Ông Xã Hoàng Thất Chuyên Sủng Tiểu Tâm Can Mơ Hồ
-
Chương 39: Anh sẽ sủng em cả đời
Edit: ღDuღ
Mấy chữ này lóe sáng màu sắc khác nhau, mang theo một ma lực kỳ diệu.
"Bảo bối, thích không?" Giọng nói của An Cẩn Dật dịu dàng mang theo cưng chiều vang lên ở bên tai Bạch Chỉ Ưu.
Bạch Chỉ Ưu kích động nói không ra lời, bàn tay gắt gao che miệng.
Thì ra những gì cô nói với An Cẩn Dật, anh đều để ở trong lòng, cô là cô nhi, vô cùng khát vọng được bảo hộ, khát vọng yêu, trong thời khắc này, rốt cuộc cô danh chính ngôn thuận có một gia đình!
"Bảo bối, em nhìn trên bầu trời một chút!”
Bạch Chỉ Ưu ngẩng đầu, thấy bầu trời đầy sao, trên đỉnh đầu của họ có một ngôi sao chợt hiện vô cùng sáng!
"Đẹp quá!" Bạch Chỉ Ưu không nhịn được cảm thán nói.
"Anh hái xuống làm nhẫn cho em được không?"
"Sao?"
Bạch Chỉ Ưu không hiểu An Cẩn Dật đang nói gì, chỉ thấy tay của anh duỗi về phía bầu trời đêm, trong nháy mắt ngôi sao sáng lóe lên đã không thấy nữa! Mà trên tay An Cẩn Dật lại có thêm một chiếc nhẫn, vô cùng giống với ngôi sao sáng trên bầu trời! Hình dạng giống nhau! Lấp lánh giống nhau!
Anh cười ôm chặt Bạch Chỉ Ưu vào trong ngực, mập mờ phun khí bên tai cô: "Vị hôn thê đáng yêu của anh, gả cho anh, anh sẽ sủng em cả đời."
Giọng nói của An Cẩn Dật chân thành tha thiết mang theo thâm tình động lòng người, làm cho Bạch Chỉ Ưu cảm động đến rối tinh rối mù, khóc như một người được làm bằng nước mắt.
"Hazz, bảo bối, đừng khóc đừng khóc, người phía dưới không biết còn tưởng rằng anh khi dễ em."
Bạch Chỉ Ưu bình tĩnh một hồi lâu, mới rầu rĩ nói: "Nhưng, nhưng em vẫn chưa tới tuổi kết hôn!"
An Cẩn Dật quả thật bị chọc cười, anh lau đi nước mắt của cô, giải thích nói: "Đương nhiên anh biết rõ, đăng ký và hôn lễ chờ em đến tuổi rồi bổ sung, anh đã không thể chờ đợi được muốn lấy em về nhà."
Bạch Chỉ Ưu ngượng ngùng cười, thẹn thùng nói: "Được rồi, nhìn trên phân thượng chân thành của anh, em đồng ý."
"Cảm ơn bà xã đại nhân!" An Cẩn Dật vội vàng đeo nhẫn vào trên ngón áp út của Bạch Chỉ Ưu, không chờ cô nói chuyện thì hôn lên môi cô...
Bầu trời, những tràn pháo hoa được bắn lên! Vì bọn họ chúc mừng! Pháo hoa rực rỡ, chứng kiến tình yêu vĩnh hằng của bọn họ!
Mấy chữ này lóe sáng màu sắc khác nhau, mang theo một ma lực kỳ diệu.
"Bảo bối, thích không?" Giọng nói của An Cẩn Dật dịu dàng mang theo cưng chiều vang lên ở bên tai Bạch Chỉ Ưu.
Bạch Chỉ Ưu kích động nói không ra lời, bàn tay gắt gao che miệng.
Thì ra những gì cô nói với An Cẩn Dật, anh đều để ở trong lòng, cô là cô nhi, vô cùng khát vọng được bảo hộ, khát vọng yêu, trong thời khắc này, rốt cuộc cô danh chính ngôn thuận có một gia đình!
"Bảo bối, em nhìn trên bầu trời một chút!”
Bạch Chỉ Ưu ngẩng đầu, thấy bầu trời đầy sao, trên đỉnh đầu của họ có một ngôi sao chợt hiện vô cùng sáng!
"Đẹp quá!" Bạch Chỉ Ưu không nhịn được cảm thán nói.
"Anh hái xuống làm nhẫn cho em được không?"
"Sao?"
Bạch Chỉ Ưu không hiểu An Cẩn Dật đang nói gì, chỉ thấy tay của anh duỗi về phía bầu trời đêm, trong nháy mắt ngôi sao sáng lóe lên đã không thấy nữa! Mà trên tay An Cẩn Dật lại có thêm một chiếc nhẫn, vô cùng giống với ngôi sao sáng trên bầu trời! Hình dạng giống nhau! Lấp lánh giống nhau!
Anh cười ôm chặt Bạch Chỉ Ưu vào trong ngực, mập mờ phun khí bên tai cô: "Vị hôn thê đáng yêu của anh, gả cho anh, anh sẽ sủng em cả đời."
Giọng nói của An Cẩn Dật chân thành tha thiết mang theo thâm tình động lòng người, làm cho Bạch Chỉ Ưu cảm động đến rối tinh rối mù, khóc như một người được làm bằng nước mắt.
"Hazz, bảo bối, đừng khóc đừng khóc, người phía dưới không biết còn tưởng rằng anh khi dễ em."
Bạch Chỉ Ưu bình tĩnh một hồi lâu, mới rầu rĩ nói: "Nhưng, nhưng em vẫn chưa tới tuổi kết hôn!"
An Cẩn Dật quả thật bị chọc cười, anh lau đi nước mắt của cô, giải thích nói: "Đương nhiên anh biết rõ, đăng ký và hôn lễ chờ em đến tuổi rồi bổ sung, anh đã không thể chờ đợi được muốn lấy em về nhà."
Bạch Chỉ Ưu ngượng ngùng cười, thẹn thùng nói: "Được rồi, nhìn trên phân thượng chân thành của anh, em đồng ý."
"Cảm ơn bà xã đại nhân!" An Cẩn Dật vội vàng đeo nhẫn vào trên ngón áp út của Bạch Chỉ Ưu, không chờ cô nói chuyện thì hôn lên môi cô...
Bầu trời, những tràn pháo hoa được bắn lên! Vì bọn họ chúc mừng! Pháo hoa rực rỡ, chứng kiến tình yêu vĩnh hằng của bọn họ!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook