lên và cô sẽ có thêm kinh nghiệm chiến đấu."

 

"A…!"

 

Cô đã thất vọng vì không thể lập bang hội với KangWoo, nhưng cô đã thốt lên một tiếng sau khi nghe những lời của anh.

 

Nếu cô tiếp tục trở nên mạnh mẽ hơn, cô sẽ có thể thành lập một nhóm với anh ấy.

 

Điều này đã khuyến khích cô, người không chỉ biết ơn anh mà còn quan tâm đến anh.

 

"Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ thành lập một nhóm với một đỡ đòn."

 

"Cả hai người đều có thuộc tính cấp cao, vì vậy có lẽ cả hai sẽ lên cấp nhanh thôi."

 

"Vâng, tôi muốn lên cấp nhanh chóng và có thể thành lập một nhóm với anh."

 

"Có lẽ sẽ không mất nhiều thời gian vì tôi sẽ cung cấp cho cô tất cả sự hỗ trợ mà cô cần."

 

Sau khi TaeSoo và Seol-ah có được một ít kinh nghiệm chiến đấu, KangWoo sẽ nghĩ đến việc giúp họ tăng cấp.

 

Anh có một sức mạnh không thể so sánh với một người chơi cấp cao bình thường, vì vậy với sự giúp đỡ của anh , anh chắc chắn rằng họ sẽ có thể lên cấp nhanh chóng.

 

'Đây là một sự đầu tư.'

 

Sau khi nhận Balrog làm thuộc hạ của mình trong Địa ngục Cửu Thiên, KangWoo đã nhận ra một điều: Anh có thể làm mọi việc nhanh hơn và dễ dàng hơn với hai hoặc ba người, ngay cả khi đó là việc mà anh có thể làm một mình.

 

Rõ ràng là anh thấy xấu hổ khi nói ra rằng anh đã nhận ra điều đó, nhưng điều đó đã khiến anh kinh ngạc vì anh đã hành động một mình trong một thời gian dài như vậy.

 

‘Trước lúc đó, mình luôn nghĩ rằng có một thuộc hạ thật phiền phức.'

 

Trước khi gặp Balrog, anh không biết rằng có một thuộc hạ tài năng lại hữu ích đến thế.

 

"Fufu, cảm ơn anh, anh KangWoo. Ôi, thời gian trôi nhanh quá. Làm ơn đợi một chút."

 

"Được."

 

KangWoo ngồi suy nghĩ về việc khi nào anh nên giúp TaeSoo và Seol-ah lên cấp trong khi chờ đợi cô ấy nấu ăn.

 

Không để anh đợi lâu.

 

Chẳng mấy chốc, Seol-ah đã mang theo một món kim chi hầm thơm ngon đến bên bàn ăn.

 

"Ôi."

 

Sau khi nhìn thấy món kim chi hầm, KangWoo sáp lại gần cô hơn, kích động hít hà hương thơm nồi kim chi.

 

Có phải vì cô ấy đã sử dụng thịt lợn chất lượng hay không?

 

Món kim chi hầm trông như thể đang phát ra ánh sáng rực rỡ vậy.

 

"Cảm ơn vì thức ăn!"

 

"A, đợi đã. Anh KangWoo..."

 

Han Seol-ah ngăn KangWoo, người sắp bắt đầu lao vào ăn như thể một con sói đói.

 

KangWoo khựng lại trước nồi kim chi, hoang mang nhìn cô.

 

Han Seol-ah thấy thái độ đó thật dễ thương và cười.

 

"Cho cái này vào món kim chi hầm nè."

 

Sau khi nhìn thấy thứ cô ấy đưa cho mình, cơ thể của KangWoo run lên.

 

“C-cái này…”

 

KangWoo lắp bắp như không thể tin vào những gì mình đang thấy.

 

Như một tia sét chạy dọc khắp cơ thể anh.

 

"Mì Ramyeon!"

 

KangWoo nhìn món kim chi hầm, run lên vì phấn khích.

 

'Ta không biết các người là ai ...'

 

KangWoo vừa ăn vừa nghĩ về Giáo phái Quỷ.

 

'Nhưng ta sẽ bảo vệ Trái đất!'


 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương