Sự Trở Lại Của Frozen Player
-
Chapter 112 Huấn luyện đặc biệt (1)
Chương 112: Huấn luyện đặc biệt (1)
Sau đó, Nữ hoàng băng luôn trong trạng thái ngóng chờ đến bữa ăn hàng ngày, là thời điểm cô được thưởng thức những món bánh và trà ngon lành của mình.
Nhưng ngay cả như vậy thì…
"Băng, cô có muốn thử chút Hồn Pha Lê không nào?" Seo Jun-Ho hỏi.
"Ha… Tôi phải nói với anh bao nhiêu lần nữa, Ký chủ, rằng tôi không đồng ý? Tôi sẽ không bao giờ cho thứ đó vào miệng mình, bất kể anh có nài nỉ đến thế nào!" Cô ấy nói chắc nịch.
"Thế thì đành thôi vậy. Cô có muốn thêm bánh và trà ngày hôm nay không?"
"Ừm. Cuối cùng thì anh cũng chịu hiểu lời tôi rồi đó."
Cô vẫn cứ ngô nghê như vậy. Một ngày nọ, Seo Jun-Ho đã thử không bỏ thêm Hồn Pha Lê vào đồ ăn nhẹ của Nữ hoàng băng, chỉ để xem điều gì sẽ xảy ra.
"..."
"Sao cô không ăn đi?" Anh ấy hỏi.
"Thực ra thì… Có gì đó hơi khang khác. Gì thế nhỉ?" Cô ấy bắt đầu phụng phịu một chút trong khi đang khuấy tách trà bằng chiếc thìa bé xíu của mình. Cô nhìn chằm chằm vào chiếc tách xinh xắn và bắt đầu suy ngẫm để cố tìm ra thứ gì đã thay đổi. "Tôi không biết phải miêu tả điều đó ra sao cả. Chỉ là, tôi không thấy cái hậu vị ngon lành kích thích vị giác của tôi như hôm trước nữa."
"Tôi hiểu rồi. Vậy cô có muốn thử ăn Hồn Pha Lê không?" anh ta ranh ma hỏi.
"Thôi đi mà. Tôi đã bảo anh bao nhiêu lần rồi, có chết tôi cũng sẽ không bao giờ ăn thứ đó." Thật hài hước thay, có vẻ như cơ thể cô ấy đang nói điều ngược lại - cô ấy đang thèm khát hương vị của viên pha lê một cách ghê gớm.
'Mình không nên nói với cô ấy rằng mình vẫn luôn bào nó vào đồ ăn của cổ, đề phòng trường hợp…'
Sẽ mất một khoảng thời gian không ngắn để cô ấy hoàn toàn quen với vị của nó, nhưng anh nghĩ mình không cần phải làm khó bản thân trong khi cô đã quá cứng đầu. Nếu anh nói với cô về việc đó, cô có thể bắt đầu hờn dỗi và từ chối ăn bất cứ thứ gì.
Ngược lại, anh ta tự nhủ rằng mình sẽ cần phải kiếm thêm Hồn Pha Lê trong tương lai. Khi anh lén nhìn lại vào viên pha lê, anh thấy nó đã bị thu nhỏ lại về kích thước so với trước đây.
'Chà... Mình đã cho cô ấy ăn tới khoảng một phần mười viên đá rồi.'
Vấn đề duy nhất là những viên Hồn Pha Lê rất hiếm thấy, ngay cả tại khu vực Biên giới.
"Hmm, không biết tôi có thể lấy thêm Hồn Pha Lê ở đâu nhỉ?"
"Ký chủ, tại sao anh phải nghĩ tới việc đó trong khi tôi đã bảo anh cả tỉ lần rằng tôi sẽ không ăn chúng?"
"...Cô không cần biết về điều đó đâu."
Anh ta sẽ phải làm gì với vị Nữ hoàng con nít này đây? Anh cảm thấy mình giống như một vị phụ huynh bất lực vậy.
Trong khoảng thời gian bốn ngày nghỉ ngơi hồi sức, Seo Jun-Ho đã xem qua các diễn đàn cộng đồng. Điều đầu tiên anh ưu tiên tìm kiếm là bất kỳ đề cập nào về những con quái vật có thể sử dụng Quỷ Lực…
'Chẳng có thông tin nào có giá trị…'
Quỷ Lực, tiêm chích, Sinh Mệnh Lực… Anh đã thử không biết bao nhiêu từ khoá, nhưng chẳng cái nào trong số chúng trả về bất kỳ thông tin nào có vẻ liên quan. Tuy nhiên, anh đã tìm ra một thứ gì đó vô cùng quan trọng.
"Cái quái gì vậy nhỉ, có hẳn một diễn đàn riêng cho thông tin và thêm một diễn đàn khác cho tin tức sao?"
Vấn đề là cả hai đều đang bị khóa. Anh xem qua diễn đàn mở để tìm lý do.
"À… Mình cần PP, Điểm Người chơi, để mở khóa chúng."
Mọi người có thể kiếm thêm Điểm người chơi bằng cách đăng những bài viết của họ lên Cộng đồng và nhận những lượt thích cũng như lượt xem. Ngoài ra, hoàn toàn có thể tặng điểm dư cho những Người chơi khác.
'Nhưng tại sao mình lại cần chúng?'
Anh nhanh chóng tìm ra câu trả lời khi gõ vào mục Tìm kiếm.
"Một Quản trị viên à? Tức là, Tầng 2 cũng có một người."
Rõ ràng, Quản trị viên của tầng 2 thỉnh thoảng sẽ mở một 'cửa hàng' nơi Người chơi có thể sử dụng Điểm để mua vật phẩm. Có lẽ lý do mà người chơi thèm muốn có thêm Điểm đến vậy là do cửa hàng đó có những vật phẩm khá giá trị.
"Hmm, nhưng mình không thể dành cả ngày trên các diễn đàn cộng đồng chỉ vì đống Điểm người chơi đó được." Anh ta không thể bỏ qua việc nâng cao trình độ của mình. Seo Jun-Ho suy nghĩ một chút và nhanh chóng đưa ra quyết định. Những lúc như thế này, tốt nhất là nhờ người khác làm hộ cho nhanh.
"Được rồi, hãy tìm iluvac nào."
***
"Trà đá thật lạnh, sảng khoái quá!"
Ha In-Ho nhìn chằm chằm vào chủ nhân của mình và thở dài. Cô ấy đang nằm dài trên ghế sofa văn phòng giữa ban ngày, ngâm nga hát và khen ngợi ly trà đá trong tay.
"Công chúa, cô không định làm việc đi sao?" anh ấy lên tiếng nói.
Gong Ju-Ha giơ ngón cái từ phía ghế sofa, giống như một phân cảnh trong bộ phim Kẻ hủy diệt nổi tiếng.
"Đừng lo lắng về điều đó, In-ho. Anh thấy đấy, tôi có một cấp dưới rất tài năng." cô đáp lời.
"Và cấp dưới đó đang rất mệt mỏi với công việc." anh ta phàn nàn.
Phần còn lại của thế giới cho rằng Gong Ju-Ha là một người làm việc rất chăm chỉ, có kỷ luật, nhưng trên thực tế, cô hiếm khi đến văn phòng để làm việc.
"Anh biết gì không? Tôi bỗng dưng muốn tìm ra tỷ lệ tốt nhất của nước và trà để tạo ra cốc trà ngon nhất từ trước đến nay."
Cô ấy vẫn thường làm mấy thứ vô bổ như thế này thay vì làm việc. Sau khi hoàn thành tất cả các Nhiệm vụ của mình với tư cách là Đội trưởng, cô ấy đã đẩy toàn bộ chỗ công việc còn lại của mình vào tay Ha In-Ho để đi dạo loanh quanh.
"Hm?" Cô đột nhiên ngồi dậy trên ghế sofa, và Ha In-Ho ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn cô. Anh biết rằng cô sẽ không bao giờ chịu đứng dậy, cho dù anh có nài nỉ cô đi làm việc đến thế nào.
"Cô đã nhận được một Nhiệm vụ khẩn cấp từ Chủ nhân hay gì đó à?"
"Không, không có gì ghê gớm." Cô ấy nhanh chóng mở cửa sổ diễn đàn cộng đồng, và khuôn mặt của cô bỗng trở nên rạng rỡ. "Fufu… Tất nhiên. Tôi biết anh cần sự hỗ trợ từ sự tài năng của tôi mà. "
"...Cô đang nói gì vậy?" Ha In-Ho lắc đầu và quay đi. Anh đã quá quen với việc vị Chủ nhân lập dị của mình hành động bất thường như vậy.
Ở phía đối diện của căn phòng, Gong Ju-Ha cười toe toét khi cô thì thầm tin nhắn thành tiếng.
[Sonny: Xin chào, đây là Seo Jun-Ho. Tôi có thể nói chuyện với cô một chút không?]
Cuối cùng, tin nhắn mà cô đang chờ đợi đã đến.
[iluvac: Ôi chà, ôi chà, đó chẳng phải là quý ngài Xà Đầu đấy sao. Tôi hiện đang bù đầu vì việc kinh doanh của Bang hội… Nhưng tôi đoán cũng không có vấn đề gì nếu tôi dành cho anh chút thời gian.]
[Sonny: Rất xin lỗi vì đã làm phiền cô giữa giờ hành chính. Tôi chỉ đang tự hỏi liệu tôi có thể hỏi cô một số thứ được không.]
[iluvac: Tất nhiên. Anh muốn biết điều gì?]
[Sonny: Tôi muốn có thêm Điểm Người chơi. Có cách nào khác để tôi làm điều đó ngoài việc viết bài hoặc để lại bình luận trong diễn đàn không?]
[iluvac: À, phải rồi. Anh nên sớm bắt đầu xây dựng kho Điểm Người chơi của mình.]
Cô ấy chợt ngập ngừng một giây trước khi gửi đi một tin nhắn khác.
[iluvac: Chà… Tôi nghĩ anh sẽ rất ưa thích việc đăng những khoảnh khắc chiến công trên diễn đàn video đấy, anh chàng Xà Đầu ạ.]
[Sonny: Diễn đàn video sao?]
[iluvac: Đúng thế. Các video đi săn hoặc video đột kích đánh boss sẽ luôn có rất nhiều lượt xem. Dĩ nhiên rồi, việc biết được cách xử lý quái vật là một thứ thông tin vô cùng hữu ích mà. Nhược điểm duy nhất của việc đó là anh phải chấp nhận để lộ kỹ năng của mình ở một mức độ nào đấy, nhưng đổi mấy cái đó lấy Điểm Người chơi là cách tốt nhất cho anh rồi.]
[Sonny: Nghe có vẻ cũng không tệ lắm. Tôi vẫn có thể nhận được Điểm người chơi ngay trong khi đang cày cấp… Cảm ơn cô rất nhiều.]
[iluvac: Có điều gì khác mà anh muốn hỏi không?]
[Sonny: Thật ra thì vẫn còn một điều nữa. Cô đã bao giờ nghe nói về những con quái vật có thể sử dụng Quỷ Lực chưa?]
[iluvac: Quái vật có thể sử dụng Quỷ Lực sao?]
Cô ngẩng đầu lên và nhìn Ha In-ho. "In-ho! Anh đã bao giờ nghe ngóng được điều gì liên quan đến những con quái vật có thể sử dụng Quỷ Lực chưa?" cô ấy lớn tiếng gọi.
"Những con quái vật có thể sử dụng Quỷ Lực? Lần đầu tiên tôi nghe thấy điều đó đấy..."
"Vậy hả? Hm, chẳng hiểu sao anh chàng Xà Đầu lại hỏi tôi về thứ đó." Cô gãi gãi đầu và gõ vào bàn phím.
[iluvac: Tôi xin lỗi. Tôi chưa bao giờ nghe nói về trường hợp nào như vậy cả.]
[Sonny: Không sao. Tôi chỉ hỏi vì tò mò thôi mà. Cảm ơn sự giúp đỡ của cô ngày hôm nay.]
[iluvac: Tất nhiên. Anh luôn có thể nhắn tin hỏi tôi về những điều như thế này.]
Gong Ju-Ha đã để lại một câu trả lời ấm áp và đóng cửa sổ diễn đàn cộng đồng với một nụ cười mãn nguyện trên khuôn mặt của mình. Cô nhìn Ha In-Ho, người đang nhìn chằm chằm cô với vẻ mặt nghi ngờ.
"Tại sao anh lại nhìn tôi như vậy hả?"
"... Công chúa, cô đang hẹn hò với ai đó phải không?"
"Hẹn hò với tôi?! Đừng nói ra mấy thứ vô lý như vậy chứ." Khuôn mặt cô ấy đỏ bừng, và cô ấy bắt đầu vẫy vẫy cái quạt giấy trên tay mình. "Ugh, thời tiết thật là nóng quá. Bây giờ tôi càng cảm thấy nóng hơn vì điều kỳ quặc mà anh đã nói!"
***
"Hừm, có vẻ như Đội trưởng Gong cũng không biết gì cả." Seo Jun-Ho gãi cằm. Anh đã nghĩ rằng cô ấy có thể biết điều gì đó. Dù sao thì, cô ấy cũng là Đội trưởng của Quỷ Lùn, một trong số những Bang hội của Bộ Lục kia mà.
"Ký chủ, cô ta có thể giả vờ như không biết gì để che giấu thông tin mà." Nữ hoàng băng lên tiếng.
"Tất nhiên là cô ấy có thể. Tôi khá tin tưởng cô ấy, nhưng suy cho cùng thì cô ấy vẫn là một Người chơi, vì vậy trường hợp đó cũng có thể xảy ra."
Anh xem xét tình hình. "Khả năng đầu tiên là Bộ Lục có thông tin về những con quái vật như vậy, nhưng họ đang cố tình giấu không cho tôi biết."
"Nếu vậy thì, anh sẽ chẳng thể làm gì được họ." Nữ hoàng băng trả lời.
"...Đúng thế." Đúng như cô ấy nói, anh ta chẳng thể làm gì được với thông tin mà anh không sở hữu. Vì vậy, anh chỉ có thể hy vọng rằng trường hợp tiếp theo là sự thật. "Cũng có khả năng không ai trong số Bộ Lục, bao gồm cả Quỷ Lùn, có bất kỳ thông tin nào về những con quái vật như vậy."
"Cơ hội cho điều đó là rất nhỏ… Nhưng nếu nó là sự thật, phần còn lại của câu chuyện thực sự rất đơn giản."
"Đúng là như thế…"
Biên giới đã được mở khóa trong 25 năm. Cũng có nghĩa là, vô số Người chơi và Bang hội đã đặt chân vào Đế chế.
"Vì vậy, thực tế rằng không có bất cứ thông tin nào về những con quái vật có thể sử dụng Quỷ Lực có nghĩa là…"
"...Là thí nghiệm đó chỉ mới thành công trong thời gian gần đây mà thôi." Nữ hoàng băng kết thúc câu nói. Ngay cả Hiệp hội Quỷ cũng không thể hoàn toàn thoát khỏi sự theo dõi của Đế chế và các Bang hội.
"Thế thì, điều đó có nghĩa là thông tin về những con quái vật có thể sử dụng Quỷ Lực sẽ sớm được đưa ra mà thôi." Seo Jun-Ho kết luận. Sức mạnh của Nhà vô địch Kobolds Máu hoàn toàn không tương xứng với cấp độ của nó. Anh không biết Hiệp hội Quỷ có mục đích gì, nhưng anh biết rằng chúng đã thành công trong một thử nghiệm nào đó.
"Tôi cho rằng sẽ sớm xuất hiện những con quái vật giống như con trước thôi." Nữ hoàng băng phỏng đoán.
"Đây chỉ có thể là sự khởi đầu của một sự kiện gì đó rất, rất to lớn." Đôi mắt của Seo Jun-Ho bắt đầu lấp lánh. Nếu theo dõi những con quái vật được tiêm nhiễm Quỷ Lực, anh ta có thể tìm ra manh mối về Hiệp hội Quỷ sớm thôi.
"Anh sẽ phải trở nên mạnh mẽ hơn." Nữ hoàng băng nhận xét.
"Đó là điều tất nhiên rồi."
Có vô số quái vật trên thế giới còn mạnh hơn cả Nhà vô địch của Kobolds Máu. Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng cũng được tiêm Quỷ Lực và nếu chúng cũng có thể sử dụng Sinh Mệnh Lực thêm vào đó nữa?
"Tôi thậm chí không cả muốn tưởng tượng tới viễn cảnh đó." Seo Jun-Ho rùng mình và đứng dậy. "Ngồi không thế này thì phí thời gian lắm. Đi thôi nào."
"Đi đâu?"
"Cô nghĩ là đi đâu nào?" Anh gõ vào cửa sổ. Khung cảnh bên ngoài hướng thẳng ra mấy bức tường bao quanh Gilleon. "Đi săn chứ còn gì nữa."
***
Seo Jun-Ho đi nhận Nhiệm vụ từ Hiệp hội Mạo hiểm giả. Đó là một Nhiệm vụ tương đối đơn giản - tất cả những gì anh ta cần làm là xử lý mấy con slime đầm lầy và đem lõi của chúng đến giao cho Hội Mạo hiểm giả. Tuy vậy, số lượng được yêu cầu lên tới một trăm cái, nên đó là một Nhiệm vụ thường được thực hiện bởi một nhóm thay vì cá nhân đơn lẻ.
"Tôi đã nói với cô lần trước rồi, phải không? Tôi muốn thử đi săn cùng nhau." anh nói.
"Đúng thế. Tôi cũng đang rất mong chờ điều đó." Cô thích thú gật đầu.
Nữ hoàng băng đã không sử dụng sức mạnh của mình trong một thời gian dài, thực tế là cô ấy thường chỉ quan sát từ bên ngoài chứ ít khi tham gia vào cuộc chơi.
"Để rèn luyện tinh thần đồng đội, trước tiên tôi phải hiểu cặn kẽ về quyền năng của cô. Hãy cùng xem xem hôm nay cô có thể chiến đấu một mình trong bao lâu."
Seo Jun-Ho muốn xem tất cả những gì cô ấy có thể tự mình làm. Miễn là trạng thái tinh thần của anh ta vẫn còn nguyên vẹn, cô ấy sẽ có thể làm được nhiều thứ vượt ra ngoài cả sức mạnh vốn có của mình.
'Rốt cuộc thì cô ấy cũng gần như đã đánh bại mình trước đây mà.'
Nữ hoàng băng đã bị giảm sức mạnh vào thời điểm đó, vì vậy anh không đặt kỳ vọng nhiều vào việc cô ấy thậm chí còn trở nên yếu hơn sau khi quay trở lại với trạng thái là một Tinh linh.
"Tức là, tất cả những gì tôi cần làm là xử lý những con slime đầm lầy đó một mình?"
"Ừ. Cô có cần gì nữa không?"
"Hm…" Cô ấy dường như đã cân nhắc điều này trong một giây. Sau đó, cô ấy cười toe toét khi quay sang Seo Jun-Ho. "Vì sức mạnh của tôi bắt nguồn từ trạng thái tinh thần và cảm xúc của anh, hãy làm việc với nhau như một đội nào."
"Để đó cho tôi."
Đúng như tên gọi của nó, slime đầm lầy cư trú trong các đầm lầy heo hút. Chúng là những con quái vật kỳ quái với độ dính cao hơn nhiều so với những con slime bình thường, và chúng sẽ kéo những người xấu số đi lạc vào đây xuống đầm lầy ngay khi họ buông lỏng cảnh giác.
"Hãy cho tôi thấy sức mạnh của cô." Anh ta lên tiếng.
"Sức mạnh của tôi?" Môi cô cong lên. "Ký chủ, tôi mới nhận ra rằng đây là lần đầu tiên anh xem tôi đi săn."
"Cô nói phải." Lần duy nhất anh nhìn thấy cô chiến đấu là khi cô giúp anh đánh bại đám ảo ảnh của những người bạn của anh trong Hang Thử thách.
Nhẹp. Nhẹp.
Những con slime đầm lầy cảm nhận được sự hiện diện của họ và bắt đầu nổi lên, từng con từng con một.
"Hãy chuẩn bị tinh thần và sẵn sàng để kinh ngạc đi."
Cô ngồi khoanh chân trên vai anh. Cô thậm chí còn chẳng cần di chuyển, cô chỉ cần động đậy những ngón tay của mình.
Nhiệt độ xung quanh nhanh chóng bắt đầu giảm xuống.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook