Quái Lực Loạn Thần (truyện chữ)
-
Chapter 58: Thí Huyết Cốc (3)
Có câu nói rằng, trong chiến đấu nếu mất đi khí thế thì coi như đã chết.
Thiếu niên với vẻ ngoài hung dữ, to lớn hoàn toàn bị khuất phục trước sự tàn nhẫn của Mộc Kinh Vân, thậm chí còn không dám nghĩ đến việc tấn công.
Không, chính xác hơn là hắn ta đã cảm thấy sợ hãi và kinh hoàng.
Mộc Kinh Vân cười với thiếu niên và nói.
"Nếu không nhanh lên, ngươi sẽ không thể tìm thấy viên bi nào đâu."
Mộc Kinh Vân lắc lư viên bi sắt nhuốm máu.
Thiếu niên to lớn nhìn thấy điều này, trong giây lát, có vẻ như đã nhận ra điều gì đó, quay người định chạy về phía thung lũng.
Tuy nhiên, chân hắn ta đột nhiên khuỵu xuống và ngã nhào.
Thiếu niên cứ ngã như vậy vài lần, cuối cùng mới gắng gượng lấy lại sức và lao vào thung lũng.
- Ầm ầm!
Tuy nhiên, thiếu niên không phải là người duy nhất như vậy.
Khoảng ba người với vẻ mặt kinh hãi cũng đang cắm đầu chạy về lại thung lũng, họ cũng là những người nhắm đến viên bi sắt đầu tiên giống như thiếu niên hung dữ to lớn kia.
Nhưng họ cũng giống như thiếu niên, đều khiếp sợ sự tàn nhẫn của Mộc Kinh Vân.
'....... Đúng là một tên điên.'
'Dù sao thì ta cũng không phủ nhận.'
'Để sống mà không do dự giết người và cướp đoạt.'
Hơn nữa, cách giết người cũng khiến họ kinh hãi đến mức líu lưỡi.
Chúng cảm thấy sợ hãi rằng nếu họ phạm sai lầm, vô duyên vô cớ tấn công hắn, chúng cũng có thể sẽ chịu kết cục như vậy.
"Ha........”
Có người thốt lên khi chứng kiến cảnh tượng này.
Hắn ta là kẻ đeo Mặt nạ Quỷ dữ được gọi là Cốc Tửu trong số những võ sĩ mặc áo giáp đỏ.
Người võ sĩ bên cạnh nói với Mặt nạ Quỷ.
"....... Có vẻ như tên nhãi đó sẽ vượt qua vòng này."
"Đúng vậy."
"Đây là lần đầu tiên ta thấy trận chiến diễn ra theo cách này. Chưa gì mà đã có kẻ ngã xuống nhanh như vậy."
Điều này không chỉ đơn giản là ai tìm thấy viên bi sắt trước.
Việc đặt số lượng viên bi sắt ít hơn số người và tắt đuốc đều đã được bọn họ tính toán kỹ lưỡng.
Viên bi sắt đầu tiên là tín hiệu cho cuộc chiến.
Tất cả mọi người sẽ nhận ra điều này khi chiến đấu để giành lấy nó.
Tìm được viên bi sắt chưa phải là kết thúc.
Vấn đề thực sự là làm thế nào để giữ được nó và mang nó đến lư hương.
Nhưng cách thức bắt đầu đã có sự thay đổi.
"Dù sao thì không chỉ cách thức thằng nhãi đó chọn để giải quyết vấn đề mà sức mạnh của nó cũng không hề bình thường. Kể cả khi chúng ta đã phong bế hết nội lực của nó nhưng nó vẫn dễ dàng xé xác người khác ra."
Hầu hết các võ sĩ đều kinh ngạc trước sự tàn nhẫn và sức mạnh của Mộc Kinh Vân.
Tuy nhiên, Mặt nạ Quỷ dữ lại tỏ ra thích thú theo một cách nhìn khác.
'Thằng nhãi đã lấy được viên bi sắt mà không cần làm quần áo dính nước.'
Đây là lần đầu tiên có kẻ như vậy ở Thí Huyết Cốc.
Lần đầu tiên có người lấy được viên bi sắt mà không cần xuống nước.
Bình thường, dù có khéo léo đến mấy, khi bị giới hạn làm cho bối rối, người ta cũng sẽ nhảy xuống thung lũng tìm kiếm bi sắt trước khi nghĩ đến việc cướp đoạt.
Tuy nhiên, thằng nhãi đó đã giữ nguyên vị trí của mình trong khi mọi người đều chạy.
'Thằng nhãi con đã có ý định cướp ngay từ đầu... Thật thú vị.'
Có phải đây là lần đầu tiên có một kẻ thông minh đến vậy khi mới chỉ ở ải đầu không?
Đây là điều bất khả thu nếu không có một số kỹ năng nhất định.
Khi nghĩ như vậy, có thể thấy rằng ngay cả sự tàn nhẫn mà Mộc Kinh Vân thể hiện cũng có thể là một phần trong kế hoạch của hắn.
Lúc này, Mộc Kinh Vân đã đến trước lư hương.
"Như thế này là được đúng không?"
Mộc Kinh Vân cho Mặt nạ Quỷ dữ đang ngồi trên tảng đá xem viên bi sắt dính máu.
Sau đó, Mặt nạ Quỷ dữ gật đầu và hô to.
Rồi sau đó gã ta mở miệng.
"Thằng nhãi...Tên của ngươi là gì?"
'!!!'
Câu hỏi đó khiến những võ sĩ có mặt xung quanh đều ngạc nhiên.
Cũng phải thôi, bởi vì đây là trường hợp cực kỳ hiếm hoi khi Cốc Tửu, tức Mặt nạ Quỷ dữ, lại thể hiện sự quan tâm bằng cách hỏi tên trong khi đây mới chỉ là ải đầu của Thí Huyết Cốc.
Lúc đó, Mộc Kinh Vân trả lời.
"Ta là Mộc Kinh Vân."
Nghe vậy, đôi mắt lóe lên qua khe hở của chiếc mặt nạ trở nên sắc bén.
'Mộc Kinh Vân?'
Với số lượng lên đến khoảng tám trăm người, gã ta không thể nhớ chính xác từng người là ai.
Tuy nhiên, gã ta vẫn nhớ cái tên Mộc Kinh Vân.
Bởi vì gã ta đã nhận được lệnh đưa hắn tham gia vào Thí Huyết Cốc.
'........Tên nhãi đó là một trong hai con tin của Mộc gia.'
Điều này lại khiến gã ta ngạc nhiên lần nữa.
Đương nhiên, gã ta nghĩ rằng Mộc Kinh Vân đến từ một nơi khá có tiếng tăm trong số những người tham gia vòng loại, Chu Sát Cốc, Mạo Hoa Phòng hoặc các nhóm nhân sĩ bị trục xuất.
Tuy nhiên, hắn lại đến từ Nghiên Mộc Kiếm Trang, một võ môn thế gia nổi tiếng.
Mặt nạ Quỷ dữ nhớ lại cuộc trò chuyện cách đây nửa canh giờ.
[Hả? Ngài bảo ta đưa những người của Nghiên Mộc Kiếm Trang, những kẻ mà chúng ta bắt làm con tin đến Thí Huyết Cốc?]
[Đó là mệnh lệnh của Hội chủ.]
[Nếu đó là mệnh lệnh, tất nhiên ta sẽ tuân theo, nhưng ngài có chắc không? Những kẻ yếu đuối như vậy sẽ không thể chịu đựng được.]
[Đó không phải là điều ngươi cần quan tâm, hãy làm theo mệnh lệnh.]
[Vâng.]
Gã ta nghĩ rằng cũng không lạ gì nếu mấy tên nhóc ở Nghiên Mộc Kiếm Trang bị tra tấn và bỏ mạng.
Nhưng bây giờ gã ta đã thay đổi suy nghĩ.
Rõ ràng là Hội chủ đã không vô cớ mà đưa ra mệnh lệnh như vậy.
'Đây là lý do sao. Thật bất ngờ làm sao.'
Nếu gã ta không biết sự thật rằng Mộc Kinh Vân đến từ Nghiên Mộc Kiếm Trang, gã ta sẽ không tin thằng nhãi này thuộc về danh môn chính phái đâu.
Bởi vì bầu không khí mà hắn mang đến, mọi thứ đều phù hợp với sự tà ác của Thiên Địa Hội bọn họ hơn.
'Ta sẽ xem tiếp theo ngươi sẽ làm gì.'
Nếu hắn thật sự là người hợp với Thiên Địa Hội như gã ta đã nghĩ, hắn sẽ sống sót bằng cách nào đó trong Thí Huyết Cốc được gọi là địa ngục này.
Mặt nạ Quỷ dữ nhìn chằm chằm vào Mộc Kinh Vân, xong hắn lấy thứ gì đó ra khỏi ngực.
Rồi,
"Nhận lấy."
Gã ta ném nó cho Mộc Kinh Vân.
-Xoẹt!
Thứ được bắn ra từ ngón tay bay chính xác về phía ngực của Mộc Kinh Vân.
Mộc Kinh Vân chộp lấy nó bằng một tay.
'Cái này là gì?'
Đó là một huy hiệu bạc mỏng và tròn có khắc chữ ‘Nhất’.
"Đây là huy hiệu chứng nhận rằng ngươi đã vượt qua vòng này với vị trí đầu tiên. Hãy giữ nó cùng với viên bi sắt mà ngươi đã lấy được."
'Vòng này? Vị trí đầu tiên?'
Mộc Kinh Vân nhìn vào huy hiệu bạc và thầm tự hỏi.
Việc sử dụng từ "vị trí đầu tiên" cho thấy một sự thật.
'Đây là khảo nghiệm cạnh tranh à?'
[Hãy nghe kỹ. Xác suất sống sót trong Thí Huyết Cốc không đến 1 phần trăm.]
Dựa trên những gì Triệu Nghị Công đã nói, có vẻ như cách để tồn tại ở Thí Huyết Cốc chính là sự cạnh tranh.
Ngay cả bây giờ, đã có hai người chết.
Không, nếu dự đoán của hắn là chính xác, thì cuộc cạnh tranh đẫm máu sẽ sớm bắt đầu.
-Xoẹt! Xoẹt!
Dự đoán của Mộc Kinh Vân đã chính xác.
Lại một người nữa đã tìm thấy viên bi sắt.
Rút kinh nghiệm từ thiếu niên đã chết đã reo hò lên ngay khi vừa tìm được nó.
Người lần này chỉ im lặng cầm nó ra khỏi mặt nước.
Đó cũng là lựa chọn đúng đắn, nhưng chưa đủ.
"Tên khốn kia đã tìm thấy nó!"
"Bắt lấy nó!"
Hành động của hắn ta quá nổi bật.
Khi hắn ta chạy ra khỏi nước một mình, tất nhiên hắn ta sẽ bị chú ý.
Khoảng mười người lao vào cùng lúc để bắt hắn ta.
"Chết tiệt!"
Cuộc đào tẩu và truy bắt diễn ra, cả đám loạn thành một đàn.
Tuy nhiên, một người nào đó đã lao ra khỏi nước, tóm lấy cổ hắn ta và bẻ gãy nó như Mộc Kinh Vân đã làm.
-Rắc! Xoẹt!
Như vậy là người chết thứ ba đã xuất hiện.
Sau khi lấy viên bi sắt từ người chết, kẻ vừa giết người ra hiệu cảnh báo những thiếu niên đang định lao tới.
"Ai muốn chết thì đến đây."
Thiếu niên 18 tuổi đang cởi trần, có thân hình vạm vỡ, với những hoa văn kỳ dị lấp kín cả phần thân trên.
Thấy cơ thể của kẻ giết người, những thiếu niên còn lại không dại dột lao lên.
"Chết tiệt!"
"Đó là người của Chu Sát Cốc."
Chu Sát Cốc.
Nó là một trong ba nhóm khét tiếng nhất trong số các tổ chức trực thuộc Thiên Địa Hội.
Mặc dù chỉ có khoảng ba mươi môn đồ, nhưng từng người trong số họ đều là những bậc thầy võ thuật xuất chúng, và tất cả đều được coi là đáng gờm vì kỹ năng võ thuật độc đáo của họ.
"Thật là một lũ ngu ngốc."
Kẻ giết người hất tóc, nói bằng giọng thất vọng, sau đó bước từng bước về phía lư hương.
Hắn ta lướt qua Mộc Kinh Vân và thì thầm.
"Đừng nghĩ rằng ngươi vẫn sẽ dẫn đầu trong vòng tiếp theo."
Đó là một lời tuyên chiến.
Mộc Kinh Vân nhún vai.
Hắn không muốn lãng phí sức lực vào những việc vô bổ.
'Nếu lũ này làm phiền mình. mình sẽ...'
Hắn liếm môi như thể đang thưởng thức sự cạnh tranh khốc liệt này.
Nơi này có vẻ khá tốt.
Không giống như khi ở Nghiên Mộc Kiếm Trang, hắn không cần phải che giấu hành vi giết người của mình.
Thiếu niên đến từ Chu Sát Cốc, người đã không nhìn thấy khuôn mặt của Mộc Kinh Vân, đi đến trước lư hương và đưa viên bi sắt cho Mặt nạ Quỷ dữ.
"Thông qua!"
Trong khi đó, hỗn loạn nổ ra ở khắp nơi trên dòng nước.
Những người tìm thấy viên bi sắt liên tiếp xuất hiện, và khi họ chạy về phía lư hương, những kẻ không tìm thấy nó đã lao vào đánh nhau để cướp đoạt.
Và cuộc tranh giành đã vượt qua mức độ đơn thuần ban đầu, trở thành hiện thực đẫm máu nơi ngươi chết ta sống.
"Bắt đầu rồi."
Trước lời nói của các võ sĩ, Mặt nạ Quỷ dữ gật đầu và nhìn về phía đó.
Đã có hai kẻ chết vì cuộc chiến giành bi sắt, nó sẽ là đòn bẩy để những người còn lại không còn e dè và khơi dậy huyết tinh của bọn họ, không do dự cướp đoạt và giết hại lẫn nhau.
-Phập! Phập! Phập!
"Khụ!"
Trong số đó, có một vài người nổi bật.
Một nữ tử xinh đẹp với mái tóc ngắn, khuôn mặt trắng muốt, đã tìm thấy những viên đá sắc nhọn từ đâu đó và đâm chúng vào những người lao vào ả mà không do dự.
Mặc dù ả không thể sử dụng nội công, nhưng động tác của ả nhanh đến mức những người khác không làm gì được.
"Ta biết nữ nhân đó!”
"Nàng ta đến từ Mạo Hoa Phòng.”
"Ngài nhận ra sao."
Làm sao mà không thể nhận ra?
Chiêu thức mang tính chất của đoản đao, tuy đơn giản nhưng rất hiệu quả, chỉ nhắm vào các điểm yếu.
Đó là Liên Sát của Mạo Hoa Phòng.
Bây giờ họ được gọi là Tam Đại Sát Thủ nhưng đã có lúc Mạo Hoa Phòng được xếp vào nhóm Tứ Đại Sát Thủ.
Họ đã từ bỏ công việc sát thủ và gia nhập Thiên Địa Hội.
"Tuyệt vời."
Chỉ cầm một viên đá sắc nhọn, ả đã đủ hứa hẹn ngay cả khi bị phong toả nội công.
Trong khi họ đang nói chuyện, Mặt nạ Quỷ dữ chỉ tay vào ai đó.
"Ta đoán đó là Bì Cảnh Môn."
"Ồ?"
Các võ sĩ thốt lên một tiếng kêu ngạc nhiên.
Một thiếu niên to lớn, vạm vỡ lao về phía trước như một con bò tót, những người va vào y đều bị hất tung lên.
-Phập! Phập! Phập! Phập!
Bì Cảnh Môn nổi tiếng với kỹ năng ngoại công gọi là Thiết Huyền Công, và sức mạnh thể chất của y thực sự phi thường, có lẽ là do y đã luyện tập ngoại công thay vì nội công.
"Phù phù."
Thiếu niên Bì Cảnh Môn đã đến nơi sau khi đẩy lùi tất cả những kẻ lao vào mình.
"Thông qua!"
Và sau đó là nữ tử đến từ Mạo Hoa Phòng.
"Thông qua!"
Như vậy, những người khác lần lượt đến trước lư hương sau trận chiến đẫm máu để giành lấy viên bi sắt.
Trong số họ có một người đang chờ đợi khoảnh khắc này.
Thực ra tên này đã là người đầu tiên có được viên bi sắt, nhưng hắn ta không muốn trở thành mục tiêu bằng cách lao ra khi không ai tìm thấy nó, vì vậy hắn ta chỉ chờ cho đến khi cuộc hỗn chiến diễn ra.
Hắn ta chạy đến trước lư hương, giơ cao viên bi sắt và hét lên.
"Ta đã tìm thấy nó."
Hắn ta mỉm cười đắc ý.
Trên thực tế, hắn ta đã lấy viên bi sắt được giấu trong mi tâm của thiếu niên bị Mặt nạ Quỷ dữ giết chết trước khi cuộc tìm kiếm sắt bắt đầu.
'Thật là một lũ ngốc. Có một cách dễ dàng như vậy mà.'
Thật là ngu ngốc khi không ai nhận ra điều đó.
Trong khi họ đang nói chuyện, Mặt nạ Quỷ dữ hét lên.
"Không thông qua!"
"Hả?"
"Nghĩa trên mặt chữ."
Điều này có nghĩa là gì?
Tại sao hắn ta không được thông qua?
Hắn không hiểu.
"Cái, cái gì cơ? Rõ ràng là ta đã tìm thấy viên bi sắt, vậy tại sao..."
-Xoẹt!
Một vật sắc nhọn bay sượt qua cổ hắn ta.
Ngay sau đó, đầu của thiếu niên rơi xuống đất.
"Rõ ràng là ta đã bảo ngươi đừng hỏi."
-Keng!
Võ sĩ thắt lưng đỏ vừa ra tay phiền chán lẩm bẩm, tra kiếm vào vỏ sau lưng.
-Rầm!
Thiếu niên bị chặt đầu ngã xuống, viên bi sắt rơi khỏi tay hắn ta và lăn trên sàn.
Viên bi sắt lăn đến trước mặt Mộc Kinh Vân, người đã vượt qua vòng đầu tiên và đang ngồi gần lư hương.
Mộc Kinh Vân nhìn viên bi sắt trong tay mình và nhếch môi cười.
[Sáu mươi ba]
Viên bi sắt của Mộc Kinh Vân được khắc một dòng chữ nhỏ "sáu mươi ba".
Mặt khác, viên bi sắt của thiếu niên bị chặt đầu không được khắc gì cả.
Thằng ngốc tự cho mình thông minh và cái kết là bay đầu.
Mặt khác,
'Nên nói là mình may mắn sao?'
Trên thực tế, Mộc Kinh Vân cũng đã định lấy viên bi sắt từ trán của cậu bé đã chết sau khi đặt câu hỏi trước khi bắt đầu.
Tuy nhiên, vì ai đó đã lấy nó mất trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó nên hắn đã thay đổi phương pháp.
Nhờ vậy, hắn cũng có thể nói là hắn cũng may mắn phết.
Tuy nhiên, cảm giác này không kéo dài được lâu.
Thay vào đó, Mộc Kinh Vân nhăn mặt tiếc nuối trước cảnh tượng thịnh soạn bày ra trước mắt.
-Hít hà!
Cái chết của những người tham gia cuộc chiến đẫm máu vì viên bi sắt đã khiến không khí xung quanh tràn ngập mùi tử khí.
Nếu không có Cấm Môn Toả để phong ấn Khí Môn, hắn đã ngay lập tức vận công rồi.
'Hừm.'
Nhưng liệu hắn có cần phải thu thập tử khí này bằng phương pháp vận khí không?
Mộc Kinh Vân vươn tay một cách thận trọng về phía hư không nơi tử khí đang chảy về, tự hỏi liệu có thể làm được điều đó hay không, và đọc thuộc lòng một câu khẩu quyết.
'Vô tuyệt vọng lữ thư....... lý hình vị tâm dương......'
Đây là khẩu quyết của Trứ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook