Sau Khi Xuyên Đến Tôi Dựa Vào Vợ Kiếm Ăn
-
Chương 50
Tô Vũ ngáp một cái, nói: “Thúy Hoa, ta được hoan nghênh như thế, sau này nàng phải trông chừng ta đấy.”
Hắn leo lên nằm bên cạnh Đại Nữu, mặc cho cục thịt nhỏ ngủ ở giữa, ngăn cách mình và Ngưu Thúy Hoa.
“Nàng nói ta có nên đi học chữ với Tam gia gia không?”
“Chàng muốn đi thì đi đi, nhà chúng ta bây giờ không thiếu tiền.” Ngưu Thúy Hoa nằm ở bên kia, Đại Nữu lật mình, lăn vào lòng nàng: “Chỉ cần đừng dây dưa với Tô Hàm nữa.”
Thật đáng thương, Tô Vũ nghĩ trước khi chìm vào giấc ngủ.
Mơ mơ màng màng ngủ, cảm thấy mũi không thông khí. Tô Vũ giơ tay lên khua khua, không được một lúc, mũi lại bị bóp.
Tô Vũ không có tật xấu khi rời giường cũng phải tức giận.
“Đại Nữu, có phải con chê cha sống thoải mái quá rồi không?”
Tô Vũ ôm tiểu cô nương lên, áo bông mới làm hơi lớn, không nhìn ra cái bụng tròn xoe của cô bé. Hắn bắt lấy hai bím tóc trên đầu, khuôn mặt cô bé lộ vẻ vui sướng.
“Cha, cha đưa con đến nhà Tam nãi nãi đi.”
Đôi tay mũm mĩm của Đại Nữu kéo mặt Tô Vũ. Tô Vũ đặt cô bé xuống đất, mặc quần áo tử tế đi ra ngoài.
“Dậy đi, ta có phần đồ ăn cho chàng.”
Ngưu Thúy Hoa mở cái bát đang được đậy trên bàn ra, lại ra ngoài xới cho Tô Vũ một bát cơm.
Tô Vũ đau khổ ăn cải xanh rồi cháo ngô, gắp mấy miếng thịt lợn béo ngậy có chút ở dưới đĩa rồi lặng yên lấy cải xanh phủ lên.
“Cha, có phải cha không thích ăn thịt không?” Đại Nữu ngồi ở băng ghế bên kia nuốt nước miếng.
“Đại Nữu, con muốn ăn không?” Tô Vũ nhìn Đại Nữu, Đại Nữu nuốt nước miếng, gật đầu.
“Tự đi xới một bát cơm đi.”
Đại Nữu lập tức xoay người, tụt khỏi ghế chạy ra ngoài, Tô Vũ lại gắp một miếng cải xanh.
Một lát sau Đại Nữu bưng nửa chén cơm đi vào, đặt chén lên bàn trước rồi tự trèo lên ghế.
Tô Vũ lựa hết mấy miếng thịt mỡ gắp cho Đại Nữu, Đại Nữu cười toe toét vui vẻ, ăn từng miếng to.
Ngưu Thúy Hoa vừa bước vào đã thấy hai cha con một người ăn canh với cháo ngô, một người thì ăn thịt lợn với cháo ngô.
Hắn leo lên nằm bên cạnh Đại Nữu, mặc cho cục thịt nhỏ ngủ ở giữa, ngăn cách mình và Ngưu Thúy Hoa.
“Nàng nói ta có nên đi học chữ với Tam gia gia không?”
“Chàng muốn đi thì đi đi, nhà chúng ta bây giờ không thiếu tiền.” Ngưu Thúy Hoa nằm ở bên kia, Đại Nữu lật mình, lăn vào lòng nàng: “Chỉ cần đừng dây dưa với Tô Hàm nữa.”
Thật đáng thương, Tô Vũ nghĩ trước khi chìm vào giấc ngủ.
Mơ mơ màng màng ngủ, cảm thấy mũi không thông khí. Tô Vũ giơ tay lên khua khua, không được một lúc, mũi lại bị bóp.
Tô Vũ không có tật xấu khi rời giường cũng phải tức giận.
“Đại Nữu, có phải con chê cha sống thoải mái quá rồi không?”
Tô Vũ ôm tiểu cô nương lên, áo bông mới làm hơi lớn, không nhìn ra cái bụng tròn xoe của cô bé. Hắn bắt lấy hai bím tóc trên đầu, khuôn mặt cô bé lộ vẻ vui sướng.
“Cha, cha đưa con đến nhà Tam nãi nãi đi.”
Đôi tay mũm mĩm của Đại Nữu kéo mặt Tô Vũ. Tô Vũ đặt cô bé xuống đất, mặc quần áo tử tế đi ra ngoài.
“Dậy đi, ta có phần đồ ăn cho chàng.”
Ngưu Thúy Hoa mở cái bát đang được đậy trên bàn ra, lại ra ngoài xới cho Tô Vũ một bát cơm.
Tô Vũ đau khổ ăn cải xanh rồi cháo ngô, gắp mấy miếng thịt lợn béo ngậy có chút ở dưới đĩa rồi lặng yên lấy cải xanh phủ lên.
“Cha, có phải cha không thích ăn thịt không?” Đại Nữu ngồi ở băng ghế bên kia nuốt nước miếng.
“Đại Nữu, con muốn ăn không?” Tô Vũ nhìn Đại Nữu, Đại Nữu nuốt nước miếng, gật đầu.
“Tự đi xới một bát cơm đi.”
Đại Nữu lập tức xoay người, tụt khỏi ghế chạy ra ngoài, Tô Vũ lại gắp một miếng cải xanh.
Một lát sau Đại Nữu bưng nửa chén cơm đi vào, đặt chén lên bàn trước rồi tự trèo lên ghế.
Tô Vũ lựa hết mấy miếng thịt mỡ gắp cho Đại Nữu, Đại Nữu cười toe toét vui vẻ, ăn từng miếng to.
Ngưu Thúy Hoa vừa bước vào đã thấy hai cha con một người ăn canh với cháo ngô, một người thì ăn thịt lợn với cháo ngô.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook