CHAP 20: HỘI ANDRAS (2)

 

Balrog…

 

Hắn là con quỷ mạnh đầu tiên anh gặp trên đường từ Địa ngục thứ 8 đến Địa ngục thứ 9.

 

Ngoại trừ Địa Ngục Thất Hoàng, không có sinh vật nào mạnh hơn hắn. Nhưng sau một lần chiến đấu với KangWoo, hắn đã hứa với anh một lòng trung thành vĩnh cửu.

 

'Một gã kiên trì.'

 

Hắn thuộc kiểu người đơn giản và nóng tính đến mức anh tự hỏi liệu bộ não của hắn có đầy cơ bắp hay không, nhưng hắn cũng là một trong những cấp dưới mà anh quan tâm nhất.

 

"Đầu tiên, chúng ta ra ngoài cái đã..."

 

"Ha ha ha! Hiểu rồi!"

 

KangWoo cố gắng tóm lấy người đàn ông đã bất tỉnh.

 

"Hyungnim, để em cõng anh ta cho."

 

TaeSoo bế người đàn ông lên, đặt lên vai rồi đi về phía cổng. Mặc dù người đàn ông đó cũng khá to lớn so với những người khác, nhưng khi TaeSoo bế anh ta lên, anh ta trông như một đứa trẻ vậy.

 

'Cậu ta chắc chắn trông giống một con quái vật hơn.'

 

KangWoo nhếch mép nhìn TaeSoo, người trông giống như một con quái vật đang mang thức ăn đi khắp nơi.

 

 

 

* * *

 

 

 

"Cảm ơn rất nhiều!"

 

Ngay khi họ vừa bước ra ngoài, Kim TaeHyun đã cúi chào KangWoo.

 

"Tôi chắc chắn sẽ ngày càng trở nên mạnh hơn ở TCQ và trả ơn ngày hôm nay!"

 

"TCQ?"

 

"Nó có nghĩa là “Những Tên cướp nên Câm mồm lại và Quấn băng vào”. KangWoo, anh bạn à, không ai muốn lập nhóm với một kẻ lừa đảo đâu. Vị trí của trong một bang hội vốn không rõ ràng nên chẳng ai muốn lập nhóm với một người như thế cả, bất kể anh có thể gây sát thương mạnh hay phòng thủ tốt đến cỡ nào chăng nữa.”

 

"Tôi hiểu rồi…"

 

KangWoo gật đầu.

 

Sau khi cúi đầu với vẻ kiên quyết, TaeHyun quay người bước đi.

 

KangWoo mỉm cười nhìn theo bóng lưng anh.

 

'Có người nợ mình ân huệ cũng tốt..'

 

Tốt hơn rất nhiều so với việc vô tình tạo ra kẻ thù.

 

Biết đâu Kim TaeHyung sẽ thực sự phá vỡ giới hạn của một kẻ bất hảo và trở thành một cao thủ.

 

'Mặc dù cơ hội đó khá thấp.'

 

Tuy nhiên, anh cũng chả mất gì. Cứ hi vọng vậy thôi.

 

KangWoo rời mắt khỏi Kim TaeHyun mà nhìn sang TaeSoo.

 

TaeSoo đang nhìn anh bằng đôi mắt lấp lánh.

 

Anh cảm thấy như thể anh đang có một con gấu được huấn luyện rất tốt ở bên cạnh anh.

 

'Vấn đề là giờ nên làm gì với anh ta đây này.'

 

Đánh giá theo những gì anh ta nói, có vẻ như anh sẽ không thể rũ bỏ anh ta một cách dễ dàng.

 

"Cậu đạt trình độ nào rồi?"

 

"Tôi cấp 12. Gần đây tôi đã thức tỉnh lần thứ hai."

 

"Hmm... Cậu không theo khóa giáo dục cơ bản à?”

 

"Vì tôi đã đạt được thuộc tính hạng C trong lần thức tỉnh đầu tiên, nên tôi đã ngay lập tức bắt đầu đi săn luôn."

 

"Ồ, tôi hiểu rồi."

 

Đạt được hạng C trong lần thức tỉnh đầu tiên là cực kỳ cao.

 

KangWoo nhìn TaeSoo đầy thích thú.

 

"Vậy thuộc tính thứ hai của cậu là xếp hạng gì?"

 

"Phư phư, trong lần thức tỉnh thứ hai, tôi đã nhận được thuộc tính hạng A đấy."

 

"…”

 

Hai mắt KangWoo tỏa sáng nhìn TaeSoo đang trả lời rất tự tin.

 

'Cậu ta tài năng hơn mình nghĩ.'

 

Khi bạn có thuộc tính hạng B trong lần thức tỉnh thứ hai, bạn đã được coi là một người chơi tài năng rồi.

 

Nhưng đằng này anh ta đã đạt được hẳn hạng A. Đó là một thứ hạng vượt quá mong đợi.

 

'Không có gì ngạc nhiên khi những kẻ đó phải vật lộn với cậu ta.'

 

Họ đã vất vả đánh nhau với anh ta bởi vì, mặc dù cấp độ của anh ta thấp, nhưng xếp hạng thuộc tính của anh ta lại khá cao.

 

"Tại sao cậu không tham gia một bang hội? Với thứ hạng đó, tôi chắc chắn rằng cậu có thể tham gia bất kỳ bang hội nào cậu muốn."

 

"Tôi đang tìm, nhưng tôi không nghĩ mình sẽ tham gia."

 

"…?"

 

TaeSoo cuộn chặt tay trong khi nhìn KangWoo bằng ánh mắt mãnh liệt.

 

"Ý thức về công lý của anh đã khiến tôi cảm động! Tôi, Kang TaeSoo, từ giờ trở đi muốn đi theo anh!"

 

"Hừm..."

 

KangWoo khoanh tay khịt mũi nhìn TaeSoo đang phấn khích hét to.

 

'Không tệ.'

 

Lúc đầu, anh nghĩ rằng TaeSoo chỉ là một gã phiền phức, nhưng sau khi nghe cấp độ thuộc tính của anh ta, anh đã thay đổi quan điểm của mình một chút.

 

Mặc dù anh ta sẽ không giúp được gì nhiều vào lúc đó, nhưng cũng là người đáng để đầu tư vào.

 

'Khả năng một người nhận được thuộc tính cấp cao trong lần thức tỉnh thứ hai và sau đó nhận được thuộc tính thậm chí còn tốt hơn trong lần thức tỉnh tiếp theo là rất cao.’

 

Có khả năng anh ta sẽ đạt được thuộc tính xếp hạng S hoặc thậm chí tốt hơn.

 

'Cậu ta có thể sẽ trở thành tay sai đắc lực của mình.'

 

Vì anh đã quen với việc làm mọi thứ một mình nên trên thực tế, anh không cần ai đó để chiến đấu cùng.

 

Nhưng câu chuyện sẽ thay đổi nếu đó là một người chịu nghe lệnh của anh.

 

Hai người vẫn luôn tốt hơn một.

 

Có một người có thể làm thay mình những việc phiền phức là một lý do đủ tốt để có cấp dưới.

 

'Và còn...'

 

* * *

 

KangWoo có thể cảm nhận được lòng trung thành mạnh mẽ đến từ TaeSoo.

 

Điều quan trọng nhất đối với cấp dưới không phải là sức mạnh.

 

Điều quan trọng nhất chính là lòng trung thành vững chắc không thay đổi, đó là sự đảm bảo rằng cấp dưới của bạn sẽ không cố gắng đâm bạn từ phía sau.

 

Theo nghĩa đó, có một cấp dưới như TaeSoo có lẽ sẽ rất hữu ích.

 

'Nghĩ mới nhớ, cô Seol-ah cũng sẽ sớm thức tỉnh lần thứ hai.'

 

Anh nghĩ rằng Seol-ha, một chữa trị giả và TaeSoo, một tanker, sẽ có thể tạo thành một nhóm khá ăn ý.

 

"Được, tôi sẽ kết nạp cậu."

 

"Woah! Cảm ơn anh, KangWoo."

 

TaeSoo hét lên với giọng phấn khích và đôi mắt lấp lánh.

 

"Vậy thì chúng ta có nên xâm chiếm nơi ẩn náu của hội Andras ngay lập tức không? Haha, tôi sẽ bảo vệ anh bằng cả mạng sống của mình."

 

"Không, tôi sẽ đi đến nơi ẩn náu của bang hội Andras một mình."

 

"Ồ...T-tại sao?"

 

"TaeSoo..."

 

Khi KangWoo gọi tên anh ta bằng một giọng trầm thấp, TaeSoo nhún vai.

 

KangWoo tiếp tục nói, giữ nguyên tông giọng như thế.

 

"Cậu đã suýt chết khi chiến đấu chống lại hai thành viên Andras, phải không?"

 

“Đ…đúng thế…”

 

"Cậu cho rằng cậu có thể bảo vệ tôi sao?"

 

"…”

 

TaeSoo không nói được lời nào sau khi nghe sự thật đau lòng kia. Gương mặt anh ta thoáng nét buồn bã.

 

Anh ta cũng biết rất rõ rằng, ngay lúc đó, anh ta không thể giúp được gì cho KangWoo.

 

KangWoo đặt tay lên TaeSoo.

 

"Không sao đâu."

 

"Hyeongnim?"

 

"Cậu chỉ mới bắt đầu. Nếu cậu yếu, cậu chỉ cần trở nên mạnh mẽ hơn, phải không?"

 

Khuôn mặt TaeSoo lập tức bừng tỉnh sau khi nghe những lời của KangWoo.

 

"Vâng! Đúng vậy! Câu chuyện của tôi thậm chí còn chưa bắt đầu!"

 

"Đúng rồi."

 

"Haha. Tôi sẽ sớm trở nên đủ mạnh để làm lá chắn cho anh!”

 

KangWoo nhếch mép gật đầu sau khi nghe TaeSoo hào hứng la lối.

 

"Tôi tin cậu."

 

"Hyeong, cho tôi số điện thoại của anh đi. Tôi sẽ lập tức có mặt khi anh cần."

 

"Ồ, được thôi, tôi cũng đang muốn nhờ cậu một việc."

 

"Việc gì, nói tôi biết đi."

 

TaeSoo hào hứng trả lời sau khi nghe anh muốn nhờ vả.

 

"Trong vài ngày nữa, một người mà tôi biết sẽ hoàn thành giáo dục cơ bản. Tôi muốn cậu lập thành một nhóm với người đó và lên cấp."

 

"Hử... Đó là người như thế nào?"

 

"Cô ấy là chữa trị giả."

 

"Vậy được. Tìm một người xử lí sát thương cũng tương đối dễ, tôi nghĩ mình sẽ có thể tạo ra một nhóm tốt đấy."

 

TaeSoo gật đầu nở nụ cười hiền lành.

 

"Được, vậy tôi sẽ liên lạc với cậu sau."

 

"Anh định đi tới chỗ ẩn náu của Hội Andras ngay bây giờ ư?"

 

"Cũng không chắc lắm ..."

KangWoo nhìn kẻ đang bất tỉnh trên mặt đất.

 

Nếu anh lợi dụng người đàn ông đang cầm thanh kiếm kia, anh sẽ dễ dàng đến được nơi ẩn náu của hội Andras.

 

'Đối mặt với Hội Andras thì không thành vấn đề.'

 

Nếu đó là một trong những bang hội lớn đang ngầm kiểm soát Hàn Quốc, câu chuyện sẽ khác, nhưng Andras chỉ là một bang hội cỡ trung bình. KangWoo có lẽ đủ khả năng đối mặt với chúng với sức mạnh hiện tại của mình.

 

Sau khi hoàn thành lần thức tỉnh thứ ba, phong ấn của Vạn Quỷ Cốt đã yếu đi. Và cùng với đó, anh đã có được một sức mạnh mà người chơi cấp 20 sẽ không bao giờ tưởng tượng được.

 

Không chỉ vậy, sức mạnh của KangWoo không chỉ được đo bằng cấp độ và chỉ số của anh ấy.

 

Anh sở hữu những kỹ năng chiến đấu điêu luyện mà anh đã trau dồi trong mười nghìn năm.

 

Ngay cả khi chiến đấu với đối thủ có chỉ số cao hơn, anh vẫn có thể áp đảo đối phương.

 

'Vấn đề là làm thế nào để vào được bên trong mà không bị phát hiện.'

 

Không phải là anh không có Quyền năng cho phép anh che giấu sự hiện diện của mình…

 

Nhưng lẩn trốn những người chơi vốn có các giác quan phát triển hơn người bình thường trong một thời gian dài thì không hề dễ dàng chút nào.

 

'Nếu bị phát hiện, mình có thể sẽ mất cơ hội tìm hiểu thêm về buổi lễ.'

 

Nếu điều đó xảy ra, lý do để anh điều tra hội Andras cũng sẽ không còn.

 

"Hừm..."

 

KangWoo đang nhắm mắt nghĩ về nó.

 

“Ư, mình đang ở đâu đây …?”

 

Vào lúc đó, người đàn ông bất tỉnh run rẩy đứng dậy.

 

Hắn ta đã hồi phục ý thức vào thời điểm hoàn hảo. KangWoo nắm lấy cổ hắn ta.

 

"Khụ!!"

 

"Có điều này tao muốn hỏi mày. Mày sẽ nói cho tao biết chứ ?"

 

“Khặc! Khụ khụ!”

 

"Hiểu rồi thì gật đầu đi."

 

Người đàn ông hoảng loạn gật đầu, gương mặt gần như tái xanh.

 

"Khụ! Khụ! Khụ!"

 

"Mày tên gì?"

 

"T... Tên tôi là Kang CheolHo."

 

"Được rồi. CheolHo, lúc trước mày đã nói là phải bắt sống hai người chơi đó mà. Đúng không?"

 

"…”

 

Sau khi nghe câu hỏi của KangWoo, CheolHo cố gắng tránh ánh mắt của anh bằng cách mím chặt miệng. Mồ hôi lạnh túa ra đầy trán hắn ta.

 

"Tôi... tôi không nhớ."

 

"Vậy sao?"

 

KangWoo đá vào mặt hắn ta như thể đó là một quả bóng đá.

 

Rầm-!

 

"Khụ!"

 

“Ư..."

 

"Muốn nữa không?"

 

"Kh-không...!"

 

Người đàn ông lắc đầu nguầy nguậy.

 

TaeSoo há hốc miệng nhìn KangWoo đang thẩm vấn với kỹ năng xứng đáng của một nghệ nhân.

 

“Đ-đó là… để dùng bọn chúng như một vật hiến tế.”

 

"Hiến tế?"

 

"Đúng vậy."

 

"Cho cái lễ đó sao?"

 

Kang CheolHo đờ đẫn gật đầu.

 

KangWoo vô thức nở một nụ cười giả tạo.

 

"Có nhiều kẻ điên hơn mình nghĩ."

 

Anh không rõ về các chi tiết của buổi lễ, nhưng xét đến việc cúng tế một người còn sống, thì đó có lẽ là một kiểu nghi lễ cổ xưa.

 

"Hừm."

 

Sau khi biết rằng các thành viên của Hội Andras điên rồ hơn những gì anh tưởng tượng ban đầu, KangWoo chìm vào suy tư.

 

"Một lễ vật..."

 

Đột nhiên, một ý nghĩ vụt qua đầu KangWoo.

 

Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt anh.

 

KangWoo quay đầu về phía Kang CheolHo và nói bằng một âm thanh trầm thấp tựa ma quỷ.

 

"Tao có việc muốn nhờ mày đây."

 

____








 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương