Sự Trở Lại Của Người Chơi Sau 10000 Năm
Chapter 25: Cuộc Chạm Trán Bất Ngờ

Chương 25 – Cuộc chạm trán bất ngờ (1)


 

"Chúng tôi sẽ gửi ID người chơi hạng C đến địa chỉ được chỉ định vào ngày mai."

 

"Hmm... Hiện tại không thể đưa cho tôi luôn sao?"

 

"Đúng vậy. Từ hạng C trở đi, có một thiết bị nhận dạng đặc biệt được tạo ra bằng đá mana khảm vào nó, vì vậy chưa thể phát hành ngay lập tức."

 

"Hiểu rồi."

 

Sáng hôm sau…

 

KangWoo lại đến văn phòng quản lý người chơi và yêu cầu thẻ ID người chơi hạng C.

 

Anh đã tích cóp vượt quá số lượng đá mana cần bán từ lâu.

 

KangWoo đi đến thiết bị đánh giá cấp độ và nhận được xác nhận rằng anh đã hoàn thành lần thức tỉnh thứ ba, sau đó anh đi về phía cổng để nhận ID.

 

Nhưng câu trả lời anh nhận được lại nằm ngoài dự đoán của anh —họ nói rằng họ sẽ gửi thẻ ID cho anh vào ngày hôm sau.

 

‘Mình đã muốn đến cổng hạng C ngay lập tức mà.'

 

Kế hoạch ban đầu của KangWoo là nghỉ ngơi vài ngày sau khi thức tỉnh lần thứ ba.

 

Nhưng kế hoạch đã thay đổi sau khi gặp những kẻ tín đồ thờ quỷ.

 

Họ đã nhận được những lời thuyết giáo từ một thành viên của một tổ chức được gọi là Giáo phái Quỷ. Anh muốn trở nên mạnh nhất có thể trước khi biết những thông tin chi tiết về tổ chức đó, mục tiêu của họ là gì và lực lượng của họ mạnh đến mức nào. 

 

"Hmm."

 

KangWoo đang tự hỏi liệu anh có nên sử dụng Quyền năng Mù quáng để vượt qua cổng kiểm soát hay không.

 

Bởi vì ma lực của anh gần đây đã tăng lên rất nhiều, anh chắc chắn rằng mình có thể vượt qua sự kiểm soát chặt chẽ hơn nữa.

 

‘Mình không nên làm thế.'

 

Sau khi suy nghĩ một lúc, KangWoo lắc đầu.

 

Giáo phái Quỷ hiện giờ chưa có hành động gì cả, với lại việc thu thập thông tin về chúng cũng cần có thời gian.

 

Anh không thể ngồi không không làm gì, nhưng cũng không cần phải hành động như kiểu anh đang bị chúng đuổi sau mông như thế.

 

‘Hay mình làm theo kế hoạch ban đầu của mình và nghỉ ngơi một chút nhỉ?'

 

Đột nhiên có một khoảng thời gian rảnh rỗi bất ngờ như này, anh hăng hái nghĩ sẽ không phải là một ý tưởng tồi nếu nghỉ một ngày và tận hưởng nhịp sống trên Trái đất.

 

‘Mình chưa nghỉ một ngày nào kể từ khi trở về Trái đất.'

 

Có rất nhiều điều anh muốn làm, nhưng anh không có thời gian nghỉ ngơi thích hợp kể từ khi trở về.

 

KangWoo bắt đầu cảm thấy hào hứng.

 

"Nhưng…"

 

Trước văn phòng quản lý người chơi…

 

KangWoo cô độc đứng ở giữa một thành phố nơi hàng trăm, hàng nghìn người bước đi vội vã. Anh nuốt xuống một khoảng lặng nhỏ.

 

"Mình nên làm gì nhỉ?"

 

KangWoo bối rối gãi trán.

 

Ngay từ đầu, anh đã là một người không quen với sự nhàn rỗi.

 

Trong quá khứ, vì sống trong cảnh nghèo khó, hình thức giải trí duy nhất của anh là đi ăn bên ngoài và đọc truyện tranh hoặc tiểu thuyết. Anh chỉ đọc những chương miễn phí.

 

Khi anh xuống địa ngục, mọi thứ còn trở nên tồi tệ hơn.

 

Anh đã mơ về việc trở lại Trái đất, nhưng anh đã không nghĩ về những gì anh muốn làm khi quay trở về.

 

Anh không thể bỏ lỡ cơ hội làm những việc mà anh chưa bao giờ làm.

 

"Hmm..."

 

KangWoo ngồi xuống chiếc ghế dài gần đó và đắm chìm trong suy nghĩ của mình.

 

'Giờ nghĩ lại, mình thực sự đã sống một cuộc sống nhàm chán khi ở Trái đất.'

 

Anh cố nghĩ về những gì anh từng thích làm, nhưng vì anh chưa bao giờ thực sự có bất kỳ sở thích nghiêm túc nào nên chẳng có gì nảy ra trong đầu.

 

"Hmm... Mình có nên đi ăn gà rán không?"

 

KangWoo nghĩ về món gà rán và bia mà anh đã ăn gần đây.

 

Vì thức ăn của Han Seol-ah làm quá ngon nên anh đã không ăn thêm được bất cứ thứ gì khác.

 

'Nhưng còn quá sớm.'

 

Anh đến văn phòng quản lý người chơi vào sáng sớm.

 

—Vẫn chưa đến giờ ăn trưa.

 

Có lẽ sẽ không có nơi nào bán gà và bia sớm như vậy.

 

"Ah!"

 

Đột nhiên, có một nơi hiện lên trong tâm trí của anh.

 

Anh chưa bao giờ đến một nơi nào, nhưng khi còn là một đứa trẻ, anh đã thực sự muốn đến nơi đó.

 

"Đúng, mình nên đến đó."

 

KangWoo phấn khích đứng bật dậy.

 

Anh nhìn xung quanh. Nếu anh nhớ không lầm, anh sẽ có thể dễ dàng tìm thấy một cái.

 

‘Tìm thấy rồi.’

 

Đôi mắt của KangWoo sáng lên.

 

Anh nhanh chóng đi về phía đó.

 

[Quán cà phê Internet Yaions~ Cái chết là bạn, luôn đồng hành cùng ta~] 

 

"Cuối cùng mình cũng được đến một quán cà phê internet!"

 

KangWoo lớn tiếng hô trong khi nhìn lên tấm biển.

 

Khi còn là một đứa trẻ, anh luôn cảm thấy ghen tị với những đứa trẻ được đến các quán cà phê internet.

 

Khi trưởng thành, anh cũng không bao giờ có đủ thời gian để đến nơi này vì anh bận làm việc.

 

'Mình nên trải nghiệm từng thứ một.'

 

Trong mười ngàn năm qua, anh đã trải qua rất nhiều đau đớn.

 

Anh đã suýt chết không dưới một ngàn lần.

 

Vì được trở lại Trái đất, anh nên tự thưởng cho mình vì tất cả những gì anh đã trải qua.

 

KangWoo đã lên kế hoạch trải nghiệm và tận hưởng mọi thứ mà anh chưa có cơ hội làm trước đây.

 

"Đi thôi."

 

KangWoo hăng hái kêu lên giống như một chiến binh sắp ra trận.

 

Cánh cửa mở ra, tiếng chuông leng keng ngân vang.

 

"Để xem... mình phải đăng ký như thế này, và sau đó mình cần phải đi nạp thêm một số tiền?"

 

Vì là lần đầu tiên anh đến một quán cà phê internet nên anh đã hoàn thành quá trình đăng ký tạm coi là suôn sẻ.

 

Chỉ là giống như một người từ nông thôn lần đầu tiên đến thăm thành phố Seoul, anh nhìn xung quanh và thốt lên kinh ngạc. 

 

Trong khi nhìn vào màn hình, anh nhấn vào một tệp có tên 'Đặt món ăn'.

 

"Woah... Mình cũng có thể gọi đồ ăn sao?"

 

Thực đơn trông cực đẹp giống như đang ở một nhà hàng.

 

Sau khi suy nghĩ một lúc, KangWoo đã chọn thực đơn set A.

 

‘Có vẻ trong một quán cà phê internet thì mình nên gọi ramyeon.'

 

Anh thường nghe nói rằng mì ramyeon ăn trong quán cà phê internet rất ngon.

 

"Và…"

 

Sau khi gọi đồ ăn, KangWoo tìm một trò chơi để chơi.

 

Nhưng vì chưa bao giờ chơi game PC (trò chơi máy tính) nên anh không biết chọn cái nào.

 

‘Mình nên chọn gì đây? Mình mù vụ này.'

 

Sau khi suy nghĩ một lúc, anh chọn một trò chơi trong thư mục trò chơi phổ biến.

 

Anh nhấn vào một trò chơi có logo chữ L viết hoa và tạo một tài khoản người chơi mới. 

 

"Hửm?"

 

Sau khi hoàn tất quá trình đăng ký, anh nhận được một cửa sổ quảng cáo.

 

[Gói tân binh - 5 Bảng ngọc, 100K IP, tăng lên cấp 30!]

 

"Ồ."

 

Đó là quảng cáo đề cập đến những lợi ích và chi phí bao nhiêu tiền để có được gói đó.

 

'Nếu mình mới tập chơi thì tốt hơn là nên bắt đầu ở cấp 30 nhỉ.'

 

Anh không hiểu cấp độ trong trò chơi có nghĩa là gì, nhưng anh nghĩ rằng ở cấp độ cao khá tốt.

 

Sau khi mua gói tân binh, anh bắt đầu chơi trò chơi.

 

Anh đã nhấn vào một nút gọi là ‘Đấu hạng'. 

 

"Trợ thủ. . . Còn có chức nghiệp khác?"

 

KangWoo nghiêng đầu, chọn một nhân vật.

 

Nhân vật anh đã chọn là một pháp sư gió.

 

‘Mình nên đi đâu trước đây nhỉ?’

 

KangWoo di chuyển nhân vật cậu bé tóc vàng dễ thương dọc theo màn hình.

 

1 phút 30 giây sau khi trò chơi bắt đầu, quái vật bắt đầu xuất hiện ở cả hai bên quân và trận đấu đôi bắt đầu.

 

"À. Vậy là mình giết một con quái vật, mình sẽ nhận được tiền."

 

Sau khi loay hoay một lúc, KangWoo đã hiểu cách chơi trò chơi này.

 

Sau khi nhận ra rằng, nếu giết quái vật thì sẽ nhận được tiền, KangWoo bắt đầu di chuyển chuột và săn lùng lũ quái vật.

 

Sau đó, anh nhận được thông báo cửa sổ trò chuyện từ người dùng đằng sau nhân vật tóc vàng.

 

[It’s Real: Tại sao ngươi lại ra đòn kết liễu con quái?]

 

KangWoo nghiêng đầu trả lời.

 

[Channa: Nếu cậu giết cái này, cậu sẽ nhận được tiền mà.]

 

[It’s Real: Ngươi không cần phải ăn nó, đồ ngu ngốc ch*t t**t.]

 

[Channa: Giết nó đi, cậu cũng sẽ nhận được nhiều tiền hơn.]

 

[It’s Real: Ngươi c*n m* n*.]

 

Anh không hiểu tại sao, nhưng người kia có vẻ tức giận.

 

"Set A của anh là $4 USD."

 

"A cảm ơn."

 

Khi món ramyeon anh yêu cầu được mang ra, anh trả tiền cho nhân viên.

 

Đôi mắt anh sáng lên khi nhìn vào ramyeon.

 

"Mùi thật tuyệt vời."

 

Lúc anh còn là một tên nghèo kiết xác, đây là thứ anh ăn nhiều nhất.

 

Hồi đó anh đã ăn nó nhiều đến mức cực kỳ ghét nó, nhưng ngửi thấy nó trong quán cà phê internet khiến anh cảm thấy sôi sục.

 

"Xì xụp!"

 

KangWoo cầm đũa lên và bắt đầu ăn ramyeon.

 

Vị cay và hương vị độc đáo của ramyeon lan tỏa trong miệng anh. 

 

'Ngon quá!'

 

Thế là trò chơi bị anh để sang một bên. Anh di chuyển nhân vật của mình vào một góc và bắt đầu tập trung vào việc ăn.

 

"Mình chưa bao giờ tưởng tượng được rằng củ cải lại kết hợp tuyệt vời với ramyeon như vậy."

 

KangWoo thốt lên ngạc nhiên sau khi nếm thử củ cải vàng đi kèm với ramyeon.

 

Mặc dù không thể so sánh với kim chi nhưng củ cải vàng cũng ngon theo cách riêng của nó.

 

Trong khi mỉm cười thỏa mãn, KangWoo ăn món kimbap đi kèm với ramyeon. 

 

[It’s Real: Này, di chuyển đi!! Xin đấy!! Tôi sắp lên hạng mà!!]

 

Mặc dù đồng đội của anh đã nhắn một cách tuyệt vọng như vậy, nhưng KangWoo không hề nhận ra điều đó vì anh quá bận ăn.

 

"Quán cà phê internet không hay như mình nghĩ."

 

Có phải vì anh chưa bao giờ chơi trò chơi điện tử? Anh không hiểu điều gì đã khiến các quán cà phê internet trở nên nổi tiếng như vậy.

 

"Quả nhiên ăn tốt hơn."

 

Thay vì chơi trò chơi điện tử, anh thích ăn hơn.

 

Anh nghĩ rằng giá trị của một quán cà phê internet chỉ nằm ở thức ăn.

 

Sau khi ăn hết mì ramyeon, anh uống cạn lon nước giải khát. Hương vị của đồ uống có ga lan tỏa trong cổ họng anh.

 

Chính vào lúc đó…

 

Rầm-!

 

"AARRGG!! Thằng khốn kiếp này!!"

 

KangWoo nghe thấy một tiếng hét giận dữ phát ra từ sau lưng mình.

 

Anh quay lại và thấy một cô gái với mái tóc ngắn màu đỏ đội mũ bóng chày đứng bật dậy một cách giận dữ.

 

Cô có lông mày rậm, môi chúm chím, sống mũi cao và làn da trắng.

 

Mặc dù cô ấy đang mặc một bộ đồ thể thao nhưng điều đó không đủ để che đi vẻ đẹp của cô ấy.

 

Ánh mắt ta chạm nhau.

 

Cô tức giận trừng anh.

 

"Anh nhìn cái gì? Anh có vấn đề gì với tôi sao? Hiện tại tôi đang tức giận, cho nên anh..."

 

Cô ấy nói một cách giận dữ, tầm nhìn liếc qua màn hình trò chơi của KangWoo.

 

"Hử…?"

 

Cô quay qua quay lại nhìn vào màn hình của KangWoo và của mình.

 

Khi đã xác định được, khóe môi cô nhếch lên.

 

"Ồ. Trùng hợp như vậy cơ à?"

 

Một năng lượng mạnh mẽ bao trùm cơ thể cô.

 

"Tốt hơn là anh nên bước ra ngoài ngay bây giờ."

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương