Sáng hôm sau, khi bà Kim đang chuẩn bị đồ ra ngoài nhớ đến gì đó liền lấy điện thoại lên gọi cho Jungkook "Kookie à? Con vẫn còn ở Hàn chứ?"

[Dạ còn thưa bác]

"Thế tốt quá con ở đâu thế? Ta đang ở Seoul, nếu được thì chiều nay đi chơi cùng ta nhé?"

[Seoul? Con cũng đang ở Seoul đây ạ]

"Thật sao? Vậy con rãnh không, hẹn con chiều nay tại khu mua sắm S&M nhé"

[Vâng ạ]

"Tạm biệt con" Tắt máy điện thoại, bà hướng mắt nhìn đến thằng con trai cưng của mình đang từ cầu thang đi xuống kia, vẫy tay gọi Taehyung ngồi xuóng sofa.

"TaeTae lại đây nói chuyện với mẹ một lát"

"Có chuyện gì vậy mẹ?" Taehyung ngồi xuống, vươn tay lấy quả quýt bóc vỏ rồi đưa cho bà.

"Con cũng không còn trẻ nữa, định bao giờ mới lập gia đình đây hả? Ta hứa hôn cho con và Mary thì con lại không chịu, định sống một mình đến già à?" Bà nhận lấy quả quýt từ tay con trai dựa lưng ra thành ghế rồi giở giọng trách móc.

Taehyung vẫn chăm chú bóc vỏ quýt thứ hai cho bà, suy nghĩ một lúc liền nói "Không vội đâu mẹ" Hắn cũng rất muốn đưa Jungkook về ra mắt, nhưng cậu bảo chưa sẵn sàng nên hắn cũng không vội.

"Hay là ta giới thiệu cho con một người, thằng bé này hiền lành, tính tình rất tốt, lại còn rất dễ thương, mẹ thích nó lắm, nếu được mẹ hốt nó về làm con r...."

"Mẹ à! Mẹ thôi ngay cái việc hứa hôn linh tinh này đi, con có người trong lòng rồi" Taehyung bắt đầu ngán ngẫm với mẹ mình, ai ai bà cũng đi hứa hôn cho hắn cả, trước kia thì có thể không bận tâm, nhưng hiện tại hắn đã có Jungkook rồi, hắn không cần bất cứ ai nữa.

"Cái gì? Con có người trong lòng rồi sao? Sao không nói cho mẹ biết? Là trai hay gái? Có dễ thương không? Bao nhiêu tuổi rồi? Tính t....." Bà Kim nghe con trai mình đã có người trong lòng liền không khỏi bất ngờ xen lẫn vui mừng, bà còn tưởng con trai mình bị gì, không có hứng thú với tình yêu nữa chứ, chẳng giống anh trai nó chút nào.

"Từ từ rồi con sẽ cho mẹ gặp em ấy, giờ thì con có việc, con đi trước đây, mẹ muốn đi đâu thì cứ gọi bác Hoon đưa, tạm biệt mẹ ạ" nói rồi Taehyung đứng dậy đưa nốt quả quýt cho bà rồi nhanh chân rời đi, không kịp để bà lên tiếng hỏi thêm.

"Thằng bé này" Bà Kim thở dài, lắc đầu ngao ngán, chắc thằng con của mình lại lấy cớ để tránh việc yêu đương đây mà.


.


Rời khỏi nhà chưa được bao lâu thì Taehyung đã có mặt ngay trước nhà Jungkook, cũng đã hai ngày rồi chưa gặp, cho nên hôm nay quyết định sẽ đưa cậu đi chơi.

Jungkook trong nhà, nhanh tay khóa cửa rồi chạy ra xe ngồi vào ghế phụ "Anh đợi lâu chưa?"

"Chưa lâu" Taehyung cười hiền, nghiêng người thắt dây an toàn cho cậu, rồi áp môi mình lên chiếc môi xinh căng mọng.

Dứt khỏi nụ hôn, Taehyung khỏi động xe rời đi, Jungkook nắm lấy tay hắn, đan chặt mười ngót lại với nhau, rồi thắc mắc hỏi "Hôm nay, ta đi đâu thế?"

"Giờ đưa em đi ăn, sau đó ra biển được không?"

"Dạ, nhưng mà..."

"Nhưng mà?"

"Em xin lỗi, chiều nay em có hẹn rồi" Jungkook mím môi suy nghĩ, xe được đưa vào hầm của một nhà hàng cậu mới dám trả lời.

"Em định bỏ rơi anh nữa đấy à?" Taehyung giả vờ giận dỗi, giọng mang chút gì đó gọi là mè nheo.

"Thôi mà" Jungkook chòm người đến hôn chụt vào má Taehyung một cái, làm cho bản thân hắn sướng run người, vì hiếm khi Jungkook mới chủ động hôn mình, tội gì không tận dụng cơ hội.

"Em đừng nghĩ hôn tôi một cái là xong" Taehyung lại dùng cái giọng nửa giận nửa đùa nói.

"Thế hai cái" Jungkook lại chòm đến hôn một cái nữa bên má còn lại của Taehyung, vừa định rời ra liền bị hắn kéo vào một nụ hôn khác, mà nụ hôn này là hôn môi, cả hai dây dưa một lúc cảm thấy Jungkook không còn thở nổi nữa hắn mới luyến tiếc buông ra.

"Được rồi, cho em đi, nhưng nhớ cẩn thận đấy, không được để mình bị thương biết chưa?" Taehyung ôn nhu xoa đầu rồi dặn dò Jungkook.

"Nae ~~, biết rồi ạ" Jungkook được cho đi thì cười tít cả lên, không phải là cậu không có lập trình riêng, chỉ là cậu muốn mọi việc của mình cần phải thông qua ý Taehyung mà thôi.


"Đáng yêu"

"Được rồi, vào ăn thôi" Taehyung nhìn bộ dạng này của Jungkook thì không khỏi cảm thán, tại sao bảo bối của hắn có thể đáng yêu như vậy chứ? Nếu còn không mau vào, Taehyung chắc chắn không kiềm lòng được mà làm Jungkook ngay trên xe mất.

.

"Kookie a, ta ở đây" Jungkook đến khu mua sắm cũng là chuyện của 5 tiếng sau, đang đi lanh quanh để tìm bóng dáng của người đã hẹn, thì liền nghe tiếng một người phụ nữa gọi mình.

"Bác gái" Jungkook đi theo tiếng gọi, vội chạy đếndang hai tay ra ôm lấy bà, người mà cậu yêu quý nhất, cũng chính là người mà vài tháng trước cậu gặp ở Hoa Kì tại trung tâm mua sắm.

"Nhớ con quá đi mất" Bà Kim ôm Jungkook vừa dịu dàng vỗ lưng vừa nói.

"Bác trai không đi với bác sao ạ?" bà vòng tay vào cánh tay Jungkook, rồi cả hai cùng nhau lượn lờ trong khu mua sắm.

"Ông ấy đến công ty cùng con trai lớn của ta rồi"

"Vậy con trai nhỏ của bác?"

"Thằng bé đó có bao giờ lo cho cái thân già này đâu"

"........"

"Con xem! Này được chứ?" Bà Kim không quan tâm đến chuyện gia đình mình nữa, bà lấy một chiếc áo ra vừa ướm thử vừa hỏi Jungkook.

"Màu này không hợp với bác đâu ạ." Jungkook đâm chiêu suy nghĩ một lát cậu thấy màu này trông khá già, nếu bác gái mặt vào sẽ không được đẹp cho lắm, nói về con mắt thẩm mỹ của Jungkook, thì không ai qua được đâu nhé!

"Đây ạ! Bác thử bộ này thử xem" Jungkook đi một vòng quanh shop, sau đó lựa được một bộ váy vừa mắt đưa cho bà Kim thử.


Sau một lúc thử hết bộ này đến bộ kia, đi từ shop này đến shop kia thì bà Kim cũng sách cả chục túi đồ ra xe và người sách hộ là Jungkook, nhờ có con mắt nhìn của cậu mà bà mua được rất nhiều đồ đẹp cùng với những loại trang sức khác nhau.

Mất cả buổi chiều chỉ để đi mua sắm cùng bà Kim vậy mà một chút khó chịu cũng không có, thật ra Jungkook rất thích nói chuyện với bà, cậu còn muốn đi với bà nhiều hơn thế nữa chỉ là giờ này cũng đã tới giờ cơm tối rồi.

"Kookie cũng tới giờ cơm tối rồi, hay con đến nhà ta dùng bữa đi. Dù sao...lâu rồi ta và con chưa ăn cùng nhau, sẵn tiện cho con chào hỏi hai thằng con trai của ta luôn" Bà Kim đã vào xe ngồi từ trước, đợi Jungkook bỏ những xách đồ của mình vào cốp, sau đó kéo kính xe ra nói với cậu.

Jungkook đứng chôn chân suy nghĩ một lát liền xin phép đi gọi một cuộc điện thoại, cậu báo Jimin một tiếng để không cần chờ cơm.

Gọi xong Jungkook liền chui vào xe rồi đi chung với bà.

*Kim Gia*

"JUNGKOOK?" Vừa đặt chân vào Kim Gia, Jungkook liền nghe có người gọi tên mình, không phải một người mà tận ba người, đặt giày vào kệ cậu ngước đầu lên liền bắt gặp ngay sáu ánh mắt ngạc nhiên của ba con người đang hướng tới mình, đó là Seokjin, Namjoon và Mary.

Cả ba điều đang ngồi trên sofa ăn trái cây cùng Ông Kim, nghe cửa mở liền nhìn ra tưởng rằng Bà Kim đã về, nhưng vừa thấy bóng dáng bà Kim thì lại gặp ngay bóng dáng của ai đó rất quen.

"Kookie?" Ông Kim nhìn ba đứa đang trố mắt nhìn ra thì đứng dậy đi đến xách túi cho phu nhân của mình, cũng khá ngạc nhiên khi thấy Jungkook ở đây, ông không biết Jungkook cũng đang ở Hàn.

"KOOKIE?? " Ba người nghe Ông Kim gọi Jungkook là Kookie thì một lần nữa bất ngờ, trong đầu họ đang có chung một suy nghĩ là Sao có thể gọi bằng cái tên thân mật vậy nhỉ?

Jungkook cũng không khá hơn là bao, cậu nhìn ba người trước mặt rồi lại nhìn sang ông bà Kim, suy nghĩ một lúc Jungkook cũng đoán ra được gì đó.

"Ba đứa quen Kookie sao? Làm cái gì mà quát lắm lên thế" Bà Kim cởi bỏ áo khoác lông trên người ra đưa cho ông Kim, sau đó kéo cánh tay Jungkook lại sofa ngồi.

"Có quen! còn thân nữa đằng khác ..vậy đây là người quen mà mẹ nói đó sao?" Nạmoon nhận được cái gật đầu thay lời chào của Jungkook rồi cũng ngồi xuống lại. Bởi trước khi bà Kim về, đã gọi báo cho cả nhà biết là hôm nay có khách đến dùng bữa, đó là một người quen của bà.
4

Bà Kim gật đầu trả lời Namjoon "Ừ...chúng con thật sự thân nhau sao?"

"Dạ..."

"Mẹ đi đâu mà về muộn thế?" Namjoon còn chưa trả lời thì đã bị một tiếng nói khác chen vào, không ai khác đó là Taehyung, hắn vừa tắm xong và đang trên cầu thang đi xuống nghe thấy giọng bà Kim liền lên tiếng hỏi.

"Jungkookie? Sao em ở đây?" vừa tiến đến chỗ mọi người Taehyung, ánh mắt Taehyung va phải cái con người thân quen đang ngồi gần mẹ mình kia.


"Con cũng quen Kookie sao?" Bà Kim nghe Taehyung gọi tên Jungkook, không những thế lại còn xưng bằng em? Thằng con trai này của bà từ khi nào nói chuyện với người khác thân mật vậy chứ?

"Kookie? " cũng là câu hỏi đó, Taehyung nhìn sang ba con người đang tủm tỉm cười, đến cả hắn cũng hoang mang, Taehyung cũng không khác gì họ, quá ngạc nhiên.

"Mẹ à! Taehyung không những quen Jungkook, mà cậu ấy là thư kí của nó đấy ạ" Namjoon nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Taehyung đang tiếp nhận thông tin thì lên tiếng giải thích cho ông bà Kim hiểu.

"Thư kí?" giờ thì đến lượt bà Kim ngạc nhiên, bà thật sự không ngờ....

SeokJin đánh nhẹ lên tay Namjoon vì cái tội nói không rõ ràng, ngay lập tức anh bổ sung thêm "Sao lại nói thư kí? Nghe xa lạ chết đi được, ngoài làm thư kí, Jungkook còn là người yêu của Taehyung nữa đó bác"

"Cái gì? Người yêu?" chưa hết bất ngờ này lại đến bất ngờ khác, bà không ngờ thằng bé mà bà luôn yêu thương này là chính là người yêu của con trai mình.

Hôm nay mọi người nhận quá nhiều bất ngờ rồi!

"Đúng rồi đó bác gái ạ" Mary lúc này mới lên tiếng để khẳng định chắc chắn giúp mọi người.
3

Tối hôm trước bà Kim đã tâm sự với Mary, bà nói về chuyện Taehyung nhà bà đã có người yêu, dù sao thì chuyện cưới sinh vẫn do nó quyết định thì hơn, bà không thể lấy hôn ước ra ép buộc hạnh phúc cả đời của nó được. Thân làm mẹ bà cũng không muốn đứng nhìn con trai mình bước vào lễ đường cùng với người mà nó không yêu, và bà cũng không muốn nhìn thấy Mary tay trong tay kí giấy kết hôn đón nhận tình cảm mà chỉ xuất phát từ một phía, nên bà đã xin lỗi và mong rằng Mary có thể nghĩ thông để từ bỏ đoạn tình cảm này với Taehyung, nếu không người đau khổ nhất là cô và người cảm thấy áy náy nhất là bà.

Mary cũng đã suy nghĩ rất lâu về chuyện này và rồi cô cũng quyết định dừng lại,những chuyện đã xảy ra đủ để cô nhận ra rằng tình cảm của Taehyung không bao giờ dành cho cô, sự ôn nhu, sự dịu dàng, sự quan tâm tất cả điều dành cho Jungkook người mà Taehyung yêu.
6

Những chuyện mình đã làm, Mary cảm thấy mình thật không đúng đắn, cô cần nói một lời xin lỗi đến Jungkook và Taehyung cũng như bản thân mình, tình yêu của cô quá mù quáng đã không thể phân biệt được đúng sai, cô gái hiền lành dịu dàng trong mắt bà Kim từ khi nào đã không còn thuần khiết như thế nữa. Mặc dù cô yêu Taehyung là thật! Tình yêu cô dành cho Taehyung cũng là thật! Nhưng tình yêu này nó đã đi quá xa rồi, đó không còn gọi là tình yêu nữa mà gọi là sự tranh giành, sự cướp đoạt.

Đến bây giờ Mary mới ngộ ra rằng mình thật sự đã sai, sai từ khi bắt đầu, sai từ khi trở về nước và sai từ khi đã tìm đủ mọi cách để được ở bên Taehyung.

Nghe xong lời khẳng định chắc nịch của Mary cả ông và bà Kim điều quay sang nhìn Jungkook, hại cậu phải cúi gằm mặt xuống để che đi khuôn mặt vì ngượng mà đỏ của mình.

"Đừng nhìn nữa! Ba Mẹ làm em ấy ngại kìa"

"Nào đi dép vào, lạnh chân!" Taehyung từ khi nào đã đem một đôi dép trong nhà đến cúi xuống mang vào chân cho Jungkook, rồi nhắc nhở bà ông Kim không được dùng ánh mắt chưa thể chấp nhận sự thật đó nhìn bảo bối của mình.

Bà Kim nhìn hành động của con trai bà giành cho Jungkook, rồi lại nhìn vào cánh tay của cậu, quả nhiên Jungkook đã được Taehyung đeo vòng của gia tộc Kim, thì mới dần dần tin đây chính là sự thật.

Sự thật rằng Jungkook sẽ là con rễ của bà.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương