Phản Phái? Ta Chỉ Muốn Cách Xa Bọn Họ (Dịch)
-
Chương 2: Xin trưởng lão công bằng chấp pháp (2)
Chương 2: Xin trưởng lão công bằng chấp pháp (2)
“Giang Triệt, tông môn niệm tình ngươi là thiên tư bất phàm, lần này ngươi cũng không phải là cố ý, mới giảm nhẹ trừng phạt, đừng có mà được nước lấn tới”
Thương Hạc nộ khí bất tranh nói.
Giang Triệt là để tử có thiên tư cao nhất trong ngàn năm qua của Tử Tiêu kiếm tông, mà hắn từ nhỏ lớn lên trong tông môn, toàn bộ trên dưới môn phát đều biết phẩm hạnh của hắn, chắc chắn không phải là cố ý, cho nên hắn mới công khai thiên vị như vậy.
Nhưng hiện tại...
Đây là đang làm cái gì vậy?
Phẫn nộ, bất mãn?
“Đúng vậy, sư huynh, huynh đừng náo loạn nữa, nhanh nhận lỗi với Thương Hạc trưởng lão.” Nhược Tư Vi thận trọng kéo tay áo Giang Triệt, lo lắng nói.
Giang Triệt liếc nhìn người thanh niên đứng trong đám người, di chuyển vài bước sang bên phải, ngăn cách khoảng cách với Nhược Tư Vi.
Lâm Vũ, kiếp này ngươi làm gì đều không liên quan đến ta.
“Đệ tử không phải là hồ đồ làm càn, hiện tại đệ tử chỉ muốn làm một phàm nhân.”
Kiếp trước, hắn vì sư tôn, vì sư tỷ và vì tông môn, nhưng đổi lại, hắn bị bọn họ vây công và cuối cùng chết một cách bi thảm.
Hắn đã từng là một cường giả, kiếp này, chỉ muốn làm một người phàm bình thản sống mà thôi.
Nghe nói sư huynh thật sự muốn làm phàm nhân, tất cả đệ tử đều sửng sốt chấn kinh.
“Làm sao có thể, sư huynh làm sao có thể nguyện ý làm phàm nhân, hắn được biết đến là đệ tử có cơ hội trở thành tiên lớn nhất.”
Lần này, không phải sư huynh oan uổng thật đấy chứ, làm cho hắn thất vọng rồi đấy chứ.
“Chắc chắn là oan uổng rồi, sư huynh là người như thế nào, chúng ta còn không hiểu sao, ngay cả đệ tử của các thế lực khác cũng sẽ đến giải cứu, chứ đừng nói đến người của tông môn chúng ta.”
“Đúng vậy, ta đã đi ngao du cùng với Giang sư huynh, huynh ấy rất đáng tin cậy, khi chiến đấu xông lên phía trước, và khi rút lui thì lại đi sau cùng, ta sớm đã muốn nói rằng sư huynh không thể làm ra được chuyện đó.”
Nghe mọi người bàn luận, trong lòng Lâm Vũ run rẩy.
Không ngờ rằng uy danh của Giang Triệt trong tông môn lại cao như vậy.
Những giọng nói này cũng tự nhiên rơi vào tai Thương Hạc trưởng lão, vốn dĩ hắn hoài nghi chứng cứ có sai hay không, nhưng bây giờ Giang Triệt lại như thế này, không cần phải nghi ngờ, chứng cứ này tuyệt đối là giả.
Nghĩ đến đây, hắn lập tức nói.
“Sư chất, ta nhất định sẽ tìm chứng cứ mới trả lại thanh bạch cho ngươi, ngươi không được nhắc tới việc rút khỏi tông môn nữa, nếu không Thanh Nguyệt trưởng lão nhất định sẽ thất vọng về ngươi.
Thanh Nguyệt trưởng lão là sư tôn của Giang Triệt và đã nuôi nấng hắn từ khi hắn còn nhỏ.
Các đệ tử của tông môn đều biết, bất luận Giang sư huynh có thực lực như thế nào trong tông môn, trước mặt Thanh Nguyệt trưởng lão hắn cũng rất ngoan ngoãn, cũng không dám nói một lời nào chống lại Thanh Nguyệt trưởng lão.
Sư tôn? ? ?
Giang Triệt nghĩ đến ánh mắt thất vọng của nàng, trong lòng không còn là đau nhói nữa.
Hắn. . . đã sớm chết lặng rồi.
“Bên phía sư tôn đệ tự sẽ đích thân nói, nhưng vẫn mong Thương Hạc trưởng lão bẩm báo tin đệ tử muốn rút lui khỏi tông môn lên trên, tất cả hậu quả sẽ do đệ tử gánh chịu.”
Nói xong, hắn ném Xích Long xuống đất rồi đi về hướng Vô Gian Hạp Cốc.
Thương Hạc nhìn hắn lớn lên, lúc còn nhỏ còn kéo râu hắn ta. Nếu không đi Vô Gian Hạp Cốc thì hắn ta cũng khó xử.
Giang Triệt đi ra khỏi Chấp Pháp đường, tất cả đệ tử lần lượt tránh ra.
Lâm Vũ không né tránh, chỉ đứng lẳng lặng nhẹ giọng nói.
“Đại sư huynh, huynh như vậy sẽ khiến sư tôn rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Tuyên bố rời khỏi tông môn trước mặt mọi người không chỉ là vấn đề của Giang Triệt, mà còn là vấn đề sư tôn quản giáo không nghiêm.
Giang Triệt lắc đầu: “Ngươi không cần gọi ta là đại sư huynh. “
Nói xong, hắn lập tức đi thẳng rời khỏi.
Kiếp trước, hắn và Lâm Vũ đã tranh đấu mấy ngàn năm, rốt cuộc ai là ma đầu, ai đã làm những chuyện đó, cả hai người đều rõ.
Nhưng thế giới không muốn tin hắn mà tin vào người trước mắt.
Vậy hắn sẽ xem xem,trong kiếp này Lâm Vũ tàn sát cả thành để luyện chế linh đan, gây ra cuộc chiến giữa nhân và yêu để lấy máu luyện hồn, lấy thiên hạ tu sĩ làm lò luyện giúp hắn phi thăng. Việc này...
Còn có ai tới ngăn chặn.
Những lời nghịch thiên của Giang Triệt trong Chấp Pháp Đường nhanh chóng lan truyền khắp Tử Tiêu Kiếm Tông. Nhiều người cho rằng hắn đã bị gài bẫy, nếu không thì với khí chất khiêm tốn, hiền lành và tư chất đáng kinh ngạc của mình, tại sao hắn lại có thể nói ra trở thành một phàm nhân như vậy.
Phải biết rằng với thiên tư của hắn thì hắn có thể phi thăng thành tiên.
Chắc chắn là tông môn không phân biệt được đúng sai mới khiến hắn vô cùng thất vọng và nói ra những lời tức giận như vậy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook