Sau Khi Tỉnh Giấc Ta Là Gì Của Nhau
44: Gọi Cô Ấy Là Thiếu Phu Nhân


Lịch Nhi đi cùng Tiêu Đằng lên tầng ba, suốt dọc đường không ai nói với ai tiếng nào, Lịch Nhi mở cửa phòng giám đốc bước vào trong.

Tiêu Đằng đi sau lưng cũng không có biểu hiện gì nhiều, anh đối với vị thiếu phu nhân này cũng là có chút cảm tình, chuyện cô và Mạc Cao Ân anh cũng không có quyền can dự.

Tiêu Đằng đặt tập hồ sơ lên bàn làm việc thông báo với Lịch Nhi một chút về tình hình gần đây của tập đoàn.

- Chuyện sức khỏe của Mạc tổng có lẽ thiếu phu nhân cũng biết rồi…
- Dừng...gọi tôi là Tôn tiểu thư, nhớ kĩ, sau này không được gọi tôi là thiếu phu nhân nữa.

Lịch Nhi nhớ rất rõ lời của Hạ Cảnh Lan và Mạc Thiên Nhật Dạ, họ từng nói cô so với người làm ở Mạc gia là như nhau, cô không nói bản thân mình cao quý, vậy nên cô cũng không cần danh xưng thiếu phu nhân phù phiếm này.

Tiêu Đằng làm việc cho Mạc Thiên Nhật Dạ hơn 5 năm nay, mỹ nhân theo anh ấy nhiều không đếm xuể nhưng có thể thấy Mạc tổng đối với thiếu phu nhân là có cái nhìn khác so với những người còn lại, anh ấy không ra bên ngoài bay bướm, giữ ở bên cạnh chỉ có hai người là thiếu phu nhân và Thẩm Quyên Ly, mà anh cũng biết Mạc tổng đối với cháu gái nhà họ Thẩm hoàn toàn là lợi dụng, Thẩm Quyên Ly còn đang mang đứa con hoang trong bụng.


Tiêu Đằng chỉ là thấy tiểu thư nhà họ Tôn có khí chất và xứng đáng hơn những người còn lại, nếu cô đã không muốn thì anh cũng nghe theo.

- Tôn tiểu thư, chuyện sức khỏe của Mạc tổng cô cũng đã biết rồi, phần lớn những hợp đồng quan trọng anh ấy đều sắp xếp ổn thỏa.

Mạc tổng bảo tôi giao công việc cho cô, sắp tới chúng ta sẽ nhận hợp đồng xây khu vui chơi Liên Thanh với quy mô lớn, trong IT có rất nhiều cổ đông nhỏ muốn nhận dự án này, cô nghĩ giao cho ai là hợp lí?
IT là tập đoàn bất động sản, ở đây sẽ nhận hợp đồng mua bán đất đai, cao ốc và nhận cả hợp đồng xây dựng rồi giao lại cho các công ty con để thu lợi nhuận đầu tư.

Lịch Nhi xoay xoay cây viết trong tay, nở một nụ cười ma mị, không ngờ ông trời đã nhìn thấy mong ước của cô rồi.

- Giao lại cho Dực Phong của Thẩm Nghiệp Thành đi.

Tiêu Đằng có hơi bất ngờ, Tôn tiểu thư và Thẩm tiểu thư, hai người cũng coi như là yêu cùng một người đàn ông đi, mà Tôn tiểu thư cũng biết Thẩm Nghiệp Thành là chú ruột của Thẩm Quyên Ly, vậy sao còn dành hạng mục béo bở này cho công ty Dực Phong?
- Tôn tiểu thư, cô đã suy nghĩ kỹ chưa?
Lịch Nhi biết Tiêu Đằng nghĩ gì, cô cũng không phải não tàn không biết suy nghĩ.

Cô nhất định sẽ tìm ra chân tướng của chung cư Hoa Đô, không để để nhà họ Tôn muôn đời mang tiếng xấu.

- Nếu đã cho tôi ngồi vào vị trí này thì đừng nghi ngờ năng lực của tôi.

Tiêu Đằng nhìn khuôn mặt tự tin của Lịch Nhi thì cũng không nói gì nữa, anh lui ra ngoài trước để báo cáo lại với Mạc Thiên Nhật Dạ.

Chuông vừa đổ đầu dây bên kia đã lập tức bắt máy.

- Mạc tổng, Tôn tiểu thư muốn giao hợp đồng xây dựng khu vui chơi Liên Thanh lại cho công ty Dực Phong.


Mạc Thiên Nhật Dạ ở đầu dây bên kia cũng bất ngờ giống như Tiêu Đằng lúc nãy, hắn biết cô không ưa gì nhà họ Thẩm, rốt cuộc cô có tính toán gì?
- Mạc tổng, vậy có nên làm theo lời của Tôn tiểu thư không?
- Làm theo lời của cô ấy.

Tiêu Đằng định cúp máy thì Mạc Thiên Nhật Dạ lên tiếng lần nữa.

- Hôm nay cô ấy thế nào?
Tiêu Đằng chỉ đợi câu hỏi này, cái miệng của anh đến giờ phát huy tác dụng rồi.

Tiêu Đằng rẽ vào toilet đóng cửa cẩn thận rồi tường thuật lại những gì mình thấy sáng nay ở trong phòng Mạc Cao Ân cho Mạc Thiên Nhật Dạ nghe.

Mỗi câu mỗi chữ đều nhấn nhá hết sức sinh động, cuối cùng chốt hạ một câu.

- Mạc tổng, tôi nghĩ Tôn tiểu thư bị sự ấm áp của phó tổng làm cho xiêu lòng rồi.1
Mạc Thiên Nhật Dạ bên này mặt đen như than, mới đi có buổi sáng mà Mạc Cao Ân đó đã lợi dụng thời cơ rồi, cái gì mà ấm áp.

Mạc Thiên Nhật Dạ nổi cả gân xanh trên trán quát vào điện thoại với Tiêu Đằng.


- Tôi bảo cậu canh chừng Mạc Cao Ân không để hắn ta lại gần cô ấy mà, bây giờ cậu hào hứng như vậy sao.

Tháng này trừ lương.

Tiêu Đằng tái mặt nghe tiếng "tút...tút vang lên bên tai, anh là trợ lí của tổng giám đốc chứ có phải giữ vợ dùm người ta đâu, oan ức quá mà, anh còn tưởng mình sẽ được khen thưởng cơ.

Mạc Thiên Nhật Dạ đi đi lại lại trong phòng đầu óc loạn hết cả lên, câu nói của Tiêu Đằng cứ lởn vởn quanh não của hắn, cái gì mà "Tôn tiểu thư đã bị sự ấm áp của phó tổng làm cho xiêu lòng rồi" thật vô nghĩa, thật hoang đường, nếu cô ấy muốn ấm áp hắn sẽ làm cho cô chết cháy trong lòng hắn.

Mạc Thiên Nhật Dạ cầm điện thoại gọi lại cho Tiêu Đằng.

- Đưa cô ấy về đây, làm việc 2 tiếng đồng hồ là đủ rồi, còn nữa, gọi cô ấy là thiếu phu nhân.1.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương