Sự Trở Lại Của Frozen Player
-
Chapter 74 Nơi rìa thiên đường (2)
“Keuh… Kukuku…”
Torres cười như điên trước khi tắt thở.
… Mẹ kiếp?Thằng này nó bị điên à?
Seo Jun-ho nhìn chằm chằm hắn ta. Đôi mắt hắn ta trợn to, như thể vẫn cố chấp không thèm chết.
“Trông thế này cũng đẹp trai phết đấy. Cứ mở mắt thế đi.” Seo Jun-ho lau máu trên Hắc Long Nha bằng cách sử dụng quần áo của Torres, sau đó đưa tay lên trán của xác chết.
“Lời thú tội của người chết.”
[Lời thú tội của người chết đã kích hoạt.]
Seo Jun-ho ngồi bệt xuống sàn khi Máy phản chiếu ký ức xuất hiện trước mặt. Nữ hoàng băng giá nghiêng đầu.
“Cái này là “phim truyền hình” mà ngươi nói đến đó hả?”
“Không… Hình như đây là lần đầu tiên ngươi thấy cái này nhỉ?” Anh giải thích ngắn gọn về kỹ năng này, và cô ấy nhanh chóng cảm thấy hứng thú.
"Ôi trời! Quá kỳ diệu! Thế cái kỹ năng thần bí này cho phép nhìn thấu được toàn sinh mệnh của một cá nhân sao?”
“Đúng thế. Nhờ cái này thì ta có thể đào sâu nhiều thông tin còn chưa biết về lũ yêu vật. Cái tên này cũng không phải là kẻ cầm đầu tất thảy.” Torres cũng chỉ có thể là một trong những con cá nhỏ nhất tồn tại dưới trướng của lũ cầm quyền cao hơn mà thôi.
Mình sẽ xem lại toàn bộ kí ức của hắn để tìm ra manh mối nào đó hữu ích.
Anh bắt đầu phát lại ngay từ đầu — từ thời niên thiếu của Torres.
Hắn ta đã không có một tuổi thơ êm đềm sao. Khi trưởng thành, hắn làm việc như một người chơi, nhưng kỹ năng của hắn lại có giới hạn nhất định không thể bứt phá. Đó là lúc mặc cảm tự ti của hắn bắt đầu đâm rễ vào trong đầu.
“Hắn ta đã trở thành một tên yêu vật từ khoảng mười năm trước và hoạt động như một điệp viên.”
“Nghĩ lại cái lúc hắn ta bán đứng đồng đội của mình… Đúng là một con người vô tâm.”
Sau đó, hắn vướng vào vụ bê bối lớn ở tầng 2.
“Tên khốn này có dính líu đến cả Vụ án mất tích của Người chơi và Vụ việc Làng Ma luôn?”
Đó là một số bê bối lớn nhất đã bùng nổ. Torres đã sử dụng kỹ năng của mình để thao túng tâm trí của mọi người và gây ra vô số sự nhầm lẫn trong các cuộc điều tra tìm ra chân tướng.
“Và sau đó hắn nhận được một vị trí nhỏ ở Paradise như một phần thưởng.” Sau khi tạo dựng được lòng tin của Hiệp hội Ma quái trong mười năm, vài tháng trước thì hắn đã được thăng chức trở thành giám đốc cô nhi viện.
Cái nào đó hữu ích…
Đôi mắt của Seo Jun-ho chuyển động, xem xét từng chi tiết nhỏ nhất xuyên suốt quá trình phát lại cuộc đời của Torres.
“Có tám giám đốc điều hành cấp cao trong Hiệp hội Ma quái.” Nhưng không có thông tin về Chủ tịch, ngay cả cái tên Torres này làm giám đốc của Paradise mà vẫn không biết gì về các thành viên cấp cao đó. Thế là sao? Cái hiệp hội này lớn đến mức nào?
Anh bắt đầu nhận ra Hiệp hội Ma quái hành động thận trọng từng bước đến mức nào. Sau khi Bóng Ma đốt sạch gốc rễ của chúng, thì lũ này đã quyết định hoàn toàn giữ kín bí mật mọi hành tung của mình. Tất cả những gì anh biết về hệ thống phân cấp của chúng cũng chỉ vẻn vẹn là việc các thành viên nhận lệnh từ tám tên giám đốc điều hành kia.
Không ổn rồi. Này thì ít thông tin quá.
Cái tên Torres vô dụng thậm chí còn không biết Hiệp hội nằm ở đâu. Một tên giám đốc điều hành duy nhất mà hắn biết là “Chef”.
“Ký chủ, “chef” này không phải là đầu bếp đấy chứ?”
“Ừ, tuy có ý nghĩa giống nhau nhưng … Nó chỉ là một biệt danh kỳ lạ.” Anh chuyển mốc thời gian thành ngày Torres trở thành giám đốc.
* * *
Cốc cốc.
Torres gõ cửa văn phòng giám đốc, vẻ mặt căng thẳng.
- “Vào đi.”
Torres bước vào phòng và cúi đầu thật sâu.
“Rất vinh dự được gặp ngài, ngài Roxanne!”
“Cứ gọi ta là Chef. Ngươi có phải là Torres không?” Cô ta đang nhìn ra cửa sổ.
“Vâng, ngài Chef! Tôi là giám đốc mới của Paradise!”
Những câu trả lời tràn đầy năng lượng của hắn ta trông giống một tên mới chân ướt chân ráo vào nghề.
"Kỹ năng của ngươi là gì?"
“Tôi có thể thao túng tâm trí. Kỹ năng đó hạng A.”
“Thật sao? Nghe rất ngon đấy nhỉ.” Cô ta quay lại, nhưng lại không thể nhìn thấy được mặt mũi ra sao do ngược sáng quá gay gắt.
“Mmph…!” Khi bắt gặp ánh mắt của Chef, Torres lập tức quỳ sụp xuống đất, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Đó có vẻ như là một biểu hiện bình thường khi lũ yêu vật gặp một người khác mạnh hơn chúng rất nhiều.
“Không cần phải căng thẳng như vậy. Ta chỉ muốn nếm thử mà thôi.” Cô ta bật cười, đột nhiên xuất hiện một quả cầu nhỏ lơ lửng trước mặt. Cô ta há to miệng và nuốt một ngụm. “Mm… Thật là một mùi vị đặc biệt.”
Cô ta gật đầu hài lòng và lấy ra một cuốn sổ từ ngăn kéo, viết gì đó xuống giấy. “Ta khá là thắc mắc cần những nguyên liệu gì để tạo ra một hương vị như vậy đấy… Xem nào, những gì ta có bây giờ thì có làm ra được không nhỉ…”
Cô ta trầm ngâm suy nghĩ một lúc, nhưng cuối cùng vẫn gập quyển sổ lại. “Có vẻ ta vừa tìm thấy một công thức vô cùng hữu ích rồi. Cảm ơn ngươi đã dâng cho ta một thành phần tốt như vậy.”
“T-Tất nhiên rồi thưa ngài.”
“Về phần thưởng cho cống hiến này của ngươi … Được rồi. Để ta nói cho ngươi một điều thú vị vậy.” Cô ta dựa vào bệ cửa sổ. “Torres. Ngươi nghĩ Paradise được thành lập khi nào?”
“Theo như tôi biết, nó đã được tạo ra khoảng 24 năm trước.”
“Chính xác. Thế ngươi có biết tại sao nó được tạo ra không?”
“Ừm… Không phải là để nuôi dưỡng những yêu quái mạnh mẽ làm hậu duệ sao?”
Chef mỉm cười và lắc đầu. “Để làm ra những món ăn ngon, ngươi cần có những nguyên liệu tốt. Đối với Yêu cũng vậy.” Cô ta gõ móng tay vào cửa sổ. “Nhìn xem lũ trẻ đang chạy qung quanh kia đi. Chúng là lũ rác rưởi tài năng mà chúng ta nhặt được trên đường phố. Ngươi nghĩ mấy thứ nguyên liệu chất lượng thấp kém như thế kia mà có thể trở nên mạnh mẽ sao? Ngay cả khi cho chúng uống Yêu huyết tốt nhất đi chăng nữa?”
“… Tôi không nghĩ vậy.”
"Chính xác. Chúng không phải là người chơi. Ngay cả khi chúng ta cho chúng uống máu, chúng sẽ chỉ trở thành những con yêu vật nửa vời mà thôi.”
Cô ta mở một cuốn sách dày cộp trên bàn làm việc. “Trong 24 năm qua, Paradise đã tạo ra thành công 2.985 yêu vật. Thậm chí có tới 1.898 Yêu quái cấp 3 cũng không thể đánh thức khả năng của chúng. 1,082 Yêu quái cấp 2 mới có thể thành công. Và chỉ có đúng năm Yêu quái cấp 1 trở nên mạnh mẽ đáng kể.”
“À, và một trong số họ là đệ tử của ngài Nazad, Skeleton Mage.”
"Đúng. Trong bốn năm ta giám sát Paradise, anh ta là Yêu quái cấp 1 duy nhất được tạo ra.” Cô ta nói đầy tự hào. Cô ta gập sách lại. “Có vẻ như chúng ta lạc đề rồi.”
“Tôi vẫn đang nghe.” Torres nuốt nước bọt. Tim hắn đập thình thịch như nổi trống khi nghĩ đến việc biết được những bí mật mà không một tên yêu vật nào khác có thể biết được.
“24 năm trước, những Yêu tinh trốn thoát được đến vùng Biên giới và thành lập lên Hiệp hội. Nhưng họ vẫn hành động thận trọng từng bước một. Ngũ đại hùng tuy rằng đã chết, nhưng họ vẫn luôn sống trong nơm nớp lo sợ một ngày nào đó hồn ma của họ sẽ tìm về rồi giết sạch lũ tàn dư này. Đó cũng coi như một đặc trưng rất Bóng Ma đấy. Đánh cho kẻ thù sợ mất mật đến khi hắn ta chết rồi vẫn không hết sợ.”
“Khi Chủ tịch chứng kiến những yêu tinh còn lại đó luôn sống trong sợ hãi, họ đã ra quyết định rằng chúng ta cần quyền lực. Sức mạnh bất diệt, có sức tàn phá khủng khiếp, có thể chiến đấu chống lại Ngũ đại anh hùng ngay cả khi bọn họ quay trở lại! Tất cả mọi người khi đó đều bắt đầu nhớ lại khả năng của một kẻ thù có sức áp đảo kinh khủng nhất mà họ đã từng đối mặt. Và họ đều nhận định kỹ năng nguyên tố mạnh nhất chính là Kẻ canh giữ màn đêm.”
“… Đ-đợi đã. Vì vậy, Paradise được thành lập để tạo ra Bóng Ma thứ hai?” Torres sốc nặng. Hắn chưa bao giờ tưởng tượng đến cái nơi thần bí khủng bố này lại được tạo dựng nên bởi vì một lí do như vậy.
“Phụt, khó tin đến vậy sao? Nghĩ thử một tí mà xem. Nếu chúng ta có được dù chỉ một nửa… Không, thậm chí một phần tư sức mạnh đó, điều gì sẽ xảy ra? ”
“… Nếu được kết hợp với năng lượng Yêu tộc thì người sở hữu sẽ trở thành yêu quái mạnh nhất trong lịch sử.”
“Chính xác.” Chef vỗ tay. “Vì mục đích đó, Yêu tộc bắt đầu làm việc thâu đêm suốt sáng, không quản ngày đêm, nhưng tất cả các thí nghiệm đều thất bại. Cơ hội để những đứa trẻ mồ côi không có tài năng thức tỉnh một kỹ năng mạnh như vậy gần như là 0%. Đó là lý do tại sao t phải xuống tầng 1. Ta không thể cứ ngồi một chỗ rồi chờ cơ hội đến được. Ta cần phải tự tay tạo ra một kỹ năng Bóng tối hoàn hảo nhất.”
“Ah…!” Torres thốt lên. “Vậy là ngài dự định sử dụng Hương vị hoàn mỹ (S).”
“Bingo.”
Chef có thể hiện thực hóa các kỹ năng của người khác và thử dùng chúng. Nếu mấy kỹ năng đó là hạng F hoặc thấp hơn, cô ta thậm chí có thể tự mình sử dụng chúng. Không chỉ vậy, cô ta có thể kết hợp các kỹ năng lại để “xào nấu” một kỹ năng mới có thứ hạng được đề cao rất nhiều. Về lý thuyết, cô ta thậm chí có thể tạo ra kỹ năng cấp S của riêng mình.
“Nhưng thực phẩm nào mà chẳng có ngày hết hạn." Cô ta thở dài. "Các kỹ năng hạng F chỉ kéo dài trong hai tháng." Ngay cả khi cô ta sao chép chúng đi chăng nữa thì vẫn sẽ biến mất sau thời gian đó. Chính vì vậy cô ta phải bắt cóc trẻ em hai tháng một lần vì làm nấu một món ăn quan trọng như vậy luôn cần nguyên liệu tươi mới.
“Nơi này thực sự là thiên đường đối với ta.” cô ta nói, vuốt ve bàn bằng những ngón tay thon dài duyên dáng của mình. “Thật khó để tìm được một nơi có nhiều nguyên liệu tươi ngon như ở đây đấy.”
“Vậy thì… ngài quay trở lại tầng 2 là do ngài đã thành công rồi sao?” Torres cẩn thận hỏi. Cô ta đã ở tầng 1 được bốn năm mặc dù là giám đốc điều hành. Không thể đoán được cô ta đã luyện bao nhiêu kỹ năng trong thời gian đó.
Chef lắc đầu. “Ta đã thất bại trong việc tạo lại Kẻ canh giữ màn đêm. Tương tự nhất là yếu tố Bóng tối. ”
"Ah…! Tôi đã nghe nói rằng ngài đã ban cho Shadow Brothers khả năng đó. ”
“Vẫn là một thất bại. So với kỹ năng của Bóng Ma, chúng không hơn gì rác rưởi.”
Cô ta đột nhiên bắt đầu cười. “Hì hì, đơn giản thôi. Ta không còn cần phải lãng phí thời gian của mình ở đây nữa rồi.”
"Đó là bởi vì Bóng Ma đã trở lại sao?"
"Tất nhiên. Thay vì cố gắng tạo ra một kỹ năng ở tầng 1, việc đợi ở tầng 2 cho đến khi hắn ta xuất hiện sẽ dễ dàng hơn nhiều ấy chứ.” Cô ta rất mong đợi được nếm thử mùi vị của kỹ năng Kẻ canh giữ màn đêm, vậy là cô ta có thể dễ dàng tái tạo một cái khác tương tự nó.
“Ahh, ta không biết nó sẽ có mùi vị như thế nào… Thật phấn khích.”
Cô ta liếm môi, toàn thân run rẩy vì hưng phấn.
* * *
“… Ngừng sử dụng kỹ năng.” Seo Jun-ho thì thầm. Anh lấy tay lau mặt. Sau khi nghe sự thật, mọi suy nghĩ của anh đều lộn xộn hết cả lên.
Nơi chết tiệt này ... được tạo ra bởi vì mình?
Anh cảm thấy như có một tảng đá đè lên ngực mình. Paradise được thành lập để tạo ra một bản sao của anh sao?
“Cái lũ này đã biến hàng nghìn đứa trẻ thành những con quái vật…”
Bởi vì anh.
“Lũ chó má này!” Anh đấm vào tường, nghiến răng nghiến lợi nhưng vẫn không thể làm nguôi đi cơn tức đang cuồn cuộn.
“Ký chủ… cái này cũng đâu phải là lỗi của ngươi” Cô nhẹ nhàng nói.
“Ta vẫn cảm thấy quá mức tồi tệ.”
Hiện thực không phải lúc nào cũng ngọt ngào. Và lần này, nó làm cho toàn bộ miệng của anh khô đi vì chua xót.
“Một khi trở thành một con yêu vật…” Thì không thể quay lại thành người nữa. Anh đã phát hiện ra điều này khi đang săn tìm vô số yêu vật trong quá khứ, chính Deok-gu cũng đã xác nhận rằng điều đó là không thể.
Thế là tất cả những đứa trẻ đã phải chịu đựng vì mình... Những đứa trẻ vô tội đó...
Anh phải giết chúng bằng chính đôi tay của mình, ngay cả khi anh không muốn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook