Sau Khi Bị Nghe Lén Tiếng Lòng Tôi Bước Lên Đỉnh Cao Cuộc Đời
-
4: Chính Là Căn Phòng Này
Tần Dĩ Dạng chân thành nhìn anh ta: “Mỗi lần tôi ngẩng đầu đều sẽ thấy hai lỗ mũi của anh đối diện với tôi, khiến tôi nhớ lại mấy con lợn hồi bé suýt nữa thì nhai đầu tôi.
Cho nên chúng ta từ hôn đi, đồ con lợn.”
Bạc Minh Trạch: “???”
Ngày thường đi trên đường, anh ta thường xuyên được những tay săn lùng ngôi sao bắt chuyện, từ nhỏ đến lớn vẫn luôn là hot boy của trường.
Rốt cuộc anh ta giống lợn ở chỗ nào?
Đúng lúc này, tiếng bước chân vang lên ngoài hành lang khách sạn.
“Suỵt! Chính là căn phòng này!”
“Bạc Minh Trạch và vị hôn thê đang ở trong này, nếu chụp được ảnh thì sẽ chứng minh Thẩm Nhan là bé ba, chắc chắn sẽ được lên hot search!”
Nghe cuộc đối thoại này, Tần Dĩ Dạng không khỏi sửng sốt.
Thẩm Nhan chính là thiên kim giả.
Cô không nhịn được mỉa mai trong lòng: [Mình nhớ rồi, bên ngoài là paparazzi.]
[Hồi sinh nhật của Thẩm Nhan, Bạc Minh Trạch chi một khoản tiền lớn thuê màn hình led khổng lồ ngoài trời tiếp ứng cho cô ta, toàn bộ internet đều ship hai người họ.
Nhưng sau khi paparazzi vạch trần hôn ước giữa mình và Bạc Minh Trạch, Thẩm Nhan biến thành bé ba, bị mắng lên hotsearch.]
[Thủ phú Thẩm đau lòng con gái, không màng tới lời phản đối của ông cụ Thẩm, dứt khoát dẫn vợ và con gái tham gia gameshow hào môn để chống lưng cho con gái, hơn nữa tuyên bố sẽ cho nhà họ Tần phá sản.]
[Từ đó trở đi, cha mình bị vu oan, mẹ mình ngồi tù, anh cả bị tàn phế, anh hai nhảy lầu, mình cũng không được chết tử tế…]
[Hệ thống, cứu mạng!]
Không biết hệ thống có nghe thấy hay không, nhưng cha Tần mẹ Tần lại nghe được.
Cả nhà họ cũng quá thảm!
Hai người vội vàng rời khỏi phòng tiệc, định lên lầu tìm con gái, nhưng vẫn không kịp.
Không biết bọn paparazzi kiếm ở đâu ra thẻ phòng vạn năng.
Theo một tiếng “Bíp” vang lên, cửa sắp bị mở ra.
Đúng lúc khẩn cấp, giọng nói của hệ thống lại vang lên: [Xin lỗi ký chủ, vừa rồi tôi bận vòng ra hậu trường để trói buộc, bây giờ tôi sẽ cung cấp nguyên văn cho cô!]
[Nguyên văn: Paparazzi phá cửa xông vào, Tần Dĩ Dạng và Bạc Minh Trạch đều không thể nhúc nhích, chỉ có thể ngồi yên chờ chết.]
[Trước mắt, đẳng cấp của ký chủ còn thấp nên mỗi lần chỉ được giới hạn sửa một từ đồng âm.]
Nghe đến đây, cha Tần mẹ Tần sốt ruột cuống cả lên.
Từ đồng âm gì? Biết sửa kiểu gì đây?
Ngay khi hai vợ chồng đang vắt óc suy nghĩ, giọng nói của con gái đã vang lên trong đầu: [Thử đổi chữ chết thành chữ tiền thử xem?]
Cha Tần mẹ Tần: “!!!”
Ngồi yên chờ tiền? Câu này nghe có vẻ kích thích!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook