Ở Rể (Chuế Tế)
Chương 653: Gió và nước mắt (Hạ)

*****

Trời chiều dần biến thành màu cam ở phía chân trời. Lá cây lay động trong gió. Hoàn Nhan Hi Doãn ngẩng đầu nhìn. Đó là một cây đại thụ đã bị đốt một nửa, một nửa màu đen, một nửa màu vàng.

Cách đó không xa truyền tới tiếng khóc, tiếng kêu thảm thiết của nữ nhân và tiếng cười. Nhưng thoạt nhìn, đã không còn nhiều sự chống cự nữa. Hoàn Nhan Hi Doãn hít một hơi, phó tướng đi tới, mơ hồ nghe thấy tiếng y thở dài.

- Thanh sơn tại viễn... Thu phong dục cuồng...

Phó tướng nhìn nhìn xung quanh, gió thu vẫn chậm rãi, lá cây theo gió mà đung đưa, rất là ấm áp mà.

Cách đó không xa, tên lệnh bay lên.

Đội của Hoàn Nhan Tông Hàn (Niêm Hãn) tiến vào một đạo quan của thành.

Đạo quan này chưa bị chiến hóa tàn phá cho lắm. Chỉ có vài vết máu ở bậc thang. Đại thụ lá xum xuê xếp thành hai hàng, kéo dài tới chính sảnh của đạo quan. Bên cạnh chính sảnh là một đống lửa đang đốt hừng hực.

Sắc trời tối đen, những người đi bên cạnh Hoàn Nhan Tông Hàn đều có thân hình cao lớn, bước chân vững vàng. Phần lớn bọn họ là tướng quan trọng trong quân, hầu hết là anh em ruột, thân tộc. Như huynh đệ đại tướng Hoàn Nhan Ngân Thuật Khả, Hoàn Nhan Bạt Ly Tốc. Đại tướng Xích Tiên Hoàn Nhan Tát Bát là đường đệ của Tông Hàn. Hay là người trong quân xưng là đệ nhất dũng sĩ, dưới trướng của Tông Hàn, Ma Diên, vân vân. Bọn họ đều là dũng sĩ diệt Liêu, đi theo A Cốt Đả nam chinh bắc chiến. Người nào cũng có công huân đầy mình.

Hãn Châu đã phá. Đối với bọn họ mà nói, mục tiêu kế tiếp, chính là thành Thái Nguyên, tòa thành kiên cố nhất của Hà Đông rồi.

Trong gió nhẹ, đoàn người đi tới tòa kiến trúc trang nghiêm của người Hán. Tướng sĩ đi trước tỏa ra bốn phía, thiết lập đại đường chỉ huy trong này.

Hai đội kỵ binh Nữ Chân gần đó phóng tới nơi phát ra tên lệnh.

Không bao lâu, ở một chỗ khác trên đường phố cũng bắn lên hai mũi tên lệnh. Hoàn Nhan Hi Doãn nhíu mày, nghe thấy tiếng quân đội gần đó điều động tới bên kia.

Trong đầu hiện lên một ý niệm, y ghìm cương ngựa, dừng lại ở trung tâm đường. Binh lính Nữ Chân chỉ bắn tên lệnh khi gặp kẻ thù khó chơi. Đánh không lại mới phải bắn tên lệnh. Nếu không có việc gì mà bắn linh tinh, thì sẽ bị phạt. Trong khoảng thời gian từ chiều hôm qua tới sáng hôm nay, tần suất tên lệnh bắn lên là khá nhiều. Đáng ra, theo đạo lý thì tới lúc này, xung quanh đã không còn chống cự rồi. Vậy mà vì sao lại có nhiều tên lệnh như vậy.

Sau đó, y lại nghe thấy tiếng tên lệnh vang lên.

Hoàn Nhan Hi Doãn nhíu mày. Qua một lát, y đột nhiên quay đầu ngựa lại.

- Theo ta trở về tìm Tông Hàn Nguyên soái. Khả năng xảy ra việc

Còn chưa dứt lời, chỗ chủ tướng Hoàn Nhan Tông Hàn cũng đột nhiên có tên lệnh bắn lên.

- Nhanh!

Y quát lớn, rút kiếm chạy như điên.

Bốn phía đường phố như chợt nổ tung. Thân vệ xung quanh đều chạy như điên theo y.

- Giết!

Tiếng la lớn đột nhiên xuất hiện, vang lên ở phía tây đạo quan. Ngay sau đó là tiếng chém giết kịch liệt.

Người trong đại sảnh đều quay người lại. Nghe thấy tiếng kẻ xâm phạm và tướng sĩ chém giết nhau. Tiếng kêu giết một mực kéo dài, hiển nhiên có cao thủ chân chính tới. Dưới bậc thang, Ma Diên, thủ lĩnh thần vệ của Tông Hàn, gỡ trường thương xuống, nhìn vách tường bên kia.

- Người tới rất lợi hại.

- Nhưng chỉ là một, hai tên liều mạng.

Hoàn Nhan Tông Hàn lắng tai nghe rồi nói:

- Không cần phải đi ra, tránh trúng phải kế điệu hổ ly sơn của bọn chúng.

Không lâu sau, tiếng chém giết nhỏ bớt, hiển nhiên kẻ xâm phạm đã thất bại. Tông Hàn trở lại chỗ ngồi trên chính sảnh. Phía tây viện, vệ sĩ Nữ Chân cắt đầu người mang tới. Mà cùng lúc đó, ở phía đông viên, một đám người luyện võ đang bí mật theo hầm nhỏ tiến vào. Đạo quan này khá là rộng, binh lính Nữ Chân phòng thủ cũng nhiều, nhưng dù sao đây từng là chỗ ở của người Hán. Người Nữ Chân chỉ cần quét dọn bên này, người lục lâm giám thị có thể đại khái xác định được vị trí của Niêm Hãn, rồi sau đó tìm sơ hở.

Binh lính Nữ Chân phía tây viện mang theo đầu người chạy tới chính sảnh. Y quỳ xuống, giơ hai cái đầu người lên, đang muốn nói chuyện, thì lại có tiếng hét hò vang lên.

Vô số tiếng đao va chạm vào nhau, tiếng giết chóc, tiếng tên lệnh bay lên trời. Phía đông có người kêu:

- Giết Niêm Hãn.

- Giết Niêm Hãn.

Tiếp theo đó là tiếng vang như sấm sét:

- Giết Niêm Hãn.

Tiếng giao phong điên cuồng, trong nháy mắt lên tới đỉnh điểm, làm cho người ta sởn hết cả gai ốc. Thanh thế rất lớn từ động viện tràn tới, trong nháy mắt đã đi tới chính điện bên này. Đội phòng ngự Nữ Chân ở bên ngoài nhanh chóng bị bẻ gãy. Cửa lớn đình viện khá là lớn, binh lính Nữ Chân như là gặp phải một vạn con ngựa xông tới, phá nát thi thể bọn họ.

Một mũi tên dài bay vèo qua đình viện, mang theo tiếng xé gió kịch liệt, bay thẳng tới mặt Hoàn Nhan Tông Hàn. Hoàn Nhan Tông Hàn rút trường đao bên hông, chặt đứt mũi tên:

- Kết trận!

Có bóng dáng người lục lâm bay qua tường viện, nóc nhà. Phi tiêu bắn về phía binh lính trong đình. Trong đại sảnh, Hoàn Nhan Bạt Ly Tốc nhanh chóng lao xuống bậc thang, rút thương thép sau lưng, chạy đà mấy bước. Thương thép phóng mạnh lên nóc nhà, đâm thẳng vào ngực của một gã lục lâm. Thương thép kia giống như đạn pháo xuyên qua ngực người lục lâm kia, mang theo máu tươi bắn lên không trung.

- Kết trận!

Trong đình viện, mười mấy vệ sĩ Nữ Chân đã tụ tập ở trước chính sảnh. Ma Diên múa thương thép trong tay, tiếng hô như sấm:

- Kết trận! Giết bọn chúng!

Cao thủ lục lâm múa may binh khí bất đồng trong tay từ cửa lớn, ngoài vách tường, trên nóc nhà, mãnh liệt xông tới. Phần lớn bọn họ đều bị thương, nhưng sát khí bốn phía, ánh mắt hung bạo. Sát khí và sự phẫn nộ tích tụ trong lòng bọn họ từ lúc trước, ở thời khắc này, rốt cuộc được bùng phát.

Mà phía trước bọn họ, chính là những binh lính tinh nhuệ của Nữ Chân, trải qua vô số trận chiến. Hàng năm bọn họ giãy dụa cầu sống trong tuyết đọng, rồi đứng dậy phản kháng, giết toàn bộ nước Liêu. Đoạn đường xuôi nam này, đối với bọn họ mà nói, đơn giản giống như là đi chơi vậy. Mà ở khoảnh khắc này, bọn họ rốt cuộc cảm nhận được sát khí thật lớn phả vào mặt. Giống như là bão tuyết cách đây mấy nghìn dặm ở phương bắc, chợt xông tới tận đây.

Hai nhóm người phía trước lao ầm vào nhau. Tiếng chém giết che khuất bầu trời, máu tươi vung vẩy...

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương