Sự Trở Lại Của Frozen Player
Chapter 113 Huấn luyện đặc biệt (2)

Chương 113: Huấn luyện đặc biệt (2)

 

Hầu hết những Người chơi thiếu kinh nghiệm đều đánh giá thấp mấy con slime. Trong hầu hết các phương tiện truyền thông như tiểu thuyết, phim ảnh và truyện tranh, chúng thường được miêu tả như những con quái vật nhỏ bé, dễ thương và vô hại, chẳng có tác dụng gì ngoài làm chảy quần áo bằng chất dịch của chúng. Nhưng những Người chơi kỳ cựu biết rõ rằng chúng nguy hiểm hơn thế rất nhiều. Dù bản thân có mạnh đến đâu đi chăng nữa, họ cũng luôn ý thức được rằng phải cẩn thận trước khi bị đám quái đó bao vây.

 

“Tôi chưa bao giờ bị bao vây bởi một bầy slime trước đây… Trải nghiệm này có vẻ khá mới mẻ.” Seo Jun-Ho lẩm bẩm, nhìn qua mười hai con slime đang thiết lập đội hình bao quanh họ. Mặc dù tất thảy chúng nhằm phục vụ mục đích kiểm tra mức độ quyền năng của Nữ hoàng băng, nhưng anh cảm thấy cũng có chút hơi quá đáng.

 

“ Ký chủ, đừng đánh giá thấp tôi chứ.” cô nói một cách chẳng chút ngần ngại. Thế rồi, chỉ bằng một cái chỉ tay, cô ấy khiến cho nhiệt độ xung quanh chỗ đó giảm mạnh, ngay lập tức đóng băng cứng đám slime.

 

Tách!

 

Khi cô ấy đập hai tay mình vào nhau, đám slime đang đông cứng thành băng liền vỡ tan thành bụi.

 

"Ồ…"

 

Vì cơ thể của slime chủ yếu được cấu thành từ chất lỏng, nên các Kỹ năng sử dụng nguyên tố băng hẳn là thiên địch của chúng.

 

“Đây là sức mạnh của tôi. Anh thấy sao?" cô hỏi trong khi hất cằm. Cô ấy đã xử lý gọn gàng mười hai con quái chỉ bằng một cái búng tay.

 

Nhưng, thay vì khen ngợi cô ấy, Seo Jun-Ho lại phàn nàn. “Tôi thấy sao ư? Thật là một mớ hỗn độn... ”Anh khẽ thở dài khi đào bới những mảnh băng vẫn còn là slime cách đây chỉ vài phút. "Nhiệm vụ yêu cầu rằng ta phải mang về tới 100 cái lõi của lũ slime đầm lầy, nhưng cô lại đập nát bét hết chẳng chừa thứ gì."

 

“À ừ nhỉ, ta cần lấy lại mấy cái lõi…” Nữ hoàng băng nhận ra sai lầm của mình. “Không sao, chúng ta hãy tiếp tục ở khu vực tiếp theo. Lần này tôi sẽ sử dụng Kỹ năng của mình một cách đúng đắn hơn."

 

"Đừng tiếp tục làm nổ mấy cái lõi là được."

 

Seo Jun-Ho từ tốn đi bộ quanh khu đầm lầy, vào vai một cái đèn hiệu để thu hút đám slime. Khi anh ta đã tập hợp được khoảng hai mươi con, Nữ hoàng băng lại búng tay một lần nữa.

 

Rắc! Rắc!

 

Lần này cô đã thử một kiểu tấn công khác. Những mũi gai nhọn bằng băng hình thành trong không khí và xuyên qua cơ thể lũ slime. Khi gai băng trồi ra khỏi cơ thể chúng, mấy cái lõi cũng được đẩy ra theo.

 

“ Ồ, vậy tức là, cô đã nghĩ tới việc đẩy lõi của chúng ra trước thay vì tiêu diệt luôn? Không tệ." Giống như con người không thể sống thiếu trái tim, slime cũng sẽ chết khi lõi của chúng bị phá hủy. Những con slime đầm lầy cố gắng bò về phía trước, nhưng chúng lập tức bị đập tan thành bụi. Seo Jun-Ho gật đầu trong khi quan sát xung quanh. “Cô nhanh hơn tôi rất nhiều trong việc sáng tạo ra những đòn tấn công đột biến, thêm vào đó, chúng có độ chính xác rất cao. Tuy vậy…"

 

Tốc độ ra đòn quá chậm. Hầu hết những Người chơi ở khu vực Biên giới này sẽ dễ dàng né được những đòn tấn công đó.

 

Anh ta biết lý do tại sao lại như vậy. “Hẳn đó là vì cô là một Tinh linh Sơ cấp…” Seo Jun-Ho bắt đầu.

 

“Tôi là một Đại Tinh linh.” cô sửa lại.

 

"...Phải rồi. Nhưng ngay cả khi cô là một Đại Tinh linh, cô vẫn đang là một Tinh linh, vì thế, cô đã chậm hơn rất nhiều so với lúc ở hình dạng nguyên thủy. "

 

“K-Không phủ nhận được.” cô lẩm bẩm.

 

Tsk. Cô đã bị giảm sức mạnh ngay từ khi cô không còn là kẻ thù của tôi và trở thành đồng minh."

 

Khi họ chiến đấu tại Tổ, Nữ hoàng băng đã sử dụng sức mạnh ma thuật của chính mình để sử dụng các Kỹ năng của mình. Những mũi giáo băng của cô ấy có tốc độ kinh khủng nên rất khó để xử lý và né tránh chúng kịp thời. Nhưng bây giờ, sức mạnh của cô ấy bắt nguồn từ năng lượng tinh thần của Seo Jun-Ho. Vì chính nguồn năng lượng của cô ấy đã thay đổi, nên chất lượng các Kỹ năng của cô cũng tự nhiên giảm xuống theo.

 

“Khách quan mà nói, tôi không nghĩ phóng giáo băng là hình thức tấn công tốt nhất cho cô tại thời điểm này.” Seo Jun-Ho nói.

 

"...Tôi biết mà." Nữ hoàng băng đáp lại lời anh một cách chán nản. "Tất cả những gì tôi có thể làm bây giờ chỉ là hỗ trợ anh trong trận chiến mà thôi." Tất cả những gì cô có thể làm cho anh ta là hạ nhiệt độ, đóng băng mặt đất, giữ chân kẻ thù hoặc tạo ra các khiên chắn che bớt đòn tấn công của địch.

 

“Sao cô trông ỉu xìu thế? Những thứ cô có thể làm được vẫn là một sự giúp đỡ to lớn đối với tôi." Anh không chỉ nói điều đó để làm cho cô ấy cảm thấy tốt hơn, mà đó thực sự là những lời xuất phát từ đáy lòng. Tinh linh là một đồng minh đáng tin cậy trên chiến trường mà anh luôn có thể đặt niềm tin rằng họ sẵn sàng hỗ trợ anh. “ Thế thì, bây giờ chúng ta tạm quyết định rằng cô sẽ là người hỗ trợ nhé… Còn lũ golem băng thì sao?” anh ta lên tiếng hỏi.

 

Những con golem mà cô ấy triệu hồi trong Hang Thử thách chỉ đơn thuần là ảo ảnh, nhưng chúng đã có thể chặn Rahmadat Khali. "Tôi không thể quan sát rõ vào lần trước bởi vì lúc đó tôi phải chiến đấu."

 

“ Thực ra mà nói, chúng khá là hữu dụng.” Nữ hoàng băng nói một cách bẽn lẽn. Cô khẽ vỗ hai tay vào nhau. Hơi nước trong không khí đóng băng ngay lập tức, tạo ra bốn con golem băng.

 

Chà…” Seo Jun-Ho chậm rãi đảo mắt nhìn quanh những tạo vật khổng lồ đó. Chúng lớn hơn anh ta rất nhiều; cao tới khoảng 250 cm và to gấp ít nhất là ba lần so với anh ta. “Tôi không nhận ra rằng chúng to lớn đến như vậy. Có vẻ khá đáng sợ."

 

Anh ta cũng rất ưa thích việc chúng được làm bằng băng. “Chúng là những kẻ đỡ đòn hoàn hảo.” anh nói. Anh mỉm cười khi nhìn lên chúng. “Lần trước đám này di chuyển khá nhanh. Chúng có khả năng suy nghĩ không? ”

 

"Dĩ nhiên là có, nhưng trí thông minh của chúng rất, rất thấp." Cô ấy di chuyển ngón tay trỏ của mình từ bên này sang bên kia, và đầu của những con golem quay theo ngón tay của cô ấy. “Vì vậy, nếu chúng ta quyết định sử dụng chúng trong trận chiến, sẽ thuận tiện và hiệu quả hơn nếu tôi tự mình điều khiển chúng."

 

“À, vậy là chúng không có khả năng tự chủ sao…” Seo Jun-Ho cân nhắc thứ gì đó trong một lát. “Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta huấn luyện chúng làm gì đó?"

 

“Tôi không chắc nữa… Nếu chúng ta làm một điều gì đó lặp đi lặp lại, có lẽ chúng sẽ học được. Tôi chưa bao giờ thử làm thế, vì vậy tôi không biết câu trả lời chính xác."

 

"Chúng ta hoàn toàn có thể dành thời gian để thử làm thế mà." Đôi mắt của Seo Jun-Ho lấp lánh như một đứa trẻ đang ngắm nhìn một món đồ chơi mới.

 

Chỉ có một lý do duy nhất giải thích cho việc anh ta vẫn chưa bắt đầu săn quái vật cấp cao.

 

'Bất kể chỉ số của mình cao đến đâu, mọi thứ cũng vẫn có thể trở nên nguy hiểm nếu chúng tấn công bằng số lượng áp đảo.'

 

Anh ta không có bất kỳ đồng đội nào để làm nhiệm vụ bọc hậu cho mình. Ngay cả khi anh ta cố gắng tìm một ai đó, anh ta sẽ rất vất vả trong việc che giấu bớt những Kỹ năng của mình và cả những bí mật nữa. Tuy nhiên, mọi thứ sẽ khác khi anh ta có những con golem.

 

“... Nếu chúng ta có thể huấn luyện chúng, mình nghĩ thậm chí ta còn có thể săn vài mẻ quái lớn một lúc bằng cách dồn chúng vào góc rồi hốt trọn bầy.” Seo Jun-Ho ngước lên nhìn đám golem và liếm môi. "Băng, nếu cô đang điều khiển chúng trong trận chiến, liệu cô còn có thể hỗ trợ cho tôi những việc khác được không?"

 

"Anh nghĩ tôi là ai kia chứ?" Cô ưỡn ngực. “Tôi là Nữ hoàng băng của Niflheim. Tôi là người đã đưa thế giới về Kỷ Băng hà. Mặc dù giờ tôi đã trở thành một Tinh linh Sơ cấp - à, ý tôi là, một Đại Tinh linh, bấy nhiêu đó cũng chẳng thấm vào đâu cả.” cô nói một cách đầy tự hào.

 

"...Thật sao? Vậy thì hãy chứng minh điều đó cho tôi xem nào."

 

Seo Jun-Ho bắt đầu quan sát xung quanh để tìm kiếm nhiều slime đầm lầy hơn.

 

***

 

Những thứ anh muốn tìm hiểu từ buổi huấn luyện đặc biệt hôm nay khá đơn giản.

 

'Nữ hoàng băng có thể chiến đấu một mình bao nhiêu và trong bao lâu ở điều kiện hiện tại.'

 

Seo Jun-Ho rất hài lòng với kết quả.

 

Hm. Giả sử cô đang điều khiển khoảng bốn con golem… Cô vẫn dư sức tự mình xử lý vài ba Người chơi ở cấp độ 80, ”Seo Jun-Ho nhận xét.

 

“Tôi có thể xử lý nhiều hơn thế nữa.” cô nói.

 

"Chưa chắc đã được đâu..."

 

"Được chứ sao lại không được." Sự kiêu ngạo của cô không chịu để cho cô thừa nhận, nhưng đó là sự thật. Cô không thể vừa điều khiển lũ golem vừa đối đầu với nhiều hơn chừng đó Người chơi được.

 

“Và cô có thể giữ chúng tồn tại trong khoảng ba giờ…” Đó có thể là một khoảng thời gian dài hoặc ngắn, tùy thuộc vào hoàn cảnh xung quanh. Seo Jun-Ho xoa bóp hai bên thái dương đau nhức của mình. "Chúng ta nên có đủ khả năng để săn những đàn quái vật lớn."

 

Tất nhiên, nói vậy không có nghĩa là họ có thể làm điều đó ngay lập tức.

 

'Đúng như cô ấy nói, lũ golem băng quá thiếu khả năng suy nghĩ...'

 

Nói một cách đơn giản, chúng hoàn toàn không thích nghi được với ngoại cảnh.

 

'Điều đó khiến mình tự hỏi liệu việc huấn luyện chúng có khả thi hay không.'

 

Sẽ thật tiếc nếu điều đó là không thể. Chỉ cần lũ golem có trí thông minh của một đứa trẻ thôi, thì số lượng các hình thái chiến đấu khác nhau mà chúng có thể thử sẽ là vô hạn.

 

"Ký chủ, ta kiếm đủ một trăm cái lõi rồi đó..."

 

Trong khi chìm đắm trong suy nghĩ, Nữ hoàng băng đã thu thập được hơn một trăm lõi của đám slime thông qua Kỹ năng 'săn bắt tự động'. Seo Jun-Ho đã thu thập đống lõi và đứng dậy khỏi tảng đá mà anh đang ngồi.

 

“Chúng ta sẽ có rất nhiều thứ để chuẩn bị sau khi quay trở lại Thành phố,” anh ta nói.

 

“Chuẩn bị để làm gì chứ? Anh không định trở lại bãi săn vào ngày mai và tập trung vào việc nâng cao cấp độ của mình sao?” cô ấy ngạc nhiên hỏi.

 

“Đó là những gì tôi đã lên kế hoạch… Nhưng có vẻ tôi phải thay đổi quyết định, bởi vì Kỹ năng của cô đã vượt ra ngoài sức tưởng tượng của tôi."

 

Ban đầu, anh định tập trung vào Cuộc thi Săn Kobolds. Mục tiêu của Seo Jun-Ho là giành được thứ hạng đủ cao để có cơ hội nói chuyện với Lãnh chúa của Thành phố Gilleon. Anh ta đã lên kế hoạch để từ từ xây dựng mối quan hệ giữa họ và cuối cùng, ngày nào đó, anh sẽ nhận được Nhiệm vụ từ ông ta.

 

'Nhưng bây giờ mọi thứ có vẻ đã khác rồi…'

 

Nữ hoàng băng sở hữu một sức mạnh khó có thể tin được. Thành thật mà nói, ban đầu anh đã nghi ngờ việc cô ấy có thể có ích được trong bất kì khía cạnh nào bởi vì cô ấy chỉ là một Tinh linh bậc thấp, nhưng anh nhận ra rằng mình đã phạm phải một lầm lẫn nghiêm trọng.

 

“Tôi không nghĩ mình sẽ gặp khó khăn trong việc giành lấy vị trí đứng đầu trong cuộc thi…” Nếu điều đó xảy ra, anh ấy sẽ dễ dàng gặp Lãnh chúa của Thành phố.

 

"Thực ra, tôi nghĩ mình sẽ có thể bỏ qua giai đoạn xây dựng mối quan hệ và nhận được Nhiệm vụ từ ông ta ngay lập tức."

 

Đôi mắt của Seo Jun-Ho lấp lánh khi anh ta chuẩn bị quay đầu lại về hướng Thành phố. “Chẳng bao lâu nữa là sẽ đến ngày tổ chức cuộc thi.”

 

Trước khi cuộc thi săn bắt đầu, anh sẽ phải huấn luyện đám golem băng, thuần thục cách chiến đấu phối hợp với Nữ hoàng băng và đạt cấp độ 50.

 

Thời gian là điều cốt yếu.

 

***

 

Họ trở lại Hiệp hội Mạo hiểm giả để xác nhận hoàn thành Nhiệm vụ và nhận phần thưởng — một số tiền nhỏ và 60 điểm Danh tiếng. Seo Jun-Ho cất tiền và trở về nhà trọ, nơi anh lại đem cho Nữ hoàng băng món ăn vặt quen thuộc của cô.

 

"Ký chủ! Tôi thấy sau khi chúng ta vận động, đồ ăn thậm chí còn ngon hơn trước nữa.”

 

"Thực ra, tôi không nghĩ đó là lý do tại sao nó có vị ngon hơn đâu..."

 

Anh đã cho gấp đôi số lượng vụn Hồn Pha Lê hàng ngày vào đồ ăn, bởi vì hôm nay cô ấy đã làm việc rất chăm chỉ. Anh nhìn cô vui vẻ thưởng thức trà và bánh của mình trước khi đứng dậy.

 

“Ăn nhanh lên nào. Tôi muốn đi gặp một người ở sàn đấu giá."

 

“Khu đấu giá á? Anh định mua vật phẩm gì đó sao? ”

 

“ Phải, tôi đang tìm vài thứ.”

 

Mm, được thôi. Hãy cẩn thận khi vác đống đồ lỉnh kỉnh ấy về nhé.”

 

Nói cách khác, cô từ chối việc đi cùng với anh. Seo Jun-Ho mở bản đồ của Gilleon và bắt đầu tìm về phía khu vực sàn đấu giá. Đây là lần đầu tiên anh đến đó, nhưng anh đã tìm hiểu về cách nó hoạt động khi nghiên cứu những khu vực trên Tầng 2.

 

“Làm ơn hãy cho tôi xem danh mục hàng hoá.” anh ta nói với người quản lý. Họ đã đưa nó cho anh ta mà không nói thêm một lời nào khác.

 

Seo Jun-Ho ngồi xuống ghế sofa và nhanh chóng lật giở cuốn sách dày cộp. Có hai vật phẩm mà anh ta đang tìm kiếm.

 

'Đầu tiên chắc chắn là Hồn Pha Lê.'

 

Sau khi nhìn thấy sức mạnh của Nữ hoàng băng, nhu cầu của anh đối với những viên Hồn Pha Lê ngày càng lớn. Càng ăn nhiều, cô sẽ càng có cơ hội nâng cao cấp bậc Tinh linh của mình.

 

'Cô ấy vốn đã khá hữu dụng, nhưng nếu cô ấy đạt đến cấp Thấp, Trung, Cao... Hay thậm chí là Đại Tinh linh thì sao nhỉ?'

 

Anh ta sẽ không phải lo lắng về việc đối mặt với những kẻ như Nazad Hallow hay thậm chí là Cửu Thiên Đàng.

 

“... Cuối cùng cũng tìm ra.” anh ta lẩm bẩm. Có ba viên Hồn Pha Lê trong danh sách hàng hoá, nhưng Seo Jun-Ho lập tức méo mặt khi nhìn thấy giá của chúng. "Gì chứ? Tại sao chúng lại đắt đến mức đó?”

 

Một viên pha lê nhỏ trị giá tới 100 Vàng, hay nói cách khác, 1 tỷ won. Tổng cộng, ba viên là 3 tỷ won. Anh ta thậm chí có thể sở hữu một hai căn hộ cao cấp ở Seoul với số tiền đó.

 

Ha… Mình không nghĩ rằng mình sẽ phải lo lắng về tiền bạc, bởi mình đã chuẩn bị khá là nhiều rồi…” Hóa ra, cơ bản mà nói, anh đã cho Nữ hoàng băng ăn cả đống tiền suốt mấy ngày qua.

 

Tuy nhiên, đó chắc chắn không phải là một khoản đầu tư vô nghĩa. Anh ta sẽ nhận được lợi nhuận gấp nhiều lần như vậy.

 

Uhm. Xin lỗi.” anh lên tiếng gọi người quản lý.

 

Seo Jun-Ho đấu giá xong ba viên Hồn Pha Lê và rời khỏi sàn đấu giá, không thèm ngó đến bất kỳ vật phẩm nào khác. Anh mở cuốn sách hướng dẫn 'Gilleon toàn thư' mà Ply đã làm cho anh và xem qua danh sách tên.

 

"À, đây rồi." Anh gõ ngón tay mình vào một cái tên.


 

[Shasha Alkheni]


 

Cô ta là một trong những con nợ của Ply. Nhưng hơn thế nữa, cô ta là một Nhà giả kim.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương