Chương 19 - Hội Andras (1)

 

Xào xạc-

 

"Huh?"

 

Người đàn ông cầm rìu quay đầu nhìn lại về phía có thể nghe thấy âm thanh của thứ gì đó đang chuyển động.

 

"Ai đấy?"

 

“Có phải anh ta là người vừa đi ngang qua không?”

 

Hai người đàn ông trừng mắt nhìn Kang Woo. Người đang cầm thanh kiếm tặc lưỡi.

 

"Thật là một gã xui xẻo. Hừ, nếu hắn đã nhìn thấy chúng ta, chúng ta sẽ không để hắn bình yên trở về."

 

"Thật phiền phức."

 

Họ chĩa vũ khí về phía Kang Woo trong khi nở nụ cười tanh như cá trắm.

 

Người đàn ông cầm rìu mở miệng và nói với giọng trầm thấp.

 

"Chúng ta không cần nhất thiết phải bắt sống anh chàng này ... Đúng không?"

 

"Phải, phải. Đúng là như thế. Chúng ta chỉ cần hai kẻ này là đủ rồi."

 

"Hahaha. Tôi hiểu rồi."

 

Kẻ đang cầm rìu tiến đến chỗ Kang Woo trong khi nở một nụ cười lạnh lùng.

 

Ma lực trên lưỡi rìu tối hơn một chút.

 

Người đàn ông xem xét Kang Woo trong khi liếm môi.

 

"Khuôn mặt của anh ta không tệ... Và thân hình của anh ta cũng tốt. Hahaha. Chặt anh ta thành từng mảnh sẽ rất vui đây."

 

Anh nhìn chằm chằm vào Kang Woo với ánh mắt dữ dội.

 

Ai cũng có thể cảm thấy một ham muốn nhớp nháp trong hơi thở của hắn ta đã trở nên thô bạo hơn.

 

"Oof, oof! Lưng của anh, để tôi xem lưng của anh nào!"

 

"..."

 

Kang Woo cau mày sau khi nghe tiếng hét của hắn ta xen lẫn với hơi thở nặng nề.

 

'Thằng khốn này.'

 

Anh không chắc “để tôi xem lưng của anh nào” nghĩa là gì, nhưng câu đó khiến anh cảm thấy khó chịu.

 

"Ha ha ha! Kêu to lên! Nếu như vậy, có lẽ ta sẽ tha cho ngươi!"

 

Bịch-!

 

Trong khi cười lớn một cách khó chịu, hắn ta dậm chân xuống đất.

 

—Và sau đó lao về phía Kang Woo với mục tiêu nhắm vào phía cổ của anh.

 

Kang Woo tiến lên một bước và giơ tay lên.

 

Anh không cần sử dụng bất kỳ Quyền năng hay chiến lược chiến đấu phức tạp nào để chống lại một người như thế.

 

Bốp-!

 

"Ặc!"

 

Sau khi bị đấm vào má, người đàn ông lăn xuống đất và loạng choạng đứng dậy với vẻ mặt bối rối.

 

"C-cái gì?"

 

"Anh đang làm cái trò gì thế?"

 

"Có cái gì lạ..."

 

Bốp-!

 

"Ặc!"

 

Kang Woo đã tiếp tục đấm hắn ta một cách thô bạo vào má sau khi di chuyển đến gần hắn ta.

 

Sau khi thức tỉnh lần thứ ba, Ma lực có sẵn của anh đã tăng lên đáng kể. Điều đó đồng thời cải thiện khả năng thể chất của anh ấy.

 

Cạch-! Sập-! Cách-!

 

"Coff! Agh! C-đợi đã!"

 

Kang Woo với kinh nghiệm chiến đấu mười nghìn năm của mình, đã chiến thắng một đối thủ 

đã thức tỉnh lần thứ ba.

 

Chỉ số Ma lực của Kang Woo đã vượt qua chỉ số của một người chơi thức tỉnh lần thứ tư, vì vậy không có cách nào hắn ta có thể đối mặt với Kang Woo.

 

"Đúng là thằng ng...!"

 

Sau khi thấy đồng đội của mình bị trúng đòn từ một phía, người cầm thanh kiếm lao về phía Kang Woo.

 

Trên tay anh ta cũng có Ma lực.

 

Kang Woo giơ tay về phía không trung.

 

Quyền năng Hư không Hủy diệt.

 

Một viên đạn nén khí bay về phía người đàn ông cầm thanh kiếm.

 

Sau khi bị trúng một viên nén khí thậm chí có thể xuyên qua đá, người đàn ông lăn lộn trên sàn trong khi máu trào ồng ộc ra từ miệng.

 

"Khụ... C-cái gì?"

 

"Có chuyện này muốn hỏi ngươi."

 

Kang Woo từ từ đi về phía người đàn ông có khuôn mặt bê bết máu.

 

Anh cúi xuống trước mặt người đàn ông đã ngã xuống và hỏi với giọng trầm thấp.

 

"Ngươi lấy ma lực ở đâu?"

 

Anh không nghĩ cả hai đều có thuộc tính cho phép họ chuyển đổi mana thành Ma lực.

 

Và không đời nào họ có sức mạnh của Quyền năng, thứ cho phép ta hấp thụ Ma lực bên trong linh hồn của quái vật.

 

"Há..."

 

Biểu cảm của người đàn ông trở nên cứng đờ sau khi nghe câu hỏi của Kang Woo.

 

"Làm sao ngươi biết về ma lực..." Hắn trầm giọng hỏi.

 

Bốp-!

 

Kang Woo đấm vào má hắn.

 

"Tao là người đặt câu hỏi. Mày chỉ được trả lời thôi."

 

"Ugh! Cạch! Cạch!"

 

"Tao sẽ hỏi lại lần nữa. Mày lấy Ma lực từ đâu vậy?"

 

"Ugh."

 

Hắn run lên sau khi cảm nhận được sát khí tỏa ra từ Kang Woo.

 

Trong khi nhìn hắn ta, Kang Woo đã sử dụng Quyền năng Sợ hãi.

 

Anh chưa thể biến kẻ trước mắt này thành con rối của mình vì hắn ta chưa đủ sợ hãi.

 

Nhưng Quyền năng Sợ hãi cũng có những công dụng khác. Ví dụ, làm sâu sắc thêm nỗi sợ hãi của mục tiêu có về ta.

 

"Ah..."

 

Chân của người đàn ông bỗng nhiên ướt.

 

Trong con mắt của hắn ta, Kang Woo trông giống một con quái vật khủng khiếp hơn là một con người.

 

Người đàn ông chậm rãi mở miệng.

 

"H-hội trưởng..."

 

"Seo TaeHo! Anh nói gì vậy?! Anh điên à?!"

 

Sau khi nghe người bạn đồng hành của mình trả lời bằng giọng lắp bắp, người đàn ông cầm kiếm cố gắng đứng dậy.

 

Kang Woo quay đầu lại.

 

"Đừng có nhúc nhích."

 

"Ế!"

 

Người đàn ông choáng ngợp trước nguồn năng lượng uy lực to lớn tỏa ra từ cơ thể Kang Woo.

 

Sau khi ngã xuống đất, hắn ta ngước nhìn Kang Woo như không thể tin vào những gì mình đang thấy.

 

"Anh … Sao anh có thể...?!"

 

"Tao đã nói mày đừng có nhúc nhích."

 

Vù-!

 

Một viên đạn khí khác bắn trúng người đàn ông.

 

Sau khi bị nó đánh trúng, hắn ta lăn ra đất và bất tỉnh nhân sự.

 

Kang Woo nhìn Seo TaeHo.

 

"Hội trưởng?"

 

"V-vâng!"

 

"Tên của hội là gì?"

 

"A-Andras! Chúng tôi đến từ hội Andras!"

 

"..."

 

Hội Andras…

 

Đó là một bang hội được thành lập bằng cách lấy tên của một trong 72 con quỷ của Solomon.

 

Hội mà Han TaeHyun tham gia là một hội cỡ trung bình có rất nhiều tin đồn mờ ám xung quanh họ.

 

"Hội trưởng của chúng tôi đã cho chúng tôi sức mạnh này thông qua một buổi lễ!"

 

"Lễ?"

 

Kang Woo cau mày sau khi nghe từ đó.

 

"Lễ? Lễ lạt gì cơ?"

 

"Cái đó…"

 

Đôi mắt của Seo TaeHo bắt đầu run rẩy.

 

Hắn ta không giấu nổi sự sợ hãi.

 

Kang Woo đã tăng tác dụng của Quyền năng Sợ hãi. Seo TaeHo run lên, miệng lưỡi lắp bắp đến nỗi sùi cả bọt mép.

 

"Nói đi."

 

"B-buổi lễ… Buổi lễ... buổi—AARRGG!!"

 

Những đường gân máu nổi khắp người Seo TaeHo.

 

Hắn ta run rẩy như thể bị một thứ gì đó đã cắm rễ vào người và chết sau khi nôn ra máu đen.

 

Seo TaeHo đã chết trước khi Kang Woo kịp làm bất cứ điều gì.

 

Kang Woo cau mày sau khi nhìn xác chết.

 

'Có phải có người đã đặt một số thiết bị lên họ để họ không thể nói về buổi lễ?'

 

Đó là lời giải thích duy nhất anh có thể nghĩ ra.

 

Kang Woo rời mắt khỏi cơ thể của Seo TaeHo và đứng dậy.

 

Anh bước về phía TaeSoo.

 

"A-anh có phải là anh K-Kang Woo không?"

 

"Đúng."

 

“L-làm thế nào mà anh đối phó với hai người đó một mình…”

 

Chỉ vài ngày trước, anh đã nhìn thấy Kang Woo trong một cánh cổng hạng E. Vậy mà ngay sau lúc đó, anh ấy đã đánh bại hai người chơi dường như đã hoàn thành lần thức tỉnh thứ tư.

 

Kang Woo nhún vai và bình tĩnh trả lời.

 

"Tôi có một số việc phải làm, vì vậy tôi đã đến cổng hạng E."

 

"Woah! Tôi hiểu rồi! Vậy anh không phải là người mới ngay từ đầu sao?"

 

"Phải."

 

Dù mới trở thành một người chơi nhưng Kang Woo nói dối rất tự nhiên.

 

"Ha. Tôi đã hiểu tại sao anh nói rằng anh đã có một kế hoạch. Dù sao, cảm ơn anh rất nhiều. Nếu không có đàn anh Kang Woo, tôi chắc chắn đã ở trong tay của hai người đó."

 

"C-cảm ơn vì đã cứu chúng tôi."

 

Người thanh niên mất máu kia cúi đầu trước Kang Woo.

 

"Tôi tên là Kim Tae Hyun."

 

"Tôi là Oh Kang Woo."

 

"Haha! Tôi đoán đây là lý do tại sao họ nói rằng tôi nên cố gắng quen biết càng nhiều người càng tốt! Tôi sẽ không bao giờ tưởng tượng được rằng đàn anh Kang Woo lại là một người chơi cấp cao!"

 

TaeSoo phá lên cười trong khi làm mọi thứ trở nên ồn ào hơn.

 

Kang Woo mỉm cười khi nhìn TaeSoo, người đang cảm ơn anh trong điệu bộ làm ầm lên về điều đó.

 

"Tôi nhất định sẽ trả ơn anh vì những gì hôm nay, anh!"

 

"Được rồi."

 

“Tôi biết rằng danh tiếng của Hội Andras rất tệ, nhưng không ngờ họ lại làm chuyện như thế này…”

 

TaeSoo cau mày nhìn hai kẻ đã tấn công mình.

 

Anh ấy biết rằng danh tiếng của bang hội Andras rất tệ, nhưng anh ấy sẽ không bao giờ tưởng tượng được rằng họ có những người chơi hỗn loạn trong các thành viên của họ.

 

"Tôi sẽ báo cáo sự việc ngày hôm nay cho Biệt đội Hwagang!"

 

"Biệt đội Hwang?"

 

"Đó là một nhóm người chơi làm việc cho chính phủ. Nếu tôi thông báo rằng Hội Andras đã sử dụng những người chơi hỗn loạn, họ có thể sẽ tiến hành điều tra."

 

"Hừm..."

 

Kang Woo im lặng một lúc. Sau khi suy nghĩ kĩ về điều này, anh mở miệng.

 

"Đừng báo cáo sự việc ngày hôm nay."

 

"Hửm? Ý anh là gì, đàn anh Kang Woo?"

 

“Tôi sẽ đích thân giải quyết Hội Andras.”

 

Anh phải điều tra xem nghi lễ truyền Ma lực vào người đó là gì.

 

Nếu chính phủ tham gia, có lẽ anh ấy sẽ không thể dễ dàng điều tra được nữa.

 

"Hừm... Hiểu rồi."

 

TaeSoo gật đầu với vẻ mặt nặng trĩu.

 

Kang Woo bất ngờ trước phản ứng của TaeSoo.

 

'Có vẻ như anh chàng này thông minh hơn mình nghĩ.'

 

Anh ta có cách cư xử thô lỗ đến mức người ta có thể nghi ngờ liệu anh ta là quái vật hay người, nhưng có vẻ như anh ta đã nhanh chóng hiểu được ý định của anh.

 

'Cuộc trò chuyện sẽ ngắn thôi.'

 

Kang Woo nghĩ rằng anh ấy có thể điều tra chúng một cách thoải mái.

 

"Được rồi. Vậy thì quên chuyện đã xảy ra đi—"

 

Bịch-!

 

"Tôi, Kang TaeSoo, sẽ đi theo đàn anh và đích thân dạy cho những kẻ đó một bài học!"

 

"Cái gì?"

 

"Anh không phải chính tay muốn thực thi công lý sao? Giống như trong tiểu thuyết võ hiệp sao?!"

 

'Không hẳn.'

 

"Tôi thích tiểu thuyết võ hiệp lắm!"

 

'Vậy thì sao?'

 

"Tôi, Kang TaeSoo, đã thật sự cảm động trước khát khao công lý cháy bỏng của anh! Vì tôi nợ anh mạng sống của mình, nên tôi muốn dùng nó để giúp đỡ lý tưởng của anh!"

 

TaeSoo quỳ một chân xuống, ngước đôi mắt lấp lánh nhìn Kang Woo.

 

Kang Woo nhìn thấy bóng dáng ai khác đang đè lên người TaeSoo.

 

Kang Woo đặt tay lên trán xem xem anh ta có bị đau đầu không.

 

'Có chuyện gì với…'

 

Anh chàng giống Balrog này?

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương