Sự Trở Lại Của Frozen Player
-
Chapter 122 Cuộc thi săn Kobolds (3)
Chương 122: Cuộc thi săn Kobolds (3)
Cót két.
Sợi xích dày trên tay nắm của cổng phía Đông lần đầu tiên được tháo ra trong vòng nhiều tháng qua. Trước cánh cổng này có một con hào lớn, đó là thứ khác biệt của vị trí này so với các cổng khác
"Anh bạn, không biết đã bao lâu rồi kể từ lần cuối cùng ta đi qua cổng phía Đông nhỉ."
“Tôi nghĩ cũng phải được ít nhất nửa năm rồi. Trước đây, lối đi này thực sự được sử dụng rất thường xuyên vì nó đi thẳng trực tiếp tới Dãy Hainal. "
"Chà, mọi người sẽ lại có thể sử dụng nó lần nữa khi chúng ta loại bỏ tất cả những con Kobolds đó."
Có vẻ kỳ lạ khi chỉ có một con hào ở một phía của các bức tường thành, nhưng Lãnh chúa Thành phố Gilleon đã ra lệnh xây dựng nó vì đã có vô số cuộc tấn công của đám quái vật từ dãy núi Hainal trong suốt lịch sử của thành phố. Sau khi hào được xây dựng xung quanh cổng phía Đông, chúng hoàn toàn bị phong toả, vì chúng cũng không thể qua lối cổng phía Bắc và phía Nam. Nhờ quyết định táo bạo của người đó, những con quái vật đã không thể làm hại Thành phố ngay cả khi chúng tràn xuống núi. Tất cả những gì Gilleon cần phải làm là khóa cổng lại.
"Tôi nghe nói rằng một nhóm lớn đám Kobolds đã đến tận ngọn đồi đằng kia vài tháng trước."
“Chết tiệt, thật đáng sợ. Vậy chuyện gì đã xảy ra chứ?"
“Theo anh thì chuyện gì đã xảy ra chứ? Các Hiệp sĩ đã giết hàng chục con trong số chúng và đánh đuổi chúng đi ”.
“Chà… Kobolds vẫn chỉ là Kobolds mà thôi.”
Những người tham gia đều đang có tinh thần cao. Kobolds thường được so sánh với những con yêu tinh, và chúng cũng là con mồi phổ biến ở Tầng 1.
"Nghe đây!" Phivir hét lên từ tháp pháo khi ông ta nhìn xuống những người đàn ông đang tụ tập bên dưới.
Bam bam!
“Chiến dịch này có thể kéo dài nhiều ngày và có vẻ như là một cuộc hành trình không có hồi kết. Nhưng nếu các anh tiêu diệt hết những con Kobolds hung ác đó và quay trở lại với cái đầu ngẩng cao, Gilleon sẽ không bao giờ quên sự phục vụ của các anh đâu!” Ông đập mạnh vào vai hai hiệp sĩ bên cạnh. “Những Hiệp sĩ của Gilleon, Weaver và Rhodi, sẽ dẫn dắt tất cả mọi người trong cuộc chinh phạt này.”
Hầu hết những người tham gia đã biết về các kỹ năng của hai hiệp sĩ. Chúng đã được họ sử dụng trong bài kiểm tra diễn ra vài ngày trước. Không có gì ngạc nhiên khi chẳng có ai phản đối vai trò lãnh đạo của họ.
'Thành phố Gilleon là đơn vị tổ chức sự kiện này kia mà.'
'Sẽ không hợp lý gì cả nếu Người chơi hoặc Mạo hiểm giả nắm giữ các vị trí quyền lực.'
'Tôi đã mong đợi một hoặc hai Hiệp sĩ sẽ đồng hành với chúng ta.'
Tiếng vỗ tay chào mừng tràn ngập khắp đám đông. Phivir gật đầu nặng nề và nói một lời tạm biệt cuối cùng. “Xông lên đi. Chúc cho tất cả các anh sẽ quay trở về an toàn ”.
Weaver và Rhodi bước xuống từ tháp pháo và dẫn đầu.
"Đi nào!"
“Chúng tôi sẽ bỏ lại phía sau nếu có bất kì ai không theo kịp tốc độ, vì vậy hãy bám sát đoàn người nhé!”
Đồng thời, một thông báo xuất hiện trước mặt tất cả Người chơi.
[Bạn đã đăng ký tham gia sự kiện của Gilleon - Cuộc thi săn Kobold.]
[Bạn có thể kiểm tra tiến trình của mình bằng lệnh “kiểm tra Đóng góp”.]
***
Ba mươi phút sau khi băng qua cây cầu hào rộng, họ đến ngọn đồi mà họ nhìn thấy từ trong thành phố.
"Đây có phải là lối vào Dãy núi Hainal không?"
"Khỉ thật, tôi ghét đi bộ đường dài."
“Chỉ cần cầm cự thêm một chút nữa thôi. Bia Hainal Mountain là loại tốt nhất, nhưng giá bán chúng đã tăng vọt kể từ khi lối vào phía Đông bị chặn. ”
"...Có thật không? Tôi sẽ phấn đấu vì món bia đó. Chỉ có bia thôi. "
Không có gì ngạc nhiên khi không ai trong số những người tham gia cảm thấy mệt mỏi sau nửa giờ đi bộ. Thực tế, tư thế và biểu cảm của họ đều toát lên sự tự tin.
'Tất nhiên, họ sẽ như thế này …'
Những người tập trung ở đây đều là những cựu binh, những người luôn tự tin vào khả năng của mình. Rốt cuộc, họ đã chứng tỏ được mình bằng một trận đấu tay đôi. Không chỉ vậy, mục tiêu chinh phục của họ chỉ là những con Kobolds, là những con quái vật cấp thấp mà họ đã từng chiến đấu nhiều lần trước đó. Sẽ là kỳ quặc nếu như có bất kì ai trong số bọn họ tỏ ra lo lắng thay vì tự tin.
'Nhưng nếu Kobold ở vùng núi cũng mạnh như Kobold Máu lần trước ...'
Mọi thứ sẽ không dễ dàng, không, nó sẽ vô cùng khó khăn. Theo những gì họ biết, có ít nhất một nghìn con Kobolds ở dãy núi Hainal.
"Nếu chúng sở hữu quân số đông như vậy, thì hẳn cũng sẽ có nhiều Kobolds cấp cao hơn."
Chẳng hạn như Nhà vô địch của Kobolds mà chính Seo Jun-Ho đã giết chết. Anh bắt đầu lo lắng về bầu không khí vui vẻ đã phát triển giữa những người tham gia.
“Mọi người ở đây vô tư quá. Mặc dù đội hình là ngẫu hứng, nhưng nó trông không giống một đội quân đúng nghĩa trong bất kỳ sự tưởng tượng nào, ”Nữ hoàng băng thì thầm với anh ta.
Seo Jun-Ho cười khổ, nhưng chỉ vì cô ấy đã đúng. "Chà, chúng ta sẽ thấy khi trận chiến bắt đầu."
Anh ta che phủ cơ thể mình bằng Hắc Giáp. Có lẽ vì sức mạnh mà anh ta toát ra quá to lớn, những người xung quanh đã phải lùi bước.
"Tạm dừng lại!"
Cuối cùng Weaver đã đưa ra mệnh lệnh đầu tiên của mình hai giờ sau khi họ rời Gilleon. Đội hình bắt đầu tản ra, và họ dừng lại ở giữa một ngọn đồi dốc. Anh nhìn lên đỉnh núi, nơi được bao phủ bởi những bụi rậm và cây cối. Anh ta cởi vỏ thanh kiếm của mình với một tiếng xoẹt sắc lẹm.
Thấy vậy, những Người chơi và Mạo hiểm giả cũng nhận ra điều gì đang xảy ra và nhanh chóng bắt đầu sẵn sàng chiến đấu.
"Tôi có thể ngửi thấy chúng."
"Đó là mùi hôi thối của Kobolds."
"Các giác quan của các Hiệp sĩ nhạy bén hơn rất nhiều so với của chúng ta."
Seo Jun-Ho thực sự là người đầu tiên nhận thấy sự hiện diện của Kobolds. Anh ta tìm kiếm trong hành trang của mình.
'Mình nên làm gì nhỉ?'
Đây là lần đầu tiên anh ta tham gia vào một chiến dịch như thế này. Vì vậy, anh đã dành vài ngày qua để nghiên cứu các sự kiện tương tự trong lúc nghỉ ngơi.
'Mình có nên dốc toàn lực ngay từ đầu và thu thập nhiều điểm Đóng góp nhanh nhất có thể. Hay là… mình có thể bắt đầu chậm rãi hơn để có thể tránh những người cấp thấp hơn cản trở?'
Anh ta không thể quyết định cái nào tốt hơn cái nào. Rốt cuộc, khi xảy ra những sự kiện này, những con quái vật cấp cao hơn luôn xuất hiện sau đó. Đó là lý do tại sao những người tham gia mạnh mẽ hơn thường không bận tâm đến việc lãng phí nhiều năng lượng ngay từ đầu. Họ không muốn mất điểm khi dồn sức vào những quái vật cấp thấp hơn, thứ sẽ giữ lại điểm Đóng góp của họ.
'Được rồi. Mình sẽ chỉ quan sát xem mọi thứ diễn ra như thế nào trước đã.'
Dù sao cũng có một người mà anh ấy muốn quan sát trong trận chiến. Seo Jun-Ho quyết định rút ra một chiếc khiên nhỏ và một con dao găm. Anh gắn chặt chiếc khiên vào cổ tay trái của mình, giống như một chiếc đồng hồ.
“Đám Kobolds đang đến gần! Duy trì đội hình! ”
"Chúng tới rồi!"
Giọng nói giận dữ của các Hiệp sĩ vang lên từ phía đội tiên phong. Vào lúc đó, những con Kobolds ẩn náu trong các bụi cây và bụi rậm bắt đầu lao xuống đồi. Có nhiều con đến nỗi nhìn từ xa chúng giống như những đàn kiến.
"Chúng có bao nhiêu con vậy?"
"Có phải tất cả đám Kobolds trên núi đều xuống đây cùng một lúc không?"
Khuôn mặt của những Người chơi bắt đầu chùng xuống trong khi họ nhanh chóng chuẩn bị cho trận chiến. Seo Jun-Ho liếc nhìn qua ngọn đồi, kiểm tra những con Kobolds.
"Chúng không phải là những con Kobolds Máu."
Đám quái vật đang lao về phía họ chỉ là những con thuộc loại bình thường; loại mà Người chơi và Mạo hiểm giả có thể dễ dàng giết chết.
Những người đầu tiên chúng đụng độ là hai Hiệp sĩ ở phía trước.
"Chỉ mới vài tháng trước bọn ta đã đuổi các ngươi chạy vắt chân lên cổ!"
"Giờ chúng ta sẽ dạy cho các ngươi một bài học nhớ đời!"
Mỗi khi các Hiệp sĩ vung kiếm, họ lại phạt bay một đám Kobolds. Họ bắt đầu phóng ngựa lên đồi, tàn sát những con Kobolds trên đường đi.
"N-này, các Hiệp sĩ sẽ lấy tất cả các điểm Đóng góp mất!"
"Tấn công!"
"Chết tiệt! Những con Kobolds sẽ không hồi sinh trở lại đâu!"
Không ai có vẻ bị dọa sợ bởi viễn cảnh phải chiến đấu với lũ Kobolds. Khi họ nhìn thấy cơ hội nhận được điểm Đóng góp, họ bắt đầu vung vũ khí một cách hào hứng.
“Hahahaha! Điều này thật dễ dàng! ”
“Chỉ 1 điểm cho mỗi Kobold sao? Ít quá! ”
"Chết tiệt, những kẻ tấn công tầm xa có lợi thế hơn ở đây!"
Trong khi đội tiên phong chiến đấu với Kobolds, Seo Jun-Ho và những người khác ở hậu phương đã ở chế độ chờ. Nhưng ngay sau đó, những con Kobolds leo lên cây để bao quanh họ và tấn công họ từ một phía khác.
"Tuyệt đấy!"
'Mình cứ tưởng rằng mình sẽ không thể kiếm được chút điểm Đóng góp nào trong vài đợt đầu, nhưng chính chúng đã vác xác đến đây.'
"Kieeeek!" Một con Kobold từ trên cây vung rìu đá nhắm thẳng về phía đầu của Seo Jun-Ho. Anh ta nhanh chóng chặn lại bằng khiên của mình và vung dao găm của mình.
Rắc!
Lưỡi kiếm xé nát cằm và hộp sọ của Kobold, giết chết nó ngay lập tức.
'Có gì đó sai sai đang xảy ra.'
Đôi mắt của Seo Jun-Ho nheo lại khi anh ấy nhìn quanh chiến trường. Kobolds không được biết đến một cách chính xác về sự dũng cảm và liều lĩnh của chúng. Trên thực tế, hầu hết mọi người đều tranh luận về việc liệu chúng có nhát gan hơn đám yêu tinh hay không.
"Không phải những con Kobolds này đang hành động hơi kỳ lạ sao? Tại sao chúng lại đổ hết về đây trong khi rõ là chúng biết rằng chúng sẽ bị giết?"
"Tôi không biết. Nhìn chúng mà xem… Tôi nghĩ chúng đã bị bỏ đói vài ngày rồi.”
“Hm, vậy chúng nghĩ rằng chúng ta sẽ trở thành những con mồi dễ dàng vì chúng ta đang ở phía sau? Điều đó làm tôi kinh tởm."
Những người tham gia bắt đầu nghi ngờ rằng có điều gì đó đang xảy ra, nhưng họ nhanh chóng mất hứng thú. Những con Kobolds quá yếu để gây ra sự nghi ngờ cần thiết. Rốt cuộc, nếu kiến có hành động hơi kỳ lạ, con người cũng sẽ không quan tâm đến chúng.
'Ô phải rồi…'
Seo Jun-Ho không thấy Baek Geon-Woo ở đâu. Anh ta quay đầu xung quanh để tìm người đó.
Bam!
Những nắm đấm của Baek Geon-Woo lướt nhanh trong không khí. Có lẽ là do đối thủ của anh ta là những con Kobolds, nhưng anh ta có vẻ mạnh hơn nhiều so với lúc chiến đấu với Weaver.
"Thực sự, không tệ ..."
Tất nhiên, con đường anh ấy đã đi không hề đẹp đẽ. Nhưng anh ấy vẫn khá tốt ngay cả khi so sánh với những Người chơi mà Seo Jun-Ho đã gặp ở Tầng 2. Tuy nhiên, nó sẽ trở nên phức tạp hơn khi bạn xem xét sự thật rằng anh ta đã mất tới mười sáu năm để đạt được cấp độ này.
"Kyaaak!"
Seo Jun-Ho đã đâm vào cổ họng của một con Kobolds bay tới mà không hề quay lưng lại với Baek Geon-Woo. Đôi mắt anh đang dán chặt vào anh ta.
"Anh ấy có một nền tảng tốt." Seo un-Ho có thể hiểu rằng anh ta đã trải qua quá trình luyện tập như thế nào trong mười sáu năm chỉ qua những cú đấm anh ta vung lên.
“... Những cú đấm đó mang theo cả gánh nặng của thời gian,” Nữ hoàng băng nhận xét.
“Hầu hết chúng đều chậm chạp và không mấy phức tạp, nhưng anh ta đặt trái tim của mình vào từng cú đấm. Nếu bị đánh, nạn nhân sẽ cảm thấy nó xuyên thấu tận xương tủy của mình. "
Trên tất cả, anh ta thích thái độ của Baek Geon-Woo. Mặc dù những con Kobolds yếu hơn anh ta rất nhiều, anh ta vẫn đang dốc toàn lực vào từng cú đấm.
‘Anh ta đã làm điều tương tự trong cuộc chiến với Weaver. Anh ta có lẽ luôn sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình. '
Đó là điều mà anh ta có thể cải thiện… Seo Jun-Ho cười toe toét và bắt đầu vung dao găm của mình mạnh hơn nữa. Ngay cả khi Seo Jun-Ho không giúp đỡ gì, Baek Geon-Woo vẫn sẽ có thể phá vỡ bức tường trước mặt anh ta. Seo Jun-Ho có thể nhìn thấy ở người đó tinh thần chiến đấu mà anh đã thấy ở Gilberto từ lâu.
'Nếu mình đưa cho anh ta một số lời khuyên, mình chắc chắn rằng chúng sẽ có lợi …'
Nhưng anh ta sẽ quyết định có giúp anh bạn kia hay không sau khi xem tiếp một lúc nữa. Seo Jun-Ho dùng khiên đập vào đầu con Kobold cuối cùng.
"... Chờ đã, tất cả bọn chúng đã chết hết rồi sao?"
"Chết tiệt! Tôi chỉ săn được có năm con thôi! ”
“Chậc chậc. Có lẽ nên đi trước và nắm bắt cơ hội. Những người ở đó có lợi thế lớn hơn nhiều. "
"Tôi sẽ đi cùng anh. Chúng tôi sẽ không nhận được bất kỳ điểm Đóng góp nào khi bảo vệ phía sau. ”
Trận chiến đã kết thúc. Trong khi mọi người đang cười nói và uống nước, Seo Jun-Ho có vẻ lo lắng khi nhìn lên núi. Anh nhận thấy rằng có một vài con Kobolds đứng đó, quay lưng về phía mặt trời.
“Đó có phải là… những con Kobolds không?”
Chúng thậm chí còn được trang bị đúng cách, giống như Người chơi. Chúng nhìn xuống chiến trường, sau đó quay người bỏ đi. Một vài người chơi khác bắt đầu thì thầm khi họ nhìn những con quái đó rời đi.
“Này, cậu có thấy không? Tôi không nhìn rõ vì mặt trời, nhưng có thứ gì đó ở trên đó… ”
“Chẳng phải Seo Jun-Ho vừa nói rằng đó là Kobolds Máu sao?”
“Nào, có lẽ anh đã hiểu lầm rồi. Tôi chưa bao giờ nghe nói về việc những con Kobolds Máu được phát hiện ở khu vực này. "
"Chẳng phải Kobolds Máu đã xuất hiện ở Ngoại thành rồi sao?"
“Ugh, tôi có linh cảm không tốt về điều này. Nếu đó thực sự là những con Kobolds Máu, tôi sẽ bỏ cuộc."
Hai Hiệp sĩ quan sát lại ngọn núi, sau đó quay lại với các chiến binh và cố gắng trấn tĩnh họ.
“Tất cả các bạn đã chiến đấu tốt. Đó là một chiến thắng áp đảo! ”
"Với tốc độ này, chúng ta sẽ chỉ mất vài ngày ... Không, chúng ta thậm chí có thể giết tất cả damd Kobolds đó vào ngày mai."
Họ đã giết 500 con Kobolds trong trận chiến đầu tiên mà không có một thương vong nào. Đó thực sự là một chiến thắng áp đảo.
“Ký chủ,” Nữ hoàng băng nói với một tông giọng trầm. “Tôi nghĩ có điều gì đó thật kỳ lạ. Tôi có cảm giác rằng chúng chỉ đang thử nghiệm khả năng chiến đấu của chúng ta mà thôi. ”
"...Tôi cũng nghĩ thế."
Những con Kobolds của ngọn núi này thật kỳ lạ. Những cuộc đấu súng máu me mà anh ta đã chiến đấu với Hakan vài ngày trước gần như không có tổ chức như vậy.
"Nhưng vừa rồi, họ có vẻ như đang hành động theo lệnh ..."
Anh chợt nghĩ đến thủ lĩnh của những yêu tinh bóng tối mà anh đã gặp trên Trái đất, Rodomir. Nếu các Kobolds được dẫn dắt như một vị tướng mạnh mẽ như anh ta, thì đó sẽ là một lời giải thích khả thi cho những chuyển động kỳ lạ của Kobolds.
"Chỉ là ai vậy?"
Ai có thể tổ chức những con Kobolds không thông minh, hèn nhát?
Anh ta cảm thấy như bản năng đang mách bảo chính mình — Đừng mất cảnh giác.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook