Sự Hối Hận Muộn Màng
-
Chương 9
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sự hối hận muộn màng
Author: Karly Dương
_____________________
"Mọi người sáng hảo" Chu Hiểu Lam tâm trạng đầu tuần đang cực kì tốt. Bước vào Cố thị cô tươi cười chào buổi sáng tiện thể thêm mấy cái vẫy tay.
"Thần, sáng hảo" Cố Thần đang ngồi trên bàn làm việc, được Chu Hiểu Lam chào, hắn thấy tinh thần trở nên phấn trấn hơn nhiều. Làm việc cùng hắn lâu ngày cô đã quen dần còn được miễn phép lịch sự tối thiểu là gõ cửa trước khi vào phòng, đương nhiên là do Cố Thần miễn.
Mỉm cười đáp lại cô với giọng nói dịu dàng "Ừm, Tình Y tâm trạng đang vui?"
Chu Hiểu Lam gật đầu không nói, bắt đầu ngồi vào bàn làm việc. Mà công việc của cô là gì nhể? Ngồi ngắm Cố Thần? Aiss~ Chẳng biết nữa.
"Ngồi ở Cố Thị có vẻ nhàm chán, đi công tác bên Pháp cùng anh không?" Cố Thần thông báo lịch trình cho cô (Au: Ủa, sao ta thấy nó ngược ngược giữa Chủ tịch và thư kí)
Chu Hiểu Lam nghe thấy ba từ "đi công tác" thì mắt sáng như sao trời. Dĩ nhiên đối người ham chơi như Chu Hiểu Lam thì không thể nào không đồng ý cơ hội tốt vậy rồi "Ừm em sẽ đi mà bao giờ?"
"Mai nhé, tầm sáu giờ sáng anh sẽ đến đón em" Cố Thần nhận được câu trả lời như ý muốn thì rất vui vẻ, đây chắc cũng là một điểm yếu để dụ dỗ cô.
Mộc Hứa Duật hắn (CT) chẳng cần phải lo. Mộc Thị bên mĩ cũng liên quan đến Hắc đạo. Lô hàng bên đó bị hắn cướp trắng trợn chắc giờ Mộc Hứa Duật tức lắm, hắn (MHD) giờ cũng đang chở lại đó vùi đầu vào công việc, Chu Hiểu Lam lại không theo hắn (MHD) trở về. Hừ, cũng đáng lắm. Dám đánh hắn trước mặt Hiểu Hiểu hắn trả lại gấp mười.
Đúng là một công đôi việc!
"Ừm ừm, em nhất định sẽ chuẩn bị thật kĩ" Chu Hiểu Lam đáp
Giờ là tầm mười giờ ba mươi phút, nhớ đến người bên cạnh Cố Thần liền nhấc cánh tay nhìn đồng hồ miệng nhắc "Tình Y, trưa rồi đi ăn cơm thôi!"
Chu Hiểu Lam cùng Cố Thần xuống dưới đại sảnh, hắn hỏi "Em muốn ăn gì? Ở đâu đây?"
Đưa ngón trỏ lên cằm, Chu Hiểu Lam ra vẻ nghĩ ngợi "Chúng ta xuống dưới phòng ăn đi! Em muốn ăn *mì sào chow mein*"
*Mì sào (chow mein)*: Là món ăn rất phổ biến tại Trung Quốc, một món ăn giàu chất dinh dưỡng và rất có lợi cho sức khỏe
Cố Thần gật đầu, cho dù chưa thử ăn ở phòng ăn cho nhân viên bao giờ nhưng cô thích hắn sẽ chiều.
Phòng ăn cho nhân viên tại Cố Thị không chỉ đảm báo vệ sinh mà còn rất xa xỉ. Mỗi bữa ăn ở đây cũng phải mất 500 tệ hoặc nhiều hơn. Giá cả như vậy cũng coi bộ hợp lí, bữa ăn không chỉ đầy đủ dinh dưỡng mà còn là sơn hào hải vị nên được mọi người yêu thích thưởng thức.
Cố Thần cùng Chu Hiểu Lam bước vào khiến mọi người kinh ngạc, dừng mọi câu truyện tấp trung ánh mắt vào hai người.
Chu Hiểu Lam giường như không thoải mái liền lên tiếng "Chúc mọi người bữa trưa ngon miệng"
Nhận thấy ánh mắt bắt buộc của Cố Thần đằng sau lưng cô, tất cả hiểu ý mỉm cười đáp lại rồi tiếp tục ăn.
Chu Hiểu Lam đi đến một chiếc bàn trống rồi ngồi xuống, Cố Thần lẽo đẽo theo sau, mấy món ăn cũng được mang ra ngay sau đó.
Đĩa mì sào chow mein cùng nhiều món ăn khác được đặt xuống, hương thơm ngào ngạt xộc vào khưu giác khiến Chu Hiểu Lam chảy nước miếng, không kiêng nể gì liền cầm dĩa lên thương thức.
Cố Thần thấy bảo bối ăn ngon thì vui lắm, hắn lại xuất hiện sở thích ngắm nhìn cô ăn.
"Thần, anh không ăn sao?" Chu Hiểu Lam đưa miếng mì sào vào miệng vừa nói.
"Nhìn em ăn anh thấy no rồi, mấy thứ ở đây ăn hơi ngán, anh lại thích ăn cái khác hơn" Cố Thần câu nói đầy ý tứ, ánh mắt lóe lên tia gian tà nham hiểu.
Mọi người quanh bất ngờ nhìn, Chủ tịch cao cao tại thượng của bọ họ còn biết thả thính sao?
Nước sốt dính trên miệng Chu Hiểu Lam lại khiến hắn bật cười khe khẽ, nhanh chóng lấy khắc giấy ra lau miệng còn bồi thêm "Ăn từ từ, em xem nước sốt bắn lên miệng rồi này!"
Nhân viên lại được phen kinh hồn nhìn hắn "Chu tịch a~ Bọn tôi yếu tim lắm không chịu được những bất ngờ ngài ban cho đâu"
Bữa ăn trưa "vui vẻ" cứ diễn ra như vậy, người ăn, người ngắm, người thì kinh hồn nhìn họ.
Sự hối hận muộn màng
Author: Karly Dương
_____________________
"Mọi người sáng hảo" Chu Hiểu Lam tâm trạng đầu tuần đang cực kì tốt. Bước vào Cố thị cô tươi cười chào buổi sáng tiện thể thêm mấy cái vẫy tay.
"Thần, sáng hảo" Cố Thần đang ngồi trên bàn làm việc, được Chu Hiểu Lam chào, hắn thấy tinh thần trở nên phấn trấn hơn nhiều. Làm việc cùng hắn lâu ngày cô đã quen dần còn được miễn phép lịch sự tối thiểu là gõ cửa trước khi vào phòng, đương nhiên là do Cố Thần miễn.
Mỉm cười đáp lại cô với giọng nói dịu dàng "Ừm, Tình Y tâm trạng đang vui?"
Chu Hiểu Lam gật đầu không nói, bắt đầu ngồi vào bàn làm việc. Mà công việc của cô là gì nhể? Ngồi ngắm Cố Thần? Aiss~ Chẳng biết nữa.
"Ngồi ở Cố Thị có vẻ nhàm chán, đi công tác bên Pháp cùng anh không?" Cố Thần thông báo lịch trình cho cô (Au: Ủa, sao ta thấy nó ngược ngược giữa Chủ tịch và thư kí)
Chu Hiểu Lam nghe thấy ba từ "đi công tác" thì mắt sáng như sao trời. Dĩ nhiên đối người ham chơi như Chu Hiểu Lam thì không thể nào không đồng ý cơ hội tốt vậy rồi "Ừm em sẽ đi mà bao giờ?"
"Mai nhé, tầm sáu giờ sáng anh sẽ đến đón em" Cố Thần nhận được câu trả lời như ý muốn thì rất vui vẻ, đây chắc cũng là một điểm yếu để dụ dỗ cô.
Mộc Hứa Duật hắn (CT) chẳng cần phải lo. Mộc Thị bên mĩ cũng liên quan đến Hắc đạo. Lô hàng bên đó bị hắn cướp trắng trợn chắc giờ Mộc Hứa Duật tức lắm, hắn (MHD) giờ cũng đang chở lại đó vùi đầu vào công việc, Chu Hiểu Lam lại không theo hắn (MHD) trở về. Hừ, cũng đáng lắm. Dám đánh hắn trước mặt Hiểu Hiểu hắn trả lại gấp mười.
Đúng là một công đôi việc!
"Ừm ừm, em nhất định sẽ chuẩn bị thật kĩ" Chu Hiểu Lam đáp
Giờ là tầm mười giờ ba mươi phút, nhớ đến người bên cạnh Cố Thần liền nhấc cánh tay nhìn đồng hồ miệng nhắc "Tình Y, trưa rồi đi ăn cơm thôi!"
Chu Hiểu Lam cùng Cố Thần xuống dưới đại sảnh, hắn hỏi "Em muốn ăn gì? Ở đâu đây?"
Đưa ngón trỏ lên cằm, Chu Hiểu Lam ra vẻ nghĩ ngợi "Chúng ta xuống dưới phòng ăn đi! Em muốn ăn *mì sào chow mein*"
*Mì sào (chow mein)*: Là món ăn rất phổ biến tại Trung Quốc, một món ăn giàu chất dinh dưỡng và rất có lợi cho sức khỏe
Cố Thần gật đầu, cho dù chưa thử ăn ở phòng ăn cho nhân viên bao giờ nhưng cô thích hắn sẽ chiều.
Phòng ăn cho nhân viên tại Cố Thị không chỉ đảm báo vệ sinh mà còn rất xa xỉ. Mỗi bữa ăn ở đây cũng phải mất 500 tệ hoặc nhiều hơn. Giá cả như vậy cũng coi bộ hợp lí, bữa ăn không chỉ đầy đủ dinh dưỡng mà còn là sơn hào hải vị nên được mọi người yêu thích thưởng thức.
Cố Thần cùng Chu Hiểu Lam bước vào khiến mọi người kinh ngạc, dừng mọi câu truyện tấp trung ánh mắt vào hai người.
Chu Hiểu Lam giường như không thoải mái liền lên tiếng "Chúc mọi người bữa trưa ngon miệng"
Nhận thấy ánh mắt bắt buộc của Cố Thần đằng sau lưng cô, tất cả hiểu ý mỉm cười đáp lại rồi tiếp tục ăn.
Chu Hiểu Lam đi đến một chiếc bàn trống rồi ngồi xuống, Cố Thần lẽo đẽo theo sau, mấy món ăn cũng được mang ra ngay sau đó.
Đĩa mì sào chow mein cùng nhiều món ăn khác được đặt xuống, hương thơm ngào ngạt xộc vào khưu giác khiến Chu Hiểu Lam chảy nước miếng, không kiêng nể gì liền cầm dĩa lên thương thức.
Cố Thần thấy bảo bối ăn ngon thì vui lắm, hắn lại xuất hiện sở thích ngắm nhìn cô ăn.
"Thần, anh không ăn sao?" Chu Hiểu Lam đưa miếng mì sào vào miệng vừa nói.
"Nhìn em ăn anh thấy no rồi, mấy thứ ở đây ăn hơi ngán, anh lại thích ăn cái khác hơn" Cố Thần câu nói đầy ý tứ, ánh mắt lóe lên tia gian tà nham hiểu.
Mọi người quanh bất ngờ nhìn, Chủ tịch cao cao tại thượng của bọ họ còn biết thả thính sao?
Nước sốt dính trên miệng Chu Hiểu Lam lại khiến hắn bật cười khe khẽ, nhanh chóng lấy khắc giấy ra lau miệng còn bồi thêm "Ăn từ từ, em xem nước sốt bắn lên miệng rồi này!"
Nhân viên lại được phen kinh hồn nhìn hắn "Chu tịch a~ Bọn tôi yếu tim lắm không chịu được những bất ngờ ngài ban cho đâu"
Bữa ăn trưa "vui vẻ" cứ diễn ra như vậy, người ăn, người ngắm, người thì kinh hồn nhìn họ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook