Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Chương 38: Cừu

Mười mấy người gia đình Berry chen chúc trong căn nhà hai tầng với vẻ ngoài đổ nát, Lumian nhìn cánh cửa lớn chưa mở với ánh mắt quen thuộc, cẩn thận đi vòng qua từ bên cạnh, đến khoảng đất trống phía sau được vây lại bằng hàng rào gỗ. Khu vực trống gần hiên nhà có những đống cỏ và củi khô, ba con cừu trắng nhuốm sắc nâu vì bẩn thỉu đang lang thang ở đó.

Lumian đang nghĩ đến chuyện Aurora nói rằng những con cừu Pierre Berry mang về lần này có chút kỳ lạ, nhưng cậu không biết sự kỳ lạ đó ở đâu nên đến đây để kiểm tra đàn cừu trong khi người chăn cừu đang đến giáo đường để cầu nguyện. Mặc dù chưa bao giờ chăn cừu, nhưng ở một ngôi làng gần đồng cỏ cao nguyên như Kordu, số cừu đã tiếp xúc không phải một trăm thì cũng được bảy mươi hoặc tám mươi con, cậu hoàn toàn không xa lạ gì với chúng.

Sau khi cẩn thận quan sát một lúc, Lumian không phát hiện ra sự khác biệt nào giữa ba con cừu trước mặt và đồng loại của chúng, vì vậy cậu thầm lẩm bẩm:

“Mắt thường không thấy được, phải sử dụng sức mạnh phi thường?”

Nhưng “Thợ săn” không có sức mạnh phi thường ở mảng này.

Khi nãy Lumian đã sử dụng thị giác, khứu giác và khả năng nắm bắt các dấu vết được tăng mạnh của mình nhưng vẫn chưa phát hiện ra vấn đề gì. Điều duy nhất cậu thấy lạ là phân của ba con cừu được chất thành đống trong góc nhà thay vì vung vãi khắp nơi. Tất nhiên, chuyện này khả năng cao là vì gia đình Berry đã dọn dẹp thường xuyên để sử dụng phân được hiệu quả hơn.

Sau khi quan sát mấy chục giây, Lumian thấp giọng lẩm bẩm:

“Chỉ nhìn và ngửi thôi có vẻ không hiệu quả... phải trực tiếp dùng tay?”

Cậu không hề do dự, đặt tay lên hàng rào và trèo vào, nhuần nhuyễn như thể trở về nhà của chính mình.

Ba con cừu đồng thời quay đầu nhìn về phía Lumian, cậu lập tức nở nụ cười:

“Nào, để tao kiểm tra sức khỏe cho mày nhé.”

Cậu hoàn toàn không lo bị chủ nhân phát hiện, bởi vì cậu đã từng làm chuyện tương tự không phải một hai lần, mọi người trong thôn đều biết anh chàng này rất giỏi bày trò chơi khăm, lấy cừu ra làm đạo cụ là một chuyện hết sức bình thường.

Theo lời của chính Lumian là:

Khi danh tiếng đã bị hủy hoại, đương nhiên sẽ có những lợi ích của nó.

Mang cái danh “Trùm chơi khăm”, ở làng Kordu này dù làm gì thì cậu cũng không bị người khác nghi ngờ quá nhiều, ngay cả khi cậu bị bắt tại chỗ bởi những kẻ rõ ràng đang bất thường, bên kia cũng không thể trực tiếp xác nhận là cậu có vấn đề. Dĩ nhiên, trong hoàn cảnh như vậy, linh mục Guillaume và người chăn cừu Pierre có thể tìm cách bịt miệng cậu với ý nghĩ “thà giết lầm còn hơn bỏ sót”, lúc cần cẩn thận thì vẫn nên cẩn thận một chút.

“Be! Be! Be!”

Dường như biết được ý đồ xấu của Lumian, ba con cừu thi nhau trốn sau đống cỏ khô, tiếng kêu không vang lắm.

Nhưng làm sao bọn chúng có thể thoát khỏi một “thợ săn” được?

Lumian chộp lấy một con cừu, vỗ nhẹ vào sườn nó và cưỡng chế kiểm tra răng của nó.

“Cũng không có vấn đề gì...” Cậu thì thầm.

Thấy con cừu đang nhìn mình, cậu cười ác ý nói thêm:

“Sức khỏe rất tốt, làm thịt cừu hầm đậu hà lan hẳn là ngon lắm đây.”

Cậu cố tình nói điều đó để kiểm tra chỉ số IQ của ba con cừu. Khi thân thể mục tiêu không có vấn đề gì, cậu đành phải nhắm vào phương diện này. Đôi mắt của con cừu ngẩn ra ngay lập tức.

Lumian mỉm cười:

“Rất có linh tính, biết tao đang nói cái gì à?”

Đôi mắt của con cừu trở lại bình thường, nó quay đầu lại để ăn cỏ khô.

“Ngó lơ tao?” Lumian xoa cằm, “Lát nữa tao sẽ tìm Pierre Berry mua mày về, ăn luôn trong đêm nay!”

Con cừu không phản ứng. Nó cắn một phần cỏ khô và dùng sức kéo ra. Đống cỏ khô đột ngột đổ sập xuống, với tư cách là một “thợ săn”, Lumian lập tức liếc thấy thứ gì đó. Vẻ mặt sa sầm, cậu đi tới, ngồi xổm xuống nhìn kỹ hơn. Đó là mấy mẩu móng tay quấn sợi tóc đen, là loại móng tay đã bị cắt rời.

“Tại sao cái này lại ở bên ngoài ngôi nhà?” Lumian kinh ngạc thì thào.

Là một người Kordu, đương nhiên cậu hiểu rõ phong tục tang lễ ở vùng Darliege, cậu biết rằng sau khi một thành viên trong gia đình qua đời thì phải cắt một ít tóc và móng tay của người quá cố, sau đó được cất giấu bí mật ở một nơi nào đó trong nhà, để không ảnh hưởng đến các chòm sao và lưu giữ may mắn.

Làm sao thứ này có thể xuất hiện trong đống cỏ khô bên ngoài ngôi nhà được?

Lumian nhặt mấy mẩu móng tay bị tóc quấn vào, vừa quan sát vừa ước lượng chúng. 

Trông rất mới, như thể vừa được cắt cách đây không lâu... Cậu nhanh chóng đưa ra phán đoán.

Nhưng gần đây cả làng Kordu không có ai chết!

Lumian chỉ có thể nghi ngờ rằng đây là một loại vu thuật tương tự như phong tục tang lễ, dự định quay về xin lời khuyên của chị gái mình. Để không gây nghi ngờ, cậu nhét những mảnh móng tay và tóc đen đó trở lại đống cỏ khô, khôi phục lại hiện trường lộn xộn. Sau khi hoàn thành tất cả những chuyện đó, cậu đi về phía hàng rào gỗ.

Đi về phía trước mấy bước, cậu lại ngoái đầu nhìn ba con cừu, với tâm lý thử một chút cũng không có gì để mất, cậu thở dài tự trò chuyện một mình:

“Pierre Berry thật sự có gì đó bất thường, rõ ràng còn chưa tới tháng năm đã vội vàng trở về làng...”

“Anh ta phạm tội gì ở bên ngoài sao?”

“Là một công dân tốt của Intis và là một tín đồ sùng đạo của Chúa, mình có nên đến Darliege một chuyến để tìm hiểu không?”

Ba con cừu chỉ nhìn cậu, không có động tác gì khác, ánh mắt cũng không thay đổi.

Phần IQ cũng không có gì đặc biệt... Lumian thở dài trong lòng, cảm thấy thất vọng tràn trề.

Cậu lập tức giơ hai tay lên, ngón cái hướng lên, ngón trỏ úp xuống, làm một cử chỉ khinh thường.

Chế giễu cừu khi tâm trạng tồi tệ thì có gì sai?

Giây kế tiếp, con cừu bị Lumian kiểm tra thân thể đột nhiên tiến lên mấy bước, trong mắt dường như có thêm thứ gọi là hi vọng sáng ngời. Nó giơ móng trước lên và vẽ trên mặt đất. Lumian vừa bối rối vừa hoang mang nên sững sờ trong giây lát. Ngay sau đó, cậu định thần lại và nhanh chóng tiến lại gần con cừu kia. Hình như thứ nó vẽ trên mặt đất là chữ viết, Lumian cảm thấy quen nhưng không nhận ra.

Cậu nhíu mày suy đoán:

Loại chữ viết này phải có cùng nguồn gốc với ngôn ngữ Intis... Nhưng mình chỉ biết Intis và một phần chữ Fusac cổ...

Ngay lúc này, từ một góc độ khác Lumian nhận thức được lời Aurora nói, “Kiến thức tương đương với sức mạnh”.

Con cừu nhanh chóng vẽ xong, lùi lại hai bước, nhìn Lumian với ánh mắt tha thiết, hai con cừu khác cũng hơi thay đổi tâm trạng, nhỏ giọng kêu be be. Lumian nhìn chữ trên mặt đất và chìm sâu vào suy tư.

Tâm trí cậu tràn ngập những suy nghĩ như “Chữ này có nghĩa là gì?” “Mình nên trả lời như thế nào?”

Chỉ khoảng một hoặc hai giây, cậu đã nảy ra ý tưởng và gật đầu trịnh trọng với ba con cừu. Đồng thời, cậu duỗi chân phải ra và xóa chữ trên đất. Mặc dù không hiểu, nhưng ít nhất cậu có thể giả bộ hiểu. Gạt ba con cừu này trước đã, sau đó về hỏi ý kiến ​​của chị.

Chẳng đợi ba con cừu “đáp lời”, cậu vừa chậm rãi gật đầu với vẻ mặt trầm tư, vừa đi về phía hàng rào, như muốn nói: “Bọn mày đợi một chút, để tao nghĩ cách.”

Sau khi rời chuồng cừu, Lumian không chậm trễ mà về nhà ngay, cậu tìm thấy Aurora đang cuộn mình đọc sách trên chiếc ghế tựa trong phòng làm việc.

“Chị.” Cậu không kiên nhẫn kêu lên, “Có một chuyện.”

“Mới mở miệng đã gọi chị...” Aurora lập tức đề cao cảnh giác, “Lần này xảy ra chuyện gì?”

Lumian bình tĩnh lại và sắp xếp lời nói của mình:

“Chẳng phải chị đã nói với em là ba con cừu của Pierre Berry có vấn đề sao?”

“Em đã nhân lúc Pierre đến giáo đường cầu nguyện, lẻn ra sau nhà anh ta để xem ba con cừu, chị đoán xem em đã tìm thấy gì nào?”

Vẻ mặt Aurora nháy mắt trở nên nghiêm túc:

“Muốn làm những chuyện như thế thì em phải nói trước cho chị biết, bây giờ làm như thế rất nguy hiểm, sẽ không có ai ảo vệ cho em.”

Nhưng nếu nói trước chắc chắn chị sẽ không để em đi... Lumian vừa cảm động trước sự quan tâm của chị gái vừa oán thầm.

“Lần sau em sẽ ghi nhớ.” Cậu chân thành hứa hẹn.

Cậu đã nói những lời tương tự hàng chục lần rồi. Aurora phân biệt được đâu là chuyện khẩn cấp và đâu là chuyện có thể hoãn lại, gật đầu ra hiệu cho Lumian có thể nói về phát hiện của mình. Lumian nhanh chóng kể lại những gì bản thân đã trải qua trong chuồng cừu, Aurora càng nghe càng trở nên nghiêm túc hơn.

“Hãy viết từ đó đi.” Cô đứng dậy khỏi chiếc ghế êm ái, tìm giấy bút và đưa cho Lumian.

Lúc nãy Lumian đã cố tình ghi nhớ nó, nhoáy cái đã viết ra được. 

Aurora chỉ nhìn thoáng qua, trịnh trọng nói:

“Vấn đề rất lớn.”

Em biết... Lumian đáp lại trong lòng.

Hơn nữa, cậu tin rằng vấn đề còn lớn hơn cả chị gái cậu tưởng tượng.

“Có vấn đề gì vậy?” Cậu lên tiếng hỏi.

Aurora chỉ vào từ đó và nói:

“Đây là ngôn ngữ cao nguyên, ngôn ngữ chính thức của Vương quốc Feneport, cũng bắt nguồn từ tiếng Fusac cổ giống như ngôn ngữ Intis.”

  “Nghĩa của nó là……”

Aurora dừng một chút, rồi khẽ giọng đáp:

“Cứu mạng!”

“Cứu mạng?” Lumian kinh ngạc thốt lên, “Ba con cừu kia cầu cứu chúng ta sao?”

Aurora đáp “ừm” một tiếng:

“Chị nghi ngờ chúng không phải là cừu.”

“Có lẽ bọn chúng vốn là con người!”

“Con người?” Lumian ngạc nhiên hỏi lại.

Chuyện này nằm ngoài phạm vi hiểu biết của cậu. Trước đây, cậu chỉ nghĩ rằng ba con cừu có chỉ số IQ rất cao, có cảm xúc giống con người và biết được một số ngôn ngữ của con người thôi, chứ cậu chưa bao giờ đánh đồng chúng với con người. Đối với cậu, việc người biến thành cừu chỉ tồn tại trong những câu chuyện tưởng tượng mà thôi!

Lời vừa nói ra, Lumian lại không ngạc nhiên nữa. Vòng lặp thời gian còn xuất hiện thì người biến thành cừu có gì lạ?

Thế giới huyền bí không bao giờ thiếu những điều kỳ lạ và phi lý.

Đối mặt với sự nghi hoặc của em trai, Aurora trịnh trọng gật đầu:

“Chị không chắc liệu có một bí thuật nào đó có thể biến con người thành cừu hay không, nhưng bây giờ mọi tình tiết đều hướng đến khả năng này.”

“Đúng vậy.” Lumian lặp lại.

Càng nghĩ về nó, cậu càng cảm thấy ba con cừu đó hẳn là người.

Thứ mà Pierre Berry chăn thả thật ra là người?

Lumian quay sang hỏi lại:

“Vậy tại sao số móng tay và tóc kia lại được giấu bên ngoài ngôi nhà?”

Aurora mím môi nói:

“Đây là một trong những phong tục tang lễ ở vùng Darliege, nhưng nó không được sử dụng nhiều trong hoàn cảnh bình thường nên nhiều người đã quên mất nó.”

“Là một ‘phù thủy’, chị từng nghiên cứu về mảng này để xem liệu có thể thu được ít kiến ​​thức hữu ích không.”

Rồi cô giải thích:

“Khi một thành viên trong gia đình tự tử, hoặc bị người thân sát hại, hoặc khi còn sống có tính cách rất xấu xa, kiểu người có ảnh hưởng không tốt đến cả gia đình, sau khi chết tóc và móng tay cắt ra phải được giấu bên ngoài nhà, để tránh ảnh hưởng đến chòm sao của gia đình, mang lại xui xẻo.”

Tự sát, hoặc bị người thân sát hại? Lumian chợt nghĩ đến một chuyện:

Trong vòng lặp trước, Ponce Besne đã vào nhà Naroka chứ không tuân theo phong tục tang lễ.

Có khi nào hắn đã lấy tóc và móng tay của Naroka đi mất không?


Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương