Rơi Vào Trái Tim Em
-
Chương 84:
Chu Phạm nhìn thấy anh chuyển tiếp trắng trợn này liền sửng sốt vài giây, sau đó khóe môi dần dần nâng lên.
Cô thuận thế bấm vào trang cá nhân của Lương Thù Tuyển, thấy trang chủ của anh vạn năm không cập nhật động thái mà lần cập nhật gần đây chính là chuyển tiếp động thái của cô.
Bên cạnh đó, trang cá nhân của anh cũng trống rỗng.
Chưa đầy một phút đồng hồ, động thái của anh chuyển tiếp cô đã thu được rất nhiều lượt thích và bình luận. Chu Phạm mím môi nhìn lướt qua, bỗng nhiên mặt nóng lên.
Lương Thù Tuyển hiện tại, chính là cùng cô công khai sao?
Chu Phạm buông điện thoại di động ra, nhìn cây cổ thụ chọc trời ngoài cửa sổ đến ngẩn người, giống như thật sự công khai với Lương Thù Tuyển.
Cô lại nhấn vào xem trang cá nhân của Lương Thù Tuyển, cảm xúc vui vẻ dần dần thấm qua biểu tình trên mặt cô sau đó chậm rãi truyền đến tứ chi bách hài cuối cùng đến trái tim cô.
Chu Phạm đã lâu rồi không vui vẻ như vậy.
Niềm vui này không phải là loại hạnh phúc trôi dạt nhưng không có vấn đề bao lâu sau đó và nhìn lại ngày hôm nay cô có thể cảm nhận cảm xúc của cô tại thời điểm này.
Chuyện cô và Lương Thù Tuyển yêu nhau đã được nhiều người biết đến.
Chu Phạm trước đó cũng từng nghĩ nếu chuyện cô và Lương Thù Tuyển yêu đương bị người khác biết cô sẽ có tâm trạng gì. Nhưng sau đó cô nghĩ rằng bản thân cô sẽ rất bình tĩnh nhưng bây giờ cô biết rằng cô đã phản ứng mạnh mẽ hơn nhiều so với cô nghĩ.
Cô thực sự hạnh phúc.
Sáng sớm hôm sau, khi Chu Phạm đi dép lê đi ăn sáng không ít người nhìn cô trên mặt họ còn mang theo chút tò mò và hưng phấn.
Chu Phạm đoán được là có người nhìn thấy chuyển tiếp kia của Lương Thù Tuyển quả nhiên, buổi trưa lúc ăn cơm rốt cục có người không kiềm chế được mà hỏi cô.
"Phó đạo diễn, cậu và Lương Thù Tuyển đang yêu đương hả."
Chu Phạm khi đó đang ăn cơm, nghe vậy ngẩng đầu lên nói một tiếng: "Vừa mới hẹn hò không bao lâu.”
Có người hỏi Từ Vụ: "Không phải cậu nói phó đạo diễn và Lương Thù Tuyển không quen sao?”
Từ Vụ nhìn Chu Phạm trả lời: "Còn không phải bởi vì bạn trai cũ của tôi và Lương Thù Tuyển là bạn bè sao, cậu ấy mới có cơ hội quen biết Lương Thù Tuyển.”
Thanh âm Từ Vụ nói chuyện không lớn Chu Phạm chỉ lo ăn cơm cũng không nghe được những lời Từ Vụ nói.
Sau khi ăn cơm xong, có người nói với Chu Phạm: "K.Green Yến mời cậu sẽ đến sao? Phó đạo diễn, tôi có việc muốn tìm anh ta hỗ trợ, có thể để cho tôi cùng tới bữa tiệc của K.Green Yến hay không?”
Căn cứ vào tiến độ quay phim của đoàn làm phim, K.Green Yến bước đầu ấn định vào tối thứ Sáu tuần sau, địa điểm là tại một nhà hàng ở thị trấn Trừng Sơn, thành phố Toại Bắc.
Nhà hàng này là nhà hàng đặc sản của Trừng Sơn, trên phần mềm mạng xã hội nói đến Trừng Sơn nếu không đi nhà hàng này ăn đồ ăn đặc sản cũng không có nghĩa là từng tới Trừng Sơn.
Cho nên địa điểm liền đặt ở nhà hàng đặc sản kia.
Chu Phạm nói: "K.Green Yến, Lương Thù Tuyển hẳn là sẽ không đến, hôm qua anh ấy trở về thành phố Toại Nam.”
"Ồ, như vậy." Người nói chuyện là một diễn viên.
"Nhưng Tuyển ca là bạn trai của cậu à, buổi tiệc này của K.Green Yến, anh ấy sao có thể không đến được."
Chu Phạm không hiểu rõ những lời này bởi vì trong nhận thức của cô, hai người thuộc hai lĩnh vực độc lập, vì sao phải luôn ràng buộc lại với nhau?
Cô dừng lại, uyển chuyển nói: "Tôi còn chưa từng đề cập đến chuyện K.Green Yến với anh ấy. Với lại anh ấy cũng không cần tới dự tiệc K. Green Yến để làm gì.”
Anh cũng không phải là người của đoàn làm phim.
Chu Phạm suy nghĩ một chút rồi nói: "Cậu có chuyện gì muốn tìm anh ta a? Cậu có liên hệ với anh ta không?”
Nam diễn viên nhanh chóng im lặng, lắc đầu.
Chu Phạm ừ một tiếng. Bữa ăn đã được ăn.
Cơm nước xong, Chu Phạm đi vệ sinh, lúc đi ra nghe nam diễn viên nhỏ giọng nói: "Tuyển Ca yêu đương cũng không lãng mạn lắm, cũng không quan tâm đến bạn gái.”
Có người phụ họa một tiếng: "Đúng vậy, ngay cả tiệc của K.Green Yến cũng không tới.”
Chu Phạm nhíu mày, theo bản năng nhìn lướt qua bọn họ hai người kia liền chú ý tới ánh mắt của nàng, có chút xấu hổ tán gẫu các đề tài khác.
Dừng lại trong vài giây, cô bước vào phòng ngủ và nằm xuống và nghỉ ngơi.
Một tuần quay phim rất nhanh đã kết thúc. Tối thứ năm, Chu Phạm cùng mọi người chụp ảnh cùng K.Green. Yến.
Hoàng hôn buông xuống, Chu Phạm mặc một chiếc áo khoác màu trắng, híp mắt cong môi cười, ánh mặt trời đỏ hồng chiếu lên làn da của cô, phía sau cô là dãy núi liên miên không dứt cùng những dãy núi cao thấp nhấp nhô.
K.Green Yến định vào tối mai, ăn cơm xong liền ngồi máy bay 11 giờ trở về thành phố Toại Nam.
Tối thứ năm, Chu Phạm vừa kết thúc cuộc điện thoại video với Lương Thù Tuyển thì điện thoại của Chu Dự Gia liền gọi tới.
Mấy ngày nay, buổi tối cô và Lương Thù Tuyển luôn gọi video cơ hồ đã thành thói quen.
Chu Phạm cũng rất thích gọi video với Lương Thù Tuyển, vừa nhìn thấy Lương Thù Tuyển trong điện thoại di động cô liền rất vui vẻ, giống như trước màn hình đều bốc lên bong bóng màu hồng.
Cô nhận lấy điện thoại của Chu Dự Gia: "Này, Chu Dự Gia làm sao vậy.”
Chu Dự Gia: "Chị ơi, ngày mai sinh nhật chị! Khi nào chị quay lại?”
"Hả? Ngày mai có phải là sinh nhật chị không? "Chu Phạm mở điện thoại ra xem lịch, ngày mai là ngày 24 tháng 7, thật sự là sinh nhật của cô.
"Vội quên rồi." Chu Phạm nói.
"Chị, chị có thể ăn nhẹ cho sinh nhật mình không, em mua quà sinh nhật cho chị à, chị về nhà là có thể thấy được."
Chu Phạm cười ừ một tiếng: "Phí rách rồi, không vượt quá mười đồng chứ?”
Chu Dự Gia: "Chị nghĩ em là chị sao? Quên đi, vì ngày mai là sinh nhật của chị, em sẽ bỏ
qua cho chị.”
Hai người nói chuyện phiếm một hồi, liền cúp điện thoại.
Chu Phạm nằm trên giường, đèn phòng ngủ đã tắt.
Nếu như không phải Chu Dự Gia gọi cuộc điện thoại này tới, cô thật sự không nhớ ngày mai chính là sinh nhật lần thứ mười chín của cô.
Trước kia sinh nhật cô luôn vào những ngày nghỉ hè, mỗi lần tổ chức sinh nhật đều là người nhà của cô ở bên.
Lần này là ngoài ý muốn nhưng ngày mai có thể trở về Toại Nam, sinh nhật hay không sinh nhật hình như cũng không có khác biệt gì quá lớn.
Ngày hôm sau, một đám người mới thật sự thả lỏng, cùng nhau đi leo núi Trừng Sơn.
Sáu giờ chiều, Chu Phạm thu dọn hành lý xong cùng mọi người đi trấn Trừng Sơn ăn yến
tiệc K.Green.
Tại bữa tiệc K.Green, Chu Phạm và đạo diễn cùng nhau phát biểu, nói cảm ơn trong khoảng thời gian này đoàn làm phim đã cùng nhau nỗ lực và cố gắng.
Sau khi nói xong, có người mở chai bia mọi người cùng nhau uống rượu.
Chu Phạm cũng uống theo nhưng tửu lượng của cô không tốt, liền chỉ uống một chút không đến mức say.
Sáng nay, ba mẹ Chu và Chu Dự Gia cùng một số bạn bè trước kia đều gửi lời chúc mừng sinh nhật đến cho cô. Lý Thanh Minh cùng mấy người bạn của cô ở Đại học Tây Kinh nói để cho cô mời khách.
Chuyện sinh nhật này, Chu Phạm luôn không chú tâm cho lắm. Cô cảm thấy có cũng được không có cũng không sao cho nên cô cũng không đề cập chuyện này đến Lương Thù
Tuyển.
Hơn nữa mấy ngày nay Lương Thù Tuyển thật sự quá bận rộn, vội vàng làm chương trình phần mềm, hình như mấy ngày nữa còn phải tham gia một trận đấu mà Chu Phạm vừa nghe liền thấy cuộc thi đấu này rất có quy mô.
Chu Phạm liền không muốn quấy rầy anh, hơn nữa cô vốn không quan tâm đến chuyện
sinh nhật này.
Nhưng mấy ngày trước Lương Thù Tuyển đã hỏi cô khi nào về Toại Nam thì cô liền nói là rạng sáng ngày 25 tháng 7.
Cơm nước xong còn sớm, có rất nhiều người đặt vé máy bay là ngày mai, chỉ có một mình Chu Phạm là thành phố Toại Nam, đặt vé máy bay lúc mười một giờ đêm nay. Trên lầu là KTV, một đám người uống chút rượu đều rất cao hứng tiện lợi đi lên lầu hai.
Sân bay Toại Bắc cách đây không xa nhưng K.Green Yến ăn khá sớm, cơm nước xong mới bảy giờ. Còn có năm tiếng đồng hồ mới lên máy bay, thời gian còn rất nhiều, không ít người lôi kéo Chu Phạm đi KTV, Chu Phạm liền đi theo.
Chu Phạm không biết hát, liền ngồi trên sô pha thỉnh thoảng nghe người khác hát rồi vỗ tay, thỉnh thoảng nghịch điện thoại di động.
Trong KTV ngũ quang mười màu, ánh đèn radium trên đỉnh đầu thỉnh thoảng đảo qua gò má cô, cả khuôn mặt nhìn qua tinh xảo xinh đẹp.
Sau khi Vương Phi hát xong "Ám Dũng", trong phòng KTV bỗng nhiên vang lên bài hát
chúc mừng sinh nhật.
Chu Phạm giương mắt lên thấy một chiếc xe bánh được đẩy ra ngoài.
Cô nhìn thấy một nam sinh đứng phía sau xe bánh ngọt. Là nam sinh trong đoàn làm
phim.
Nam sinh đi tới hướng nữ sinh ngồi bên cạnh Chu Phạm.
Cô gái che mặt mọi người liền hát bài chúc mừng sinh nhật.
Nữ sinh hướng Chu Phạm nói một tiếng cảm ơn liền bị vây quanh đứng lên, bị người ta ồn
ào yêu cầu hai người họ hôn môi cùng nam sinh kia trước mặt mọi người.
Chu Phạm cười nhìn. Qua vài phút, nam sinh cắt bánh ngọt một phần bánh ngọt được đưa
đến chỗ cô.
Chu Phạm cong môi nói cảm ơn, vui vẻ nhận lấy bánh ngọt, dùng dĩa ăn.
Có ai đột nhiên nói: "Đây có phải là bánh của Chgh không?"
Chgh là một thương hiệu rất nổi tiếng trong bánh sinh nhật đặc biệt là một chiếc bánh
sinh nhật phiên bản cặp vợ chồng được giới thiệu vào năm 2015, chiếc bánh đó mỗi người chỉ có thể mua một phần một năm, ngụ ý rất rõ ràng.
Nam sinh gãi đầu: "Không phải bánh của chgh, cái kia quá khó mua có tiền cũng không nhất định mua được.”
Những người khác hi hi ha ha nháo lên, nói có phần tâm ý này cũng đã đủ rồi.
Chu Phạm nghe bọn họ nói cười, một bên cúi đầu ăn bánh ngọt. Nó rất ngọt ngào và ngon.
Mặc dù vừa mới bài hát chúc mừng sinh nhật vang lên, cô vẫn không thể tránh khỏi nghĩ tới suy nghĩ đó.
Nhưng Chu Phạm cũng biết, cô đề cập tới hôm nay là sinh nhật của cô với người khác, làm sao có thể sẽ có người hát bài hát chúc mừng sinh nhật cho cô.
Chu Phạm ăn bánh ngọt, nhưng vẫn cảm thấy hôm nay rất may mắn dù sao vẫn ăn được
bánh ngọt.
Sau một thời gian, toàn bộ bánh ngọt được chia ra ăn hết, cặp đôi bị mọi người náo loạn
lên sân khấu cùng nhau hát một bài hát.
Là "Chậm rãi thích em" của Mạc Văn Úy.
Ánh sáng mờ nhạt trong KTV. Chu Phạm giương mắt nhìn hai người rất xứng đôi, đứng
cùng một chỗ cầm micro hát.
"Rất nhiều đoạn cầu"
"Rất nhiều lãng mạn."
"Rất nhiều trái tim chua xót"
- Hảo tụ hảo tán.
- Rất nhiều ngày đều nhìn không xong.
- Vừa rồi hôn em một cái em cũng thích đúng không?
Chu Phạm cũng hát theo.
Đột nhiên điện thoại di động đặt trên bàn sáng lên, cô liền đi xem điện thoại.
Lương Thù Tuyển gửi cho cô một tin nhắn.
[Em đến tìm anh ngay bây giờ
Chu Phạm trả lời một dấu chấm hỏi.
Cô ấy đánh máy: [Bây giờ? Anh đang ở đâu?]
Lương Thù Tuyển: [Sân bay Toại Bắc, vừa mới xuống máy bay
Chu Phạm liền gửi địa chỉ cho Lương Thù Tuyển, dừng vài giây cô lại trả lời: "Sao đột ngột
như vậy, mấy ngày trước anh cũng không nói với em hôm nay anh sẽ về tới.
Qua vài giây, Lương Thù Tuyển gửi một giọng nói.
Chu Phạm cầm điện thoại di động đến bên tai nghe. Giọng nói này trộn lẫn với giọng hát
của Mạc Văn Úy.
"Cái này còn muốn hỏi? Đón anh về nhà không phải là điều nên làm sao?”
Chu Phạm rất khó hình dung tâm tình khi đó.
Thì ra sau khi cùng Lương Thù Tuyển yêu đương được cô đón về nhà là một chuyện
đương nhiên.
Giống như thuận lý thành chương, tựa như người muốn ăn cơm uống nước là một chuyện
không thể bình thường hơn.
Chu Phạm cong môi, cầm điện thoại di động đi lên lầu một.
Bài hát của Mạc Văn Úy còn vang lên bên tai cô, cô cũng hừ một câu "Chậm rãi đi cùng
anh".
Cô thuận thế bấm vào trang cá nhân của Lương Thù Tuyển, thấy trang chủ của anh vạn năm không cập nhật động thái mà lần cập nhật gần đây chính là chuyển tiếp động thái của cô.
Bên cạnh đó, trang cá nhân của anh cũng trống rỗng.
Chưa đầy một phút đồng hồ, động thái của anh chuyển tiếp cô đã thu được rất nhiều lượt thích và bình luận. Chu Phạm mím môi nhìn lướt qua, bỗng nhiên mặt nóng lên.
Lương Thù Tuyển hiện tại, chính là cùng cô công khai sao?
Chu Phạm buông điện thoại di động ra, nhìn cây cổ thụ chọc trời ngoài cửa sổ đến ngẩn người, giống như thật sự công khai với Lương Thù Tuyển.
Cô lại nhấn vào xem trang cá nhân của Lương Thù Tuyển, cảm xúc vui vẻ dần dần thấm qua biểu tình trên mặt cô sau đó chậm rãi truyền đến tứ chi bách hài cuối cùng đến trái tim cô.
Chu Phạm đã lâu rồi không vui vẻ như vậy.
Niềm vui này không phải là loại hạnh phúc trôi dạt nhưng không có vấn đề bao lâu sau đó và nhìn lại ngày hôm nay cô có thể cảm nhận cảm xúc của cô tại thời điểm này.
Chuyện cô và Lương Thù Tuyển yêu nhau đã được nhiều người biết đến.
Chu Phạm trước đó cũng từng nghĩ nếu chuyện cô và Lương Thù Tuyển yêu đương bị người khác biết cô sẽ có tâm trạng gì. Nhưng sau đó cô nghĩ rằng bản thân cô sẽ rất bình tĩnh nhưng bây giờ cô biết rằng cô đã phản ứng mạnh mẽ hơn nhiều so với cô nghĩ.
Cô thực sự hạnh phúc.
Sáng sớm hôm sau, khi Chu Phạm đi dép lê đi ăn sáng không ít người nhìn cô trên mặt họ còn mang theo chút tò mò và hưng phấn.
Chu Phạm đoán được là có người nhìn thấy chuyển tiếp kia của Lương Thù Tuyển quả nhiên, buổi trưa lúc ăn cơm rốt cục có người không kiềm chế được mà hỏi cô.
"Phó đạo diễn, cậu và Lương Thù Tuyển đang yêu đương hả."
Chu Phạm khi đó đang ăn cơm, nghe vậy ngẩng đầu lên nói một tiếng: "Vừa mới hẹn hò không bao lâu.”
Có người hỏi Từ Vụ: "Không phải cậu nói phó đạo diễn và Lương Thù Tuyển không quen sao?”
Từ Vụ nhìn Chu Phạm trả lời: "Còn không phải bởi vì bạn trai cũ của tôi và Lương Thù Tuyển là bạn bè sao, cậu ấy mới có cơ hội quen biết Lương Thù Tuyển.”
Thanh âm Từ Vụ nói chuyện không lớn Chu Phạm chỉ lo ăn cơm cũng không nghe được những lời Từ Vụ nói.
Sau khi ăn cơm xong, có người nói với Chu Phạm: "K.Green Yến mời cậu sẽ đến sao? Phó đạo diễn, tôi có việc muốn tìm anh ta hỗ trợ, có thể để cho tôi cùng tới bữa tiệc của K.Green Yến hay không?”
Căn cứ vào tiến độ quay phim của đoàn làm phim, K.Green Yến bước đầu ấn định vào tối thứ Sáu tuần sau, địa điểm là tại một nhà hàng ở thị trấn Trừng Sơn, thành phố Toại Bắc.
Nhà hàng này là nhà hàng đặc sản của Trừng Sơn, trên phần mềm mạng xã hội nói đến Trừng Sơn nếu không đi nhà hàng này ăn đồ ăn đặc sản cũng không có nghĩa là từng tới Trừng Sơn.
Cho nên địa điểm liền đặt ở nhà hàng đặc sản kia.
Chu Phạm nói: "K.Green Yến, Lương Thù Tuyển hẳn là sẽ không đến, hôm qua anh ấy trở về thành phố Toại Nam.”
"Ồ, như vậy." Người nói chuyện là một diễn viên.
"Nhưng Tuyển ca là bạn trai của cậu à, buổi tiệc này của K.Green Yến, anh ấy sao có thể không đến được."
Chu Phạm không hiểu rõ những lời này bởi vì trong nhận thức của cô, hai người thuộc hai lĩnh vực độc lập, vì sao phải luôn ràng buộc lại với nhau?
Cô dừng lại, uyển chuyển nói: "Tôi còn chưa từng đề cập đến chuyện K.Green Yến với anh ấy. Với lại anh ấy cũng không cần tới dự tiệc K. Green Yến để làm gì.”
Anh cũng không phải là người của đoàn làm phim.
Chu Phạm suy nghĩ một chút rồi nói: "Cậu có chuyện gì muốn tìm anh ta a? Cậu có liên hệ với anh ta không?”
Nam diễn viên nhanh chóng im lặng, lắc đầu.
Chu Phạm ừ một tiếng. Bữa ăn đã được ăn.
Cơm nước xong, Chu Phạm đi vệ sinh, lúc đi ra nghe nam diễn viên nhỏ giọng nói: "Tuyển Ca yêu đương cũng không lãng mạn lắm, cũng không quan tâm đến bạn gái.”
Có người phụ họa một tiếng: "Đúng vậy, ngay cả tiệc của K.Green Yến cũng không tới.”
Chu Phạm nhíu mày, theo bản năng nhìn lướt qua bọn họ hai người kia liền chú ý tới ánh mắt của nàng, có chút xấu hổ tán gẫu các đề tài khác.
Dừng lại trong vài giây, cô bước vào phòng ngủ và nằm xuống và nghỉ ngơi.
Một tuần quay phim rất nhanh đã kết thúc. Tối thứ năm, Chu Phạm cùng mọi người chụp ảnh cùng K.Green. Yến.
Hoàng hôn buông xuống, Chu Phạm mặc một chiếc áo khoác màu trắng, híp mắt cong môi cười, ánh mặt trời đỏ hồng chiếu lên làn da của cô, phía sau cô là dãy núi liên miên không dứt cùng những dãy núi cao thấp nhấp nhô.
K.Green Yến định vào tối mai, ăn cơm xong liền ngồi máy bay 11 giờ trở về thành phố Toại Nam.
Tối thứ năm, Chu Phạm vừa kết thúc cuộc điện thoại video với Lương Thù Tuyển thì điện thoại của Chu Dự Gia liền gọi tới.
Mấy ngày nay, buổi tối cô và Lương Thù Tuyển luôn gọi video cơ hồ đã thành thói quen.
Chu Phạm cũng rất thích gọi video với Lương Thù Tuyển, vừa nhìn thấy Lương Thù Tuyển trong điện thoại di động cô liền rất vui vẻ, giống như trước màn hình đều bốc lên bong bóng màu hồng.
Cô nhận lấy điện thoại của Chu Dự Gia: "Này, Chu Dự Gia làm sao vậy.”
Chu Dự Gia: "Chị ơi, ngày mai sinh nhật chị! Khi nào chị quay lại?”
"Hả? Ngày mai có phải là sinh nhật chị không? "Chu Phạm mở điện thoại ra xem lịch, ngày mai là ngày 24 tháng 7, thật sự là sinh nhật của cô.
"Vội quên rồi." Chu Phạm nói.
"Chị, chị có thể ăn nhẹ cho sinh nhật mình không, em mua quà sinh nhật cho chị à, chị về nhà là có thể thấy được."
Chu Phạm cười ừ một tiếng: "Phí rách rồi, không vượt quá mười đồng chứ?”
Chu Dự Gia: "Chị nghĩ em là chị sao? Quên đi, vì ngày mai là sinh nhật của chị, em sẽ bỏ
qua cho chị.”
Hai người nói chuyện phiếm một hồi, liền cúp điện thoại.
Chu Phạm nằm trên giường, đèn phòng ngủ đã tắt.
Nếu như không phải Chu Dự Gia gọi cuộc điện thoại này tới, cô thật sự không nhớ ngày mai chính là sinh nhật lần thứ mười chín của cô.
Trước kia sinh nhật cô luôn vào những ngày nghỉ hè, mỗi lần tổ chức sinh nhật đều là người nhà của cô ở bên.
Lần này là ngoài ý muốn nhưng ngày mai có thể trở về Toại Nam, sinh nhật hay không sinh nhật hình như cũng không có khác biệt gì quá lớn.
Ngày hôm sau, một đám người mới thật sự thả lỏng, cùng nhau đi leo núi Trừng Sơn.
Sáu giờ chiều, Chu Phạm thu dọn hành lý xong cùng mọi người đi trấn Trừng Sơn ăn yến
tiệc K.Green.
Tại bữa tiệc K.Green, Chu Phạm và đạo diễn cùng nhau phát biểu, nói cảm ơn trong khoảng thời gian này đoàn làm phim đã cùng nhau nỗ lực và cố gắng.
Sau khi nói xong, có người mở chai bia mọi người cùng nhau uống rượu.
Chu Phạm cũng uống theo nhưng tửu lượng của cô không tốt, liền chỉ uống một chút không đến mức say.
Sáng nay, ba mẹ Chu và Chu Dự Gia cùng một số bạn bè trước kia đều gửi lời chúc mừng sinh nhật đến cho cô. Lý Thanh Minh cùng mấy người bạn của cô ở Đại học Tây Kinh nói để cho cô mời khách.
Chuyện sinh nhật này, Chu Phạm luôn không chú tâm cho lắm. Cô cảm thấy có cũng được không có cũng không sao cho nên cô cũng không đề cập chuyện này đến Lương Thù
Tuyển.
Hơn nữa mấy ngày nay Lương Thù Tuyển thật sự quá bận rộn, vội vàng làm chương trình phần mềm, hình như mấy ngày nữa còn phải tham gia một trận đấu mà Chu Phạm vừa nghe liền thấy cuộc thi đấu này rất có quy mô.
Chu Phạm liền không muốn quấy rầy anh, hơn nữa cô vốn không quan tâm đến chuyện
sinh nhật này.
Nhưng mấy ngày trước Lương Thù Tuyển đã hỏi cô khi nào về Toại Nam thì cô liền nói là rạng sáng ngày 25 tháng 7.
Cơm nước xong còn sớm, có rất nhiều người đặt vé máy bay là ngày mai, chỉ có một mình Chu Phạm là thành phố Toại Nam, đặt vé máy bay lúc mười một giờ đêm nay. Trên lầu là KTV, một đám người uống chút rượu đều rất cao hứng tiện lợi đi lên lầu hai.
Sân bay Toại Bắc cách đây không xa nhưng K.Green Yến ăn khá sớm, cơm nước xong mới bảy giờ. Còn có năm tiếng đồng hồ mới lên máy bay, thời gian còn rất nhiều, không ít người lôi kéo Chu Phạm đi KTV, Chu Phạm liền đi theo.
Chu Phạm không biết hát, liền ngồi trên sô pha thỉnh thoảng nghe người khác hát rồi vỗ tay, thỉnh thoảng nghịch điện thoại di động.
Trong KTV ngũ quang mười màu, ánh đèn radium trên đỉnh đầu thỉnh thoảng đảo qua gò má cô, cả khuôn mặt nhìn qua tinh xảo xinh đẹp.
Sau khi Vương Phi hát xong "Ám Dũng", trong phòng KTV bỗng nhiên vang lên bài hát
chúc mừng sinh nhật.
Chu Phạm giương mắt lên thấy một chiếc xe bánh được đẩy ra ngoài.
Cô nhìn thấy một nam sinh đứng phía sau xe bánh ngọt. Là nam sinh trong đoàn làm
phim.
Nam sinh đi tới hướng nữ sinh ngồi bên cạnh Chu Phạm.
Cô gái che mặt mọi người liền hát bài chúc mừng sinh nhật.
Nữ sinh hướng Chu Phạm nói một tiếng cảm ơn liền bị vây quanh đứng lên, bị người ta ồn
ào yêu cầu hai người họ hôn môi cùng nam sinh kia trước mặt mọi người.
Chu Phạm cười nhìn. Qua vài phút, nam sinh cắt bánh ngọt một phần bánh ngọt được đưa
đến chỗ cô.
Chu Phạm cong môi nói cảm ơn, vui vẻ nhận lấy bánh ngọt, dùng dĩa ăn.
Có ai đột nhiên nói: "Đây có phải là bánh của Chgh không?"
Chgh là một thương hiệu rất nổi tiếng trong bánh sinh nhật đặc biệt là một chiếc bánh
sinh nhật phiên bản cặp vợ chồng được giới thiệu vào năm 2015, chiếc bánh đó mỗi người chỉ có thể mua một phần một năm, ngụ ý rất rõ ràng.
Nam sinh gãi đầu: "Không phải bánh của chgh, cái kia quá khó mua có tiền cũng không nhất định mua được.”
Những người khác hi hi ha ha nháo lên, nói có phần tâm ý này cũng đã đủ rồi.
Chu Phạm nghe bọn họ nói cười, một bên cúi đầu ăn bánh ngọt. Nó rất ngọt ngào và ngon.
Mặc dù vừa mới bài hát chúc mừng sinh nhật vang lên, cô vẫn không thể tránh khỏi nghĩ tới suy nghĩ đó.
Nhưng Chu Phạm cũng biết, cô đề cập tới hôm nay là sinh nhật của cô với người khác, làm sao có thể sẽ có người hát bài hát chúc mừng sinh nhật cho cô.
Chu Phạm ăn bánh ngọt, nhưng vẫn cảm thấy hôm nay rất may mắn dù sao vẫn ăn được
bánh ngọt.
Sau một thời gian, toàn bộ bánh ngọt được chia ra ăn hết, cặp đôi bị mọi người náo loạn
lên sân khấu cùng nhau hát một bài hát.
Là "Chậm rãi thích em" của Mạc Văn Úy.
Ánh sáng mờ nhạt trong KTV. Chu Phạm giương mắt nhìn hai người rất xứng đôi, đứng
cùng một chỗ cầm micro hát.
"Rất nhiều đoạn cầu"
"Rất nhiều lãng mạn."
"Rất nhiều trái tim chua xót"
- Hảo tụ hảo tán.
- Rất nhiều ngày đều nhìn không xong.
- Vừa rồi hôn em một cái em cũng thích đúng không?
Chu Phạm cũng hát theo.
Đột nhiên điện thoại di động đặt trên bàn sáng lên, cô liền đi xem điện thoại.
Lương Thù Tuyển gửi cho cô một tin nhắn.
[Em đến tìm anh ngay bây giờ
Chu Phạm trả lời một dấu chấm hỏi.
Cô ấy đánh máy: [Bây giờ? Anh đang ở đâu?]
Lương Thù Tuyển: [Sân bay Toại Bắc, vừa mới xuống máy bay
Chu Phạm liền gửi địa chỉ cho Lương Thù Tuyển, dừng vài giây cô lại trả lời: "Sao đột ngột
như vậy, mấy ngày trước anh cũng không nói với em hôm nay anh sẽ về tới.
Qua vài giây, Lương Thù Tuyển gửi một giọng nói.
Chu Phạm cầm điện thoại di động đến bên tai nghe. Giọng nói này trộn lẫn với giọng hát
của Mạc Văn Úy.
"Cái này còn muốn hỏi? Đón anh về nhà không phải là điều nên làm sao?”
Chu Phạm rất khó hình dung tâm tình khi đó.
Thì ra sau khi cùng Lương Thù Tuyển yêu đương được cô đón về nhà là một chuyện
đương nhiên.
Giống như thuận lý thành chương, tựa như người muốn ăn cơm uống nước là một chuyện
không thể bình thường hơn.
Chu Phạm cong môi, cầm điện thoại di động đi lên lầu một.
Bài hát của Mạc Văn Úy còn vang lên bên tai cô, cô cũng hừ một câu "Chậm rãi đi cùng
anh".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook