Edit: Linhlady



Sáng sớm hôm sau, Mạc Vân Quả đã bị Mạc Du kéo dậy chạy bộ.


Sau đó lại là một ngày học tập mới, cũng may tất cả mọi chuyện không quá khó với Mạc Vân Quả.


Mạc Du vẫn như cũ mang theo Mạc Vân Quả đi công ty, cả quá trình đọc sách đều do Tần Nhu trông coi, nhưng tình huống hôm nay không giống hôm qua.


Mạc Du là giám đốc một công ty đa quốc gia, cô ấy luôn luôn bận rộn, tuy rằng có nhiều việc cô ấy không cần làm, nhưng cô ấy vẫn như cũ cần làm rất nhiều việc.


Nhưng mặc dù như vậy, ở trong tiền thức của cô ấy khi nhận ra rằng nình không có thời gian chăm sóc em gái, Mạc Du liền bắt đầu huấn luyện Mạc Vân Quả.


Mạc Du để trợ lý của mình bên Mạc Vân Quả, việc này cũng có ý nghĩa rất nhiều việc Tần Nhu sẽ không thể làm.


Cái này khiến cho Mạc Du có chút không quen, lần đầu tiên cô ấy nhận ra một chuyện, Tần Nhu rất quan trọng.


Mạc Vân Quả ở trong văn phòng đọc sách, Tần Nhu ở một bên nhìn, cũng không chơi di động, cũng không nhìn tài liệu, chỉ lặng lẽ đứng ở nơi đó, thậm chí ngay cả hô hấp cũng nhẹ hơn.


Nếu không phải biết trong phòng còn có một người như vậy, chỉ sợ hắn cũng bị bỏ qua.


Mạc Vân Quả đọc sách xong còn chưa thấy Mạc Du trở vền


Tần Nhu an an tĩnh tĩnh đứng ở nơi đó, cực kỳ giống một cái tượng điêu khắc.


“Oa! Tần nhu tiểu ca ca thật có thể đứng!”


“Vừa thấy đã biết thường xuyên bị phạt!”


“Lầu trên nói bậy gì đó, rõ ràng là có tu dưỡng!”


“Lầu trên nói có đạo lý ( vỗ tay )”


“Tiểu Quả Quả, dù sao ngươi đều xem xong sách, dứt khoát hỏi xem hắn có thích chị gái Mạc Du không đi?”


“Đúng đó đúng đó! Ta đánh cuộc một cọng lông tơ, hắn tuyệt đối thích!”


“Ta đánh cuộc một cái đuôi, hắn tuyệt đối thích!”


“Ta đánh cuộc…… Ta đánh cuộc…… Ta đánh cuộc một cái đầu!”


“Lầu trên lợi hại, còn đổ một cái đầu……”


“(~ ̄▽ ̄)~ bảo bảo có 108 cái đầu, hâm mộ không? Ghen ghét không? Ha ha ha ha ha!”


“( đổ mồ hôi ) lợi hại!”


Mạc Vân Quả:……


Hoàn toàn tưởng tượng không ra 108 đầu là dáng vẻ gì……


Tần Nhu thấy Mạc Vân Quả đã đọc xong sách, giống như đã đang ngẩn người, hắn hơi hơi cúi người hỏi: “Cô có muốn ăn gì hay uống gì đó không?”


Mạc Vân Quả lắc đầu, sau đó hỏi: “Anh thích Mạc Du?”


Tần Nhu sửng sốt, đối với việc Mạc Vân Quả bất thình lình hỏi ra vấn đề này thực sự có chút kinh ngạc.


Nhưng hắn cũng xem như là người trải qua bai việc lớn, ngốc một giây đã nhanh chóng khôi phục lại, cung kính nói: “Không dám.”


“Hả? Câu trả lời này cùng với tưởng tượng của ta khác xa nhau nha!”


“Còn cái gì không dám? Thích một người có cái gì không dám?”


“Cái này ngươi không hiểu đi? Đây là cách nói uyển chuyển, nói không dám thật là thích!”


“Tinh thần điều tra của lầu trên thát mạnh mẽ!”


“Không cần nháo! Tiểu Quả Quả tiếp tục hỏi đi ~”


“Tiểu Quả Quả ngươi tiếp tục hỏi đi, có phải thích chị gái Mạc Du không ~”


Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua Tần Nhu, ánh mắt liếc liếc ngoài cửa một cái, sau đó hỏi: “Anh thích Mạc Du?”


Tần Nhu lúc này cũng không ngạc nhiên nữa, hắn vẫn như cũ cong eo, mười phần cung kính nói: “Không dám.”


Mạc Vân Quả:……


Lúc này ngoài cửa, Mạc Du nghe được trong văn phòng một hỏi một đáp, trong mắt xẹt qua một tia u ám.


Là không thích, hay là không dám?


Mạc Du nhướng mày, Tần Nhu thật đúng là lớn mật, vậy mà không dám thích cô ấy? A……


Mạc Du đẩy cửa ra đi vào, vừa đi vừa hỏi: “Là không dám, hay là không thích?”


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương