“Nối nghiệp của ông?” Lý Dục Thần kinh ngạc nói: "Nối nghiệp gì của ông?”

“Canh giữ nơi này cho đến khi có người nối nghiệp tiếp heo xuất hiện” Âm Vô Tà nói.

“Tại sao phải canh giữ nơi này? Bên trong có cái gì?" Lý Dục Thần hỏi

Âm Vô Tà ngồi khoanh chân trên mặt đất, ngẩng đầu lên nhìn Lý Dục Thần một cái, khuôn mặt tái nhợt đến mức gần như trong suốt lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Cậu không biết nơi này là nơi nào?"

"Không biết"

“Vậy cậu vào đây làm gì?”

“Nếu bí cảnh đã được mở ra thì đương nhiên người có duyên đều có thế tiến vào”

"Bí cảnh?" Âm Vô Tà cười haha: " Cậu quay đầu nhìn cho kỹ đi”


Lý Dục Thần quay đầu lại, nhìn thấy phía trên hai cánh cửa cao lớn kia có khắc bốn văn tự cổ xưa

[Quỷ thần cấm hành]

Bốn chữ, dường như bốn chữ này có một loại lực lượng thần bí đang quanh quẩn ở trên đó, khiến cho người ta cảm thấy kính sợ.

Lý Dục Thần có một loại cảm giác quen thuộc khó hiếu, như thể đã từng nhìn thấy bốn chữ này ở đâu đó.

Anh đột nhiên sửng sốt, cảm thấy có gì đó không thích hợp, hỏi:

“Quỷ thần cấm hành, khẩu khí lớn thật đấy! Chỉ là có phải cái cửa này lắp ngược tồi không? Viết chữ ở bên trong thì có ích gì, người ở bên ngoài cũng không thấy được."

Âm Vô Tà nói: "Cậu cảm thấy tôi canh giữ nơi này là để cho người ở bên ngoài như các cậu tiến vào sao?”

“Lẽ nào không phải sao?” Lý Dục Thần kinh ngạc nói.

"Đương nhiên không! Tôi trồng nom ở đây không phải là khiến các người không thể tiến vào, mà khiến người ở bên trong không thể đi ra ngoài” Âm Vô Tà nói.

Lý Dục Thần lấy làm kinh hãi.

Không để cho người ở bên trong đi ra ngoài?

Bên trong là ai?

Anh lại ngẩng đầu lên nhìn bốn chữ ở trên cửa đó.

“Quỷ thần cấm hành!"

Lý Dục Thần lấm bẩm, như thế hiếu ra điều gì đó.

“Rốt cuộc bên trong là nơi nào?”


"Minh giới" m Vô Tà nói.

“Minh giới?"

Lý Dục Thần cảm thấy có chút không thể tưởng tượng

Anh biết nhất định bên dưới Thiên Trì có liên kết với một không gian khác, nếu không thì không thể giải thích được vấn đề nguồn nước của Thiên Trì. Nhưng anh chưa bao giờ nghĩ rằng đó sẽ là lối vào của Minh giới

Hơn nữa, vì sao một tin tin tức quan trọng như lối vào của Minh giới mà Ô Mộc Thiếp lại không đồ cập đến.

Hay là nói, hang Thần Vụ của Ô Mộc Thiếp chỉnh là một bộ phận của Minh giới?

Lý Dục Thần nhìn về phía sau lưng của Âm Vô Tà, mờ mờ ảo ảo, u ám tăm tối, dường như thần thức đã tiến vào hắc động nhưng lại chẳng bắt được bất cứ thứ gì

Âm Vô Tà nói: "Cậu không cần nhìn nữa, tu vi của cậu vẫn còn chưa đủ, nếu đi vào thì chỉ chịu chết thôi.

“Ồ, sao ông biết? Lý Dục Thần có chút không phục nói.

Anh không thể nhìn thấy tu vi của Âm Vô Tà, nhưng người này có thể canh giữ ở nơi như thế này, chắc chắn không phải là người bình thường.

Âm Vô Tà giơ tay lên, chỉ nhẹ về phía Lý Dục Thần một Lý Dục Thần chỉ cảm thấy một lưỡng lực lượng cường, đại mà ác kiệt đâm về phía anh giống như một thanh kiếm sắc bén


Anh muốn tránh sang một bên, nhưng không gian xung quanh lại trở lên méo mó, dù cho anh có dĩ chuyển cơ thể thế nào thì thanh kiếm sắc bén đang ở trong bóng tối đó vẫn chỉ luôn chữa về phía anh.

Lý Dục Thần lật tay lại, đầm lấy kiếm Huyền Minh rồi để ngang ra trước người.

Khi ngón tay anh vừa chạm vào thanh kiếm đã lóe lên một luồng ánh sáng đen.

Một cỗ lực lượng cường đại đã đánh văng anh ra ngoài, nặng nề đập vào cánh cửa lớn bằng đông ở phía sau.

Lý Dục Thần chỉ cảm thấy khí huyết dâng trào, lục phủ ngũ tạng đều chấn động không thôi

Không ngờ thực lực của Âm Vô Tả này lại mạnh như vậy, chỉ mới chỉ tay nhẹ một cái mà suýt chút nữa đã phá vỡ tam kiếp pháp thân của anh.

Khi anh đang muốn chống trả thì đột nhiên nghe thấy Âm Vô Tà khẽ thở dài một hơi rồi hỏi: “Nhóc con, cậu tên là gì?"

“Lý Dục Thần”

“Cậu họ Lý?” dường như Âm Vô Tà có hơi kinh ngạc: “Lại là một tên họ Lý!"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương