Plaything ~ Món đồ chơi của đại công tước ~
-
Chapter 4
Tác giả: TR
Editor: Dương
Beta: Shin
Bản dịch được thực hiện bởi Qtruyen - Ổ của những chú Cú ăn Tạp. Hãy truy cập qtruyen.net đọc để ủng hộ nhóm dịch nhaaaaa.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tôi trở về trại của đội lính đánh thuê vào lúc sáng sớm, mệt mỏi nằm trên giường và ngủ thiếp đi như ngất xỉu, khi thức dậy lại là đã khoảng giữa trưa. Vì đã ngủ một giấc sâu như chết đi sống lại nên người tôi cũng trở nên tỉnh táo hơn. Ngay sau khi vừa tỉnh dậy, cảm giác ê ẩm và đau rát ập đến khiến tôi cảm thấy cả người dơ bẩn giống như vừa bị ném xuống cống rãnh vậy. Khuôn mặt của tôi cũng vì thế mà trở nên dữ tợn đến mức không có ai dám đến gần nói chuyện, kể cả Chasborne. Ngay cả những kẻ bình thường không tinh ý mấy cũng nhận ra điều này.
Mặc dù tôi biết bản thân không nên bực bội và trút giận vô cớ với những người không liên quan, nhưng mỗi lần bước đi, hay mỗi khi ngồi chạm mông vào đâu đó, những cơn đau âm ỉ lan khắp cơ thể đã khiến tôi không thể không bực bội được.
Bọn họ thậm chí còn không dám hỏi tôi đã xảy ra chuyện gì. Có lẽ khi nhìn vào mặt tôi họ cũng đoán sơ được rằng chắc Đại công tước đã giao việc gì đó dơ bẩn và xấu xa lắm mới khiến tâm trạng của tôi trở nên tệ vậy. Nhưng sẽ không có ai ngờ được rằng “việc” đó chính là phải làm tình với gã khốn nạn đó, à không, nói đúng hơn là bị ngài ta “đâm” vào.
Trước đây tên khốn Miles cũng nói những lời xúc phạm tôi giống như vậy, rằng mỗi nhìn thấy tôi thì hắn ta lại nổi lên ham muốn tình dục. Tất nhiên tôi không đồng tình với hắn ta. Tôi cũng không thấp bé, cơ thể cũng không phải dạng yếu ớt hay mảnh mai. Mặc dù cũng không phải là có cơ bắp cuồn cuộn nhưng cũng thuộc dạng cao to. Dù thế thì khuôn mặt tôi cũng không phải là dạng đẹp tuyệt thế. Ngoại hình của tôi cực kỳ bình thường. Không xấu quá cũng không đẹp quá. Nhưng rốt cuộc là vì cái quái quỷ gì mà những tên biến thái điên rồ đó lại “thèm muốn” tôi đến mức như này chứ…!
“Ánh mắt của cậu sao lại căm phẫn như vậy.”
Một giọng nói uể oải ném tôi vào thực tại lại. Những dòng ký ức hồi tưởng ngắn ngủi trong tôi vỡ vụn. Nhờ vậy mà tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đối mặt với hoàn cảnh hiện tại của mình.
Mái tóc bạch kim giống như được tạo nên bởi sự xoay chuyển của ánh trăng tràn vào bầu trời đêm và đôi mắt như những viên ngọc quý rất thần bí, nhìn kỹ lại thì ngài ấy đẹp đến mức thần kỳ. Ngoài ra, ngài ta còn là một gã biến thái quái dị. Đại công tước mỉm cười quyến rũ và dùng ngón tay xoa nhẹ lên môi tôi. Nếu môi là bộ phận mềm mại nhất trên cơ thể tôi thì ngay lúc này, ngược lại tôi cảm thấy ngón tay của ngài ấy mềm mại hơn. Tuy nhiên dù có mềm mại hay giả vờ hiền lành đến đâu vẫn không thay đổi được bản chất của gã khốn này.
“Ta quyết định tin cậu còn “trinh”.”
Đôi môi xinh đẹp đó đã nói những điều mà tôi chưa từng yêu cầu phải tin, tin hay không thì tùy, tôi không quan tâm đến nó. Nói một người đàn ông về việc còn trinh hay không là một sự xúc phạm lớn đến nỗi tôi không muốn nghe nó, cho dù nó có đúng hay không. Nhưng ngài ấy lại thích nói những từ ngữ đó để chế giễu, trêu ngươi tôi. Mặc dù tôi biết ngài ấy đang cố tình đùa cợt tôi nhưng tôi không thể không tức giận được.
“Mỗi lần bị “đâm” đều kêu gào như vậy thì chắc chắn cậu vẫn còn trinh rồi”
Thành thật mà nói, tôi bị sốc trước hình ảnh người đàn ông nói với một giọng điệu vờ vịt cùng với tiếng thở dài cường điệu đó. Nếu có thể tôi chỉ muốn đánh một đấm vào gương mặt điển trai đó.
“Cậu đã từng “ngậm” ai thử chưa?”
“...Chưa ạ.”
“Nhưng có vẻ như cậu đã từng được “ngậm” rồi đúng không?”
“....Vâng”
“Cậu đã thử ngậm dương vật của đàn ông chưa?”
“....Tôi chưa từng làm nó với một người đàn ông nào cả.”
Mặc dù có những định kiến sâu sắc về lính đánh thuê là người đồng tính, nhưng đó cũng chỉ là định kiến. Ít nhất là điều đó không có trong đơn vị của chúng tôi. Vì lẽ đó mà mặc dù luôn đóng quân tận nơi chiến trường nhưng thỉnh thoảng cũng có vài người phụ nữ đi theo đến đồn trại. Tất nhiên, mặc dù cũng có lúc không thể giải quyết được nhu cầu tình dục, nhưng những mối quan hệ cưỡng chế bị cấm ngầm. Thà phải đến quốc gia đối địch và cưỡng đoạt chứ không được sử dụng sức mạnh hoặc quyền lực để hãm hiếp đồng nghiệp. Thành thật mà nói, vì Miles là con trai của đội trưởng nên tôi mới không thể thẳng thừng thừa nhận đã giết hắn ta, nhưng nếu là một người lính đánh thuê bình thường cưỡng hiếp tôi thì tôi sẽ ngay lập tức giết hắn và ném xác xuống ruộng.
Dù sao thì, những kẻ trong đội lính đánh thuê có quan hệ với đàn ông hoàn toàn là vì xu hướng tính dục của họ. Những kẻ như vậy vẫn được tiếp nhận. Là những người lính đánh thuê sống mà không biết khi nào sẽ chết, thì còn ai quan tâm đến việc đàn ông có qua lại với nhau để hưởng thụ niềm vui hay không. Thỉnh thoảng, cho dù có biết được chuyện yêu đương mù quáng giữa hai người đàn ông với nhau thì cũng không ai quan tâm.
Nhưng tôi thì không. Cho dù phải thủ dâm, cho dù tuyệt vọng thế nào, tôi cũng chưa từng làm tình với một người đàn ông. Có những tên còn quan hệ bằng miệng với đàn ông, nhưng tôi không làm được, chỉ cần tượng tượng ra phải ngậm dương vật của một người đàn ông thôi thì nhu cầu tình dục cũng nguội lạnh rồi. Tôi không quan tâm những người lính đánh thuê kia có quan hệ với nhau hay không, nhưng tôi đã phớt lờ tất cả những lời quấy rối, gây nhiễu tôi. Cho đến khi bị cuốn vào với mối quan hệ với Đại Công tước Miros.
“Dù vậy thì cậu cũng có kinh nghiệm được “ngậm” rồi, mong chờ thật đấy.”
Đó là thủ phạm gây ra tình huống tồi tệ như này, nhưng không thể phủ nhận rằng ngài ấy là một mỹ nam. Khi khuôn mặt xinh đẹp đó mỉm cười, cảm giác như cả căn phòng cũng bừng sáng theo. Với khuôn mặt đó, sẽ không có ai trên thế giới này mà không thể tiếp cận được, nhưng tại sao nhất định phải là tôi chứ, tại sao lại đối xử với tôi như vậy, tôi phát điên lên mất. Không thể không cảm thấy oan ức được.
Từ khoảnh khắc tôi quỳ giữa hai chân của Đại công tước, người đang dựa vào ghế sofa, tôi đã biết ngài ấy sẽ bắt tôi làm gì.
Ngay từ khi tôi đoán ra, cảm giác buồn nôn cứ dâng trào khiến tôi khó chịu. Trước khi làm điều đó, miệng của tôi như cứng lại và luôn có cảm giác phản cảm trong lòng. Nhưng điều còn tồi tệ hơn là tôi phải khống chế biểu cảm để không lộ những điều trong lòng ra.
“Tay.”
Đột nhiên, Đại công tước chìa tay ra trước mặt tôi. Đó là một hành động chỉ có thể làm với một con chó, nhưng tôi đang quỳ gối trước mặt ngài ấy thì có gì khác so với con chó chứ. Tôi lặng lẽ đặt tay mình lên tay ngài ấy. Một bàn tay dày, dữ tợn, đầy vết chai đang đặt trên bàn tay mịn màng của Đại công tước. Trên thực tế, chiều dài dường như không có nhiều sự khác biệt, nhưng bàn tay của ngài ấy mịn màng và đẹp hơn rất nhiều. Cũng giống như tôi cảm thấy bàn tay của ngài ấy khác với bàn tay của tôi, thì chắc Đại công tước cũng cảm thấy kỳ lạ khi có một bàn tay khác với mình như vậy. Ngài ấy cầm bàn tay của tôi một cách nhẹ nhàng và dùng ngón tay cái chạm nhẹ vào mu bàn tay và các ngón tay, giống như một đứa trẻ chạm vào thứ mà nó chưa từng thấy trước đây vậy.
Tôi hơi sốc trước sự đụng chạm của ngài ấy. Chính vì bàn tay đang cầm vào mu bàn tay của tôi quá mềm mại nên tôi tự hỏi đây có phải là con người đêm qua đã đâm rút một cách thô bạo hay không. Không hiểu sao khi ngài ta chạm vào, tôi lại cảm giác ngứa ngáy và nổi gai ốc đến tận gáy. Cảm giác như ngài ấy không chỉ chạm vào tay mà còn cả bắp tay nữa. Đại công tước vừa nói vừa dùng đầu ngón tay xoa lên những vết chai trên tay tôi.
“Bàn tay của cậu thật xấu xí.”
Tôi gật đầu hời hợt, vì đó chẳng qua là một lời nói suông và những gì tôi cảm thấy còn tệ hơn.
“Vì cầm kiếm lâu ngày nên mới trở nên như vậy ạ.”
“Vậy đến mu bàn tay cũng trở nên như vậy à?”
Trên mu bàn tay cũng có một vết chai cứng dày ở phần khớp. Đó là những thứ mà tôi cũng không biết nó xuất hiện từ khi nào. Vì không biết nên tôi không thể trả lời được, chỉ có thể trợn mắt khó chịu. Đại công tước đã dùng ngón tay chạm lên trên vết chai và chà xát nó. Vì là vùng da không nhạy cảm nên cũng không có cảm giác rõ ràng, nhưng không hiểu sao khi nhìn thấy tay ngài ấy di chuyển, tôi lại cảm thấy ngứa ngáy.
Tôi tưởng ngài ấy sẽ tức giận vì tôi không trả lời câu hỏi, nhưng ngài ấy thậm chí còn không nhận ra tôi có trả lời hay không mà chỉ hoàn toàn tập trung vào bàn tay thô ráp của tôi. Được một lúc như vậy, ngài ấy nhìn và chạm vào tay tôi như thể đang nhìn thấy điều gì đó kỳ lạ, và tôi cũng yên lặng đặt tay để ngài ấy có thể chạm vào nó. Thực lòng mà nói, tôi chỉ mong rằng ngài ấy chỉ chạm vào tay tôi cả đêm mà không làm điều gì khác.
Lần cuối cùng, khi Đại công tước, người đang đan bàn tay tôi với bàn tay ngài ấy lại để đo độ dài của các ngón tay, bỗng nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi và kéo về cơ thể của ngài ấy. Nơi bàn tay tôi được đặt vào là đũng quần của ngài ấy. Thậm chí vẫn chưa cương lên nhưng nó đã lộ rõ đường cong căng phồng. Mặc dù tôi biết trong đó có gì, nhưng tôi chưa bao giờ trực tiếp nhìn thấy nó nên cảm giác căng thẳng thắt chặt lại ruột tôi. Không, không chỉ của Đại công tước, mà trong cuộc đời tôi chưa một lần nào có thể nhìn thấy dương vật của một người đàn ông khác ở khoảng cách gần như thế này. Tôi tuyệt đối không muốn xem... nhưng đã lâu rồi tôi chưa học được cách từ chối.
“Tuyệt chứ.”
Giọng nói của ngài ấy ngọt ngào như thể đang đối xử với thú cưng vậy, tâm trạng ngài ấy có vẻ tốt hơn ngày trước. Dù sao tôi cũng đã quyết định làm, tôi không muốn bị đau đớn nữa, vì vậy tôi muốn cố gắng hết sức để ngài ấy cảm thấy thoải mái. Tôi ngoan ngoãn cụp mắt xuống và nới lỏng thắt lưng bằng đầu ngón tay. Đôi mắt của người đàn ông ngước xuống nhìn một cách nhẹ nhàng như một lời khen.
Cho dù vậy thì tôi cũng căng thẳng khi đứng trước Đại công tước, và thành thật mà nói, tôi thực sự không muốn làm điều đó chút nào, vì vậy tim tôi đập thình thịch. Dây nịt có khoá cao cấp được nới lỏng và các nút dọc chính giữa cũng lần lượt được cởi ra. Cuối cùng khi tôi cởi chiếc quần lót ra, dương vật của Đại công tước cũng lộ ra.
Trong khoảnh khắc đó, tôi đã chảy nước dãi mà không nhận ra. Có lẽ Đại công tước mỗi khi may quần thì thợ may sẽ hỏi ngài ấy đặt dương vật bên trái hay bên phải để có thể may được chính xác nhất. Thứ bị lôi ra khỏi quần lót và rũ xuống quá lớn đến nỗi nếu muốn nhét vào trong quần áo thì phải tạo một chỗ cho nó. Lớn quá. Nó thật sự quá lớn. Thảo nào, chết tiệt, lại đau như vậy.
Vào lúc đó, tôi bỗng trở nên rất buồn. Tôi không phải kiểu người thường cảm thấy như vậy, nhưng ngay khi tôi nhìn thấy dương vật của Đại Công tước, tôi không thực sự tức giận mà chỉ buồn. Tôi tự hỏi nếu có thứ như vậy thì con người sẽ biến thái như thế này sao.
Trên tất cả, khi ngài ấy có khuynh hướng tình dục phát triển như vậy, tôi cảm thấy tiếc thương và cảm thông sâu sắc đối với những người đã hy sinh mình và chịu quan hệ với ngài ấy. Tất nhiên, tôi là người đáng thương nhất trong số họ. Tim tôi đập thình thịch vì căng thẳng. Tôi nuốt nước bọt và nhìn dương vật trước mặt với vẻ mặt thất thần. Đại công tước chạm nhẹ vào sống mũi tôi bằng đầu ngón tay.
“Cậu thèm muốn đến nỗi phải nuốt nước bọt như vậy sao, ta rất mong đợi đấy.”
Mẹ kiếp, ngài ta không thể phân biệt được với việc nuốt nước bọt vì miệng khô khốc hay vì thèm muốn sao? Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy nhưng tôi cũng không hé môi nói một lời nào. Tôi chỉ nhìn lên Đại công tước. Khác với tâm trạng tồi tệ của tôi, Đại công tước đang cười ngọt ngào hơn bao giờ hết, và điều đó khiến tôi rất ngạc nhiên. Rốt cuộc từ nãy đến giờ đã xảy ra chuyện gì mà tâm trạng ngài ấy lại vui vẻ như vậy chứ? Tôi thực sự khó chấp nhận được sự thay đổi thái độ của ngài ấy. Hôm qua, trong lúc đâm rút vào người tôi vẫn còn nói những lời vớ vẩn về còn trinh hay không, nhưng hôm nay lần đầu tiên tôi thấy ngài ấy hài lòng.
Tôi biết có những người bị ám ảnh bởi sự trong trắng khi gặp phụ nữ, nhưng tôi lại thích kiểu người chín chắn và thành thạo trong việc làm tình hơn, do đó tôi có xu hướng chỉ gặp những người đàn bà góa chồng hoặc phụ nữ đã có gia đình. Chính vì vậy, tôi cũng không thể hiểu những tên đàn ông gạn hỏi phụ nữ có kinh nghiệm tình dục hay không, huống chi là một người đàn ông hỏi tôi có kinh nghiệm hay không. Thật là sốc đối với tôi khi ngài ấy muốn hỏi một điều như vậy. Dù sao thì điều quan trọng nhất là tâm trạng của Đại công tước hôm nay trông có vẻ tốt. Và tôi không nhất thiết phải làm cho tâm trạng của ngài ấy trở nên cáu giận.
Sau khi hít một hơi thật sâu mà Đại công tước không hề hay biết, tôi từ từ tiến về phía đũng quần của ngài ấy. Tôi dang rộng hai chân để có thể tìm một vị trí thoải mái, và Đại công tước đặt bàn tay tinh tế của ngài ấy lên đầu tôi. Trên người tôi không có gì mềm mại cả, ngay cả tóc của tôi cũng thô ráp, nhưng Đại công tước đã nhẹ nhàng vuốt tóc và xoa đầu tôi. Bàn tay đó từ từ sờ vào gáy tôi làm tôi ngứa ngáy.
“Hức…”
Tôi chỉ mới ngậm vào phần đầu của dương vật thôi, nhưng kích thước lớn hơn dự tính khiến miệng tôi phát ra một âm thanh kỳ lạ. Đại công cũng cười khẩy một cái. Tôi cố xoá tiếng cười đó ra khỏi đầu và dồn sức hút nó và miệng. Đầu của tôi dán sát vào ngài ấy hơn, côn thịt to lớn lấp đầy miệng tôi và chạm vào bên trong vòm họng vốn yếu ớt trước sự kích thích.
Theo phản xạ, cơn buồn nôn dâng lên. Tôi cố gắng nuốt cơn buồn nôn cùng với nước bọt đang chảy dưới lưỡi xuống. Trong khi nuốt nước bọt thì lực mút trong miệng tạm thời cũng trở nên mạnh hơn làm hai đùi của Đại công tước cũng giật mình co lại. Đồng thời, thứ đang chứa trong miệng tôi cũng dần dần trở nên to lớn hơn. Tôi nghĩ rằng ngài ấy khá hài lòng bởi bàn tay đang nắm lấy tóc tôi đôi khi nắm lại và thả ra, cặp đùi rắn chắc cũng giật giật co lại cùng với tiếng rên thoả mãn đó đã chứng minh được. Bỏ qua mùi vị kinh tởm, khó chịu đang tích tụ trong miệng, tôi tập trung toàn bộ sự chú ý vào việc ngậm chặt thứ đang lớn đến nỗi khiến hàm tôi trở nên đau đớn. Tôi cố gắng không nghĩ về bất cứ điều gì khác.
Vì miệng bị kích thích nên việc nước bọt tích tụ trong miệng là hiện tượng sinh lý bình thường. Nó nhiều đến nỗi cho dù nuốt xuống hay khạc ra cũng không hết, nước bọt không thể nuốt nổi từ từ chảy xuống cằm. Xung quanh cằm và miệng ướt nhẹp rất khó chịu nhưng tôi cố gắng phớt lờ nó và mút mạnh đến nỗi dương vật của ngài ấy căng phồng lên. Tôi liếm mút lưỡi xung quanh dương vật và nhớ lại cảm giác sung sướng khi được làm như thế này.
"A, cái này, ngoài dự đoán..."
Giọng của Đại công tước tràn đầy sung sướng. Sự hài lòng hiện rõ trên mặt ngài ấy, và tôi cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút. Sự cương cứng cực độ báo hiệu một kết thúc sớm. Tôi nghiêng đầu thật sâu, nắm lấy đùi của ngài ấy, và nhớ lại những gì phụ nữ đã làm cho tôi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook