Quyền Trượng
-
Quyển 1 - Chương 6
Lúc Yannick tỉnh lại thì trong đầu còn rất hỗn loạn, thế nhưng dựa vào tình huống sức lực trên cơ thể thì bệnh trạng của y rõ ràng đã khá hơn rất nhiều. Yannick thử ngưng tụ pháp lực trong lòng bàn tay, phát hiện tốc độ khôi phục pháp lực vốn cũng không đáng kể lắm đã tiến triển khá nhiều, nếu mọi việc vẫn thuận lợi như vậy, chỉ cần trong vòng nửa tháng nữa y không phải chữa thương cho người khác, năng lực của y liền khôi phục đến trạng thái toàn thịnh của thần quan cấp thấp.
Trong mấy hôm nay, y đã sâu sắc cảm nhận được chân lý trong câu nói ‘Người đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Các pháp sư này cũng là vì người đông thế mạnh mới có thể mang y rời khỏi trấn Jed, chấp nhận chuỗi ngày làm trâu làm ngựa trị liệu miễn phí cho bọn họ. Nhất là cái tên Azul kia còn nhiều lần muốn dồn y vào chỗ chết.
Yannick đương nhiên không có tính cách mềm mại mặt cho người vo viên đập dẹp, thế nhưng tình huống trước mắt khiến y không thể không nén giận, thậm chí còn phải không tiếc pháp lực giúp những pháp sư khác trị liệu. Đó không chỉ là vì hy vọng bọn họ có ấn tượng sâu sắc với y, do đó phân hóa quan hệ giữa bọn họ cùng Azul, bảo toàn tính mạng bản thân, mà còn là vì nói cho cùng, mọi thứ vẫn là do thực lực của y không đủ.
“Ngươi đã tỉnh.”
Mặc dù Yannick còn nhắm mắt, thế nhưng cái thanh âm đối diện kia hiển nhiên đã phát hiện tình trạng của y.
Cằm bị mạnh mẽ nâng lên, Yannick chỉ có thể bất đắc dĩ mở mắt.
“Tôi cho rằng, làm phiền giấc mộng đẹp của người khác cũng không phải hành động lịch thiệp.” Thần quan chống lại ánh nhìn của pháp sư Chris, sắc mặt bình tĩnh không chút dao động.
Mà vị pháp sư gần trong gang tấc kia lại sáp đến gần hơn: “Mấy người kia đều đã đi đào ma quặng rồi, một giờ nửa khắc cũng không thể về được.”
“Vì vậy?” Thần quan muốn đẩy bàn tay đang nâng cằm mình của đối phương ra, thình lình bàn tay lại bị nắm ngược trở lại. Trong lúc y còn sửng sốt, ngón tay của đối phương đã theo cổ áo trượt đi vào, tay áo cũng bị vén lên để lộ ra cánh tay tuyệt đối không cường tráng của thần quan, cùng với ấn ký của Giáo đình trên đó.
Không đợi Yannick kịp làm ra phản ứng tiếp theo, đối phương đã buông tay ra.”Xác nhận thân phận của ngươi.”
“Loại lý do sứt sẹo này là cái cớ để các hạ đùa giỡn một thần quan?” Yannick nhíu mày, bất động thanh sắc.
Y vẫn cảm thấy gã tên Chris này có chút cổ quái, rõ ràng là pháp sư cao cấp lại muốn trà trộn trong đội ngũ của pháp sư cấp thấp. Rõ ràng bọn họ đang ở cạnh một mỏ ma quặng, trong khi các pháp sư khác đều bị lòng tham làm cho điên cuồng, người này hết lần này đến lần khác lại thờ ơ, còn thủ vững ở đây nói những lời râu ria với y.
Trọng yếu hơn là, thái độ của Chris đối với y rất khác những pháp sư còn lại. Azul thì không cần nói, sự cực đoan của cậu ta cũng có thể đại diện cho tính cách của một bộ phận rất lớn pháp sư trên đại lục này, những người khác sẽ giống như nhóm của Avra và Lily, tuy rằng thái độ ôn hòa thế nhưng chung quy vẫn mang theo một chút phòng bị. Nói cho cùng, bọn họ vẫn là người của hai trận doanh đối lập.
Thế nhưng, Chris lại khác hẳn, Yannick bình thường có thể cảm nhận được ánh nhìn của đối phương rơi trên người mình, phảng phất là một loại quan sát mang theo hứng thú tàn độc.
Chris chợt nói: “Ngươi có hứng thú hợp tác cùng ta hay không?”
Yannick sửng sốt, sờ không rõ suy tư của đối phương: “Hợp tác về việc gì?”
“Ta cung cấp sự che chở cho ngươi, ngươi giúp ta hoàn nguyên hệ thống cùng nguyên lý của quang minh ma pháp, bao quát cả trách nhiệm biểu diễn và giao lưu.”
“Ngươi muốn học quang minh ma pháp?” Yannick rất vô cùng kinh ngạc, “Quang minh ma pháp của thần quan và nguyên tố ma pháp của pháp sư là hai hệ thống bất đồng. Tựa hồ vô pháp dung hợp.”
“Nếu ngươi nói như vậy có nghĩa là ngươi cũng chưa từng chân chính hiểu qua ma pháp.” Chris lạnh lùng nói, “Ma pháp là một loại nguyên tố ma lực, trên khắp đại lục này đều có loại nguyên tố ấy tồn tại. Bất kể là Giáo đình từ trong quang minh chiếm được linh cảm rồi thi triển quang minh ma pháp, hay là bốn loại nguyên tố tự nhiên ban sức mạnh cho ma pháp sư cũng là một đạo lý mà thôi.”
Thần quan mơ hồ ý thức được, những tri thức y từ trước đến giờ vẫn muốn biết tựa hồ đã được những lời này mở ra một cánh cửa sổ. So với đám người Avra, hiển nhiên vị pháp sư cao cấp trước mặt càng có năng lực giúp y giải đáp nghi vấn trong lòng.
“Các hạ vừa rồi vì sao lại muốn xác định thân phận của ta?” Yannick đánh vào trọng tâm.
Chris: “Trước khi gặp ngươi, bọn họ đã bắt được một thần quan khác..”
Yannick: “Sau đó thì sao?”
Chris: “Sau đó hắn chửi ầm lên, cự tuyệt không hợp tác, bị Azul lập tức thiêu chết.”
Yannick: “…”
Chris: “Cho nên khi đem ra so sánh, ngươi có vẻ rất thức thời.”
Yannick: “Cảm tạ khích lệ.”
Chris: “Bất quá nếu ngươi đã là người của ta rồi, cho dù muốn đổi sắc mặt với bọn họ cũng không sao cả.”
Yannick: “… Ta lúc nào đã trở thành người của ngươi?”
Chris kỳ quái nhìn y: “Không phải lúc ta cứu ngươi dưới vuốt của Chim ưng mặt người đã nói qua rồi sao?”
Yannick: “…” Vấn đề là ta căn bản vẫn chưa đáp ứng có được không?
Y thiếu chút nữa đã không duy trì được nụ cười trên mặt, cố hết sức lấy lại bình tĩnh, nói: “Tôi có một yêu cầu, về điều kiện trao đổi vừa rồi, tôi muốn đổi sự che chở của anh thành thứ khác. Tôi cũng muốn lý giải nguyên lý của ma pháp nguyên tố, còn nữa, lúc tôi hỏi những vấn đề có liên quan đến ma pháp thì anh không thể cự tuyệt trả lời. Nói cách khác, trên vấn đề giao lưu ma pháp này, chúng ta hẳn là nên thẳng thắn thành khẩn một chút.”
“Ngươi không cần ta bảo hộ?” Thanh âm của Chris vẫn bình tĩnh như trước, bất quá vẫn có thể nghe ra được hắn có chút ngoài ý muốn.
“Nếu chúng ta đã là đối tác, anh tự nhiên sẽ bảo chứng an toàn của tôi trong lúc cuộc giao dịch của chúng ta còn hiệu lực. Không phải sao, quý ngài pháp sư?” Thần quan lộ ra một nụ cười mà ở trong mắt Chris chính là biểu hiện của tính từ ‘vô cùng giảo hoạt’.
“Ta không hy vọng có người biết về sự hợp tác của chúng ta, chúng ta cần ký một giao kèo.”
Việc này rất hợp lý, Yannick lại ngồi thẳng người lên một chút, “Nội dung là cái gì?”
“Có hai loại. Loại thứ nhất là khế ước sư đồ, sư phụ có nghĩa vụ bảo hộ học đồ, thế nhưng đồng thời học đồ cũng không thể phản bội sư phụ. Giữa sư đồ cùng nhau chia sẻ học thức.”
“Loại thứ hai thì sao?”
“Quan hệ giữa ta và người là bình đẳng, hai bên phát thệ vĩnh viễn trung thành, không được phản bội, không thể có điều giấu diếm.”
Thần quan trong lòng cảm thấy nghe thế nào cũng có điểm không đúng, bất quá y cũng không suy nghĩ nhiều. “Không có lựa chọn nào khác nữa sao?”
“Hai loại này là vững chắc nhất, những khế ước lâm thời khác không quá đáng tin.” Pháp sư bình tĩnh nói.
Thần quan suy nghĩ một chút: “Về khế ước sư đồ, đây là quan hệ có tính vĩnh cửu hay là đến khi học đồ xuất sư liền có thể giải trừ.”
“Nếu như năng lực của học đồ mạnh mẽ hơn so với sư phụ, khế ước sẽ tự động giải trừ.”
Yannick khẽ nhíu mày phát hiện lỗ thủng: “Như vậy loại khế ước này hẳn là phải thành lập giữa pháp sư và pháp sư, hoặc có thể giữa thần quan và thần quan đi? Nếu hệ thống ma pháp đã bất đồng, như vậy làm sao có thể phán đoán học đồ có cường đại hơn sư phụ hay không?”
Pháp sư thản nhiên nói: “Nhận tri của ngươi đối với ma pháp quá nông cạn. Bản thân của ma pháp không có phân chia chức nghiệp, cho dù là hắc ám ma pháp bị Giáo đình căm thù đến tận xương tủy thì bản chất của nó cũng là từ nguyên tố. Nguyên tố chính là khởi nguyên của tất cả ma pháp.”
Yannick trong lòng khẽ động, không để ý đến lời phê bình có chút khắc nghiệt của đối phương, nhanh chóng tiếp lời: “Ý của anh là, lực lượng của một người được quyết định bởi sự cường đại của nguyên tố ma pháp trong người hắn?”
“Độ mạnh yếu của nguyên tố chỉ là cơ sở, sự thành tạo khi sử dụng ma pháp, thiên phú, cùng với sự nhạy bén khi đối địch cũng rất quan trọng. Giống như trình độ của bọn Azul, ngay cả Chim ưng mặt người không có chút trí tuệ nào cũng không đối phó được, cũng chính là ngang bằng trình độ thi triển hỏa diễm thuật để tiêu diệt một con Phi Phi trùng trong bụi cỏ.”
Phi Phi trùng là một loại côn trùng thường thấy nhất, cũng là loại cấp thấp nhất trên đại lục Olin, có thể tùy tiện thấy được khắp các lùm cây bụi cỏ.
“…” Thần quan cuối cùng cũng hiểu được, khả năng ngôn ngữ của vị pháp sư Chris này chính là công kích toàn phương vị, vô luận địch ta đều tuyệt đối không buông tha.
Bất quá, học thức và quan điểm của đối phương đồng thời có thể thuyết phục y. Yannick rất rõ ràng, y hiện tại chỉ kế thừa ký ức của cổ thân thể này, nhận thức đối với ma pháp quả thực chính là vô cùng nông cạn, bằng không cũng không đến mức luân lạc tới tình trạng hiện tại. Tuy rằng nội dung của khế ước thoạt nghe rất hà khắc, thế nhưng đối với y bây giờ cũng là lợi nhiều hơn hại.
Yannick có một loại dự cảm, những thứ y có thể đào được từ trên người kẻ này sẽ là rất nhiều, mặc dù đối phương là một pháp sư chứ không phải thần quan.
“Được rồi, ta chọn loại khế ước thứ nhất.”
Chris cũng không chần chừ chút nào, khi y vừa mới dứt lời liền niệm ra chú ngữ liên miên bất tuyệt, thanh điệu trầm thấp dài dòng mà thần bí, thuộc về hệ thống ma pháp của pháp sư. Yannick hao hết khí lực cũng chỉ nhớ được một hai từ đơn, mà lại còn là những từ hoàn toàn vô ích —— điều này càng khiến y ý thức được tầm quan trọng khi học tập ma pháp. Làm một tên thần quan không quá may mắn, y không chỉ phải đối mặt với sự uy hiếp từ trận doanh pháp sư mà còn phải đối mặt với sự truy sát của trận doanh thần quan. Quả thực là hai mặt đều thụ địch.
Ngay lúc tư duy của y còn đang bay tán loạn thì bàn tay đã bị người nắm chặt, “Đọc theo ta, dùng danh nghĩa của chư thần thề, thỉnh trăng sao trên trời chứng kiến, ta, Edward Chris Swiftterden cùng… Ngươi tên là gì?”
Yannick gần như không khắc chế được cảm xúc co rút khóe miệng, “Yannick Hill.”
“Cùng Yannick Hill ký kết khế ước sư đồ. Từ nay về sau, ta sẽ dùng danh nghĩa sư phụ đến che chở y, mà y cũng không thể phản bội ta.”
Yannick thoáng đem lời thề cải biến rồi đọc theo một lần.
Quang mang kim sắc phân làm hai nữa, từng sợi tơ vàng di chuyển theo quỹ tích đặc hữu bắt đầu từ bàn tay nắm chặt của hai người lan tràn đến tận mi tâm rồi biến mất. Yannick chỉ cảm thấy giữa mi tâm hình như có vật gì đó vừa chạy vào, sau đó liền biến mất vô tung.
“Sư phụ,” Sự an toàn của bản thân được bảo đảm có cảm giác thật tốt, Yannick thở phào một hơi, rất biết thời thế sửa đổi xưng hô. “Tôi rất kỳ quái, có nhiều thần quan như vậy, người vì sao lại cố ý chọn tôi?”
Chris là pháp sư cao cấp, trên phương diện ma pháp hắn đã đạt đến vị thế tương đối cao, thế nhưng hắn lại không muốn men theo con đường của các tiền bối Đại ma pháp sư trước kia đã định ra, tiếp tục tiến bước trên con đường ma pháp nguyên tố. Hắn hy vọng có thể hiểu được càng nhiều hơn, như vậy mới có thể sáng tạo, thậm chí là cải biến càng nhiều. Nhưng nếu như vậy hắn cần thâm nhập và lý giải hệ thống ma pháp của thần quan.
Đây là trí thức không thể đạt được từ sách vở, bởi vì những thứ ghi lại trên đó quá mức thiên về lý luận, trên cơ bản, những thư tịch có liên quan đến quang minh ma pháp đều đã bị Chris đọc qua vài lần, chỉ là hắn còn rất nhiều vấn đề cần phải đối mặt giao lưu với một thần quan, dù sao có những việc phải trực tiếp thực tiễn mới có thể hiểu biết chính xác.
Đáng tiếc, những thần quan học thức phong phú pháp lực cường đại căn bản không có khả năng hợp tác cùng pháp sư, mà đám nhỏ yếu thì Chris lại chướng mắt. Chọn tới chọn lui, tên thần quan trước mặt tuy rằng cũng rất nhỏ yếu, thế nhưng ít nhất… không giống những thần quan khác thích treo mắt lên đỉnh đầu, hơn nữa còn rất biết cách xem thời thế, lại nguyện ý phối hợp với hắn. Chỉ từ những điều này liền có thể nhìn ra, thành tựu của đối phương sau này cũng không thấp được đến đâu, vì vậy từ mọi phương diện đến xem, y tuyệt đối là một lựa chọn phù hợp.
Chỉ là Chris cũng lười giải thích nhiều như vậy, trực tiếp nói: “Những người khác ta đều chướng mắt.”
Thần quan nhíu nhíu mày, “Như vậy, người có thể nói cho ta biết, vừa rồi nếu ta chọn loại khế ước thứ hai, loại quan hệ giữa hai chúng ta đều bình đẳng, không được phản bội cũng không thể giấu diếm. Đó là cái gì?”
Chris: “À, đó là khế ước bạn lữ.”
Yannick: “… … …”
Tên sư phụ này có phải quá không đáng tin cậy rồi không?? Y có thể trả hàng sao!
Trong mấy hôm nay, y đã sâu sắc cảm nhận được chân lý trong câu nói ‘Người đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Các pháp sư này cũng là vì người đông thế mạnh mới có thể mang y rời khỏi trấn Jed, chấp nhận chuỗi ngày làm trâu làm ngựa trị liệu miễn phí cho bọn họ. Nhất là cái tên Azul kia còn nhiều lần muốn dồn y vào chỗ chết.
Yannick đương nhiên không có tính cách mềm mại mặt cho người vo viên đập dẹp, thế nhưng tình huống trước mắt khiến y không thể không nén giận, thậm chí còn phải không tiếc pháp lực giúp những pháp sư khác trị liệu. Đó không chỉ là vì hy vọng bọn họ có ấn tượng sâu sắc với y, do đó phân hóa quan hệ giữa bọn họ cùng Azul, bảo toàn tính mạng bản thân, mà còn là vì nói cho cùng, mọi thứ vẫn là do thực lực của y không đủ.
“Ngươi đã tỉnh.”
Mặc dù Yannick còn nhắm mắt, thế nhưng cái thanh âm đối diện kia hiển nhiên đã phát hiện tình trạng của y.
Cằm bị mạnh mẽ nâng lên, Yannick chỉ có thể bất đắc dĩ mở mắt.
“Tôi cho rằng, làm phiền giấc mộng đẹp của người khác cũng không phải hành động lịch thiệp.” Thần quan chống lại ánh nhìn của pháp sư Chris, sắc mặt bình tĩnh không chút dao động.
Mà vị pháp sư gần trong gang tấc kia lại sáp đến gần hơn: “Mấy người kia đều đã đi đào ma quặng rồi, một giờ nửa khắc cũng không thể về được.”
“Vì vậy?” Thần quan muốn đẩy bàn tay đang nâng cằm mình của đối phương ra, thình lình bàn tay lại bị nắm ngược trở lại. Trong lúc y còn sửng sốt, ngón tay của đối phương đã theo cổ áo trượt đi vào, tay áo cũng bị vén lên để lộ ra cánh tay tuyệt đối không cường tráng của thần quan, cùng với ấn ký của Giáo đình trên đó.
Không đợi Yannick kịp làm ra phản ứng tiếp theo, đối phương đã buông tay ra.”Xác nhận thân phận của ngươi.”
“Loại lý do sứt sẹo này là cái cớ để các hạ đùa giỡn một thần quan?” Yannick nhíu mày, bất động thanh sắc.
Y vẫn cảm thấy gã tên Chris này có chút cổ quái, rõ ràng là pháp sư cao cấp lại muốn trà trộn trong đội ngũ của pháp sư cấp thấp. Rõ ràng bọn họ đang ở cạnh một mỏ ma quặng, trong khi các pháp sư khác đều bị lòng tham làm cho điên cuồng, người này hết lần này đến lần khác lại thờ ơ, còn thủ vững ở đây nói những lời râu ria với y.
Trọng yếu hơn là, thái độ của Chris đối với y rất khác những pháp sư còn lại. Azul thì không cần nói, sự cực đoan của cậu ta cũng có thể đại diện cho tính cách của một bộ phận rất lớn pháp sư trên đại lục này, những người khác sẽ giống như nhóm của Avra và Lily, tuy rằng thái độ ôn hòa thế nhưng chung quy vẫn mang theo một chút phòng bị. Nói cho cùng, bọn họ vẫn là người của hai trận doanh đối lập.
Thế nhưng, Chris lại khác hẳn, Yannick bình thường có thể cảm nhận được ánh nhìn của đối phương rơi trên người mình, phảng phất là một loại quan sát mang theo hứng thú tàn độc.
Chris chợt nói: “Ngươi có hứng thú hợp tác cùng ta hay không?”
Yannick sửng sốt, sờ không rõ suy tư của đối phương: “Hợp tác về việc gì?”
“Ta cung cấp sự che chở cho ngươi, ngươi giúp ta hoàn nguyên hệ thống cùng nguyên lý của quang minh ma pháp, bao quát cả trách nhiệm biểu diễn và giao lưu.”
“Ngươi muốn học quang minh ma pháp?” Yannick rất vô cùng kinh ngạc, “Quang minh ma pháp của thần quan và nguyên tố ma pháp của pháp sư là hai hệ thống bất đồng. Tựa hồ vô pháp dung hợp.”
“Nếu ngươi nói như vậy có nghĩa là ngươi cũng chưa từng chân chính hiểu qua ma pháp.” Chris lạnh lùng nói, “Ma pháp là một loại nguyên tố ma lực, trên khắp đại lục này đều có loại nguyên tố ấy tồn tại. Bất kể là Giáo đình từ trong quang minh chiếm được linh cảm rồi thi triển quang minh ma pháp, hay là bốn loại nguyên tố tự nhiên ban sức mạnh cho ma pháp sư cũng là một đạo lý mà thôi.”
Thần quan mơ hồ ý thức được, những tri thức y từ trước đến giờ vẫn muốn biết tựa hồ đã được những lời này mở ra một cánh cửa sổ. So với đám người Avra, hiển nhiên vị pháp sư cao cấp trước mặt càng có năng lực giúp y giải đáp nghi vấn trong lòng.
“Các hạ vừa rồi vì sao lại muốn xác định thân phận của ta?” Yannick đánh vào trọng tâm.
Chris: “Trước khi gặp ngươi, bọn họ đã bắt được một thần quan khác..”
Yannick: “Sau đó thì sao?”
Chris: “Sau đó hắn chửi ầm lên, cự tuyệt không hợp tác, bị Azul lập tức thiêu chết.”
Yannick: “…”
Chris: “Cho nên khi đem ra so sánh, ngươi có vẻ rất thức thời.”
Yannick: “Cảm tạ khích lệ.”
Chris: “Bất quá nếu ngươi đã là người của ta rồi, cho dù muốn đổi sắc mặt với bọn họ cũng không sao cả.”
Yannick: “… Ta lúc nào đã trở thành người của ngươi?”
Chris kỳ quái nhìn y: “Không phải lúc ta cứu ngươi dưới vuốt của Chim ưng mặt người đã nói qua rồi sao?”
Yannick: “…” Vấn đề là ta căn bản vẫn chưa đáp ứng có được không?
Y thiếu chút nữa đã không duy trì được nụ cười trên mặt, cố hết sức lấy lại bình tĩnh, nói: “Tôi có một yêu cầu, về điều kiện trao đổi vừa rồi, tôi muốn đổi sự che chở của anh thành thứ khác. Tôi cũng muốn lý giải nguyên lý của ma pháp nguyên tố, còn nữa, lúc tôi hỏi những vấn đề có liên quan đến ma pháp thì anh không thể cự tuyệt trả lời. Nói cách khác, trên vấn đề giao lưu ma pháp này, chúng ta hẳn là nên thẳng thắn thành khẩn một chút.”
“Ngươi không cần ta bảo hộ?” Thanh âm của Chris vẫn bình tĩnh như trước, bất quá vẫn có thể nghe ra được hắn có chút ngoài ý muốn.
“Nếu chúng ta đã là đối tác, anh tự nhiên sẽ bảo chứng an toàn của tôi trong lúc cuộc giao dịch của chúng ta còn hiệu lực. Không phải sao, quý ngài pháp sư?” Thần quan lộ ra một nụ cười mà ở trong mắt Chris chính là biểu hiện của tính từ ‘vô cùng giảo hoạt’.
“Ta không hy vọng có người biết về sự hợp tác của chúng ta, chúng ta cần ký một giao kèo.”
Việc này rất hợp lý, Yannick lại ngồi thẳng người lên một chút, “Nội dung là cái gì?”
“Có hai loại. Loại thứ nhất là khế ước sư đồ, sư phụ có nghĩa vụ bảo hộ học đồ, thế nhưng đồng thời học đồ cũng không thể phản bội sư phụ. Giữa sư đồ cùng nhau chia sẻ học thức.”
“Loại thứ hai thì sao?”
“Quan hệ giữa ta và người là bình đẳng, hai bên phát thệ vĩnh viễn trung thành, không được phản bội, không thể có điều giấu diếm.”
Thần quan trong lòng cảm thấy nghe thế nào cũng có điểm không đúng, bất quá y cũng không suy nghĩ nhiều. “Không có lựa chọn nào khác nữa sao?”
“Hai loại này là vững chắc nhất, những khế ước lâm thời khác không quá đáng tin.” Pháp sư bình tĩnh nói.
Thần quan suy nghĩ một chút: “Về khế ước sư đồ, đây là quan hệ có tính vĩnh cửu hay là đến khi học đồ xuất sư liền có thể giải trừ.”
“Nếu như năng lực của học đồ mạnh mẽ hơn so với sư phụ, khế ước sẽ tự động giải trừ.”
Yannick khẽ nhíu mày phát hiện lỗ thủng: “Như vậy loại khế ước này hẳn là phải thành lập giữa pháp sư và pháp sư, hoặc có thể giữa thần quan và thần quan đi? Nếu hệ thống ma pháp đã bất đồng, như vậy làm sao có thể phán đoán học đồ có cường đại hơn sư phụ hay không?”
Pháp sư thản nhiên nói: “Nhận tri của ngươi đối với ma pháp quá nông cạn. Bản thân của ma pháp không có phân chia chức nghiệp, cho dù là hắc ám ma pháp bị Giáo đình căm thù đến tận xương tủy thì bản chất của nó cũng là từ nguyên tố. Nguyên tố chính là khởi nguyên của tất cả ma pháp.”
Yannick trong lòng khẽ động, không để ý đến lời phê bình có chút khắc nghiệt của đối phương, nhanh chóng tiếp lời: “Ý của anh là, lực lượng của một người được quyết định bởi sự cường đại của nguyên tố ma pháp trong người hắn?”
“Độ mạnh yếu của nguyên tố chỉ là cơ sở, sự thành tạo khi sử dụng ma pháp, thiên phú, cùng với sự nhạy bén khi đối địch cũng rất quan trọng. Giống như trình độ của bọn Azul, ngay cả Chim ưng mặt người không có chút trí tuệ nào cũng không đối phó được, cũng chính là ngang bằng trình độ thi triển hỏa diễm thuật để tiêu diệt một con Phi Phi trùng trong bụi cỏ.”
Phi Phi trùng là một loại côn trùng thường thấy nhất, cũng là loại cấp thấp nhất trên đại lục Olin, có thể tùy tiện thấy được khắp các lùm cây bụi cỏ.
“…” Thần quan cuối cùng cũng hiểu được, khả năng ngôn ngữ của vị pháp sư Chris này chính là công kích toàn phương vị, vô luận địch ta đều tuyệt đối không buông tha.
Bất quá, học thức và quan điểm của đối phương đồng thời có thể thuyết phục y. Yannick rất rõ ràng, y hiện tại chỉ kế thừa ký ức của cổ thân thể này, nhận thức đối với ma pháp quả thực chính là vô cùng nông cạn, bằng không cũng không đến mức luân lạc tới tình trạng hiện tại. Tuy rằng nội dung của khế ước thoạt nghe rất hà khắc, thế nhưng đối với y bây giờ cũng là lợi nhiều hơn hại.
Yannick có một loại dự cảm, những thứ y có thể đào được từ trên người kẻ này sẽ là rất nhiều, mặc dù đối phương là một pháp sư chứ không phải thần quan.
“Được rồi, ta chọn loại khế ước thứ nhất.”
Chris cũng không chần chừ chút nào, khi y vừa mới dứt lời liền niệm ra chú ngữ liên miên bất tuyệt, thanh điệu trầm thấp dài dòng mà thần bí, thuộc về hệ thống ma pháp của pháp sư. Yannick hao hết khí lực cũng chỉ nhớ được một hai từ đơn, mà lại còn là những từ hoàn toàn vô ích —— điều này càng khiến y ý thức được tầm quan trọng khi học tập ma pháp. Làm một tên thần quan không quá may mắn, y không chỉ phải đối mặt với sự uy hiếp từ trận doanh pháp sư mà còn phải đối mặt với sự truy sát của trận doanh thần quan. Quả thực là hai mặt đều thụ địch.
Ngay lúc tư duy của y còn đang bay tán loạn thì bàn tay đã bị người nắm chặt, “Đọc theo ta, dùng danh nghĩa của chư thần thề, thỉnh trăng sao trên trời chứng kiến, ta, Edward Chris Swiftterden cùng… Ngươi tên là gì?”
Yannick gần như không khắc chế được cảm xúc co rút khóe miệng, “Yannick Hill.”
“Cùng Yannick Hill ký kết khế ước sư đồ. Từ nay về sau, ta sẽ dùng danh nghĩa sư phụ đến che chở y, mà y cũng không thể phản bội ta.”
Yannick thoáng đem lời thề cải biến rồi đọc theo một lần.
Quang mang kim sắc phân làm hai nữa, từng sợi tơ vàng di chuyển theo quỹ tích đặc hữu bắt đầu từ bàn tay nắm chặt của hai người lan tràn đến tận mi tâm rồi biến mất. Yannick chỉ cảm thấy giữa mi tâm hình như có vật gì đó vừa chạy vào, sau đó liền biến mất vô tung.
“Sư phụ,” Sự an toàn của bản thân được bảo đảm có cảm giác thật tốt, Yannick thở phào một hơi, rất biết thời thế sửa đổi xưng hô. “Tôi rất kỳ quái, có nhiều thần quan như vậy, người vì sao lại cố ý chọn tôi?”
Chris là pháp sư cao cấp, trên phương diện ma pháp hắn đã đạt đến vị thế tương đối cao, thế nhưng hắn lại không muốn men theo con đường của các tiền bối Đại ma pháp sư trước kia đã định ra, tiếp tục tiến bước trên con đường ma pháp nguyên tố. Hắn hy vọng có thể hiểu được càng nhiều hơn, như vậy mới có thể sáng tạo, thậm chí là cải biến càng nhiều. Nhưng nếu như vậy hắn cần thâm nhập và lý giải hệ thống ma pháp của thần quan.
Đây là trí thức không thể đạt được từ sách vở, bởi vì những thứ ghi lại trên đó quá mức thiên về lý luận, trên cơ bản, những thư tịch có liên quan đến quang minh ma pháp đều đã bị Chris đọc qua vài lần, chỉ là hắn còn rất nhiều vấn đề cần phải đối mặt giao lưu với một thần quan, dù sao có những việc phải trực tiếp thực tiễn mới có thể hiểu biết chính xác.
Đáng tiếc, những thần quan học thức phong phú pháp lực cường đại căn bản không có khả năng hợp tác cùng pháp sư, mà đám nhỏ yếu thì Chris lại chướng mắt. Chọn tới chọn lui, tên thần quan trước mặt tuy rằng cũng rất nhỏ yếu, thế nhưng ít nhất… không giống những thần quan khác thích treo mắt lên đỉnh đầu, hơn nữa còn rất biết cách xem thời thế, lại nguyện ý phối hợp với hắn. Chỉ từ những điều này liền có thể nhìn ra, thành tựu của đối phương sau này cũng không thấp được đến đâu, vì vậy từ mọi phương diện đến xem, y tuyệt đối là một lựa chọn phù hợp.
Chỉ là Chris cũng lười giải thích nhiều như vậy, trực tiếp nói: “Những người khác ta đều chướng mắt.”
Thần quan nhíu nhíu mày, “Như vậy, người có thể nói cho ta biết, vừa rồi nếu ta chọn loại khế ước thứ hai, loại quan hệ giữa hai chúng ta đều bình đẳng, không được phản bội cũng không thể giấu diếm. Đó là cái gì?”
Chris: “À, đó là khế ước bạn lữ.”
Yannick: “… … …”
Tên sư phụ này có phải quá không đáng tin cậy rồi không?? Y có thể trả hàng sao!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook