Edit: Linhlady




Toàn bộ quá trình Mạc Vân Quả cùng Mạc Du đều giữ vẻ mặt lạnh nhạt, từ điểm nhìn ra, hai người không hổ là chị em.


Sau khi ăn cơm chiều xong, hai người đi tản bộ về nhà.


Sau khi đi bộ nửa tiếng sau, hai người chạy bộ về nhà.


Mạc Du thời thời khắc khắc đều không quên rèn luyện cho Mạc Vân Quả, đương nhiên, cô ấy cũng cùng chạy theo luôn với cô.


Cô ấy nghiêm khắc với Mạc Vân Quả, đồng thời càng nghiêm khắc với bản thân nình hơn.


Nếu cô ấy không tàn nhẫn với bản thân, như vậy năm đó đám cổ đông trong trong ty đã như tằm ăn dâu đè lên đầu.


Về đến nhà đã là 9 giờ tối, Mạc Du không giao lưu nhiều với Mạc Vân Quả, mà chỉ nói một tiếng “Ngủ ngon”, sau đó đi về phòng của mình.


Mạc Vân Quả cũng trở lại phòng, vọt vào phòng tắm, sau đó lên giường nằm, nhìn các loại bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp.


“Chị gái Mạc Du thật tàn nhẫn 23333333333”


“Loại người này, không chỉ tàn nhẫn với người khác, với bản thân cũng tàn nhẫn không kém.”


“Không thể trêu vào không thể trêu vào……”


“Chị gái Mạc Du vừa nhìn đã biết không phải nhân vật đơn giản ~”


“Lầu trên bói lời này là vô nghĩa sao!”


“Nói này tiểu Quả Quả, thế giới này nhìn có vẻ nhàm chán quá ~”


“Đúng vậy đúng vậy, chúng ta muốn làm sự tình!”


“Làm sự tình! Làm sự tình!”


Mạc Vân Quả:……


“Không cần làm sự tình.” Mạc Vân Quả nói với phòng phát sóng trực tiếp.


“【 lăn lộn 】 chính là không làm sự tình nói không có tình cảm mãnh liệt gia ~”


“Tiểu Quả Quả, tới sao tới sao ~~\(≧▽≦)/~ lạp lạp lạp”


“Phốc, cho nên các ngươi nghĩ sự tình bằng cách nào?”


“Lại nói tiếp, các ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?”


“Kỳ quái cái gì? ( buồn cười cười )”


“Trợ lý Tần Nhu của chị gái Mạc Du! ( buồn cười cười )”


“Hắn làm sao vậy? Tha thứ ta chỉ cảm thấy hắn lớn lên rất nhỏ 233333333 ( tà cười )”


“Điểm chú ý của lầu trên và ta y như nhau ha ha ha ha ha! ( bắt tay )”


“Không cần oai lâu a quăng ngã!”


“Anh trai Tần Nhu cũng quá trung thành đi? Ở bên người Mạc Du gần mười năm!”


“Dựa theo cốt truyện thông thường mà nói, anh trai Tần Nhu này nhất định rất yêu chị gái Mạc Du đi?”


“Ừ…… Giống như có đạo lý……”


Mạc Vân Quả:……


“Các ngươi thực thích đem mọi chuyện quy về tùng yêu nhỉ.” Mạc Vân Quả ở phòng phát sóng trực tiếp nhàn nhạt nói.


“Hắc hắc, bởi vì tình yêu là một đồ vật mê người ~”


“Như vậy vấn đề tiếp theo có phải chị gái Mạc Du cũng yêu anh trai Tần Nhu không?”


“Tiểu ca ca ngươi muốn đi hỏi một chút hay không?”


“(*@ο@*) oa ~”


Mạc Vân Quả nhìn đến một đám người trong phòng phát sóng trực tiếp một bảo cô đi hỏi, lắc đầu một cái, sau đó nói: “Tôi không đi.”


“Hu hu hu…… Tiểu Quả Quả ngươi thay đổi, ngươi trước kia rất sủng ta.”


“Đúng vậy đúng vậy ~ ngươi trước kia rất sủng chúng ta!”


“Tiểu Quả Quả, đi đi mà đi đi mà ~”


“Hắc hắc, Hồng Nương tiểu Quả Quả muốn online!”


“Đinh! Ngươi bạn tốt Hồng Nương tiểu Quả Quả đã thượng tuyến ( rải hoa ~ )”


“Cầu tiểu Quả Quả tiếp tục giật dây moah moah (づ ̄ 3 ̄)づ”


Mạc Vân Quả:……


“Tôi không đi.” Mạc Vân Quả lại đáp lại một câu, “Nên ngủ.”


Nói xong câu đó sau, Mạc Vân Quả liền nhắm hai mắt lại, không hề xem nội dung trong phòng phát sóng trực tiếp.


Phòng phát sóng trực tiếp liên tiếp nháy mắt spam “Hu hu hu”, nhưng mà Mạc Vân Quả vẫn luôn không đáp lại cái gì.


Thẳng đến khi phòng phát sóng trực tiếp đóng cửa, phòng phát sóng trực tiếp đều vẫn liên tiếp spam “Hu hu hu, ngươi trước kia rất sủng chúng ta.”, Có thể nói là phi thường thảm thiết……



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương